Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 6836 chữ

Thiên địa mênh mông có phân âm dương sáng tối chia nóng lạnh nắng mưa hai mùa, hôm nay là ngày đặc biệt.

ta là tà đâm lãng đột nhiên có sở ngộ viết ra quyển này thân công lợi dụng tà dâm làm cơ sở lấy tên tà dâm thần công hi vọng người đến sao hữu duyên có thể sở hại chúng sinh.

Nét chữ vững vàng từ văn đọc đến xuất thần cái gì đây dụi dụi mắt ta vậy nhặt được thần công mà sao lại là tà đâm đại pháp.

Vài mảnh ký ức vụn vặt khiến thiếu niên nhớ lại lúc nhỏ xem phim truyền hình mặt đất à nhầm truyền hình sóng mặt thổ tinh hắn nhớ rõ ràng mấy quyển thân công bi diễn học xong liền có thể bay lượng vèo vèo trên trời nghĩ đến đây trong lòng kinh hỉ a..

Tà dâm đại pháp sao nghe liền biết ghê gớm khẽ đưa mắt đọc tiếp dòng chữ sau.

Đây chính là lời khuyên từ tận đáy lòng tà đâm lãng ta sau khi trai qua không biết bao nhiêu chuyện cay đắng ta rút được một kinh nghiệm xương máu đó chính là một từ tàn nhẫn đúng muốn hơn được người khác phải tàn nhẫn lòng như ma, đen đến khiến người sợ hãi có biết sao.

Khẽ gật đầu từ văn thầm nói đã nhớ .

muốn luyện tà dâm đại pháp trước phải bẻ cắt có biết...

Đọc đến dòng nay thiếu niên khẽ nhảy dựng lên sách quỷ gì nha muốn luyện liền phải chặt a.

Chỉ là hơi do dự một chút từ văn nhìn xuống hai chân chính mình đưa tay nhặt lấy một hòn đá hết sâu một hơi thở khặc trực tiếp đạp đến trên răng hàm mình trong nháy mắt 2 cây răng cứ thế bị vang ra đi.

máu chảy ròng ròng khoé miệng con mẹ thần công gì muốn luyện phải nhổ răng ta chưa từng thấy đó có được tích sự gì.

Không nhớ nữa lần nữa cầm đến thân công đọc tiếp theo dòng chữ tiếp theo.

Tần thứ nhất tà dâm thận công

tâm dâm như tà hấp thụ khí co2 cacbonat nattri nhầm thôi hất thu sơ linh chi khí vào miệng qua đường răng rãi có biết sao.

Nhớ lấy trong lòng hãy niệm lấy khẩu quyết ta nhớ thương nhà ngươi bảo vật ta nhớ thương nhà bảo vật ta nhớ nhà ngươi....

trong lúc hấp thụ sơ linh chi khí tốt nhất nên có dùng vật gì đó nhắm nhìn...

Chữ đến đây thì ngừng lại.

Lật qua lại quyển sách a hết rồi thiếu niên biểu lộ ngây ngốc chu cha tên nào viết ra thứ này a đừng để ta biết được nếu không thời gian mây trắng trắng nhẹ bay ở cửa hang động lôi vào.

Tà dâm tà dâm" tâm ta như tà lòng như ma ta phải làm tàn ác gió thổi siu siu hm nhớ thương nhà ngươi đồ vật thiếu thứ gì nha.

Đúng phải có vật ngắm nhớ đến đây thiếu niên lần nữa chạy vào hàng động kéo đến bộ xương khô kéo đến cửa động đặc nó ở bên cạnh, bộ xương đôi mắt trong rổng tuy vậy có thể thấy được vẻ u oán trong mắt nó

Ta chết rồi ngươi còn vẫn không tha nữa.

Đặc xong xương khớp khô hắn ngồi xếp bằng trên đất nhìn nhìn chằm chằm vào xương khô đọc thầm khẩu quyết

tà dâm tà dâm tâm tã như ta lòng như ma ta phải làm tàn ác...

Chỉ cảm thấy không khí xuân quanh có chút kết dính tựa như đang dẫn dắt thứ gì từ chiếc răng rãi hắn nhổ không khí đi vào răng có chút lạnh buốt..

. miệng méo lộ ra nụ cười tàn ác tà dâm tà dâm tâm như ma ta phải tàn ác nhớ thương nhà ngươi đồ vật

Khặc khặc thiếu niên quanh thân có từng tia từng sợi mắt thường không thể thấy rõ khí carbonic nhầm sơ linh chi khí thẩp thấu vào thân thể thời khắc này chỉ cảm thấy toàn thân thôi mái

"chiếc bụng vì đố mấy ngày nay toàn bộ điều giảm lần nữa mở mắt ra um.

Chính mình khi nào nhắm mắt đang ngẩn ngơ thì

hắn phát hiện bộ xương từ lúc nào đã không thấy đâu...

Đừng nói với ta là bị gió thổi đi "chậm chậm đi đến cửa vách núi cuối đầu nhìn lại chỉ là một mảnh trống không, hít vào một hơi khí lạnh đầy xương khô của ta đâu

Mất ngươi ta lấy gì ngắm lấy gì luyện thần công nữa thiếu niên tuyệt vọng vô cùng.

Xuân đi rồi lại đến ba ngày đã trôi qua mặt trời mọc chìm lặng

Ở cửa hàng động một lão già đầu tóc lùm xùm ánh mắt Tuy già nhưng vẫn có thân tựa như 20 tuổi thiếu niên hăng hái ngồi ở đó tuy vậy có thể được nụ cười tà mị của hắn.

