Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch Cải Tạo Ngô Thừa Ân

Phiên bản Dịch · 1549 chữ

Hai tháng sau, Tề Lâm ở kinh thành gặp được Ngô Thừa Ân.

Lúc này Ngô Thừa Ân cũng đã sắp năm mươi tuổi, nhưng vẫn chỉ là một quan huyện tầm thường, nếu mà không phải là Tề Lâm điểm danh, toàn bộ quan trường Đại Minh không có mấy người biết tên của hắn.

Ngô Thừa Ân nhìn thấy Tề Lâm lại có chút khúm núm.

Nghiêm Thế Phiên vốn là hung danh truyền xa, hơn nữa hắn lại được tiên duyên, tại dân gian đã trở thành Hỗn Thế Ma Vương, ngay cả người đọc sách như Ngô Thừa Ân đều bắt đầu sinh ra lòng sợ hãi với hắn.

Như vậy tốt lắm, rất đúng ý Tề Lâm.

Tuy rằng Ngọc Đế nói qua, muốn hắn đừng làm quá phận, nhưng trong lòng Tề Lâm rõ ràng, nếu để cho Ngô Thừa Ân sống tốt hơn hoặc bảo trì hiện trạng, là hắn đã thất bại, Ngọc Đế chắc chắn sẽ không thoả mãn.

Cho nên hắn tự nhiên là phải làm gì đó.

Tề Lâm có một sáng kiến, đúng lúc cầm Ngô Thừa Ân tới thử nghiệm.

- Nhữ Trung, đến đây, ngồi xuống uống rượu.

Nhữ Trung, là tên tự của Ngô Thừa Ân, tại cổ đại xưng hô với nhau đều là tên tự. (dịch giả: tên tự là tên dùng bên ngoài của người TQ thời xưa thường để xưng hô một cách kính trọng, ví dụ như Quan Vũ tên là Quan Vân Trường) Tề Lâm chuẩn bị tiệc rượu, vì tẩy trần cho Ngô Thừa Ân.

Tuy rằng lúc này lễ tang Nghiêm Tung mới vừa cử hành xong, nhưng Nghiêm Thế Phiên hung danh, Ngô Thừa Ân tự nhiên là không dám chỉ trích hắn.

Chỉ ngồi một chút, Ngô Thừa Ân đã chủ động cầm chén rượu cười nói:

- Ty chức kính Tiểu Các Lão.

Kỳ thực Tề Lâm hiện tại đã không đảm nhiệm chức quan, hơn nữa chưa từng làm qua Các Lão, nhưng hắn cũng không để cho Ngô Thừa Ân thay đổi xưng hô.

Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là phải lừa gạt được Ngô Thừa Ân.

- Nhữ Trung, ngươi hẳn nghe nói qua việc của ta sao?

Tề Lâm cùng Ngô Thừa Ân uống một chén, thuận miệng nói.

Ngô Thừa Ân lập tức gật đầu:

- Vâng, ty chức có nghe thấy, Tiểu Các Lão mơ tiên nhân truyền thụ, đã học được phép của thần tiên.

Tuy rằng nói như vậy, Nhưng mà Ngô Thừa Ân vẫn còn hoài nghi.

Tề Lâm cũng biết hắn hoài nghi, nên chủ động chứng minh cho hắn thấy.

- Nhữ Trung, ngươi nhìn chén rượu trong tay ngươi.

Tề Lâm chỉ vào chén rượu trong tay Ngô Thừa Ân, Ngô Thừa Ân tự nhiên là gật đầu.

Sau đó Tề Lâm chạm nhẹ vào chén rượu, chén rượu liền biến thành một quyển sách.

Trong sách viết ba chữ phồn thể lớn —— Tây Du Ký.

Ngô Thừa Ân hai mắt phóng to, trái tim chợt dừng lại.

Sau đó nhìn về phía Tề Lâm ánh mắt liền kính trọng như thấy thần minh.

Học đạo của Khổng Tử, cũng phải tin pháp thuật.

- Hiện tại tin chưa?

Tề Lâm cười khẽ.

- Tin, tin, Tiểu Các Lão nói cái gì chính là cái đó.

Ngô Thừa Ân gật đầu như giã tỏi.

Đồng thời hắn rất kích động.

Bởi vì nghe đồn, hắn chính là một trong những một trong của Đại Minh, chỉ là không giống Trương Cư Chính, một ở trong triều, một ở dân gian.

Cái này cũng được a.

Làm học trò của Khổng Tử, nghe lời dạy bảo của thần tiên, Ngô Thừa Ân không có gì bất mãn.

Lời của Tề Lâm đã đủ thỏa mãn hắn.

Thông qua biểu hiện vừa rồi của Ngô Thừa Ân, Tề Lâm xác định hiện tại hắn còn chưa có bắt đầu viết Tây Du Ký, cho nên hắn càng yên tâm.

- Nhữ Trung, thần tiên trước đây chỉ điểm qua ta, hắn nói ngươi sẽ trở thành một người chờ lệnh Thánh Nhân.

Tim Ngô Thừa Ân nhất thời ngừng đập, giờ khắc này hắn cảm giác mình lĩnh ngộ chính khí đang dâng trào.

- Tiểu Các Lão, thần tiên thật là nói như vậy?

