Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vẻ Bề ngoài quan trọng đến thế sao.

Tiểu thuyết gốc · 3375 chữ

bề ngoài ăn mặc vô cùng thôi sơ tựa như hài tử thôn sơn bên nhà cạnh nhưng điểm làm người chú ý nhất, đôi mắt a hình chưa ngủ hay sao ý lại có huyết vậy* dưới ánh lửa dập giờn gương mặt tiểu hài lộ ra nụ cười quái dị khà khà .

*nuốt nước bọt cười cười a được nha đưa con cá cắn được nữa miếng đưa cho tiểu hài, nó vui vẻ cười đưa tay tiếp lấy thời khắc nay tim từ văn cơ hồ muốn nhảy ra ngoài.

Hắn cười đến đến nếu không ăn đủ nói ta cho ngươi thoả thích, chỉ vào mình cái bao nhìn đến sao có rất nhiều.

hắn quay đầu nhìn đống lửa cánh tay gun gun cầm khúc gỗ muốn bỏ vào trong nhưng cánh tay run rẩy dĩ nhiên không cầm được.

hắn muốn cho ngọn lửa cháy lớn chút vì chính mình sưởi đến chút ấm áp cũng không được.

Một Có một cơn gió lạ thỏi nhẹ qua ngọn lửa vẫn đang cố chống cự như rồi như bị đã kích động dạng trực tiếp tắc ngúm thời khắc đó hắn ước mình có ngất đi

màng đêm bao trùm đến như ai đó ôm lấy thân thể.

trên đời này thật có quỷ sao, muốn ngất đi mà dĩ nhiên điều đó không có khả năng không chỉ không ngất đi mà lại càng thêm tỉnh táo mẫu thân ơi.

nào có ai tiểu hài giờ này trong rừng chỉ có thể yêu quái, đúng là yêu quái, giọng nói hắn không muốn nghe nhất lại vang lên tai tiểu ca ca ta muốn ăn nữa có thể cho ta sao.

Chỉ thấy tựa hồ có thứ gì đó đeo lên lưng khiến cho thân thể trầm xuống, nơi từ văn không nhìn thấy trên vai một gương mặt tiểu hài nụ mở rộ tiểu hài mở cái miệng dài chính mình.

a không việc gì nha lấy từ trong bao ra que diêm sau đó lửa lại cháy lên cảm giác vai trầm xuống cũng biết mất đi quá đơn giản.

Có vây cũng đi hù ta thấy là hai.

không chúc biểu tình hắn nhìn đến sau quay đầu đã thấy tiểu hài vẫn còn ngồi bên canh khuôn mặt tươi cười đại ca ca cá ăn thật rất ngon.

Ảo giác.

hài tử khuôn hắn tràng đầy vẻ yêu thương xoa xoa đầu hai không biết gia đình của ngươi nghĩ thế nào để người đi một mình

chắc chắn ngươi rất đói nha ngươi yên tâm ở trỗ này của ta tiền không có ưm vẫn là có một ít

như đồ ăn yên tâm từ trong túi xách lấy đống lương khô nói liền đốt lên kia nướng.

Tiểu hài ngây ngẩn cả người nó vậy mà từ, từ trong mắt nam tử này nhìn ra yêu thương của đại ca, kẻ nào gặp nó không phải khóc lóc cầu xin chính mình nhìn thấy không tè ra quần đi .

tiểu hài hơi nghi ngờ chính mình không biết từ nơi nào lấy ra tấm gương nó soi mặt mình xong rồi cùng với tiếng hét thật kinh tấm kính cũng theo vỡ nát, Tiểu hài giọng đầy nghi hoặc ngươi không sợ ta sao.

Thiếu niên nghiệm túc nhìn tiểu hài sợ ta khổ đọc hơn 30 năm sách hiền lành, trong mắt ta yêu ma quỷ quái như ngươi điều giống nhau, họ điều có tình cảm vì thứ gì đó lưu lại nhân giang bọn họ cũng điều từng là người, cũng từng là tình cảm cần gì phải sợ đưa đến tiểu hài con lương khô ăn no no .