Thân thể gầy gò như thay khô ánh mắt mờ mờ từ văn đột nhiên trong mắt tỏa hào quang bởi vì nước a

Đưa tay nhổ lấy cây công cỏ trên lá có một giọt sương còn đọng lại trực tiếp bỏ vào miệng khuôn mặt như sắp chết hắn

không đủ a ngồi hồi lâu đầu lút lắc từ văn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng trong lúc nhất thời trong lòng thầm niệm tà tà ...

A a thân thể không thể trụ vững ngã xuống đất một cái phát ra tiếng động khá lớn

Hồn ma bóng quế sao.

Từng  tiếng ồn ào đánh thức thiếu niên tỉnh dậy đôi mắt mờ mịt chậm rãi mở rộng mờ màng tầm mắt nghe đến từng tiếng uyên náo.

Nè tiểu mị ngươi bán rẻ chút đi ta chỉ có chừng nay thôi bên dưới một vị Tiểu cô nương mắt ngọc mài ngài khuôn mặt như tạc ra từ trong ngọc bích

một thân  nàng khoát lấy bộ y phục màu xanh nhạt trong rất bất đôi con ngươi như nước đối diện nàng chính là một nam tử khuôn mặt hằng sâu vào trong như chưa uống thuốc hơi lờ đờ con ngươi..

tay hắn cầm lấy một món đồ chính là một cây kẹo ngọt , nữ tử khẽ lắc đầu thứ này chính là hàng hiếm a ta rất vất vả mới mua đến giá một viên tà nguyên

Nam tử nhìn nàng khẽ lắc đầu ngươi đây là lừa quỷ đi vừa nói đã dứt khoát đứng dậy tựa như muốn rời đi "ấy ấy ấy được một viên thì một viên.

Nữ cắn môi nét mặt lộ ra vẻ khá đáng thương

Cảnh tượng chính đang rất nhiều thân ảnh qua lại trên đường bài sập bán hàng giống như hội chợ đồng vậy "xem ra rất nhiều náo nhiệt còn rất rối loạn nữa.

Thân ảnh một tên thiếu niên đứng ngây ngô giữa dòng người ngẩn đầu xem màng đêm lại nhìn đến dèn đuốc sáng trưng từng quầy hàng được bài đến vô cùng bắt mắt .

Giống như đú hội chợ thành vậy nét mặt có chủ khó tin u hình như ta quen đi gì rồi.

Vị này quỷ đại nhân ngài có cần mua táo không nha táo rất ngon nếu ngài không ăn vẫn có thể mua về cho người thân đi.

Nữ hài chỉ đứng ngàng chân khuôn mặt vui vẻ tiểu hài nho nhỏ ngẩn đầu lên nhìn vị này anh tuấn thiếu niên gương chỉ có điều nàng nhìn bộ y phục của đối phương rách nát đến đáng thương xem ra liền không có bán được rồi.

có chút không nhịn được dụi dụi mắt ta đây...

Đại ca ca mua táo sao.

Không khí yên tĩnh ánh mắt chăm chú nhìn nhau.

Táo ngươi bán thế nào thiếu niên nét mặt trầm ngâm nhìn nhìn

Nhưng từ văn "trong lòng thầm nghĩ tên này trong rất dễ lừa sao.

Tiểu ca táo của rất rẻ chỉ 20 viên tà nguyên thôi

Ở trên cái gì 20 cái lá hắn hơi hơi nghi hoặc nhìn nhìn chằm chằm vào tiểu hài cầm gỗ táo

có đôi chút thất vọng thì ra là đá xanh nha ta đây không có"mà có thể bán triệu sao.

Nữ hài nhi im lặng hoài nghi nhìn tên nam tử trước mắt hài thật không có tiền sao, liền thành quỷ ai cũng nghèo như vậy ta làm sao mà còn làm ăn nữa.

Nữ hài nhi khi phát hiện là một tên đổ nghèo khỉ thì cũng không chút lưu tình mà quay người đi.

Chỉ để lại thiếu niên đứng đó.

Không bán thiếu thì thôi a cho ta xin một quả cũng được.

Hoa cúc đây không rẻ không lấy tiền.

Đệ đệ làm một thử một phát sao.

hơi khói bay ra lượn lờ ánh trăng phủ xuống người đi tới kể thì thản khóc

Từ văn bước đi trên đường cứ ngỡ đi nhầm thế giới nào "đưa mắt nhìn tiệm hàng hết bán chậu cây binh hoa lại đến y phục sặc sỡ đầy mùi ngân lượng đi"chậu cây thì không nói đi, nhưng y phục này có chút vấn đề đi

. Thuần một màu xanh đỏ tím vàng mặc lên chỉ sợ còn có cái kia ngây ống quần là gì nha

Lắc đầu khó hiểu hắn chỉ biết đi lang thang tới tới lui lui đến khi ngừng lại ở một chỗ.

Nhìn xem đám đông vay đến ta cược nhỏ một tên khuôn mặt hòm sâu da dán vào lưng run rẩy không thôi mở ra chiếc bác trong tay.

Đưa tay vào trong người sau móc ra my mắt có hơi có chút giật giật

Một đồng ..

Tranh ra thiếu niên chén lấn vào đẩy cái gì "để ta thể hiện đi

Mấy người điều ghé mắt nhưng khi thiếu niên đặc một đồng xuống dưới.

