Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 3714 chữ

Tam định sơn có vẻ hôm nay vô cùng không giống bình thường bầu không khí căng thẳng bao trùm từ trên xuống dưới đám người bởi vì chuyện mới phát sinh làm đám người lo lắng.

Giữa sơn nhạc núi cao trùng điệp trên chi đứng rất nhiều thân ảnh kể đứng đầu không ai khác chính là đại dương gia tam sơn phỉ mạnh Hùng đẹp zai

hắn nét mặt có phần ngưng trọng lắm nhìn xem dưới chân núi thấp thoáng đầy quan binh có thể dễ nhàng nhìn ra được ý định muốn đánh lên đến.

Tiểu vấn ngươi nói vừa rồi lão già kia có thật chỉ dùng một cước liền đánh đến vân ẩn đến thổ huyết a.

a vấn giọng nói vẫn còn sợ hãi kể lại đúng a lão đầu kia bang đầu nhìn đến xem vô cùng lôm côm

Coi đến liền biết rất là yêu đuối thời điểm bọn ta định cướp hắn không biết từ đâu nhảy ra rất nhiều cà tím ờ không đúng là một đám mạc tử y nha.

Tam đệ ngươi thay sao.

Nét mặt có chút bình thường đến yên tĩnh lạ lùng là đám phủ nha của thủy Dương thành tưởng tam sơn phỉ chúng ta dễ ăn sao nếu bọn hắn đã đến thì chỉ có thể đánh thôi, chân núi cũng đã bị bọn hắn vây lại nếu còn đường lui thì có thể thử một phen...

Mạnh Hùng chỉ là hơi thở dài sớm muộn gì cũng có ngày hôm nay sao tam đệ ngươi chuẩn bị nơi chôn chưa.

Ta vẫn chưa thân ảnh có chút cô đơn trương đường trả lời.

Hảo tốt rồi trở lại chuẩn bị một chút chết sớm chết muộn dù sao vẫn là chết trước cho bọn hắn ăn chút vị ngọt đi cảm xúc của mạnh Hùng có chút không ổn định.

Trương đường quay người rời đi cùng với đó là một tiếng thật lớn vang vọng trên tam sơn định núi âm thanh truyền rất xa đây chính là âm thanh báo triệu tập của tam sơn phỉ trại.

Rất ít khi được sài mà sai là tức có chuyện trọng đại muốn thông báo giống như địch tập hay ai đó vào hòm mới được vang lên, công dụng xin đọc kỹ chính hướng dẫn sử dùng.

Thân ảnh hối hả chạy không kịp thở nhanh lên từng chiếc rương lớn được mấy nam tử bê ra phía trên lon lộ bụi bẩn không biết đã phủ bụi bao lâu rồi thời điểm mở ra bên trong có thể thấy được từng cây cung không đúng là từng cây trường nỏ nằm ngây ngắn xem ra là rất được coi trọng.

Thân nổ ở đầu điêu khắc lấy từng hình thù kỳ lạ có vẻ tên chế tạo ra mấy thứ này khá rảnh rỗi tay, có ba người đứng đấy

Thân ảnh trương đường đứng cạnh rương gỗ nhìn vào từng thanh nỏ nét mặt lộ ra nụ cười nhạt, đem mấy thứ này phát đến cho tất cả huynh đệ a nói cho bọn hắn muốn sống thì tự dự vào sức mình.

Còn lại mau theo ta ta muốn xem xem mấy tên quan binh có thể làm được gì sơn phỉ tam định sơn chúng ta.

Không khí tất bật khiến cho tình cảm tăng lên từ văn nhìn nhìn trong muỗng canh lại xem đưa tới trương nỏ nghi hoặc ngẩn ngơ hỏi chuyện gì.

Tầm mắt chính là một tên có khuôn lạnh lùng thân ảnh nhỏ gầy lông mày như keo dính.

hắn khẽ nhếch miệng quan binh cũng vay đến chân núi rồi ngươi còn ở đó hỏi chuyện gì, vung tay trực tiếp vứt đến thanh nổ xuống đất hắn đã vội vàng chạy đi.