Tiểu hài cầm lấy cá khô trên mặc đã tràng đầy nước mắt tiểu ca ca từ trước tới nay ngươi là người tốt với ta nhất nó khóc thúc thít mà nói

khẽ vỗ đầu tiểu hài không sao nha ngươi vẫn còn có ta nói rất hay thật ra phía dưới chân run không kiểm soát được.

gặp phải sống còn trước mắt trí thông của từ văn được tăng lên không ngừng nói ra toàn câu chữ đến ngay hắn cũng không tin được.

Những thứ này là mình nói đến nếu ở kiếp trước nhất định phải đi làm diễn viên, vận dụng hết ở những gì đọc ở kiếm trước đến nói với một cái tiểu quỷ có hơi kỳ đi làm sao có vấn đề rất lớn giao tự nhiên.

Tiểu hài nhìn hắn cất giọng nói lên

bắt đầu nói cuộc đời của nó chính ta vốn tên a cửu

hắn bên cạnh lắng nghe đại khái là đứa nhóc này thì do ham chơi không nghe lời mẫu thân đến chạy ra ngoài lại bị một tâm khăn đen chum lên thế là xong rồi, ngoài việc đó ra những việc về sau ngay tiêu hài cũng không nhớ nỗi.

 Vì nhớ gia đình liền hoá thành tiểu quỷ thường đi hù dọa mấy người qua lại đến.

Chỉ là hù dọa thôi sao, trong lòng thở dài ra 1 hơi dài tốt thật khỗ ngươi a hài tử

hôm đó từ văn đánh cả đêm để nói chuyện cùng tiểu hài khuyên nó không nên hù người khác nếu như nhàm chán vậy liền giúp đỡ người khác .

Hắn muốn thử khuyên cái tiểu quỷ bỏ quỷ hướng thiện vì vậy mà dùng thứ đọc được mấy nay cho sách đọc cho tiểu hài nghe.

Từ khi nào hắn đọc cảm mỏi mệt nên ngủ quên lúc nào không hay biết gì đến trời sáng dần tỉnh dậy, đã không phát hiện thấy ai thở dài một hơi sống rồi sống rồi.

đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị lên đường lần nữa, chú ý tới dưới góc cây khô ngồi lên có bộ xương trắng hiếu, ở tiểu hài tay còn nằm chắc hình như cây gỗ.

Hắn trầm mặt hơn một giờ sau trước mặt đã ngôi mô sờ sài được lập lên nhỏ, vừa trên thở ta chỉ có làm tới đây hi vọng ngươi có thể sớm siêu thoát nhớ lần sau ta về đừng có hù ta như vậy là được.

Nhất lên bao lớn đồ nhỏ lần nữa cắt đi lên đường trên đường đi cũng không có chuyện ngoài ý muốn rất thuận lợi.

1 tuần sau đến tử yến Thành

Thiếu niên đứng trước cửa thành rộng lớn hít sâu vài hơi khí cảm giác khó tả nha.

người đi thành dòng, hút sâu một hơi cuối cùng cũng tới rồi

Nhanh hơn so với hắn nghĩ trước cửa thành người xếp thành dòng chờ đợi được vào trong

ở cửa thành có vài tên hộ vệ đứng ở cửa trên người bọn họ điều mặc giáp nặng dưới thân có cả một thanh đại dao khuôn hùng hổ tựa hồ có ngươi thiếu tiền bọn họ vậy.

người muốn vào trong điều phải giao nộp phí cùng chứng minh mình thân phận hắn cũng tham gia xếp hàn đội ngủ, trên vai vác theo bao lớn Chờ từ trời chưa ngó dạng đến mặt trời đã lên cao

lúc đã cảm thấy chính mình sắp không được rồi.

Đứng trước nam tử" tên họ nơi ở ... khi nói xong nhưng thông tin cần thiết về sau lại đóng thêm ngân lượng nữa thời điểm

hắn đang muốn đi thì bị tên nam tử cổng thành chặn lại ấy.

gã liếc mắt nhìn từ văn từ trên xuống dưới rồi lại nhìn đến bao lớn sau lưng hắn ờ trong này là thứ gì.

Trong này sao chỉ là một ít đồ của ta thôi

Không để giải thích đã có mấy người cầm lấy bao lớn bắt đầu kiểm tra khi lục soát về lấy ra nhiều thứ bác đũa, ư bác nồi chảo dao nữa nhìn những thứ này.

Tên nam tử kia nhìn đến trầm luôn cả mặt được không cần lục nửa, Hắn nhìn đến từ văn muốn đem thứ nhặt lại vào bao, gã mở miệng muốn đi vào liền phải đóng thêm tiền.