Tên nam tử ngồi cầm lấy bác giọng có hơi không xác định hỏi ngươi là đặc gã nhìn lại là một đồng

Thiếu niên bình thường đáp sao 1 ngay cả một đồng ngươi cũng không đám mở.

Nét mặt nam tử nở ra nụ cười khá a ấy đến đây

. Â a. Ta3 cược nhỏ lần nay nhất định là lớn đã ba lần nhỏ liên tiếp rồi nếu còn ra nữa ta đi bằng đầu cho ngươi xem, tốt nói lời dữ lời lát nữa liền đi bằng chân...

Từ văn đứng dậy từ canh bạc trong tay đã nhiều hơn một thỏi đá xanh nhạt rất là kỳ lạ chính mình cược tiền thắng đến đá xanh đi .

Lạnh nhạt đạo quanh chợ đêm hắn cố tìm kiếm thân ảnh cuối cùng ở một nơi bán giấy tìm đến nàng.

Bán cho ta vài quả táo đi đưa chính mình đá xanh thứ này mua được sao.

Nữ hài đang mời chào một vị nữ tử nghe được tiếng gọi quay đầu lại thấy là nghèo khỉ thiếu niên nét mặt liền khó chịu nhưng thấy trong tay hắn cầm viên đá cuội thì mắt phát sáng hảo hảo..

Lần sau nhớ đừng cân thiếu a từ văn có chút không thoải mái mà đưa một quả táo trên tay cắn lấy một miếng rất ngọt cắn đến miếng thứ hai đột nhiên cảm thấy mùi vị lạ lạ cuối đầu liền thấy đến một con sâu nho nhỏ đáng yêu đang bò vui vẻ...

Tiện tay đem nó vức đi tối đó hắn chủ yếu là đạo chơi ngắm nhìn cảnh sắc một ít...

.

Ném phi tiêu đây phi phi tiêu đây trúng thưởng giải đặc biệt đâu.

Phi tiêu đi

Đứng bên cạnh nhìn mấy người bạn thân xa lạ chơi ném phi tiêu sau một lát liền có chút chán "lại dạo vài vòng.

ngươi đứng lại đó cho ta, chỉ thấy phía sau một tiếng kêu đến quay đầu lại xem người đến chỉ một tên cơ bắt lực lượng còn rất to đại hán...

trên thân đối tượng mặc lấy một bộ y phục đầy rai giống như con bạch tuộc .

Gã to con nhìn từ văn từ trên xuống dưới khẽ lắc đầu a ta nhìn nhầm xin lỗi huynh đệ

khẽ vỗ tay nhẹ nhàng móc trong túi ra một viên đá xanh đưa đến tay đang ngây ngốc thiếu niên.

Nhìn nhìn ngươi dần dần đi xa đại hán bóng người, cuối đầu xem trong tay đá xanh hắn trầm mặt rồi chính mình bỏ nghề từ lâu rồi a ấy tại sao lại...

Đột nhiên trong đầu nảy ra ý tưởng hắn đi đến một tiệm bán hàn hoa

Là ngươi ta kêu ngươi đó một tên nam tử nghi hoặc hỏi thăm không biết khách nhân có cần gì nha "

muốn mua chuối xanh sao

Hắn lắc đầu dùng chân đạp đạp vài cái trên đất khẽ vức viên đá trong tay xuống đất

khinh thường nói xin lỗi a.

Sáng sớm ánh mắt trời le lói vào từng ngõ ngách trong khu rừng cây một vị thiếu niên thân mặc một bộ tả tơi y phục chậm chậm đứng dậy rãi rãi chính mình đầu đưa mắt nhìn bốn phía tất cả điều là cây cối hoang vu đi

" bít bịt tiếng con gì kêu bay qua đầu.

Không phải là ta chỉ muốn thử cảm giác trên cao một chút thôi.

tại sao các ngươi điều hung như vậy nhớ đến cảnh tượng tối qua hắn không nhịn được mắng thầm.

Đưa mắt đến gần đó nhặt đến một khúc gậy khô cứ thế khắp khiêng đi

con bà nó đừng để ta gặp lại các ngươi nếu không ta nhất định đốt cho mỗi tên một cây búa.

Một con kiến cắt lấy từng chiếc lá cẩn thận mang về tổ bàn chân vị thiếu niên vô tình đạp qua lá xanh vẫn còn đó như kiến nhỏ đáng thương thì.

Trăng lại cao rồi một cặp vợ chồng chim đang co go trong một góc cây "một ánh mắt xanh lục chậm rãi hiện lên một con rắn to không tiếng động đang tiếp cận lại

đôi mắt to như trứng cút xuất hiện"

nhìn nhìn chằm rắn nhỏ từ văn đưa chính mình tay ra, cắn ta thử xem "ầm một tiếng rắn con bị hù đến trường nhanh bỏ chạy

chú chim trong góc cũng bị sợ mà bay ra khỏi tổ chỉ để lại mấy con chim non kêu chi chi.

Dòng nước chảy róc rách từng tảng đá bị rong rêu phủ kinh thiếu niên ngồi trên suy tư chính mình hiện giờ cũng không biết gọi là gì nữa.

"nhìn phong cảnh không tệ lắm ngủ ở đây đi dù sao chính mình biết thân biết phận đi ngủ một giấc vậy.

Tìm một chỗ tốt, con suốt là nơi thích hợp nhất ngủ ngon cảnh sắc không tệ lắm

khẽ vươn mình nằm lăng ra trên đá rất đa chìm vào giấc mơ rồi

.

