Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm Người Hay Làm Chó, Do Chính Các Ngươi Chọn.

Phiên bản Dịch · 1437 chữ

Trong nhà của Trương Cư Chính.

Bên trong thư phòng.

Tề Lâm ngồi đối diện Trương Cư Chính, nhìn Trương Cư Chính đầu đang đổ đầy mồ hôi.

Trương Cư Chính quả thực đang rất khẩn trương, bởi vì hắn mấy ngày nay ngủ không ngon, rốt cục đã xem xong những cuốn sách đại nghịch bất đạo của Tề Lâm. "Ngươi điên rồi? Ngươi đây là tạo phản ngươi biết không?" Trương Cư Chính tuy muốn lớn tiếng răn dạy Tề Lâm, nhưng thanh âm nói ra lại cực nhỏ.

Tề Lâm cười khẽ:

- Ai có thể định tội ta?

Trương Cư Chính thân thể run rẩy. "Ngươi đem mấy thứ này cho ta xem là có ý gì?" "Trương Các Lão là người thông minh, sẽ hiểu ý của ta phải không?" Tề Lâm cười, ngày càng hài lòng.

Hắn phát hiện lúc nhìn danh nhân lịch sử như Trương Cư Chính khẩn trương xoắn xuýt, loại cảm giác thoải mái này quả thực có thể sánh với lúc phê cần. (dịch giả: chỗ này ta để phê cần nghe cho nó giống VN) "Ngươi dù cho thực sự muốn vì Đại Minh triều mà nghịch thiên cải mệnh, cũng có thể đi tìm sư phụ ta là Từ Giai." Trương Cư Chính tim vừa đập loạn xạ vừa nói.

Tề Lâm xem thường cười nhạt:

- Từ Giai? Ngươi cho rằng hắn là người tốt? Trong sách viết ngươi không phải là không thấy, ta cùng cha ta tham nhũng khắp nơi, được xưng phú khả địch quốc ( thành ngữ: giàu đủ sánh với quốc gia, ta thấy để nguyên văn hay hơn), nhưng toàn bộ gia sản cộng lại, còn không có bằng Từ gia. Từ Giai không phải là thanh quan sao? Vì sao một vị thanh quan lại biến thành nhà giàu nhất Đại Minh triều?

Tề Lâm không phải là đang vu oan Từ Giai.

Trên thực tế trong lịch sử Từ Giai cũng bị Hải Thụy chỉnh không nhẹ, tuy rằng Từ Giai quan danh tốt lắm, nhưng hắn dung túng Từ gia ở quê nhà trở thành thổ địa, trở thành ác bá ở Giang Nam, làm vô số chuyện ác.

Hậu thế nói rằng, Từ gia giàu có hơn Nghiêm gia, Từ Các Lão mới thật sự là phú khả địch quốc.

Nếu không phải là hắn có một người đệ tử giỏi là Trương Cư Chính chống lưng, hơn nữa bản thân Từ Giai quả thực biết cách làm người, hiểu được phải lung lạc văn nhân, hành động của tên này so với Nghiêm Tung cũng còn hơn xa. Lại nói tiếp, Từ Giai so với Nghiêm Tung còn rất khôn ngoan, vì lung lạc Nghiêm Tung mà Từ Giai đã gả cháu gái của mình cho cháu Nghiêm Tung làm thiếp, sau khi Nghiêm gia suy tàn, Từ Giai còn nhẫn tâm hạ độc người cháu kia.

Người như thế, nhìn phía trước là đại thánh đại hiền, nhìn phía sau là đại gian đại ác.

Trương Cư Chính thân là đệ tử của Từ Giai, đối với nhân phẩm của Từ Giai đương nhiên phải biết rõ.

Chính vì vậy, hắn mới không nghi ngờ chút nào đối với những sách này. "Trương Các Lão, ta tìm ngươi bởi vì ngươi cùng Từ Giai không giống nhau. Cho dù không có ta giúp, ngày sau ngươi cũng sẽ thực hiện cải cách, dùng hết toàn lực vì Đại Minh triều, thậm chí vì thế mà nhà tan cửa nát, liên luỵ cửu tộc. Nhưng ta muốn nói cho ngươi, vậy không có tác dụng." Tề Lâm lời nói như dao đâm vào ngực Trương Cư Chính, để cho nhưng lại không thể không thừa nhận đó là lời nói đúng. "Nghiêm Tung cầm quyền, dân chúng lầm than. Từ Giai cầm quyền, dân chúng cũng lầm than. Từ Giai thanh liêm hơn cha ta, ngươi thanh liêm hơn Từ Giai, nhưng cho dù các ngươi thanh liêm hơn nữa, cũng cứu không được Đại Minh." " Mấu chốt của Đại Minh, căn bản không phải quan lại, mà là do vua. Tần cối chịu tiếng xấu thay Triệu cấu, Nghiêm Tung chịu tiếng xấu thay Gia Tĩnh.Trách nhiệm lớn nhất là của ai, Trương Các Lão thông minh như vậy, tất nhiên hiểu rõ ràng." "Không đem hoàng quyền triệt để tiêu diệt, quốc gia vĩnh viễn sẽ không có tiền đồ." Tề Lâm nói thêm một câu, mặt Trương Cư Chính liền xanh thêm một chút.