 Đang cuối đầu nhặt cá khô hắn khi biết phải đóng ngân lượng khuôn mặt lộ ra vẻ khó chịu bước vào trong tử yến thành đã có tiếng ồn chuyền tới

"kẹo hồ lô đây hai đồng cây dây vừa ngon vừa ngọt đây, Khách nhân ngươi mau vào chúng ta nhập hàn mới về là đẹp nhất nơi này ngươi mau đến nhìn thử đi a

Thiếu niên có vẻ hơi có quê mùa với số người còn lại nhìn trên đường dầy đặc người ăn mặc đẹp đẽ, nhìn lại chính mình trên thân hắn đã thiếu đi cái bao lớn

chỉ còn túi nhỏ nhưng vẫn có loại nhà quê lên thành phố ảo giác.

Chiếc bụng hắn không ngừng chuyền đến tiếng, do nhiều ngày ăn cá khô nên bây giờ thứ muốn không phải thứ gì, chỉ cần ăn ngon một bữa, đảo đảo quanh điều toàn là những thứ đồ đạc không thấy cái tửu quán nào nghỉ nghỉ đi đến gần vài người

*A vị đại ca tốt bụng nay cho ta hỏi muốn đi tựu lâu chính là tiệp đồ ăn vậy nha đi nơi nào

"do hắn cũng không biết nơi nào có nên chỉ có có thể hỏi người qua đường vậy

Đại hán bề cao lớn khuôn mặt có vết sẹo liết khiến người nhìn đến sợ hãi..

Đưa mắt lộ ra miễn cười ngươi là lần đầu đến tử yến thành ?

Hắn nhẹ gật đầu đúng vậy ta lần đầu đến đây có gì xin hãy thông cảm!

Gã đại hán nghe được như thế hài lòng chậm rãi đưa cánh tay ra*

Nhìn vào tay đại hán đưa ra hồi lâu

"hắn hiểu lấy ra từ trong túi vài con cá khô ta ta có ít quà mong vị huynh đệ không chê đi

Đại Hán nhìn thấy mấy con cá khô khuôn mặt sạm lại ngươi đây là coi thường vinh bất hiếu ta đây sao, hư lạnh một tiếng ném trả cho cá khô.

*suối quẩy không ngờ lại là cái tên nghèo

Đại hán đang muốn quay đầu đi đột nhiên trong đầu gã nay ra chú ý, hehe ngươi muốn tìm kiếm tửu quán sao được cứ đi hết đoạn rẽ trái đi thêm đoạn ngươi thấy cái nơi gọi tựu quán gọi tú xuân lâu sao.

Đúng đến đó là được nói xong đã quay đi trước khi đó còn phát ra tiếng cười kỳ lạ khặc khặc .

Cảm tạ vị này u .

Hắn nghe theo lời đại hán nói đi vòng vòng tròn hồi lâu cuối cùng tìm tới trước cái tựu quán gọi tú xuân lâu mà đại hán nói rồi.

chỉ có điều nhìn ngươi vào tấp nập cùng với các vị cô nương xinh đẹp không nghĩ đến tựu lâu, ở tử yến thành lại khác lạ đến như vậy.

nữ nhân còn có thể đi làm chân chạy được sao

Chưa bước vào chỉ đứng bên ngoài đã nhưng đã có mấy vị cô xinh đẹp để ý tới hắn

"Một nữ tử thân mặc thải hồng y khẽ nhẹ nhàng đi tới, ôi vị này công tử còn không mau vào trong còn đứng bên ngoài làm gì nha cứ như vậy, bê ngoài lạnh lắm à hắn bị mờ hồ bị lôi vào.

Ngồi ở bàn trên nghe vị này mỹ nữ hỏi thăm khách nhân nè ngươi muốn vị nào cứ gọi tú xuân lâu chúng ta điều có thể làm ngươi thoả mãn a ngài hì hì.

trong lòng âm thầm thán phục trong nghĩ đến rằng phục vụ tốt đến như vậy, ngay cả khách nhân muốn ăn vị nào cũng hỏi

không giống như mấy tiểu nhi ở tựu quán ở trấn hắn chỉ cần tỏa không thích trên mặt đã chuẩn bị đánh đối phương một trận rồi.

