Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 4469 chữ

Đem sách da nhỏ quỷ y cứu người nhét vào thắt lưng "nhát lên dao cầm lên hộp gỗ cắt ra thành từng khúc vứt vào bếp nổi ngày mai liền đốt là xong.

Leo lên trên giường hắn ngủ rất ngon lành.

Tấm trắng ấm áp nhưng mà quỷ châm đại phu lại không cảm thấy có chút nào ấm ngược lại lạnh vô cùng lạnh

Trong giấc mơ

Hơi khói tỏa ra nghi ngút bên trong một tiểu y quán "nơi này vô yên tĩnh ở Giang thư phòng có thể nghe được tiếng khóc nỉ non sư phụ " sư phụ

Nằm trên giường lão già tóc đã bạc trắng như gương mặt khá là hồng hào giống như là sức khỏe tràng trè "lão cuối đầu quỳ gối trước đó là ba người ba nam tử

Còn có vài người đứng đó không xa trong đó có một nữ tử đứng kế đầu giường giống như là nhi nữ gì đó nàng có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp phải nói đẹp thôi.

Làng da như trắng như giấy đôi chân mày công veo đôi mắt trong như suốt như dầu ăn.

Mặc dù tiếng khóc nỉ non rất lớn  vẫn có đôi ba ánh mắt xem đến nữ tử một mặt xinh đẹp...

Tuy vậy đám người vấn còn có một lương tâm ý tư không dám nhìn nhiều cứ thỉnh thoảng liếc liếc

ngoài trừ một tên hắn tuy là thiếu niên như râu đã mọc xồm xoàm "ánh mắt híp thanh dài nhìn chằm chằm nữ tử đến mức đang nằm trên giường lão già không nhịn được ho khan thêm vài cái

Nữ tử cũng không có quan tâm đến những ánh mắt kia nàng đầy lo lắng nói phụ thân ngươi không sao chứ ngươi đừng...

Lão già đưa tay đến ngăn lời nói " nhu nhi ngươi nghe lời ta nói ra ngoài nha

ta có ít chuyện muốn nói với mấy vị đại ca ngươi

Nữ tử xem mặt nghiêm túc phu thân chỉ biết nhẹ gật đầu nhất thân ra ngoài " ...

Đầu của thiếu niên cũng xoay theo nữ tử một vòng thời điểm cổ sắp gãy thì may mà có người bên khiều khiều hắn nè huynh đệ bình tĩnh chút đi.

Lão già càng thêm lắc đầu nói tiểu lộc ta đây muốn hỏi ngươi một câu từ ngày vào y quán của chúng ta đã bao lâu rồi

Thiếu niên râu xồm xoàm nói sư phụ ta hình như hắn đột nhiên nghĩ đến chính mình là ngày nào vào y quán nhỉ

Đại ca một tên thiếu niên ngồi cạnh nhắc nhở đã 4 năm lẻ 4 tháng rồi"

Không nhịn được thốt ra, sao trí Ngươi nhớ tốt được vậy

Một tiếng quát lạnh của lão đầu

Hắn biết chính mình lỡ miệng chỉ có thể chê miệng lại im lặng" lão đầu ngồi dậy lại hướng về một tên thiếu niên

Tên này khá với nam tử râu xồm xoàm khuôn mặt hắn khá lạnh lẽo gã cũng là người nhắt nam tử

"thấy lão đầu nhìn đến mình hắn nhướng mày nói sư phụ

Ta đã gia nhập y quán được 2 năm lẻ nói đây hắn ngừng 3 tháng rồi, sẽ không sai đâu

Lão đầu đôi mắt vô dỉ còn một tia sáng nhưng rồi cũng như ngọn đèn trước gió chợt tắc, hắn lại nặng nề hướng về một tên cuối cùng

Gã này khá với hai người vô cùng khuôn mặt ngây ngô "tựa như không biết gì rất chi là hiền lành

Đôi mắt của lão đầu bỗng sáng lên hắn mở miệng hỏi tiểu tuân ngươi gia nhập chúng ta y quán đã bao nhiêu năm rồi.