Cuối người nhặt lên trên đất thanh nỏ ngẩn ngươi ra quan binh vay núi là sao, tại sao gấp vậy nha không phải chỉ là quan binh đến chân núi thôi sao, đứng ở phòng bếp nhìn xem như bị chó rượt chạy đồng dạng đám người

từ văn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

Các ngươi hôm nay không ăn cháo sao ta biết còn nấu a đâu, tên lạc quan kia không thay ở đâu trốn ở đâu a.

Chạy đến gần bếp lò đem ở trong tro bụi lấy ra chuẩn bị nấu cơm đâu đột nhiên động tác trên ngừng đầu óc có chút bình thường đưa tay lên chóng cằm hiện giờ mình cũng là một tên sơn phỉ a quân binh vay núi um ..

Đột mặt khẽ mở to ra a mình vậy mà quên ta cũng là sơn phỉ a quan binh đánh đến chân núi rồi.

Chiếc muỗng khẽ rơi xuống hắn cũng vội vàng từ nhà chạy ra trên cầm theo thanh nỏ bắt giữ lấy một tên nam tử chạy ngang này.

Tên kia bị kéo lấy đến vội vàng nói đánh đến rồi miệng không ngừng lầm bầm xong đi chết rồi.

Từ văn gấp rút nói a thật là quan binh đánh đến sao.

Tên kia tựa hồ cũng không nghe được câu hỏi mà trả lời đúng đánh đến rồi mạng ai nấy giữa đi a nói xong liền quay đầu không nhìn lại mà chạy đi.

Từ văn chỉ biết rằng u thời tới tới rồi.

Giữa tam định sơn hai đám người nhìn nhau mắt lớn trong mắt nhỏ

Ở đỉnh núi trong có thể thấy được từng nhóm người thân mặc nha phục tay cầm dao kiếm xếp thành từng nhóm thoát ẩn hiện bên dưới còn đặc đến rào rai nữa.

Ở dưới chân núi một tên nam tử có mái tóc hoa râm ánh mắt lạnh lùng sắc bén thân ảnh tuy gầy gò nhưng lại mang đến vẻ cao lớn vững trải, thân khoát lấy một bộ y sam xanh nhạt nét mặt hắn hơi có phần ngưng trọng mà nói đại nhân đã chuẩn bị xong chỉ chờ lệnh của ngài liền có thể.

Tầm mắt trước chính là chiếc xe ngựa lão đầu nhàng nhã nhìn xem cao lớn núi non phất phất tay nhanh nhanh một chút a ta còn nhiều việc không thể ở đây lâu được sớm chút giải quyết ta còn phải trở về thê châu quận nửa a.

Vâng đại nhân.

Cùng với tiếng đánh giết trận chiếc cứ thế bắt đầu rồi do là địa hình hiểm khó khăn nên đám người bên dưới muốn leo trên trước phải đánh nát mấy trạm gác.

Ở trên đám người trương đường cùng không phải chờ chết từng thanh cung nỏ chuẩn xác nhắm vào từng thân ảnh đang cực lực leo lên kia.

Từng tiếng ho hét to nhỏ .

Khuôn mặt từ văn hiện ra trong một bụi cây nhìn xem dưới chân núi cảnh tượng đi nhìn thấy từng mũi tên được bắn ra vèo vèo một làng gió khẽ lướt qua mang theo vài giọt máu...

Tên lạc đâu ra a hắn đưa tay sờ sờ chính mình mặt núp kỹ vậy mà vẫn trúng tên lạc a trong lòng hắn sớm đã chuẩn bị tâm lý nhưng nhìn xem cảnh tượng ở dưới đi.

Tựa hồ nhưng là bị bắn trúng liền hẻo rồi còn gì đâu, tiếng hét lớn vang lên tứ phía không biết đường nào mà lần .