Đại ca ngươi nói xem hôm nay có chuyện gì xảy ra.

trong rừng sáng có thể thấy được thân ảnh một đôi huynh đệ "đệ đệ khá là nhỏ tuổi khoản tầm 15 16 tuổi nó có khuôn mặt thanh tú xinh đẹp đến làm người chầm chồ con mắt to tròn chân mày thô

Nam tử đi trước được gọi là đại ca chính là một tên có khuôn mặt già dặn thân ảnh hơi gầy ánh mắt bắt an nét mặt lộ lắng ở thân chỉ khoát lấy một bộ tầm thường thường y phục thôi.

Hai ngươi đại ca gọi tài tú đệ đệ gọi tài trịnh hai ngươi sống ở vịnh an thành

gần đâyvì kinh tế khó khăn nên hai huynh đệ bọn họ bắt buộc phải ra ngoài tìm ít dược liệu hoang dã về bán cho vài cửa tiệm y quan trong thành để kiếm ít đồng

trang trải đi qua phải nói là rất khó khăn.

Tài trịnh ngẩn đầu nhìn bầu trời trong lòng có cổ bất an không nói nên lời.

đệ đệ ta đây cũng không biết chuyện gì nữa vốn dự định chỉ cần đi cách thành khoản hai ba dặm đường liền có thể tìm thấy liện rồi về .

nhưng bây giờ trời cũng sắp tối ngay cả sợi cỏ chẳng thấy đâu nữa là đứng nói đến thảo dược.

Hơn nữa sao tài trịnh cảm thấy hôm nay chỗ này yên tĩnh đến lạ thường

tiếng chim hót thường ngày đâu hết cả không lẽ là đi kiếm ngươi bắt hết đi .

Lắc đầu đầu vai nói với bên cạnh đệ đệ, đến bên này nếu vẫn không thấy liền quay trở về ở lại nơi này lâu cũng không tốt lắm

"tài tú cũng gật đầu theo sát đại ca lưng cứ thế hai người dần đi đến gần không xa đã nghe thấy tiếng nước chảy sì xào

.

Hm tài trịnh vui vẻ nói có nước có nước là thảo dược mộc "hai ngươi vén ra một bụi cây rậm rạp có thể thấy được cảnh tượng chính là một con suốt nhỏ

đại ca

Tài tú kinh hô chỉ về một bên chỉ thấy nơi không xa chỗ đó có một bụi cây xanh tươi mơn mởn ở giữa ở 4 lá

hơn nữa còn có một đóa hoa mọc ra đi vàng vàng trông khá thích mắt

vàng khè thảo a trong miệng không nhịn được kinh hô

Vàng khè thảo một loại thảo dược khá hiếm ở trong thành săn đón .

Nó thường mọc ở những nơi có nước nhiều bóng râm mát mẻ, hơn nữa công dụng của nó khá là nhiều chính trong đó chính là có thể giảm mù hôi chỉ cần chà chà lên liền không ra mù hôi nữa khá thần kỳ

một gốc ít nhất cũng có thể bán được giá 20 30 lượng đi không qua đắc.

Đại ca mau đến tiểu tú khẽ đưa tay nắm lấy một ngọn cây chậm từ từ trượt xuống đến dưới

Lại gần vàng khè thảo

Tài trịnh cũng theo sau đi ánh mắt có chút đánh giá xuân cuối cùng cũng tìm được chỗ thích hợp

Tựa tay từ chiếc vỏ sau lưng lấy ra chiếc đục sắt một hai ba liền tách gốc cây khỏi tảng đá cứ thế cẩn thận mang gốc bỏ vào vỏ

ca chúng ta lần này gặp vận mắn rồi à

Đúng vậy nha hắn khẽ gật đầu cười

Haha đang cười thiếu niên đột nhiên khuôn trở nên cứng đờ ca ca ngươi mau nhìn xem đó là thứ gì nha.

Ngón tay chỉ về một hướng tài trịnh đưa mắt nhìn theo tay đệ đệ chỉ ở một góc đá có một bàn tay trắng lộ ra ngoài.

Hả tài trịnh khẽ giật mình hắn nét mặt trên có ngưng tụ vô cùng đề

Nơi nay chính là rừng sâu trong mọi việc đều có thể xảy ra hơn nữa không phải có một mình vẫn còn đệ đệ a không nhìn rõ lắm tuy vậy.

Liếc nhìn bên đã vì sợ đệ đệ ngươi mau để bên núp tranh một chút để ta lo.

Hình như là có người ngất sỉu

Không để ý đến không khí có lạnh

Tài Trịnh vốn chính là một người có tấm lòng tốt gặp được sự tình cần giúp điều phải giúp.

"bởi gì tầm nhìn của tài trịnh nên gã chỉ có thể thấy được một cánh tay dơ ra làm hắn vô cùng căng thẳng đi tới.

Bàn tay nắm chặt lấy cây gậy vừa mới nhặt đến

xa xa tài tú lú ra chính mình đầu nhỏ lo lắng nhìn xem đại ca.

Nam tử đi đến gần chỉ thấy được một thân thể thiếu niên nằm lăng ra đó khuôn mặt tái nhợt giống như vừa trải qua một trận hành hạ tàn ác.

vậy y phục rách nát đến đang thương....