Thiếu niên ngay ngô trả lời bẩm sư phụ tiểu tuân đã gia nhập y quán được 2 năm rồi

Lão đầu khẽ vuốt râu tóc nét mặt có chút gì đó mong đợi khoản thời gian kia ngươi học được dì từ vi sư

ta ta thiếu niên có chút ấp ún

mau nói nét khuôn mặt lão già lộ ra vẻ nghiêm nghị nhìn đến là đang sắp chịu hết nổi rồi.

Thiếu niên trâm tư trong giây lát "chấp tay khởi bẩm sư tôn ta thật ra học từ nhỏ chỉ làm việc dọn dẹp lặc vặc trong y quán"

không có tài cáng gì chỉ thường thường xuyên giúp đỡ người đến xem bệnh tìm thuốc mà thôi

từ trước đến nay cũng chưa từng khám bệnh cho người khác hắn cuối đầu có vẻ xấu hổ vì chính mình.

Nha thật học từ nhỏ chỉ làm dọn dẹp lặc vặc trong y quán"không có tài haha không nhịn nam niên lập lại giọng thiếu niên...

Đúng nha

chưa từng khám bệnh cho người không nhịn được nam tử lãnh lùn châm chọc vài câu

Im cho ta lão đầu liếc nhìn hai tên vô tích sự này " còn chẳng muốn thèm nắm mấy tên

Lão đầu chỉ lấy trong ngực một quyển sách" đưa đến tầm mắt thiếu niên ngây ngô cầm lấy

Thiếu niên có chút lo sợ tưa tay ra tiếp nhận lấy quyển sách bền ngoài sách khá thô sơ tuy vậy có thể thấy được vết tích ố vàng tựa hồ đã rất lâu rồi.

Lão đầu miễn cười nói kể từ này về sau y quán của ngươi sẽ là y sư đời tiếp theo của thiện y quán chúng

hắn đưa đến một mảnh ngọc trắng nõn óng ánh một tia xanh nhạt trong là rất đáng tiền.

Thiếu niên đưa tay cầm lấy mảnh ngọc ánh mắt có chút bất định tuy vậy trong sâu thâm trong lòng lại khá bình tĩnh.

Tựa hồ như tất cả mọi chuyện điều không thể làm lây động được thiếu niên ngây ngô khả ái này.

Khẽ giật mình ngồi dậy.

Ô ô tiếng thù trùng kêu vang vang thỉnh thoảng sẽ có vài viên sao trời rơi xuống.

quỷ châm đại khẽ lau đi một tia giọt mù hôi ở tráng "có chút thở dài nha.

ta đây đâu phải lừa các ngươi có cần đeo bấm ta lâu như vậy không nha

Đi đến cửa sổ cảm nhân từng cơn gió lạnh tấp thẳng vào mặt hắn nở ra nụ cười khố hiểu giống như quay về nhưng năm kia một gương mặt ngây ngô

"

Sáng sớm trên tam sơn thân ảnh khó chịu từ trên giường ngồi dậy do đêm qua nghiêm cứu một chút y thuật nha.

suy nghĩ quá lâu nên đầu có hơi nhức nhức nên thời điểm ngồi dậy lão đảo một phen tí liền lại có án mạng rồi.

Đồng thời hắn cũng âm thầm cảm tháng khiến thức thâm ảo bên trong quỷ kỳ thư này, đi ra ngoài khẽ lấy ra chiếc muỗng bật lửa xào cào cào nấu cháo thôi

Ánh lửa phản chiếu đôi mắt thiếu niên có chút nóng.

...

Đang lúc chuyên cần làm việc ngẩn đầu lên "tiểu ca một tên thanh niên không đúng là

Nét mặt đại hán méo mó có cần tàn ác vậy không nha.

đó là đương nhiên mới sáng sớm đây muốn kiếm chuyện với ta

Lại đem một phần đồ ăn bỏ đến mấy chỗ mấy tên cầm đầu

Hắn ngồi ngắm mây trắng núi xanh đi a chính mình nhìn thấy đùi gà nguyên chiếc đùi màu trắng nuốt nước bọt ta ảo tưởng dạo này càng nặng hơi thì phải nhìn ở đâu cũng thấy đùi gà.