Bị đánh đến cũng không tên nào thông báo với ta một tiếng nha đưa cho ta cây nỏ mà không đưa tên thì làm sao dùng

Cầm lên cây nổ chỉ có cùi hắn trầm ngâm lấy từ áo một cây đũa đặc vào kéo kéo dây nhắm đến một thân ảnh nho nhỏ chính là một châm đen đi gió thổi hù hụ.

Nhắm lại một con mắt với tự tin của chính mình hơn 20 bắn cò hó hắn tự tin 10 phần bóp cò đi một tiếng mũi bay ra nói chính xác là chiếc đũa bay ra.

Một hôi lâu sau từ từ xa xa có thể thấy được thân ảnh chê ngực ngã xuống đơn giản a.

Kỳ thật giết một tên nam tử nét mặt thống khổ ôm bụng đau bụng rồi hắn liếc mắt nhìn tứ phía phát hiện không ai về sau liền trốn đến một góc giải quyết nỗi buồn đi...

Trân chiếc cũng không có vì một tên bị đau bụng mà ngừng lại hai bên đã bắt đầu có thương vong thỉnh thoảng sẽ có ren la đau đớn chuyền đến chứng tỏa đã trúng tên rồi.

Quan binh sau khi bị trúng tên liền được đồng bạn yên hộ trở về ở một cái liều có một tên y sư đang cực cầm máu chữa trị cho mọi người.

Còn đám người từ văn trúng tên sao yên tâm đã có hắn vừa được chuyền thụ y thuật từ văn vô cùng hăng hái xem trước mắt nằm lấy đại hàn ở lòng ngực đã cầm vài mũi tên máu từ nơi đó chảy ra.

Ở tay trái cầm lấy một cuốn sách tay phải nắm lấy mũi tên xanh đầu lông cứ thế rút ra nhanh là được nha.

Phốc phốc máu nhiễm đỏ cổ tay nam tử kia dần dần nhắm mắt lại một hồi liền mở ra hét lớn trực tiếp một nhảy đứng dậy chạy đi.

Cầm trên mũi tên rút ra ở đầu vẫn còn vươn ít da thịt hắn nuốt nước bọt trâu bò vậy a.

Thời gian đi qua từ ngày đến đêm tiếng la hét vẫn không ngừng bổi tối có thể xem đến giữa xường núi rừng ngọn đuốc chiếu sáng nữa góc trời cao đám mây ở trên cũng bị nhiễm lây đỏ hồng.

Trên từng tòa nhà nhỏ ở nơi này đã nằm đầy thi thể phải nói là rất chi là nhiều tàn thể máu đỏ "trên tay cầm lấy lá thuốc từ văn chậm chậm đem một mũi tên từ người một tên nam tử rút ra.

Thở dài nét mặt hiện lên mệt mỏi quần mắt đã thâm đen từ văn không còn từ nào có thể tả được nổi tuyệt vọng trong lòng lúc này

vài ngày chính mình không biết đã tiễn biệt bao nhiêu vị huynh đệ hảo hán ra đi điều là chết không kịp nói lời nào.

Hướng mặt về đám người bên cạnh vẫn còn mấy tên còn lại giọng đầy vẻ nhẹ nhõm tốt hảo "chính mình bây giờ đã không biết ở nơi nào.

chúng ta bây giờ chỉ là cầm hơi tàn mà thôi ở dưới sớm muộn gì cũng đánh lên rất nhiều tất cả điều phải chết"

Đại dương gia cũng đã chết chúng hà tất gì phải sống chết với bọn hắn a hay là chúng đầu hàng đi một tên nam tử có khuôn mặt ho gây ánh mắt toàn là sợ hãi mà nói...