Đúng rồi cho ta đừng mặn qua cũng đừng cay quá ngọt chút là được.

Nghe được hắn nói nàng hơi khó hiểu công tử ngài có nói rõ muốn chọn vị cô nương nào ta mới có giúp ngài chọn được hảo

đột nhiên tựa hồ nhìn ra nữ tử cười hỏi công tử ngài là mới đến tử yên thành chúng ta sao

Thiếu niên nhẹ gật đầu gãi đầu ta chỉ mới vừa đến không biết, những trong lòng bắt đầu căng thẳng hình như có gì đó không đúng ở đâu.

Nữ tử lộ ra miễn cười công tử ta nói chưa ngươi biết các vị mỹ nữ ở tú xuân lâu chúng ta chính số một ở nam thành.

nói không biết nàng từ đâu lấy ra quyển sách khá dày. Cầm trong tay sách nhỏ gọn này chỉ tâm hai mươi mấy trang không dày lắm

Đột nhiên có loại cảm giác không ổn bởi vì bìa liền có im vị nữ tử xinh đẹp tựa như thật, này không giống như im ngược lại là vẽ ra

Vẽ đến người trong hoạ như thật tựa hồ có thể từ trong đó đi ra, cái này đôi chân này cả nét chân mày đôi mắt điều giống như thật đôi chân thật trắng nha. Không phải sài kem trộn đi.

nhớ đến bên ngoài ghi tú xuân lâu hình như đây không quán ăn ngon ta tìm thì phải.

Từ văn cũng không mở ra sách mà cẩn trọng hỏi ngươi giúp ta chọn vị vị đi, Tựa hồ trứng minh suy nghĩ của hắn Nữ tử nghe được như lời này

Như nói đúng nàng sở trường đồng dạng ở trúng ta có rất nhiều vị như hương nhi ngọc ....

Nhưng nếu nói về chiều lòng khách nhân thì chính là tú nhi nhà ta

Nói về nhà ta tú nhi cô nương là xinh đẹp cũng là có tiếng ở tú xuân lâu **

nàng cầm lên cuốn sách vở đến trang giữa nhìn đến bức tranh bên trong nữ nhân tquả thật rất đẹp mê mệt

rất đẹp khen câu xong sau khi hắn nhất lên chính mình túi nhỏ không chút do dự mà định muốn ra cửa.

Nữ tử đang thấy thiếu niên đứng dạy muốn rời đi vần còn đang ngừng giới thiệu nàng không kịp phản ứng.

nhưng khi phát giác về sau mất công nói cả buổi vậy mà tên gặp tên phá quán sao.

Nàng bước đến ngăn cản bước chân thiếu niên, vị khách nhân nay không phải là ngài muốn đến trêu đùa ta chứ

thời điểm đã có mấy hộ chú ý đến nơi đây rồi nhìn đến hình thể của mấy gã đứng trước mắt, từ văn cũng không sợ đánh nhau cho lắm thời điểm còn làm chân chạy hắn cũng không ít lần(bị đánh)

Như mà ba bốn gã đại hán nay cũng nhau lên hay tất nhiên người bỏ mình chính là ! rồi.

Khẽ cười cười được vậy liền dẫn ta đến trỗ tú nhi cô nương tú nhi cô nương

Nghe vậy mấy tên đại hán nhìn nhau rồi cũng dần tảng đi, Nữ tử thay đổi mặt còn nhanh hơn hắn nữa mời vị công tử đến này theo ta.

Nàng dẫn từ văn đến trước cửa căn phòng trên lâu

Hắn hơi do dự vô cùng nhìn đến ở bên cạnh nữ nhân tựa hồ hắn không vào nàng vẫn ở đây, nhắm mắt mở cửa đi vào.

vừa đặc chân đến cánh cửa sau ầm tiếng đã bị đóng lại.

Mở mắt ra đưa tầm mắt nhìn bên trong vô cùng mờ ảo còn có mùi hương thỉnh thoảng truyền tới như mà, hắn thuận theo hương khí ánh mắt nhìn trên bàn đó có rượu đi còn nhiều đồ ăn.

Ở không xa đang có một thân yêu kiều diệu dàng đang nằm trên giường y phục trên người không thể nào che hết da trắng nõnnnnnn.