Từ tư văn văn...

Ai gọi ta thiếu niên đang thoải mái đột nhiên bị kêu đang bực bội muốn mở mắt xem kẻ nào đám kiếm chuyện chính mình xem xem

"hm hắn cuối đâu nở ra nụ cười tươi miễn cưỡng a bị phát hiện rồi"trong lòng điên cuồng suy nghĩ lẽ nào không đủ thuốc?

Đừng đó chính là quỷ châm đại phu nét mặt vui cười hớ hở đánh giá thiếu niên từ trên xuống dưới

Tên này ngoài trừ miệng méo ra thì tất cả điều rất không tệ .

Từ văn a hắn đi đến vỗ vỗ vai chút nữa đến phòng ta

Lão phu có vài chuyện ta muốn nói với ngươi tâm sự một lát giọng than nhiên ấm cúng.

Xong rồi! Xong rồi. Thiếu niên mặc dù không có biểu hiện gì khác lạ nhưng mà trong lòng đã bắt đầu não động lên.

Tráng trên đỗ mù hôi lưng, rất lạnh rất lạnh" chỗ sâu trong mắt dần hiện lên một tia lạnh ý.

Tốt thiếu niên lễ phép cuối đầu, lão đầu hài lòng mà đi

Hối hả vội vàng chạy về phòng bếp tay chân nhanh nhẹn hắn gấp rút tìm kiếm đồ vật sau một hồi lục đục kẹt kẹt nét mặt thiếu niên lộ ra ý tứ"hắn lôi ra nguyên cây kéo sắt đầu ở trên vẫn còn lưu lại ít mảnh vụt của rau xanh xanh, lắc đầu lớn quá kẹt.m

Lại lôi ra cây dao cắt hai lưỡi một đen một trắng trong khá là nguy hiểm.

hm không được nha thứ này làm ăn được gì chưa cắt được ai đã ngụm rồi"tìm tìm cuối cùng hắn mang lên nguyên cây chài đập đá à là đâm tiêu đầu rất nhỏ nhưng đui lại rất to

Nói ngắn gọn tích xúc chính là đầu teo đui bự đó.

Thiếu niên đi nhẹ nhàng lén lút nét mặt có phần căng thẳng mắt liên tục dảo đi trên một con đường nhỏ

Có thời điểm lướt qua mấy tên nam tử đang bận bịu làm gì u đang tập thể dục buổi sáng."thiếu niên đến cửa phòng nhẹ nhàng gõ gõ cửa vài cái" cố tỏ ra chính mình tâm lý bình tĩnh không được gun nha.

Cửa không có đóng một nói nhạt nhẽo truyền ra từ bên trong.

Ta biết nha trong lòng thầm tính tối qua cũng có khóa đâu, đi vào hắn cẩn trọng quan sát phát hiện có mấy tên đứng canh lát nữa ra tay phải nhanh chút mới được nếu không...

" giang thư nay ngồi gần cửa sổ chính là quỷ châm đại phu nét mặt hắn nhàn nhã trên tay chính cầm lấy vài nhánh cây khô là võ cây xâm soi kỹ lưỡng lát lại nhìn ở bàn đặc quyển sách trong rất chuyên chú khi thiếu niên đi vào

tiên chân đóng cửa lại.

Từ văn đi đến gần yên lặng đứng nhìn xem vị đại phu tay trái đã chuẩn bị xong thế đây là ngươi tự tìm a

..."hiện giờ từ văn có chút hối hận rồi, biết thế trực tiếp chọn con dao hai nhát là xong không cần thiết phải đập chúng đi nếu không chúng thì coi như bỏ đi đời này trai..

Chài đập đá không biết có đánh nổi tên trung niên nhân nay không hít sâu một hơi

"Quỷ châm đại phu kiểm tra trên tay nhánh cây khô khẽ hửi hửi hắn lắc đầu thuốc này quá hạn rồi bọn kia cũng thật là.