Tam dương gia ngươi mau nói một câu đi a "cho dù có chết chúng ta mấy vị huynh sẽ đi cùng ngài một tên có thân hình cao to hơn từ văn nữa cái đầu

ánh mắt đầy vẻ hung ác nói trên thân ít nhiều cũng vết thương

Gã này theo hắn nhớ không lầm tên này gọi bê phế, nữa tháng trước từng gặp qua.

đúng vậy a một nam tử có khuôn mặt tuấn tú ánh mắt đảo quanh nét mặt có chút giận dữ cả trường đám mười mấy người điều im lặng.

"Bê phế huynh nói rất đúng chúng là đạo sơn phỉ chúng ta dù cho có chết đi nữa thì nhất định phải chết thật oanh liệt.

Vô số ánh mắt âm trầm, điều đồng thanh hét lớn sống chết cùng tam dương gia

Trương đường có chút không tin tưởng chính mình mắt bất giác có đỏ lên "chính mình ở nơi này sơn trại lớn lên rất nhiều huynh đệ tốt

"nhưng huynh đệ này mặt ai nấy điều lộ ra vẻ quyết tuyệt "ai nói bọn hắn hung tàn không quan tâm tình thân đâu.

Lắc đầu nói chuyện cũng đã đến nước này ta cũng chẳng thể làm được gì.

Tốt trong lòng hắn dân lên hào khí "nét mặt quyết tuyệt nếu đã nhưng vậy chỉ bằng chung ta lập một bàn kết nghĩa huynh đệ đi.

Vừa dứt câu một tên thiếu niên mang đến mặt bàn phía trên đặc lấy mấy chén cháo nóng, lạc quan nam tử ánh mắt bình tĩnh như thường thường cầm đến một đĩa rau ăn lấy ăn để mặc cho đám người nhìn nhau.

Mọi người đi đến chỉ còn mấy người ngồi tụ lại trên bàn cầm lấy bác đũa cháo nóng hổi, ân sao hôm nay ăn ngon thường ngày a một tên nam tử có chút kinh ngạc mà hỏi.

ăn xong đám người đứng dậy nhìn về chân trời thời điểm này từng nhóm quan binh đã lên tới đỉnh núi khuôn mặt không cảm xúc nhìn bọn họ.

Ở một vách núi treo leo tiếng nói vang lên a bên này vẫn còn sót một tên ba bốn tên nam tử lưng khoát lấy đại đao dần tiếng đến một vị thiếu niên, thiếu niên khuôn mặt mơ hồ có vẻ như đã bị bùn đất đầu tóc rối bời hắn lẳng lặng ngồi ở nơi đó.

Hở khẽ quay lại nhìn về phía đám quan binh từ văn thở dài nét mặt có chút bi ai nha cuối cùng vẫn là không trốn được sao.

Xem trong tay ly nước lã hắn ngửa cổ uống một hơi .

A ngươi ngoan ngoãn một chút để chúng ta bớt việc a một tên cười cười nói đã rút ra đại dao hướng về thiếu niên đi đến.

Thiếu niên đứng dậy muộn giết ta sao còn non lắm khẽ từ trong ngực lấy ra một thanh nổ gắn nam tử bất giác ngừng lại một mặt đề phòng nhìn xem thiếu niên.

Thiếu niên ta khuyên ngươi sớm bỏ xuống nổ quay đầu làm bờ đi.

A ngươi xem ta giống ngốc lắm sao từ văn khẽ quay đầu rồi lại trở về hừ cầu sí a điều là vực thẳm bờ của ngươi nha ta đây nổ có một mũi tên các ngươi bốn đứa nhất định một tên phải lót xác cùng ta hả ha.

Từ văn cũng có chút buồn cười cầm chuẩn thanh nổ nhắm vào người trong số đó.

Tên bị nhắm khẽ giật mình nét mặt lộ ra sợ hãi vốn là muốn lập công a chính minh đâu có ý định nộp mạng a.

Huynh đệ có chuyện gì từ từ nói nhà vẫn còn mẹ già thê tử vẫn chưa...