Xoạt xoạt soát tài trịnh vội quay đầu chỉ thấy được một con rắn lục xanh xanh chậm rãi trường đi

lên một nhát chuẩn sát dập đến thân rắn khiến cho nó văng vẹo thân thể đòng máu đỏ chậm rãi chảy đi hòa vào dòng nước chảy đi.

Đứng đến gần thân thể hắn đưa tay sờ lên cổ đối phương sau một hồi ánh mắt buông lỏng vẫn còn sống xem tướng mạo đối phương hắn có chút cảm khái là vị nào công gia đây.

Đệ đệ mau đến giúp ta một tay hắn nói rồi khẽ kéo lấy thân thể thiếu niên đứng đi

tài tú sợ hãi chạy ra đến ca là ai đây

Bị thương nha hình như bị rắn cạp đến mau giúp hắn mang trở về thành xem còn cứu được không.

a bầu trời trên xanh thẫm chim cao cứ thế mặc sức bay lượn

nhung lụa thành chính là ba trong một thành lớn ở chứ danh châu quận cũng khá nổi tiếng về độ giàu có ngoài việc sản xuất tơ lụa nên tòa thành thường được gọi tơ lụa thành

tên còn lại vấn cứ ít được gọi vịnh an thành.

Ngươi đi khá nhiều qua lại chủ yếu người mua vải thô

Trước cửa một quầy hàng nam nhân lớn giọng hô to đến đây vải mới ra

lô mới nhất nhanh tay thì còn chậm tay liền vẫn còn

nhiều nhiều luôn a một tên ăn mặc khá bình thường đứng ở cửa tiệm liên tục chào mời khách qua đường nhưng điều vô dụng

có vẻ bọn nó điều không hứng thú cho lắm

Nam tử nhìn xem trưng bài tơ vải lắc đầu nói thứ gì rõ là xinh nhưng vậy không ai mua a

Mặt trời nóng ánh nắng buông xuống càng tôn lên màu sắc tươi tắn của từng khúc vải mềm màu có thể nói là rực rỡ.

như trong rừng hoa muôn vậy chỉ có điều nhìn lâu là hơi mỏi mắt thôi .

Lão bản

một vị nữ tử khoản tầm đôi mươi bước đến cửa tiệm nàng khẽ đưa mắt nhìn một hồi đưa tay chỉ chỉ vào tấm lụa hỏi

Khúc nay Bao nhiêu đây

Lão bản chính là một tên có râu khá dài thân ảnh mập ốm với một nụ cười phúc hậu hắn vui vẻ giới thiệu

"vị cô nương này đúng là hảo mắt tốt ngươi xem đây tấm này chính là do bên nhà ta vừa mới sản xuất ra số lượng rất có hạn bao đảm với cô nương chắc chắn không đụng hàng đi.

Nữ tử nhìn nhìn tấm lụa hơi do dự hỏi giá cả bao nhiêu

Lão bản khẽ đánh giá từ trên xuống dưới nữ tử" ta thấy cô nương xinh đẹp dung nhan mỹ miều a nhất định là có tướng làm phú quý

ta đây vì để làm quen cô nương giá cả 399 lượng thế nào không thể rẻ hơn nữa đi giá này là rất tốt rồi miệng lưỡi lão bản khá lưu loát

Nữ tử được khen gương mặt hơi đỏ nói được lấy cho ta thứ này

nàng chỉ đến "lão bản vội vàng đem thứ kia bao vào đi gói lại khá kỹ lưỡng hồi sau qua thì lau lau mù hôi tráng hai.

Hắn đi ra cửa nhìn đến bên ngoài trời xanh, xem đến tiệm đối diện, tiểu hoả kế tất bật chạy đến lui trong lòng âm thầm mắng

chính mình đường đường lão bản lại phải đi bàn hàng đây tự hạ thân phận" xem cái tên a Kim chỉ cần ngồi thôi không cần dùng đến một ngón chân um

nhất định phải tìm một tên sai vặt a hung hăng đánh hắn một trận nóng quá đi

Uống nước nước đâu.

Ở trong một tiểu y quán cạnh con hẻm

Ngươi đến người đi xem ra hôm nay khá đắc khách

Ây da tiêu dư mau xem xem chân ta coi mụn gì đây nó đột nhiên xuất hiện a rất đau ngươi không thấy lết đi không còn hỏi

Tên nam tử gọi tiểu dư kia độ khoản 18 19 tuổi tuy nhiên lại không khiến cảm giác xem thường hắn

Nửa tay y thuật phải nói là người chết thành người tàn cũng không quá lắm.

Hắn đi tới bên cạnh cẩn thận chân đại thúc này so so nắn nắn một hồi ánh mắt lộ ra vẻ ngưng trọng

Đại bá ta khuyên ngươi một câu bệnh của ngươi thật rất nặng rồi không nên ăn thứ kia nữa.

Lão bá khuôn mặt khó chịu chân ta sưng thì liên quan gì ăn bổ nha.

Thiếu niên vuốt mặt ngươi đây là cơ thể có vấn đề đi nói sao nhỉ giống như thân thể của bá bá không thích thứ kia u.

Được rồi ta kê của ngài 3 phần nhất định phải uống nha.

Tốt tốt hết thảy bao nhiêu.

Nam tử tính nhẩm nói đơn nay không tính được liệu là mấy thứ rẻ nhất ngài liền tuy tiện đi.

Lão bá móc trong túi ra một hai đồng xu nói hai lại hết tiền mua (bia) rượu rồi.

