Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hương thơm trong rừng buổi sáng

Tiểu thuyết gốc · 1621 chữ

Ba người đi trong mảnh rừng này đã hơn một tiếng nhưng cũng không thấy lũ quái đuổi theo nữa. Người thanh niên kia trong lúc đi đã giới thiệu cho Hoàng và Trường biết tên mình, hắn ta tên Nguyễn Nhật Tuấn. Và trong một tiếng, Hoàng cũng tìm ra được hai cổng ra nhưng chỉ lắc đầu, đó không phải là cổng đúng .

"Chúng ta dừng lại nghỉ một chút. Tôi sắp tìm ra được điểm đúng nhưng lại không đủ sức để tìm nữa." Hoàng nói và dừng lại mệt mỏi tựa vào một gốc cây.

"Được đó, em cũng muốn nghỉ một tí." Trường hưởng ứng.

"Ừm. Vậy hai người đợi ta một lát." Hắn nói và đạp trên những thân cây rồi bay sâu vào trong rừng.

"Anh ta đi đâu vậy?" Hoàng ngạc nhiên, nãy giờ cậu vội vã cảm ứng tìm tòi, sợ bầy quái lại đuổi theo nên cũng không để ý đến mọi chuyện lắm.

"Em cũng không biết, anh ta trên đường đi còn thu thập mấy gốc cây kì quái nữa. Mà anh dùng không, em vừa tìm được mấy gốc thảo dược." Trường trả lời.

" Ừm, chú mày được đó, haha" Hoàng vui vẻ cầm lấy thảo dược và bắt đầu hấp thu chúng.

Trong lúc đó, Nhật Tuấn đạp cây bay trong rừng nhìn quanh quất, rồi hắn thấy dòng suối cong cong chảy dưới cơn mưa. Đáp xuống cạnh dòng suối, hắn nhấn ra vài điểm rồi nhảy xuống, nước suối lạnh ngắt. Lặn được một lúc thì đến đáy, dưới đáy con sông có những nhánh cây mỏng manh trông như những cây cỏ bình thường, nhưng hắn lại vui mừng và cẩn thận ngắt đi một vài cành rồi mới bơi lại lên.

"Ha, đã lâu lắm rồi ta mới được dùng đến thứ hương liệu này" Nhật Tuấn nghĩ thầm và thỏa mãn nhìn những nhánh cây trong tay. Cất chúng đi hắn lại lanh quanh thêm một lát, tìm thêm vài gốc cây kì quái rồi mới quay trở lại. Trên đường Tuấn tìm thấy một ngọn đồi đá, trên đồi có vài tảng đá nhô ra, dưới những tảng đá ấy mưa chỉ hắt vào nhè nhẹ. Đến dưới một vách đá, Tuấn lấy ra chiếc ấm nhỏ, nhóm lên bếp lửa, đáng lẽ hắn có thể dùng thuật pháp, trận pháp hoặc pháp lực để nhóm lửa ngoài trời nhưng lúc này hắn không thích cảm giác ấy, mà muốn hưởng thụ cảm giác bình thường này. Nhật Tuấn lấy ra vài quả cây và cẩn thận tách chúng ra, những dòng chất lỏng sóng sánh chảy xuống và sôi lăn tăn trên bếp lửa, tỏa ra hương thơm nhè nhẹ nồng ấm làm cơ thể ấm áp trong tiết trời lạnh ngắt. Rồi hắn ngồi xuống cạnh bếp lửa, cẩn thận khống chế những ngọn lửa ngỗ nghịch đang vẽ lên những nét ngoằn ngoèo để cho chúng cháy đều đều. Và đợi thêm một lát, khi nước đã sôi già, hắn lại lấy thêm vài bông hoa đỏ, nhẹ nhàng hong chúng khô đi rồi nghiền nát thành một lớp bột thả vào ấm nước, khi lớp bột rơi vào, trong tiếng reo vui vẻ lép bép của than củi, chúng từ từ tan ra hòa vào trong lớp nước sóng sánh và làm nước dần chuyển sang màu đỏ sậm. Tuấn chăm chú ngồi đợi bột hoa tan hết rồi mới nhẹ nhàng nhấc ấm xuống, rót nước vào một chiếc chén con. Tuấn bước ra ngoài, trong không gian thanh tĩnh của buổi sớm mai hắn đưa môi nhấp chén nước thuốc thơm nhẹ, nồng ấm, có hương vị đắng đắng thanh ngọt. Bất giác hắn nhớ đến bài Trà Ca của Lư Đồng, và ngâm mấy câu:

*Bích vân dẫn phong xung bất đoạn,

Bạch hoa phù quang ngưng uyển diện.

Nhất uyển hầu vẫn nhuận,

Lương uyển phá cô muộn.

Tam uyển sưu khô trường.

Duy hữu văn tự ngũ thiên quyển.

Tứ uyển phát khinh hãn,

Bình sinh bất bình sự,

Tận hưởng mao khổng tán.

Ngũ uyển cơ cốt thanh,

Lục uyển thông tiên linh.

