Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bề ngoài kỳ thật rất quan trọng nếu không thì phải trả tiền

Tiểu thuyết gốc · 2948 chữ

Hắn hơi câu mày các ngươi cũng không nên ép người quá đáng kiếm truyện với ta mặc dù ta thật sợ phiền phức những không vó nghĩa là dễ bắt nạt.

Hắn nhìn về phía nữ tử rõ ràng đã đưa tiền cho nàng ta rồi nói xong hướng cánh tay về phía xuân tú.

Nữ nhân nhìn hắn với giọng cổ quái quái nàng đưa tay ném mấy cái đồng xu xuống đất.

chúng ta cũng không thu tiền ăn chỉ tình tiền của xuân tú phục vụ ngài thôi

khách nhân chúng ta cũng không muốn làm lớn chuyện chỉ cần người đem tiền trả đã ta liền cho ngài đi.

thiếu niên ngây ngô nhìn đám người* lớn giọng phục vụ nàng rõ ràng không có làm gì à

Như vì đám người to lớn đứng trước hắn cắn răng lấy túi tiền chính mình là bao nhiêu.

Tú hạnh vui vẻ của ngài tam lượng bạc thôi a tiếng vừa dứt động tỉnh ngừng lại động tác ngẩn đầu lên nhìn đám người.

Phải biết toàn bộ gia tài của từ hiện chỉ có 6 lượng lẻ bảy đồng thôi, đó còn số tiền mà lục nhi cùng thanh thanh cho hắn nắm chắc cánh tay nhưng rồi vẫn buôn ra.

Hướng nữ tử xuân tú nói ngươi không có phục vụ ta, như vậy đi ngươi cùng ăn với ta có thể giảm chút ít được sao.

Bên cạnh thiếu nữ chê miệng cười vị công tử này nếu không tiền cũng được thôi ngươi chỉ cần ở làm bù vào tiền là được.

Nghe được lời nói nữ hắn tức giận quá mà cười trực tiếp nhét túi tiền vào lại túi,

hừ đúng vậy ta chính là muốn ăn không trả tiền thì sao nào.

các đừng có ép ta vừa nói Hắn hướng mấy nam tử quyết định đấm ra một quyền sau đó...

cổ thân thể mặt mũi bầm dập bị ném ra khỏi tú xuân lâu, coi như tiền thiếu bù vào tiền thuốc ngươi đi.

giọng nói chuyền ra từ tú xuân lâu

Tiếng cười quanh quẩn

Cơ thể run gãy chậm rãi đứng dậy, Có mấy người đi đến chỉ chõ, ngươi thấy tên đó a sao, không có tiền còn dám vào tú xuân lâu xem rất đáng thương nha.

Thật đáng thương.

Khuôn mặt hắn sưng lên đừng dạy muốn rời đi cái túi nhỏ bị ném ra khỏi cửa rồi ra ít đồ văng ra ngoài.

đôi mắt lộ ra vẻ cừu hận các ngươi cứ chờ xem từ văn ta.

Còn chưa nói xong đã có thân ảnh từ tú xuân lâu muốn xong ra ngoài ấy đánh hắn cho ta .

vội vàng chạy khỏi nơi này, bề ngoài hắn bây giờ nhìn đến vô cùng buồn cười mặt mũi sưng phù, bộ y phục duy nhất trên người cũng vì vậy không chịu vầy dò nát hết ra

Điều quan trọng là toàn bộ gia sản bị lấy đi hết ngẩn đầu nhìn lên bầu trời.

Lê lết bước chân khập khểnh đi đến cạnh tường ngồi xuống nhìn đến dòng người qua lại, xe ngựa chạy qua không ngừng bất giác trên mặt chảy xuống nước mắt.

*Mẫu thân ta muốn ăn kẹo cái tiểu hài nhỏng nhẽo nhìn mẫu thân chính mình, được rồi để lát nữa, mẫu thân mua sau đó ôm tiểu hài lên xem nào tiêu .. Thích gì

Ngồi cạnh bức tường đang chán trường khẽ liết mắt qua bên cạnh đường lại phát hiện thấy cũng có gã ăn mài giống mình, Không phải mà rất giống như đúc

_

Cảm ơn cảm ơn đa tạ đại nhân, gã nay tên gọi tiểu nhất có khuôn mặt tròn chỉnh đối với người khác mà nói đó chính là rất đầy đặn là khắt cái ở tử yến thành cũng coi hôm nay là ngày may mắn

tiểu nhất gặp vị công tử khá hào phóng cho gã tận 1 lượng bạc khi tiểu nhất còn đang vui vẻ, lại có một người đứng lại trước mình trong ầm thầm vui vẻ lại có tiền.