Thiếu niên khinh thường hừ lạnh một tiếng chết trong tay các ngươi là điều sĩ nhục nhất trong đời từ văn ta đây, nói với các một chuyện hắn trầm ngâm mà các ngươi là quan binh nơi nào a.

Mấy người quay đầu nhìn nhau chúng ta quan nha của thủy dương thành .

Là nơi đó a từ văn vốn định nổ nổ chính là đạo tặc bình hoa đây nhưng mà nghĩ đến cũng chẳng liên quan gì lắc đầu chấp lấy tay sau lưng nhìn phía trên mây trắng hắn khẽ lui một bước chỉ cảm thấy nhẹ bẩn trong ánh kinh ngạc đến kinh sợ của mấy tên kia từ văn nhảy núi rồi.

Gió mạnh tác vào mặt khuôn mặt thiếu niên biến dạng thay đổi liên tục trong lòng thôi khắc nay từ văn vô cùng bình tĩnh khẽ đưa tay ra sau lưng kéo nhẹ một chiếc bao lớn được bung ra tốc độ dần giảm giảm đến cuối dần chậm lại.

Dù a nét mặt lộ ra nụ cười đắc thắng chính mình sớm đã biết có một ngày nay nên đã chuẩn bị vốn định đợi thời gian thích hợp dùng ai ngờ đến thở hắt ra một hơi xem ra cái dù này cũng dùng được ngẩn đầu xem chính tạo thành từng rất nhiều mảnh nhỏ vải đang cố gắng vì chính mình giảm tốc độ...

Nhưng chỉ có điều nơi không thấy được đến nơi một mảnh vải được kết nối đến chậm rãi hé mở ra một lỗ cứ thế gió lạnh thổi thổi tóc độ lại tăng lên gấp bội bội lần cùng với một tiếng thê lương của thiếu niên.

Vực sâu không thấy điểm cuối.

Toàn thân đổ mùi hôi lạnh hơi thân thể run gãy từ văn hơi ngước đầu chỉ thấy chiếc dù được mắc vào gốc cây thân thể """hắn cứ lắc lắc theo gió từng tiếng lết kẹt cành cây khô như không chịu nỗi sức nặng cơ thể của chính mình yêu đuối đang dần trầm xuống.

giờ phút hắn không biết làm gì chỉ có thể chơ mắt nhìn minh treo ở trên nháy cây" tự hỏi khi nào rơi xuống đâu cầu mông rơi xuống chết quá đau là được chứ.

Vẫn còn có thể cầm cự một phen nhưng nào ngờ nào tưởng một con chim kỳ lạ bay qua lại cứ thế nó hiếu kỳ nhìn thứ đang cheo lung lẳng nó đậu đến trên nhánh cây nghi hoặc rồi mổ vào công dây

Bực bực!!

Nét mặt thiếu niên tái đi.

Nếu hôm nay ta không chết nhất định phải bắt chim về nương ăn a.

Thời Gian không biết trôi qua bao lâu thiếu niên nặng nề ngồi dậy mở mắt ra ánh mắt khi xa khi gần giống nhưng là chập mạch rồi.

Cuối đầu nhìn xem thân thể hóa ra khi thời điểm con chim khốn nạn kia rảnh đi vào mỏ chính mình sợi dậy kết quả là rơi xuống luôn

"cũng may mắn là là số mình chưa tận lại rơi xuống hm đưa mắt nhìn xem hàng động đâu ra hắn vậy mà rơi xuống một vách động tự nhiên.

hàn động ở giữa vách vực có hơi cổ quái.

Điều này không phải trọng nữa.

đem công đây buộc chắc chính mình khẽ tháo xuống"coi trong tay chiếc dù rách nát đến đáng thương hắn không khỏi thở dài một hơi thật sự là.

Nhân sinh hữu hạnh.