- Đó là đương nhiên, nếu không tại sao ta biết tên của ngươi?

Ngô Thừa Ân kỳ thực đã tin, hắn hiện tại quả thực cấp bậc rất thấp, căn bản không có lý do bị Nghiêm Thế Phiên biết.

- Tiểu Các Lão, thần tiên có nói để cho ta nên làm như thế nào không?

- Đương nhiên nói, cho nên ta đến chỉ điểm ngươi. Chỉ là nhiệm vụ của ngươi có chút nặng, rất có thể sẽ nghèo khó suốt đời, thậm chí có thể vướng phải họa sát thân, ngươi biết hậu quả này, còn nguyện ý vì dân mà làm?

Tề Lâm không quan tâm mà nói, rượu càng rót càng nhanh, ánh mắt cũng lóe ra quang mang khác thường.

Bạn gái cũ của Tề Lâm là thôi miên đại sư, thuật thôi miên hết sức lợi hại, Tề Lâm mưa dầm thấm lâu, cũng học được một phần.

Đáng tiếc cô gái kia sau khi thôi miên hắn, biết được tình sử huy hoàng của hắn, sau đó liên biến thành một trong số bạn gái cũ.

Không nghĩ lan man nữa, Ngô Thừa Ân bị Tề Lâm lừa dối liền vỗ ngực bảo đảm:

- Trời đã ban sứ mệnh cho ta, trước hết phải thử thách tâm trí ta, thân xác đói khát, gia thế nghèo khó, sự nghiệp không thành, cho nên ta phải có tính kiên nhẫn, làm những việc không thể làm. Tiểu Các Lão, ta đọc sách thánh hiền, phải vì lê dân bách tính mà xông pha khói lửa.

- Tốt lắm, ta rất hài lòng.

Tề Lâm chuốc say Ngô Thừa Ân, sau đó biến ra một đống thư tịch.

Những thứ này đều là sách lịch sử hắn đã xem qua, còn có các sách khác có thể dẫn dắt tư tưởng người ta.

Ví dụ như Minh Sử , ví dụ như Trung Hoa lịch sử năm nghìn năm, ví dụ như Tư Bản Luận , ví dụ như Quân Chủ Lập Hiến.

Thậm chí còn có một ít tiểu thuyết trên internet, ví dụ như Minh Mạt Nhất Tiểu Binh, Quan Cư Nhất Phẩm , Chuyện Triều Minh,… những tiểu thuyết này viết đều là làm thế nào thay đổi Minh triều, là do Tề Lâm trước khi xuyên qua cố ý chuẩn bị.

Đã có bảy mươi hai phép biến hóa, Tề Lâm sẽ tìm cách lợi dụng. Mà chỉ cần là đồ đạc tự mình xem qua, bảy mươi hai phép biến hóa đều có thể biến được.

Cho nên trước khi xuyên qua, Tề Lâm đã sao chép một phần tư liệu.

Không sai, hắn muốn đem Ngô Thừa Ân bồi dưỡng thành một đời văn hào cùng một đời thần côn, sẽ đem tương lai tiết lộ triệt để, sẽ lại đem tương lai tư tưởng sớm làm ra đến.

Bây giờ Đại Minh đang ở trong một góc kẹt, nó có cơ hội phóng xuất tư bản chủ nghĩa, sau đó tiếp tục hùng bá thế giới một ngàn năm, nhưng cũng có khả năng trầm luân giống như lịch sử, để cho lịch sử hào hùng bị chà đạp, sinh linh đồ thán.

Tề Lâm không nghĩ đến việc làm chúa cứu thế, bởi vì chúa cứu thế kết cục đều rất thảm.

Nhưng Ngô Thừa Ân có thể làm.

Không phải là buồn bực vì có tài nhưng không gặp thời sao? Không phải là buồn bực vì không có khả năng thi triển hoài bão sao? Viết Tây Du Ký a, muốn viết liền viết Tư Bản Luận, đó mới gọi là kích thích.

Đại Minh phải thay đổi, bên trong triều đình phải có người, bên ngoài triều đình cũng phải có người.

Tề Lâm sáng kiến chính là đem Ngô Thừa Ân bồi dưỡng thành Mác của Đại Minh , cải tạo thành một người vì lý tưởng xã hội mà tiên phong phấn đấu.

Về phần kết cục của hắn, Tề Lâm không quan tâm, dù sao cũng hắn cho rằng Ngô Thừa Ân hẳn là không bất mãn.

Vì thế hắn đã làm tất cả những gì có thể làm, hai tháng nay, hắn đã tìm người đem những tiểu thuyết này đều phiên dịch thành chữ phồn thể, hơn nữa đều kí tên tác giả là Ngô Thừa Ân.

Đây là hắn đưa cho Ngô Thừa Ân một phần đại lễ.

Về phía Gia Tĩnh, hắn đã bắt đầu bế quan, trước khi bế quan, Tề Lâm đã lấy từ hắn một đạo thánh chỉ, phàm là sách do Ngô Thừa Ân viết, thì phải phát hành toàn quốc, không được ngăn cản.

Hắn đã làm hết mọi việc, có thể cải cách tư tưởng trong những năm Gia Tĩnh hay không, phải nhìn xem người ở triều Minh có giác ngộ hay không.

Nhưng mà, trước khi đi, hắn còn muốn gặp một người.

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.