Thở dài ra một hơi thời điểm ngẩn đầu lên liền thấy được gần trong ran tất thiếu niên

Doạ đến nam tử giật nảy mình ngươi muốn làm gì.

Hắn nhân khinh ngạc nhìn xem trong tay áo lộ khúc gậy dài dài thiếu niên

"Nét mặt trở nên bình tĩnh vô cùng từ văn cũng không dấu diếm trực tiếp để lộ ra chính mình chài đập đá hàng lạnh ở đây. Hừ hừ

Yên tĩnh vô tận cùng với đó chính là sợ kìm nén đến khiến người tuột cả huyết áp"trung niên nhân ho khan vài tiếng cho đỡ căng thẳng um từ tiểu đệ a kỳ thật ta cũng đã già quá rồi

Hôm nay gọi ngươi đến đây chỉ muốn với ngươi một số chuyện

sơn trại chúng ta cũng không thể thiếu đại phu ta đây gần đây có dự cảm bất hảo"định sẽ xin đến đại dương gia xuống tìm một nơi ân ổn hảo hảo sống qua tuổi này già .

Thiếu niên nghe vô cùng châm chú mắt hướng lên trần nhà thỉnh thoảng còn phụ họa vài câu nói đúng a già rồi.

Mặc dù nghe rất giống một cuộc tâm sự nhẹ nhàng như mắt từ văn trong lúc vô ý lướt qua lại lại thấy được cảnh tượng.

Cả hai cuối đầu ánh mắt từ văn co rụt lại dưới chân quỷ châm đại phu thời điểm nào suất hiện một cât búa nhỏ trên đó còn vươn lấy một ít vịn gì đó tốt gặp lại đối thủ rồi lần nhất định là không toàn vẹn đi.

" xin lỗi thật lễ nha nhặt lên cây búa bỏ lại vào tây áo dài bồng bền lại một tiếng" một cái bàn tính "rớt ra khỏi tay áo

dinh trực tiếp rơi xuống quỷ châm đại phu chê là ngực già rồi thật già rồi thất lễ thất lễ"trên đá lưu lại một vết sâu hắm xem trọng lượng kia hình chắc là sắt nguyên khối trọng lượng ước tính bằng mắt thường ít nhất cũng gần 20kg.

Thiếu niên nét mặt ngây thơ nhìn xem trong tay chài gỗ trong lòng thầm nghĩ ta thật hiền "đem đồ giấu vào trong cả hai điều im lặng nhìn nhau

Hơn nữa giờ về lâu quỷ châm đại phu là ngươi mở miệng nói ta cũng thật có một ít lỗi lầm về ờ miệng ngươi meo méo nha nên ta cũng có một phần trách nhiệm đi.

Từ văn chỉ cười nhạt"có điều nụ cười với miệng méo làm người cảm giá dữ tợn đi

"ta phải cảm quỷ châm đại phu cứu ta từ cõi chết trở về thật là không biết có gì cảm tạ.

lại từ tay áo móc ra một bịch lớn vội đem thứ bên trong lấy ra

Đó là một quả trứng luộc à" trứng luộc có cần bọc nhiều nhưng vậy sao là trứng chim nha.

Xem quả trứng được bóc vỏ cẩn thận trung nhiên nhân cũng không đám dụng vào đi"

ngẩn đầu nhìn từ văn hắn cười cười ta thấy ngươi thường chăm chỉ siên năng trong lòng có thiện ý muốn học y thuật chữa bệnh cho mọi người khác đây là điều cơ bản của một vị lương y ta gọi ngươi đến vì ly do này.

Đứng lấy hồi hợp thiếu niên nghe quỷ châm đại phu kể nhưng đáng nói chuyện cười rất buồn cười

" quỷ châm khẽ miễn cười nói sao thế nào ngươi không phải nói muốn học y thuật của ta a "ta cho ngươi một cơ hội nếu quỳ xuống gọi hai tiếng sư phụ ta liền thu ngươi làm đệ tử

chuyền ngươi y thuật của ta nét mặt có chút tự đắc đây là điều hiển nhiên không phải lượng tâm cắn rứt nếu không hắn cũng chẳng thèm thu một tên đầu bếp làm đồ đệ đi.