Giọng nói vang ngươi thật đáng thương a sau đã bỏ tiền vào trong, âm thanh tiếng đồng tiền rơi xuống vang vọng

Tiểu nhất vui vẻ cuối đầu đa tạ đa tạ đại nhân, nhưng lúc ngẩn lại không thấy ai đang nghi hoặc thì bên cạnh lại có tiếng phát ra đa tạ.

Từ lúc nào bên cạnh lại có thêm một người nhìn qua làm hắn ngẩn người, tên này ăn mặc trên thân quần áo điều là vết thương vô số dấu giày nhìn trong vô cùng hãm hại hơn cả hắn nữa đây không điều quan trọng nhất.

Điều làm cho tiểu nhất không chấp nhận chính là người đi đến đây điều không chào hỏi một câu không nói còn tranh ta tiền đây là thù giết cha rồi.

Tiểu nhất đứng dậy gương mặt hùng hổ mở miệng nói vị huynh đệ ngươi làm không được a, đây là nơi của ta rồi um

Thiếu niên bên này vẫn còn đang vui vẻ vô cùng chỉ ngồi thôi liền có tiền, thật sự là thoải mái vui sướng nghe được có đạng gọi chính mình cũng ngẩn đầu lên nhìn lại.

Mà khi hắn ngẩn lên súy chút đã hù chết tiểu nhất rồi, chỉ thấy mặt mũi của tên trước mặt này bầm dập nhìn không ra hình người nữa.

Tiểu thất nuốt nước miếng cái này, như rồi vẫn lấy can đảm nói huỳnh dệ ngươi phải thủ quy củ a.

Ừm cái gì quy củ ăn xin cũng có quy củ nữa sao, hắn cẩn thận mở miệng ta người mới đến đã không biết quy củ nơi này, nếu có đắc tội xin huynh đệ bỏ qua cho.

Nói xong liền lấy chính vừa xin được vài đồng tiền lại bỏ vào bên bác của tiểu nhất.

Tiểu nhất nghe được là người mới thì thở ra, ta còn không có nói làm khó dễ ngươi a huynh đệ.

Người mới đến không tránh đường nhiên không biết được quy cũ.

Tiểu thất ho khan vài tiếng để ta nói với ngươi một chút kỳ thật a.

Tử yến Thành có 4 bốn cửa đại diện cho bốn phương, nơi chúng ta đang ngồi là khu nam biết sao.

Thiếu niên gật đầu đã biết .

khu nam quy củ là do các đại bang phái lập ra, quỷ củ chính là như vậy toàn bộ ăn mày muốn ở thành nam này xin ăn trước phải gia nhập bách cầu bang chúng ta.

Hắn nhẹ gật đầu nếu không gia nhập thì sao.

Nếu không gia nhập sẽ không được phép đến đây ăn xin tiêu thất tựa rất thích nói những việc trên vẽ lên tự đắc

nghe được lời tiểu thất hắn hơi cảm khái ăn xin cũng không dễ chút nào, Ánh hắn lộ ra thở dài.

Tiểu thất ở bên cạnh nhìn biểu lộ như vậy cũng có chút lộ hiếu kỳ tên này nhìn thảm như vậy.

huynh đệ, ngươi cái này một thân thương thế là do đâu à.

Hắn âm thầm cười trong lòng đang đợi câu nói này của ngươi, hơi cố ý lộ ra biểu sầu khổ mặt mình, ta chính vốn gọi từ văn

Rồi hắn bắt đầu biên soạn ra cố sự đại loại như là một thân một mình vào tử yến Thành làm ăn.

Nhưng do vì không hiểu thấu cái thứ gọi quy củ kia nên đắc tội 1 với vị thị nữ xin đẹp bên cái công tử phiên phiên kế quả liền bị đánh đến sắp chết.

Khi nói tới đây thậm trí còn khóc (nếu tiểu thất biết được từ văn đi thanh lâu mà không trả tiền sẽ như nào)

giọng nói đến khuôn mặt biểu lộ vô cùng hoàn mỹ nghe đến bên cạnh tiểu thất đã khóc đến không ngừng.

huynh đệ a không đạo văn huynh đệ ngươi thật sự đúng khổ .

Nhân cơ hội hắn nói tiểu thất huynh đệ ta bây giờ một nghèo hai trắng không còn gì nữa.

ngươi có thể xin bang chủ cho xin gia nhập bạch cầu dả bang không sao.

từ văn huynh ngươi cứ yên tâm bang chủ nhà ta vốn vì hoàn cảnh khốn khổ như ngươi vậy nó mục đính chính là bảo vệ đám ăn mày chúng ta nhất định.

Sau đó hai người cùng sưng huynh gọi đệ đợi khi trời tối tiểu thất liền dẫn từ văn đi đến căn cứ, đúng theo cách gọi từ văn đó chính căn cứ.