Còn Từ văn hiện giờ hắn đã ngồi đến bàn cầm đũa bắt đầu cầm lên đùi gà ăn lấy, thật sự quá đói a, nhai cầm lên bình rượu tính uống vào như mà nhớ đến mình làm gì biết uống rượu đâu a nghĩ đến cảnh sau khi tỉnh dậy bị....

Lắc đầu hừ ta chỉ bị lừa một lần thôi nha làm sao có lần hai

Giới thiệu về tú nhi.

Xuân tú là nữ hài từ nhỏ đã bị bắt bán vào thanh lâu làm ca kỹ thường xuyên tiếp xúc với các vị phú gia công tử dung mạo như đoá hoa nở cũng coi là ngươi có danh....*1

Xuân tú nằm trên giường trên giương mặt lộ vẻ mỏi mệt.

cánh cửa chậm mở ra đã có thiếu niên quần áo lam lũ xuất hiện trước mắt nàng vẻ mỏi mệt lập tức biến mất khuôn mặt lập tức cười giọng nhẹ nhàng trong trẻo.

" vị công tử hôm này ngươi có muốn gia bóp lưng không à nhẹ nhàng đi đến.

Như mà thiếu niên tựa không chú ý tới nàng ánh nhìn lên bàn đồ ăn, dưới ánh kinh ngạc nàng đã cầm lên đũa cứ thế ăn uống tựa hồ như không thấy nàng đồng dạng.

*hắn ăn vô cùng sản khoái nhìn bàn dầy đồ ăn trước mắt nghi đến chính ăn không hết cũng có thể mang về

Từ văn nghe giọng nói chuyện đến từ trong lại đã thấy một vị nữ rất xinh trong lòng thầm niệm càng xinh càng nguy hiểm càng xinh càng độc ác tuyệt tuyệt â..

thế là nè cái vị mỹ nữ đến đây cùng ta ăn

Xuân tú nghe được hắn hơi chỉnh sửa y phục miễn cười u nhã đi đến cũng không có gì kỳ lạ , thương thường thì có mấy vị khách nhân sẽ có ít sở thích khá kỳ lạ.

nàng chỉ cần nghe theo, đi đến bên cảnh bàn nàng không ăn nhiều chỉ gấp vài món sau đó đã chống cầm nhìn vị công tử kỳ lạ này không để ý đến ánh mắt của nàng một hồi lâu.

húp hết bát canh cuối cùng xong hết rồi, vỗ chính mình bụng no quá à hắn nhìn nàng ừm đang định đứng dậy rời đi.

Xuân tú bên cạnh không kịp trở tay vội đứng dậy kéo lấy tay vị công tử ngươi muốn đi đâu a

Hắn thấy thấy xuân tú nằm lấy tay mình vội vàng đẩy nàng ra, do gia da thịt tiếp không thể tránh khỏi sau đó

Hắn Nhìn nữ tử này trong lòng nghĩ không trả tiền không được rồi, được cẩn thận lấy trong túi ra 8 đồng xu kiểm tra kỹ không phải hiện dư đưa cho nàng a.

tiền thừa cho ngươi không cảm ơn đâu

nhìn vô cùng hào phóng hắn như khi bước ra thật lãng phí à.

nhớ đến gì đó lại quay lại dem mấy cái màng thầu còn trên bàn toàn bộ điều vào túi mình cầm lấy túi nhỏ muốn đi xuống lâu rồi.

Xuân tú nhìn trong tay mình 13 đồng xu trầm mặt nàng tứ trước đến nay vẫn do chưa gặp tình trạng này.

nên nàng vẫn còn không biết cách phản ứng thế nào

chân sắp đi ra khỏi cửa thời điểm có một cánh tay chặn lại, hơi hơi cầu may nhìn lại cánh tay chủ nhân.

cảm thấy thân ảnh cao to đứng trắng trước mặt, ánh mắt gã kia sắc lạnh như dao nhọn đâm vào tim người.

đồng ở phía sau vàng lên giọng nói của cái tú nhi vị khách nhân nay ngươi chưa trả tiền a tỷ tỷ.

Khi quay đầu lại thấy được nữ tử bang đầu cùng xuân tú đứng gần đó, Tuy rằng hắn rất sợ phiền phức những mà rõ đám ngươi cố ý gây chuyện không thể nhịn được.

động tĩnh của nơi này làm chú đến đám khách nhân xuân quanh chỉ trỏ

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.