Xem một mặt đầy râu trung niên nhân cố kìm nén chính mình.

Hắn tự hỏi lòng mình có cần phải làm như thế không vô thức nắm chặt trong tay chài đập đá có nên tiếp tục ý định bang đầu không nha.

Nam tử đang quan sát biểu hiện thiếu niên trung niên nhân bất giác nuốt nước bọt đây là biểu hiện gì nha còn muốn phan ta không phải là hôm đó ta chỉ châm nhầm thôi sao miệng méo thì có sao đâu bình thường à.

Quỷ châm đại phu cười nhẹ bẩt không cần cho lắm dù sao đi nữa ta cũng không thể ở đây mãi

đến đây kể từ nay về sau ngươi là đệ tử của quỷ châm đại phu ta rồi.

Nghe được nói trung nhiên nhân bàn tay nắm dần buông lỏng ra"sự phụ a ngươi có gì muốn chuyền đại gì ta sao thiếu niên trở nên vô cùng hoàn bác hồn nhiên kích động rất muốn học y thuật chữa chính mình miệng

Quỷ châm đại phu nhìn thiếu niên thân ảnh khuôn mặt thần thái như lại nhìn thấy chính thấy chính mình trước kia, trong ánh mắt dần dần trở nên điềm tĩnh vô

cùng kẻ từ ngày này từ văn thấy sang bất hoàn làm họ

Bái quỷ châm đại phu làm vi sư hắn ngoài việc nấu cháo ăn cơm ra ngoài chính là tấm chuyện ở trên núi thiếu chính là vui vẻ toàn bộ chính là buồn chán

Lúc rảnh rỗi lại cùng lạc quan huynh đệ so tài nấu ăn một phen xem ai nấu nhanh hơn dùng dao nhanh hơn xem ai mệt trước nói chung rất vui.

Chẳng có tí áp lực cuộc sống thỉnh thoảng đám người cùng sẽ xuống núi trở về liền kéo lấy xe ngựa giống như là cướp đến...

Hiển nhiên a là sơn phỉ không cướp lấy đâu ra sống đấy.

Thì chính là ...

Tiểu ca một tên có thân hình thô kệch nét mặt khá hài hước.

Từ văn ánh mắt đầy nghi ngờ xem một tên này cầm cây châm run run gãy gãy kia

"vừa nói xong một câu gã hát sìiiii đưa tay lau lau miệng giọng của gã cũng đã có chút biến đổi khàn khàn có chút nghẹt lại

tiểu ca hay là ngươi gọi quỷ đại phu ra giúp ta chữa đi à.

Ngồi ở đại hán chính là không ai khác là từ văn hăn có chút mất kiên nhẫn nói ngươi ăn nhiều như vậy mạch máu của ngươi ở đâu nha ta tìm vẫn chưa thấy ta đây không lo ngươi thì lo cái gì.

Yên tâm đi sao mà chết được.

"Thiếu niên căng chính mình mắt mở ra hết cỡ tay nắm lấy cánh tay đại hán to lớn nhìn cánh tay trái cầm lấy kim gun gãy kia

đại hán thân thể bất giác nổi lên từng lớp da gà nổi nổi .

Đột nhiên cánh tay hạ châm xuống cùng với một tiếng hét lớn của đại hán

"từ văn nghi hoặc ngẩn ta đây còn chưa đâm ngươi la cái gì"có biết là làm như vậy ngươi biết sẽ dọa ta không vì vậy mà tâm lý không vững, thì không tập trung mà không tập trung thì sao mà châm a.

Đại Hán đưa tay chỉ biết ngại ngùng có xoa đầu cười trừ ta xin lỗi ta sợ kim từ nhỏ liền sợ rồi.

Hắn Lắc đầu thôi a ngươi đến lấy thuốc uống liền hết rồi"

đi đến quầy tìm công cỏ khô ráo đây một loại cỏ khá kỳ lạ nó mọc khắp nơi trên tam sơn trại

nghe quỷ đại phu nói lý giải nó có công dụng giảm nóng giảm gì ta không nhớ nữa rồi xem ra phải đi hỏi lại mới được lần bảo ghi ra giấy.

