Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc chiến trong rừng Hoán Vũ (2)

Tiểu thuyết gốc · 1322 chữ

Hai người dần lui ra xa khỏi con sông, nơi mặt đất tím sẫm - có lẽ tại trời còn chưa sáng và đang âm u, những sợi khói bốc lên từ đấy vặn vẹo như bầy rắn dưới cơn mưa, nơi mà đáng lẽ là một mảng lớn cây cối um tùm nhưng đã biến mất sau luồng khói độc ban nãy. Luồng khí do con thủ lĩnh khổng lồ phun ra thổi bay cả một khoảng rừng, để lộ ra một vùng đất trống, thấy mờ mờ những lùm cây xanh thẫm đằng xa. Khi bầy quái đuổi theo đến khoảng trống thì chúng trở nên điên cuồng, mắt đỏ ngầu, kích phát ra sức mạnh mạnh mẽ. Những con nhỏ trở nên nhanh nhẹn, chúng đuổi kịp với những cú tạp mạnh và những móng vuốt sắc bén. Hoàng chật vật lui lại và đỡ những đòn đánh khó khăn, cậu không quen thuộc cận chiến bằng đánh xa, đặc biệt là với số lượng quái nhiều và tốc độ nhanh đến khó chịu. Trong khoảnh khắc Hoàng sơ hở, một con quái hung dữ gầm lên, đôi sừng cong húc vào Hoàng, cậu bay ra lăn trên đất, máu đỏ tươi loang lổ. Người Trường càng thê thảm hơn, trang phục rách tươm để lộ ra bộ nội giáp sứt mẻ, người đầy máu, theo nước mưa mà thấm xuống đất. Cả hai gục xuống, nằm im đó nhưng vẫn cố đấu tranh với nỗi tuyệt vọng. Hoàng ước gì cậu đã cố gắng hơn khi còn ở Vũ Phố nhưng giờ đã không còn thời gian cho cậu. Bỗng dưng Hoàng thấy một luồng khí bọc lấy cơ thể, có làn hương thơm dễ chịu tỏa ra khiến cả người cậu thư thái, những vết thương lành lại nhanh chóng và pháp lực khôi phục nhanh hơn một chút. Đồng thời từ trên mặt đất một bức tường đất mọc lên ngăn bầy quái lại và hai người cảm thấy bồng bềnh rồi bị kéo ngược lại về phía sau. Trước mắt Hoàng và Trường hiện lên một người thanh niên rất đẹp, đẹp đến mức yêu dị. Hắn nhìn mạnh mẽ khi đứng thẳng, cơ bắp vừa phải trong chiếc áo choàng màu tím và khuôn mặt hắn rất đẹp, mái tóc trắng cắt ngắn mạnh mẽ, những lọn tóc phủ xuống trán để lộ ra đôi mắt đỏ ngọc lạnh lùng và thông thái.

"Không cần cảm ơn, chúng ta phải thoát ra khỏi bầy quái đã." Hắn nhìn thoáng qua hai người rồi nói, giọng nói cũng vô cùng yêu dị, khiến người ta ngay lập tức yêu mến và tin tưởng hắn ngay từ lần gặp đầu.

"Bọn ta biết đường ra khỏi đây nhưng chúng ta cần cắt đuôi bầy quái nửa tiếng mới mới thể thoát đi." Sau phút chốc thất thố Hoàng vội vã nói.

"Được, ta có thể cầm cự chúng trong nửa tiếng nhưng cần hai người ngăn cản bầy quái một lát, ta sẽ giúp hai người." Người kia vừa nói, đôi tay vừa điểm ra vô số điểm theo một quỹ tích nào đó. Trong chốc lát thêm một bóng người dần hiện ra, người này lại chính là thanh niên kia!

"Là phân thân!" Hoàng và Trường kinh ngạc.