Thất uyển ngật bất đắc dã,

Duy giác lưỡng dịch tập tập thanh phong sinh.*

Uống xong hai chén "trà", hắn quay trở vào, đặt lên trên bếp than hồng một chiếc nồi rồi lại lấy ra một vài nguyên liệu. Lần này đầu tiên Tuấn lấy ra một trái cây dẹp mềm và một con dao bạc nhỏ, hắn dùng dao ép cho quả chảy ra gần một chén nước nhỏ. Rồi Tuấn rót nước vào trong nồi, trong lúc đợi cho nước sôi hắn tranh thủ xử lí các nguyên liệu còn lại, rửa sạch và sắt thái, hong khô, nghiền,... Đến khi nước bắt đầu sủi lăn tăn thì hắn thả vào những nhánh cây dưới đáy dòng suối đã được cắt thành những nhánh nhỏ, làm nước trong nồi bắn lên reo tí tách và một mùi hương khá thơm bay ra, kèm theo một vị cay cay lan trong không khí. Hắn vội vàng đảo một chút rồi cứ cách một lát lại thả thêm vào vài loại rau, đảo cho chúng chín đều, hương thơm càng hấp dẫn. Và Tuấn chế thêm vài chén nước sóng sánh vào nồi, cho thêm những loại bột hương và gia vị tan vào trong nước và khuấy đều tay những vòng xoáy cứ 3 vòng cùng chiều kim đồng hồ thì 9 vòng ngược chiều kim đồng hồ. Hắn cũng cẩn thận hạ lửa nhỏ xuống cho nồi thức ăn liu riu, từ trong nồi bay ra hương thơm, lan tỏa cả khu rừng.

Hoàng và Trường đang ngồi nghỉ thì một làn hương bay đến.

"Anh ngửi thấy mùi gì không, nếu em không nhầm thì nó làm em cảm thấy đói quá." Trường hô lên và hít một hơi sâu.

"Ừ đúng, thơm quá" Hoàng đáp.

"Cảm ơn anh, nếu anh không nói thì em cứ tưởng là mình thấy ảo giác mất." Trường nói. "Hay chúng ta qua đó xem thử đi, Tuấn nếu không thấy chúng ta thì sẽ đuổi theo thôi." Trường đề nghị.

Hoàng chần chừ rồi cũng gật đầu đồng ý. Cả hai chạy đến nơi thì thấy Nhật Tuấn đã đứng ở đó, đang nhìn họ và mỉm cười.

"Chào Tuấn, ở đây có chuyện gì vậy?" Hoàng hỏi

"Không có gì cả chỉ là hơi thiếu thốn nguyên liệu một chút nhưng nếu mọi người thấy đói thì chúng ta ăn sáng nào" Tuấn đáp.

"Hả, quả thực là mùi thức ăn à." Trường hưng phấn hô to và chép miệng nuốt nước bọt. Tuy tu luyện không cần ăn nhưng nếu được hưởng mĩ vị thì cũng rất tuyệt.

"Ừ, ta đi lanh quanh thấy vài nguyên liệu nên làm một món súp cho buối sáng và một ít nước uống." Hắn nói.

Cả ba xuống dưới tảng đá, Tuấn múc súp ra những chén nhỏ và đưa cho hai người.

"Ngon quá. Hương vị thấm đều trong thức ăn và chúng hòa quyện vào nhau thật dịu dàng và dễ chịu." Hoàng nói.

"Quá ngon luôn. Nước dùng lại ấm, cay cay rất hợp trong buổi sáng trời lạnh rét gần cuối năm như sáng nay." Trường khen và húp chén súp sột soạt.

Họ ăn hết và bắt đầu ngồi nhâm nhi ly nước uống nhìn ra ngoài trời mưa đang bay bay.

"Nước uống lại thanh mát hợp cho một ngày mới, em thấy ngon hơn của mấy quàn trà trên cây ở Vũ Phố nhiều" Trường nói. "Mà anh làm sao chế được nước trà ngon vậy?" Trường thắc mắc.

"Đây là nước thuốc đó, mà cũng gần giống trà" Hắn cười rồi lấy ra những quả cây lúc trước cùng vài bông hoa đỏ. "Em tách nhẹ quả thanh qua này ra, bên trong nó có nước là thành phần chính. Còn bông hoa này hong khô đi rồi nghiền lấy bột thả vào, nó có khả năng tan trong nước của quả thanh qua và khử đi vị đắng khó chịu mà thêm vào chút vị ngọt, tạo nên cảm giác đắng đắng thanh ngọt và thêm màu cho nước."

Trường nghe theo, cầm lấy quả thanh qua rồi tách ra nhưng bộp một tiếng, quả vỡ, nước thì bắn tung tóe, còn bông hoa thì Trường vừa hong một chút đã cháy thành tro mất rồi.

"Chú không làm được đâu, phải là đầu bếp, hiểu rõ kết cấu và vận dụng pháp lực vân vân mây mây mới có thể kìa." Hoàng cười ha ha nói làm mặt Trường đỏ ửng.

Đầu bếp cũng là một nghề trong thế giới này, thay vì trực tiếp hấp thu dưỡng chất từ thảo dược như Trường và Hoàng hay làm, hoặc uống thuốc do dược sĩ chế tạo thì đầu bếp nấu ra những món ăn từ thảo dược, vừa ngon vừa có dược lực của thảo dược mà không gây hại cho cơ thể, có thể dùng hàng ngày, ngoài ra nếu biết cách kết hợp còn có thể tạo nên những món ăn có công dụng riêng. Nhưng không phải ai cũng có thể nấu ăn như người thường, mà giống như Trường lúc nãy, nếu không am hiểu, học tập và có khả năng thì không trở thành đầu bếp được.

Lời tác giả: Chân thành cảm ơn bạn Hanbang đã ủng hộ truyện nhé. Rất vui vì lần đầu được ủng hộ và quyết định viết thêm một chương :) Đây là chương Bonus

Bạn đang đọc Tiên Chủ sáng tác bởi removed_4yGjh3Cjd4
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi removed_4yGjh3Cjd4
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.