Ngẩn đầu xem đến bầu trời đã dần chợp tối hắn rời khỏi căn phòng của quỷ đại phu trở về chính mình nhà bếp nhỏ

rất chi là quen thuộc .

Lạc quan huynh đệ một cổ mùi khét lẹt ấy trong mũi

hắn cũng khá tốt ngươi đang nấu gì đó có cần ta đây chỉ không

Ngươi mà cũng muốn chỉ ta lạc quan thiếu niên ánh mắt khinh thường ta đây là đang làm gì ngươi biết sao.

Từ văn lắc ngươi nấu món gì làm sao ta biết sao nhưng ngoài rau xào với luộc ra thì có thể nấu gì a.

Thời gian trôi qua như vịt bơi ngoài ruộng ăn hết bà rau xanh rồi đang thương rau vừa trông mà.

Dưới chân núi tam sơn định một tên hắc y nhân khuôn mặt điều bị chê kính toàn thân giống như ăn trộm khuôn mặt dưới lớp áo lộ ra vẻ lạnh lùng

Tiếng xe ngựa kẻo kẹt băng băng trên đường gặp rên xe ngựa sau lưng chính là chất đầy rương đồ tựa như rất nặng "con ngựa kéo xe mặc dù ánh tuấn như cũng phải thở hồng hộc sùi cả bọt mé nó đưa lưỡi liếm liếm.

đừng lại "đứng lại... Ngừng lại a

trong bụi cây một đám ăn mặc hở hang bước đi ra ngoài cầm đầu chính là "đầu hối nam tử"nét mặt hở hở như đã tìm được con mồi trên tay hắn nắm nguyên đồ lòng dao nhỏ rất nhỏ liếc mắt

một mặt bình tĩnh nhẹ nhàng nhã lão đầu.

Hắn nhìn qua đứng cạnh nam tử hỏi"nè tiểu vấn người thấy ta hôm nay thế nào có đẹp zai không a.

Kẻ tên gọi tiểu vấn là một tên thân hình nhỏ nho rất chi là đang yêu khuôn mặt tuy hơi lẹt lạc tuy vậy lại cho chúng nhân cảm nhận thế nào là tuy không đẹp nhưng lại xấu, tay gã cầm lấy đại dao khẽ chấp tay lạnh lạt cười nói lớn "hôm nay đại ca hung ác a.

Ta hỏi là ta có đẹp không a.

Ờ nam tử đánh giá một phen nói đại ca hôm nay ngươi rất xấu nha còn chưa đợi năm tử nổi giận hắn đã nói tiếp nhưng với huynh chúng ta ngươi luôn đẹp nhất.

Có phải sao tiểu vấn liếc liếc mấy người ở sau điều đồng thanh hô đại ca đẹp zai đủ sài nha.

đầu hối khẽ gật đầu biểu thị hài lòng hắn mở mắt sau khi một phen tân hô về sau miệng mở rộng hét lớn với lão già đối diện

"kẻ phía trước là ai liệu có biết núi này tên gì.

Núi tam sơn lão già không có chút gì là sợ hãi nét mặt vẫn thế, Lão đầu cầm lấy dây cương nhẹ như mây khói nói

"đầu hối kinh ngạc hắn biết nha sao hắn biết"lắc đầu đã biết núi tam sơn chắc cũng nghe đến..

Tam sơn phỉ đúng không lão già nhẹ vuốt râu nét mặt như cười như không mà hỏi có đúng sao không sai đi.

tiểu vấn cùng mấy người tên khác nhìn nhau một cái nhìn nhau một mắt nè các ngươi nói hắn biết cả chúng ta kìa

" tên đầu hối khẽ vuốt chính mình đầu lạnh nhạt nói mấy vị huynh đệ yên tâm đi a tam sơn phỉ chúng ta là nổi tiếng như cồn là nhất nhất nơi này tất nhiên là ai cũng biết.

Thấy sao Ngay cả một tên lão già gần đất xa trời cũng biết đây chứng tỏa chúng ta..