Vừa đi trên đường tiểu thất miệng nói không ngừng được ở tử yến thành nhìn bên ngoài vô cùng đơn giản.

Nhưng bên trong có rất nhiều bang phái quan phủ mối quan ở trong đó vô cùng phức tạp rắc rối có kể đến tối cũng không hết.

Hai người đi đến cuối đường về sau đứng trước cái ngõ hẻm.

tiểu nhất từ hào mà nói nơi này gọi ăn mày ngõ hẻm chính căn cứ của bang phái chúng ta bước vào bên trong hai bên có vô số người ăn mặc lôi thô sơ vô cùng.

Đồng thời mùi hôi thói thúi xong vào mũi síp sặc đi nơi gọi ăn mày ngõ hẻm

khi đi sâu vào bên trong từ nhìn thấy đi cuối ngõ thời điểm ở nơi đó có dám người ngồi .

**Ngươi cái tên vương bác đản này vậy mà ăn gian trước mặt ta

 *đúng đúng a thảo nào ngươi luôn thắng mau thêm tiền nay thắng nôn ra mau, hai ngươi đến trước cũng không ai để chú ý đến

tiểu thất cung kính đem số tiền mình xin hôm nay giao đưa ra, trương ca hôm ta mắn xin được hơn a

tên ngồi bên cầm lấy tiền tiểu thất đưa đến sau đó vẩy tay đi đi

Tiểu thất cũng vọi tiếng đến giới thiệu đại ca có ngươi mời đến hắn gọi từ văn muốn gia nhập cầu bạch bang chúng ta.

Gã đại hắn tên trương ca, từ trên nhìn xuống từ văn chút ừm ngươi muốn gia cầu bạch bang chúng cũng được nhưng mà nói tới đây liếc mắt gã đang đánh bài cạnh tên kia hiểu ý.

Tiền xin được chỉ có thể giữa lại ba phần, còn lại điều phải giao nộp cho trương ca nếu như dám có dấu diếm bị bắt được cắt bỏ hai chân chính là chặt đi có hiểu sao vừa nói còn có hành động thân thể theo sau.

Gã mặt đầy xeo khẽ đưa cánh tay qua cổ biểu thị...

Nghe lời hắn cũng nhập gia tùy tục nghe theo lời tiểu thất đêm chính hai cái bánh lúc lấy được giao lên

Trương ca nhìn cầm lấy màng thầu gật đầu tốt tiểu thất ngươi đem người bạn này đi nhận đồ đi.

Vâng" trương ca phát tay cho tiểu thất mang hắn đi đến bên cạnh

Có gã ngồi sẵn ở đó hỏi vài câu sau đó phát cho hắn cây gậy cùng chiếc bác bể ừm cầm lấy

Họ tên từ văn....

Nam tử nhìn tờ giấy trên tay ngật đầu.

Từ văn cũng được cho chỗ ở ngồi rồi mặc dù không sạch lắm, nhưng nhìn đến bầu trời lúc này cũng tối ánh trăng chiếu xuống nam phương ngõ hẻm chiếu gương mặt thiếu niên.

lấy từ trong túi nhỏ ra quyển sách trên sách nhờ ánh ờ mờ vỡ từ trang từng sách ra, Hôm sau khi trời bắt đầu sáng người dần dần bắt đầu đi lại.

Trong ngõ hẽm đi ra hôm nay là ngày đầu tiên hành nghề của từ văn nên còn hơi vối rối

muốn xin được nhiều tiền thì phải chọn nơi có nhiều người qua lại, hơn nữa phải chú ý đến không được giành chỗ của người khác.

ai đến trước thì được người đến sau thì chỉ có thể kiếm nơi khác

Hắn cũng chưa có ý định đi xin ngay vì muốn tìm xem nơi tổ chức thi khoa ở đâu

cũng chẳng khó tìm được chỉ cần tùy tiện hỏi chút đã biến

đến trước tòa phủ đệ nhìn trong hoa lệ bên ngoài còn hai sư tượng, nhìn thôi cũng thấy uy phong nơi này gọi thành chủ phủ thì phải.

Thông thường hội thi thường được tổ nơi này do thành chủ tự mình quan sát nhưng hiện giờ do chưa đến thời gian các sĩ tử chưa đến nên không mở ra.

chỉ có thể thuê khách sạn ở nhờ thôi

biết được nơi thi về sau cũng nên bắt đầu công việc xin chính mình cầm lấy chiếc bác bể đã nhận không ra hình thù.