Nhất chân khấp khiễng đi vào đưa tay sờ lấy hàng động thiếu niên không khỏi cảm thấy thiên nhiên thật kỳ lạ

nguyên vách núi đâu ra lại lòi một khúc động thế nhìn tối đen đường đi

Từ văn quyết định vẫn là ngồi xuống nghỉ ngơi một lát, đưa hai tay chính xoa xoa chiếc chân

Từ văn không hiểu vừa rồi vì sao chẳng cảm nhận được đau đớn hiện giờ chỉ cảm thấy từng khúc xương muốn gả ra rồi ayyy da

Hắn thở dài ngắn gọn chậm chậm đứng dậy đi đến sau trong hang động xem nơi này có vẻ như là do thiên nhiên tạo nên

không thấy đi đến một khúc do ánh sáng không thể chiếu vào trong.

Nên hắn cũng không đám đi vào sâu nữa xem xét liền biết là đây là hang động cụt.

từ văn không khỏi tự hỏi chính mình làm sao sống được đây nếu bị nốt ở đây tới chết có khác gì bị ngã chết đâu

chỉ có điều là chết lâu hơn một chút đau hơn một chút nghĩ đến đây bắt giấc hắn lại không nhịn được ngục xuống

cảm khái thói thường tai sao mấy chuyện thế này điều bị hắn gặp phải.

Từ văn cứ ngồi ở đó từ sáng đến chiều vách núi treo leo ở giữa từng tia sáng chiếu vào hang động từng tảng đá phản chiếu lại ánh sáng trong khá thích mắt

Lần nữa nhìn hàng động hít hít vài hơi cứ thế đi vào trong mặc dù biết phải chết nhưng trước lúc chết phải tìm một nơi ấm áp chút mới được a.

hơn vài phút lăng lộn cùng chiếc chân tàn của chính mình hắn chợt nhìn thấy gần trong hàng động có ánh sáng yếu ớt hơi hơi nghi hoặc đi đến gần

"chỉ thấy được cảnh tượng một màu hm chính là rực rỡ màu sắc vô số đá phát sáng xanh đỏ tinh vàng chiếu đến hắn cũng phải chiếu đến muốn mù a.

Nhặt đến thử một viên lên quan sát hồi lâu hắn tùy tiện ném viên đá vào góc hàng viên đá lăng lăng một tiếng răng rắc hình như là đâm vào thứ gì đó.

Khẽ đảo qua a súy tí nữa trái tim thiếu niên ngừng đập a.

Một chỗ ở góc khuất vậy mà đâu ra nguyên bộ xương người "không đúng từ văn bước lại gần do đã khá quen thuộc rồi hà xưa chính mình xem không biết phim có vài bộ xương làm gì hù được hắn nha

Đây cũng không phải một xương đi tại có nữa thân à "đầu lâu đôi mắt trống rỗng nhìn đến thiếu niên toàn thân mục nát không chịu nổi giống như bị suy dinh dưỡng nên xương có hơi tối màu.

Hù ta nha một cước đá lấy làm nguyên bộ à nữa bộ hài cốt bay qua bên cạnh vang ra xa xa

Ầm hai tiếng trên thân xương khô tựa như rơi xuống thứ gì đó

Nắm lấy tay cuối người nhìn lại hóa ra là hoạ quyển sách rách bết

Cầm lấy sách lần nữa nằm xuống chỗ bộ xương vừa nằm hắn đưa lên sách lên ngắm ngắm chỉ thấy trên bìa ghi tà dâm đại pháp

"chữ như chảy máu dưới ánh sáng mờ mờ của từng viên đá đầy màu sắc hiện lên khuôn mặt thiếu niên nét mặt cổ quái tà dâm đại pháp.

Hơi sương bông bền chỉ có thể lạnh lẽo thiếu niên nằm ở đó mở ra bìa bắt độc lấy nội dung bên trong ngày 11 tháng 3 ...

Ta mua một củ cà rốt ở chợ trời với giá 2cc

Nhưng tìm không thấy nút nấu canh.

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.