Nói nhiều làm gì để đó sức chém nhau a chặt hắn đôi chân "ta xem mấy cái rương phía trên ngựa kia nhất định đáng tiền"

mặt bốn sẹo bốn mụn không cảm xúc thúc dục nói nhanh lên đi ta còn phải trở về canh gác nữa

" ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần a nếu đã là sơn phỉ điều đại kỵ chính là nói nhiều nói càng nhiều càng ngốc có biết sao

Là ai nói đây.

Chính ta.

a đúng nha đầu hối ánh mắt hung ác mấy vị huynh đệ chúng ta không nhiều với lão già đầu này nữa

" ta điếm 1 2 3 mọi người cùng nhau lên" đầu hối đưa lên một ngón tay thời điểm"

Tất cả sơn phỉ của núi tam định sơn của các ngươi bao nhiêu người a lão già khá là hiếu kỳ mà hỏi thăm.

Bao nhiêu là sao"ngươi nghĩ ngươi là ai là ai

một tên nam tử ngốc có khuôn khổ qua xào chua ngọt'nét mặt khinh thường vô cùng lão đầu sắp chết tới nơi còn nói nhiều lời.

Mặt vẫn bình tĩnh lão đầu chỉ lặng lẽ xem đám từ trên xuống dưới người này miệng nói không ngừng "trong lòng có hơi chút buồn cười ta hôm nay đích thân tới đây xem như chơi đùa một lát vậy dù sao đi nữa mấy khi mới có dịp đi.

Cánh tay nhẹ nhàng đập đập tiếng như đập muỗi vậy thoái chốc

ở đâu mấy soạt soạt ở mấy nơi xong ra 30 50  tên nam tử trên thân mặc lấy thuần một thân tử y trên ngực còn có một hình vẽ con giun nhầm là con chim nhỏ có 2 cánh màu sắc khá đậm.

thân hình mỗi tên điều cao lớn nét mặt bị chê đậy hết trong rất là ghê,tay trái cầm lấy đại dao tất cả điều đứng sau lưng lão đầu tựa như bao vệ...

Rất nhiều ánh mắt đổ dồn lên đầu hối áp lực đột nhiên tăng lên không tiếng báo trước"làm hắn hoãn đến không thôi

Ở đâu ra đám cà tím

"nhìn xem cái gì ta sớm biết không đúng nha, có kẻ ngốc nào đám chỉ có một thân một mình mà dám đi vào tam định sơn a

chúng huynh đệ lên a nam tử nào đó khẽ hô

đầu hối hét lớn song đến lão đầu rút ra ở thác lưng con dao nho nhỏ mà vung vẩy xem dao pháp của ta đây vèo vèo gió bay tà tà.

"lão đầu yên vị trên xe ngựa cũng chẳng buồn nhìn đầu ngốc"tiên tay đá một cước liền đem chạy đến đầu ngốc đá cho thổ huyết bay xa xa cách hai ba mét nằm lăng dài ra đất thấp hói rồi.

Biểu hiện trên nét mặt đám người điều là sợ hãi kinh hoàng, lão già hài lòng vô cùng hắn rất thích nhìn thấy mấy thứ này.

Ta cho các ngươi một cơ hội nếu trong vòng ba tiếng điếm của ta các ngươi có thể chạy thoát thì coi như mạng các chưa đến tận thay sao ta có nhân từ không a lão già nét mặt lộ ra nụ cười dữ tợn.

Một trong miệng bắt đầu phát ra âm đầu tiên.

Mau chạy a tiếng hét của nam tử làm mấy người bên cạnh từng trong hoãn sợ thanh thịnh lại vội vàng chạy đi cùng với hét lớn.

Coi mấy người chạy chói chết hắn vô cùng hài hước thật thú vị a gã liếc mắt thủ hạ , ngươi chạy đến thủy dương thành một chuyến gọi thêm bọn hắn đến đây, lát tiên thể diệt đi cái này sơn phỉ ta muốn xem xem đùa vui a chút thất nhàm chán.

Nam tử ứng tiếng mà đi thân ảnh như quỷ mị rất nhanh đã mất bóng trong rừng xanh

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.