Nam tử lần trở vào trong bắt đầu đứng đến gần lão già cẩn thận bên cạnh lắng nghe đây chính là lão sư của hắn Tên gọi lý hiền

Lý Hiền là một lão già 60 70 tuổi rau tóc trắng đen lẫn lộn ánh mắt tuy có chút dục ngầu nhưng cho ngươi cảm giác điềm tĩnh vô cùng thân

trên người chỉ thoát mỗi cái áo bào màu xám tro

Ánh mắt lão có chút bĩnh tĩnh nói a dư ngươi đến đây thử đoán xem nàng bị gì.

Thiếu niên tiểu dư đi đến gần giường trên giường nằm lặng một tên thiếu nữ khuôn mặt nàng có chút tái nhợt mắt chấm chặt tựa như ngủ lại có vẻ như ngủ hơn lâu đi.

Thiếu niên a dư đi đến đầu giường đôi tay có hơi run rẩy khuôn mặt dần lấy lên bình tĩnh đưa tay nắm lấy tay đối phương

"cánh tay trắng non nữ tử khiến cho tiểu dư hơi ngượng ngùng đi.

Sau một lát nhăng mặt nhíu mày hắn khẽ đưa tay đến mắt đôi phương khẽ hé một ít con mắt nữ tử vô cùng sáng có thể phản chiếu thân ảnh tiểu dư

"con ngươi hơi động

Hắn khẽ chấp tay sự phụ nàng là bị chúng độc đi um.

Lão già tóc trắng khẽ vuốt râu hài lòng nói đúng là chúng độc a nàng vừa mới sáng liền được đưa tới đây hình như là ăn cơm xong liền bị đi

Lý hiền hướng về vẫn đang nôn nóng nam tử ngươi yên tâm chỉ là ăn nhầm thứ gì đó à

Tiểu dư mau đi nấu cho ta một nồi độc nhiệt táng nhớ bỏ ít một chút ngươi đừng bỏ hết của ta đó thứ kia ta rất vất vả lắm mới làm ra.

Nam tử ngồi cạnh nghe thế thì vội lên lý hiền y ngài

Lão già khẽ câu mày gấp cái gì có ta ở đây đi nàng muốn sống cũng khó um à chết cũng khó.

Hòa y sư xin cứu tiểu nữ chỉ cần ngài có thể cứu được tiểu nữ ta nguyên

Đang đi nấu thuốc tiểu dư khẽ vén lên tai .

400 lượng cho y quán Lão già vuốt hướng về đang ngồi một góc đúng bỏ nhiều một ít .

Buổi chiều tà đừng trước cửa ngũ quán y nữ tử nhẹ cuối đầu người dần đi xa chỉ để lại hai một già một trẻ đứng ở cửa lão già vuốt cười tí mắt thật là

hắn nhìn sắc trời tiểu dư mau chóng đóng cửa ta đây lại đi làm ít liệu dược đây lão già đi vào trong.

A dư nhìn ngoài đường bóng người cũng dần ít đi thầm nghĩ đến hôm nay thật sự mệt mỏi nha đưa tay ra chuẩn bị khép

Lại cánh cửa

Chờ đã một tiếng kêu từ xa vang vọng đến.

Trên đường hai người thở hồng hộc trước sau vác lấy một thân cây xanh xanh.

Ca chậm một chút ta mệt quá đi ngươi khiêng phía sau chính là tài tú hắn có chút thở không ta hơi.

Có một đại hán khẽ lướt qua nhìn xem khúc cây kinh ngạc lầm bầm nha từ trước đến nay ta chỉ nghe nói đến gối đồ

chưa nghe đi gói ngươi à

Tài trịnh hơi khó chịu bang đầu hắn vốn định khiêng thiếu niên về nhưng ai ngờ tên này nặng như vậy đành dùng một chiếc lá gói luôn vào mỗi người một đoạn cứ thế kéo về

Tới rồi tới rồi..

Hai người trực tiếp di vào y quán lướt qua cả đang chuẩn bị nấu thuốc lão già

Tiểu Dư nhìn cánh cửa lắc đầu rồi chẳng thèm đóng nữa.

Lý hiền y cầu mong ngài giúp đỡ chúng ta huynh đệ hắn là bị rắn cắn a vừa nói tài trịnh vừa ra dấu cho đệ đệ Tài tú lần thần mở ra lá bộc đi

cứ thế một vị thiếu niên lộ ra ngoài để cho hai người đứng bên cạnh dơ ra "thấy chết không cứu chính là đại kỵ um thôi vậy.

Lý hiền lão nhân đi đến ngồi xuống cạnh thiếu niên đưa tay ra kiểm tra một phen

cắn ở đâu hắn lật qua lật lại à .

Đôi chân mày lão già nhíu chặt tựa tay đến cổ sao không có mạch a thấy rồi.

Tiểu dư mau mau mang cho châm đến "không lâu sau

Trên tay cầm lấy châm bạc lão già tập trung khẽ châm vào đầu ngón tay của thiếu niên thời điểm rút ra um cây trâm

Hoàn toàn đen thui.

Bình tĩnh lau châm bạc lão già lắc đầu người nay nếu đến sớm một chút liền sẽ có thể cứu tiểu dư ra ngoài mua một nải chuối vong về đi.

Đầu óc choáng váng Từ văn chỉ cảm thấy như có con gì chít mình đang trong trang thái ngủ say bị đánh tỉnh dậy

trong lòng thầm nghi hoặc muỗi ở đâu mặc dù gần bờ suối như máu mình ngon vậy sao.