đi lang thang vài vòng tới lui kết quả là những nơi đông người điều bị mấy vị huynh đệ chiếm hết, chẳng còn cách nào chỉ có thể đổi cái địa phương ít người qua lại

ngồi xuống rất may nắm là nơi có cây, ở gốc tường nhà cũng may ở bên còn có cái cây che nắng nếu không hắn đoán chừng chính minh bị nướng lên.

nhìn người đi tới lui nào nhiệt chỉ có điều tiền xin được thì ít. Hơn nữa người qua lại điều ném đến ánh xem thường khinh miệt đại loại như vậy.

Ngươi thật đáng thương

Hắn chỉ có lấy áo chê lại mặt, nằm xuống dưới góc cây ngủ, ta ngủ rồi rất ngon không ai thấy ta hết.

đợi khi tỉnh dậy trời cũng đã dần tối cầm lấy chiếc bác vỡ đi trở về nam ngõ hẻm.

Trở lại đã phải đem số tiền ít ỏi vừa mới xin được đi giao nộp.

số tiền còn lại cũng chỉ còn lại mấy đồng lẽ cũng không đủ mua một cái màng thầu tuy hắn cũng không quan tâm cho lắm..*

Thời gian trôi qua hắn đã ở tử yến thành hơn một tháng, trong khoản thời gian nay từ văn lang khắp nơi trên đường nhìn được nhiều thứ mới lạ.

do tiền nhiều cũng không làm gì nên lâu lâu hắn thường thưởng cho mình 1 tô mỳ, hắn thích ăn nhất là mỳ ở chỗ minh bà bà ăn khá ngon hơn nữa khá rẻ khi ăn xong phải nhịn đói một tuần rồi.

Thời gian thi khoa hội còn hai tháng nữa là đến, đồng thời rất nhiều người khổ công luyện đến học hành nhiều năm cũng điều xuất đầu lộ diện chỉ muốn đến cầu mong thi được tú tài, từ đó để gia đình hảnh diệm vinh quanh quan diệu tổ.

trong đó có nhiều sĩ tử nho sinh nho nhã, từ con nhà quyền quý, con cái quan lại " hay đến ngươi dân thường như từ văn điều có mỏi người trong lòng một cổ ngạo khí nên kỳ thi sắp tới sẽ khóc liệt.

Nghe đâu còn có tên sĩ tử nào vị luyện quá nhiều hay là áp lực khủng khiếp nên trực tiếp ~~~luôn

hội thi khoa nếu thành công áo cơm không lo thật bại sao vậy về nhà làm ruộng thô đó là đối với người khác" từ văn không thể không thể không thể bại được ngay ngôi nhà trong yên hà trấn đã cũng bán rồi nếu trở về bị cười thúi mặt.

A từ văn ca ca về rồi mau đến a từ kỳ thi ngươi thế nào, nghĩ đến viễn cảnh đó

sáng nay hắn như thường lệ đi vòng quanh tử yến thành người nào gặp hắn điều phải né ra giống như gặp phải ma vậy

hơi nghi hoặc ta thối như vậy sao, thử ngửi sau đó ừm không thối lắm, đang muốn tìm nơi xin ăn tốt, như bước qua đoạn đường quen thuộc thời điểm đây không phải tú xuân lâu sao.

hiện giờ nhìn đến tú xuân không còn như lúc trước nói đúng hơn là bị niêm phong rồi hơi có vẻ hiếu kỳ, hắn thử hỏi xem có truyện gì xảy ra đúng lúc nhìn thấy một cái lão ông thế là hắn đến hỏi thăm

Lão gia gia người có biết vì sao nơi nay bị niêm phong không a.

tú xuân lâu à , ông lão lắc lắc đầu do tú xuân không đóng đầy đủ tiền cho quan phủ thế bị miên phong rồi nói ra câu nay lão ông vuốt râu tiết nuối không thôi

Hai biết vậy đi nhiều một chút thất đáng tiếc

thời khắc đó ta không khỏi cảm thán nhân sinh thật vô thường mới đấy đã âm dương tương cách, nhớ đến gương mặt xinh đẹp vị nữ tử gọi tú nhi kia hồng nhan bạc mệnh.

Đẹp quá đi .

lắc đầu như lại lầm bầm vừa lắm cho các ngươi dám lấy tiền của ta, hại ta phải ăn mài nói đến không nhịn được cười khặc khặc

Ông lão bên cạnh thấy thiếu niên đột nhiên lộ ra nụ quỷ dị cũng chút sợ rồi vội chống quẩy trượng đi.

mặt trời dần lặng xuống hắn vốn định trở về như trên đường đi lại gặp được tiểu thất. a đạo văn huynh đệ ở đây tiểu thất đứng trước một tựu quán.

Trong lòng hơi hiếu kỳ có gì đâu đi đến gần tiểu thất người đang làm gì vậy.

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.