Kỳ thực những lời này, người thông minh không phải là không biết.

Nhưng bọn hắn làm bộ như không biết.

Mặc dù là Trương Cư Chính là người thông minh hiếm thấy nhưng cũng giả như không biết.

Nhưng có một số việc, không phải trốn tránh là có thể giải quyết.

Tề Lâm đem tất cả mọi chuyện đều nói ra, để cho Trương Cư Chính không cách nào tự lừa dối mình. "Được rồi, được rồi, không nên nói nữa. Ngươi cùng ta nói những thứ này có ích lợi gì? Ta có thể làm cái gì? Ngươi không phải là thần tiên sao? Ngươi đi giết Hoàng Đế đi a." Trương Cư Chính rơi vào trạng thái tan vỡ.

Nhưng Tề Lâm không có tan vỡ mà lại nhìn Trương Cư Chính, Ánh mắt Tề Lâm đầy sự thương hại. "Cho tới bây giờ sẽ không có ai là chúa cứu thế, chớ nói ta không phải thần tiên, cho dù ta là thần tiên, tại sao ta phải giúp các ngươi?" Trương Cư Chính bỗng nhiên ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Tề Lâm.Tề Lâm không yếu thế chút nào nhìn ngược lại, giọng nói âm trầm:

- Thần tiên có nghĩa vụ phải giúp các ngươi. Các ngươi cũng xứng để thần tiên giúp? Một đám cam tâm làm chó, có giá trị gì để cứu vớt đây?

Trương Cư Chính gân xanh nổi lên, nhưng hắn nhịn được. "Thế giới này cần anh hùng, nhưng anh hùng chỉ có thể sinh ra bên trong các ngươi. Đừng vọng tưởng được giúp đỡ, các ngươi không có may mắn như vậy đâu. Cho dù thật sự có thần tiên, bọn họ cũng sẽ chọn giúp Gia Tĩnh, bởi vì ít nhất Gia Tĩnh là người. Mà các ngươi, đều là một đám chó." "Một bầy chó." Tề Lâm tới gần bên tai Trương Cư Chính, dùng sức lặp lại một lần. "Đủ rồi." Trương Cư Chính rống to hơn. "Chưa, còn lâu mới đủ." Tề Lâm trực tiếp rống lên:

- Đừng nói ta không làm gì cho các ngươi, ta cho các ngươi biết tương lai, ta cung cấp cho các ngươi phương hướng cải cách, ta khiến cho Gia Tĩnh không hỏi thế sự, ta đem toàn bộ triều chính đều giao vào trong tay của ngươi. "Đây là thư thuần phục của ba mươi tám vị tướng trong quân đội, ngươi cầm nó có thể điều động được hơn một nửa binh lực Đại Minh. Sách của Ngô Thừa Ân cũng đã phát khắp thiên hạ, dân gian dư luận sẽ sôi trào." "Ta làm cho các ngươi đủ nhiều rồi, nhưng ta chỉ làm đến như vậy. Sau này, làm người hay là làm chó, chính các ngươi tự xem mà làm." "Ta không phải là chúa cứu thế, nhưng ta hi vọng ngươi sẽ trở thành chúa cứu thế." Tề Lâm lưu lại câu nói sau cùng, sau đó hắn lựa chọn trở về thế giới của mình.

Có thể làm, hắn đều đã làm.

Để cho hắn tiếp tục ở thế giới này dẫn dắt cách mạng, hắn không làm được.

Hắn có thể làm việc thiện trong khả năng của mình, nhưng sẽ không vĩ đại đến mức hi sinh bản thân.

Mà đi tiên phong cách mạng, là phải yêu cầu hy sinh. Bởi vì chỉ có đổ máu, mới có thể kích thích dân chúng ngu muội.

Có thể tất cả nỗ lực của hắn đều sẽ uổng phí, lịch sử vẫn phát triển như thường.

Có thể, Ngô Thừa Ân và Trương Cư Chính rất nhanh sẽ chết, dân chúng sẽ cho rằng đây là tư tưởng đại nghịch bất đạo.

Có khả năng chính bản thân Trương Cư Chính sẽ đi đầu phản đối những ý kiến của Tề Lâm.

Tất cả đều có khả năng phát sinh.

Nhưng Tề Lâm không hối hận.

Bởi vì, đó là lựa chọn của bọn họ.

Mà hắn thì không thẹn với lương tâm.

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.