Mắt mở ra vốn tưởng rằng chính là trời xanh may trắng chim hót núi xanh suốt chảy róc rách nhưng mọi chuyện điều chỉ là mơ thôi.

Ở đâu đây a mở mắt về sau khiến cho từ văn không kịp suy nghĩ hoàn cảnh lạ lẫm trời xanh đâu sao thấy toàn cột nhà

không nha hơi nhớn mày một khuôn mặt xuấn hiện trước tấm mắt nét mặt có hơi cứng cứng

Ánh mắt gặp nhau ở điểm tức thời.

Huynh đệ ngươi tỉnh rồi sao.

Nhìn lại thấy được đó khuôn mặt mấy ngươi làm hắn vô cùng hoang mang đây là đâu rõ là suốt nước xanh tươi cá bơi rắn bò mà.

Lý hiền kinh ngạc đến không nói nên lời lão già khẽ hỏi " ngươi cảm thấy hiện giờ thân thể như thế nào a.

Bình thường nha từ văn bình tĩnh đáp có làm sao đâu..

Tiểu dư khẽ khiếu chính mình sư phụ nói quả nhiên y thuật ngài thật lợi hại a

ta không biết sao giờ mới có thể như ngài đi ngay cả như vậy vẫn có thể cứu được thật là hại hai

Tài trịnh khẽ giật lông my u không sao liền tốt rồi ta đây cũng là cố hết sức.

Cảm tạ lý hiền đại phu cứu huynh đệ chúng ta nha

Huynh đệ a từ văn nghi ngờ ngồi ở một bên không hiểu chuyện gì xảy ra ở đây là đâu

hắn mở miệng hỏi mấy người.

Tài trịnh nhẹ cười huynh đệ ngươi đây là bị rắn cắn ngất đi.

chúng ta phát hiện ở gần bờ suốt a mới mang ngươi trở về, nơi này sao gọi nhung lụa thành đi...

Hắn cười đến vô cùng vui vẻ vị này huynh đệ nếu ngươi cũng đã không vấn đề thì...

vừa mới cười ngượng đưa tay ra.

Nhìn bàn tay trắng trắng từ văn hơi ngu

Người ta ta theo bản năng hắn đưa tay đến hông lấy thứ gì đó rồi đưa vào tay tài trịnh.

Răng hai tiếng phát ra một hạt sỏi rơi từ trên tay thiếu niên xuống phát ra âm thanh thanh thúy

nhưng dao đâm vào tim đi.

Ca ca tài tú đưa mắt

Tài trịnh nghi hoặc nhìn lại thứ trong tay mình chỉ là một đốn bùn đất ướt thứ gì "huynh đệ ngươi đây là đùa ta sao.

A hắn đứng dậy nở ra nụ cười tươi ta không có tiền đi chỉ một câu nói khá trực tiếp đến làm ngươi giận sôi.

Không giang yên tĩnh thoáng qua.

Ho khang vài tiếng thiếu niên họ dư cười nói vị nay khách nhân ngươi mau trả tiền chữa bệnh cho huynh đệ của mình đi a trời cũng đã tối y quán chúng còn phải đóng cửa nữa.

Vừa nói lấy ra sau lưng một bàn tính nhầm tiền thuốc thanh độc giả nhiệt giả bổ phổi bổ gan thải máu giảm lạnh giảm nóng giảm...

Đọc ba gói đi thứ này khá là rẻ không cần lấy tiền chỉ cần lấy công sư phó ta tiền công là được...

Lý hiền đứng cạnh cũng hiểu ý Lão già khẽ dơ lên ba ngón tay.

Tiểu dư nhíu mày hơi thư giãn ra là ba mươi lượng đi.

Cái gì ở bên cạnh ngây lập tức phản ứng kích liệt lý hiền..

Thiếu niên trong lòng thầm nghĩ đến là đắc qua nha, dù sao đi nữa cũng phải thừa một ít đi

được tốt coi như giảm giá a 20 lượng là xong...

Ca ở bên cạnh tiểu tài tú đã che giấu chính mình túi tiền ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng vô cùng

Tài trịnh đứng hình ở đó.

Các ngươi làm trò vui vẻ "từ văn cảm khái chính mình lại đột nhiên xuất hiện ở đây không tính còn phải ránh

Khoản nợ không tên rồi nha" hai mươi lượng trong trí nhớ lại hai mươi là mấy thỏi hình như hơi ít thì phải ta trước kia 2000 lượng còn chẳng si nhê gì đam ba mấy 20 lượng.

Hắn cuối đầu xuống cổ lục lấy chính mình áo rách muốn tìm xem coi còn đồng nào không ít ra cũng phải có nếu không thì...

Hồi lâu đi.

Huynh đệ chúng ta gặp nhau chính là có duyên phận a tài trịnh đột nhiên cười khà khà nói a trời cũng không còn sớm nữa đi chúng hệ ngày nào đó gặp lại nha.

Vừa nói dứt đã kéo lấy đệ đệ đi rồi.

Ngẩn đầu lên cảm nhận có bốn con mắt nhìn chính mình hắn rãi đầu nét mặt vẫn bình tĩnh hỏi nơi này có làm trừ nợ dần không.

Lý hiền vung vung tay hai đi đi không sao đâu tiểu dư mau kê cho hắn vài thang thuốc rồi đóng cửa đi ta phải đi ngủ rồi mệt mỏi dược liệu ngày mai chế.