"Nhanh chặn bầy quái lại, phân thân này của ta sẽ giúp các anh." Một "hắn" nhắm mắt lại, hai tay lại vẽ và điểm trên không trung, nước mưa giờ hắt xuống ướt đẫm mái tóc và trang phục của "hắn". Một "hắn" khác lại điểm lên hai người, Hoàng và Trường cùng cảm thấy cơ thể trở nên nhẹ nhàng, di chuyển hay sử dụng vũ khí đều dễ dàng. Rồi ầm một tiếng, bầy quái lại ào đến, nước văng tung tóe, bức tường đất chỉ giữ được trong chốc lát đã bị đổ nát. Trường cầm thanh kiếm của mình, hét một tiếng và lao lên, nhẹ nhàng xoay thanh kiếm và di chuyển liên tục chặn những con quái đang định tiếp cận người còn lại. Hoàng cũng cầm lên thanh cung của mình, bắn ra vô sô mũi tên, cảm giác nhẹ nhàng rất mới mẻ và sung sướng khiến Hoàng bật lên tiếng cười sảng khoái. Thấy tình hình khác lạ, con thủ lĩnh thét lên một tiếng chói tai, thân hình khổng lồ bay lên cao lẫn vào trong những lớp mây mù. Rồi theo cơn mưa, vô số những sợi lông nhọn hoắc bất chợt phóng xuống chỗ người thanh niên kia đang đứng. Thế nhưng khi những sợi lông sắp đụng vào người hắn thì lại bị bắn ra, không gian quanh hắn khẽ vặn vẹo. Dường như do việc này mà phân thân của hắn dần dần mờ nhạt rồi biến mất. Hoàng và Trường cũng mất đi sự nhẹ nhàng, trở nên chậm chạp lại. Nhưng cùng lúc ấy, một luồng khí xám được thổi vào bầy quái. Luồng khí làm lũ quái sựng lại và ngã gục rên lên đau đớn, một số con nổ tung, máu ướt thẫm trên đất.

"Đi nhanh." Người thanh niên nói rồi đuổi theo Hoàng và Trường.

"Nhưng còn con thủ lĩnh thì sao. Nó không đuổi theo chúng ta ư?" Trường hỏi trong khi thở dốc và tiếp tục chạy băng qua những lùm cây um tùm.

"Đừng lo, nó sẽ không đuổi theo đâu." Hắn lại nở một nụ cười tà.

Ba người chạy một lát thì đến nơi, trời lúc này cũng đã sáng hơn nhiều. Trong ánh sáng của ngày mới, nơi ba người đến không giạn lại im ắng vô cùng,ngay cả tiếng mưa rơi lộp độp trên lá cũng không còn. Đây là một lùm cây nhìn qua rất bình thường nhưng bên trong có một gốc cây lớn. Hoàng ngồi xuống, dẫm lên tầng lá mục và ấn nhẹ vài điểm vào gốc cây rồi gốc cây phát ra những điểm sáng, biến thành một cây trụ sáng mông lung.

"Bước vào đây ta sẽ đến một vùng khác của khu rừng, cánh cửa sẽ tồn tại nửa tiếng rồi biến mất. Do bị truy đuổi nên chúng ta cũng bị lạc nhưng chỉ cần có thời gian ta dám chắc sẽ tìm lại đúng những cổng để ra ngoài khu rừng. Đi theo ta." Hoàng tự tin nói rồi bước vào cây trụ và biến mất. Hai người còn lại cũng bước theo sau Hoàng, sau khi choáng váng một chút, cả ba xuất hiện ở một mảnh rừng đầy những cây cao và những dây leo bò ngổn ngang.

Hoàng lại bắt đầu nhắm mắt cảm ứng và tìm tòi cổng ra. Trường lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, bấm quyết rửa sạch máu trên người, lấy một bộ quần áo mới ra thay và hỏi:

"Làm sao anh lại biết con thủ lĩnh không đuổi theo vậy?"

"Con thủ lĩnh sau khi phóng ra mưa lông đã tiêu hao gần hết pháp lực. Đồng bọn nó lại đang bị thương nó phải ở lại giúp chúng, nếu không khi những con quái thủ hạ nó đều chết hoặc trọng thương sẽ khiến thực lực của nó trong khu rừng giảm mạnh." Hắn cười cười trả lời, đôi mắt mang theo niềm vui vẻ.

"Vậy ra anh đã tính kế nó ngay từ đầu à" Trường ngạc nhiên hỏi.

Hắn không trả lời mà chỉ nở một nụ cười vui vẻ rồi lặng lẽ để mưa rơi lên mái tóc, chảy xuống khuôn mặt tuấn mỹ và chìm vào trong hồi tưởng, khi mà đã rất lâu hắn mới trở lại thế giới của mình sau khi đã đi qua vô số thế giới, luân hồi vô số lần...

Lời tác giả: Do là chương nối tiếp phần còn lại của chương 2 nên chương này hơi ngắn.

Bạn đang đọc Tiên Chủ sáng tác bởi removed_4yGjh3Cjd4
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi removed_4yGjh3Cjd4
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.