Đứng bên cạnh nghe lời nói thiếu niên nhẹ gật đầu hắn nhìn về từ văn, huynh đệ theo ta đi.

Tiểu đệ

từ văn vô cùng khó sử nhìn trong tay gói thuốc "không sao chỉ cần về uống chính là nuốt lạnh là được

Chỗ này thật sự không nhận người sao.

Thiếu niên cười trừ lắc đầu cánh cửa khép lại kín bầu trời tốt thui khuôn mặt từ văn có chút nghi vấn .

Ta cần làm gì nữa đâu.

Dưới bầu trời tối tâm thiếu niên bước đi vô định thỉnh thoảng có một cổ gió lạnh thổi đến khiến hắn đi càng nhanh

"cuối đầu xuống xác định chính mình chân vẫn còn đứng trên đất hắn mới có chút an ủi đi

Ta đi đâu giờ đây.

Hay hành nghề cũ nha liếc mắt từng căn nhà đống chặt cửa hắn lắc đầu không được chính mình là người tốt sao có thể

"Nhưng rồi lại nụ cười càng tươi nhớ đến chính mình hiện giờ nghèo rớt mồng tơi mồng tơi nấu canh ngon cà rốt đi mua cà cốt 2 linh thạch mà cũng không có nút nấu canh nữa..

khặc khặc trăng thanh gió mát thì đi làm gì đây.

tất nhiên khặc khặc

tiểu minh gõ phu canh chỉ cảm thấy một cổ khí lạnh thổi dọc toàn thân

chuyện gì..

Sớm mai nhung lụa thành vô cùng náo nhiệt đông đúc nhiều người qua lại chủ yêu sáng sớm mọi người điều muốn ra ngoài thư giãn đó là đói với mấy vị công tử phiên phiên

còn nhưng khác điều đang cấm đầu vào cay đi thời gian đâu mà ăn chơi trả chơi.

cửa tiệm tên giang thương trước tấm mắt người ra vô hối hả lão bản bận bù đầu hắn đến chỉ hận không mọc thêm vài tay nữa .

Lão bản thứ nay bán thế nào.

Ta muốn mua thứ lão .

.

từ văn đứng ở cửa hơi do dự nhìn nhìn phía trên bản hiệu giang thương

tên khá rõ ràng lại xem ra vào không ngừng người nghi hoặc a "ghi rõ là giang thương vẫn bán đắc như vậy lắc đầu.

Hắn cũng đi vào nhìn trưng bày sản phẩm chủ yếu là vải mềm

Hắn không rành về thứ gì cho lắm chủ yếu vì nghèo, nhớ đến lúc trước chính mình vì mua một bộ y phục không biết trả qua bao nhiêu cay đắng đi ngọt bùi không có ngọt toàn đắng thôi.

Nghĩ đến càng thêm cho thiếu niên đau thương bà mẹ nó.

Nhân sinh như trái tắc ăn vào thấy chua lè không ăn nhìn kẻ khác lại thấy thèm không hiểu rõ.

Cảm khái qua đi về đó

Lão bản từ văn nét mặt lạnh lùng chấp hai tay sau lưng ưởng thẳng lưng ánh mắt đánh giá tứ phía giờ chỉ thiếu cây quạt cho hắn múa nửa thôi.

Vị này công tử muốn thứ gì nha ở chỗ nay của ta điều có đủ

nói về giá cả không thể nói là đắc nhưng cũng không tính rẻ ngài muốn cho tặng hay là...

Vừa đi đến cửa đã bị sổ một tràng vào mặt khiến cho hướng nội từ văn ngu ngơ luôn

.

Ta ta trong lòng thầm nghĩ liền nói ra lão bản có tuyển chân chạy sao vừa nói sờ sờ tấm vải rất mềm...

đang chuẩn bị sẵn câu nói lão bản yên lặng hồi lâu xác nhận chính mình không có nghe nhầm thì chỉ là cười cười nơi này của ta không thiếu người chỉ thiếu nhân thủ

một giờ 3 đống thế nào lão bản cười nói quay người chuẩn bị đi đón tiếp khách nhân khác.

Um từ văn ánh mắt sáng lên dễ nói tốt được a ta đồng ý nha.

hả lão bàn trong miệng phát ra âm thanh hơi khó tin lắc đầu nhìn lại ngươi nói gì.

Một giờ ba đồng a tốt ta làm vừa nói xoay lên tay áo làm sao a thế nào làm "có phải chỉ cần giới thiệu cho bọn hắn mua là được đúng không.

Lão bản ánh mắt đầy vẻ như "ngươi đang đùa ta sao mới sáng sớm liền gặp kèo khó a đây"phải biết giá yếu một người làm ở thành ít nhất vài trăm đồng còn trung bình...

Huynh đệ có cần như vậy không nha hắn liếc mắt từ văn mặc dù không biết tên nào sai ngươi đến kiếm chuyện như ta nói với ngươi không nên nghìn nghìn không nên gay sự với ta nếu không hai

Biết bao nhiêu việc không làm cớ gì phải làm nghề này.

Lão bản mập mạp thở dài tựa như đáng tiếc thay cho từ văn còn trẻ sao không tìm việc nào tốt mà làm hà tất phải làm cái thể loại này .

đang tràng đầy hưng phấn thanh niên dần dần bình tĩnh rồi, trở nên lạnh nhạt rồi trực tiếp trở nên mặt đen

Ta lúc nào thành tên ăn không lười làm

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.