Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 3874 chữ

Từ văn hiện vẫn chưa tỉnh nhìn bị đám người vay quanh

Ở đám quan binh một nam tử bước đến nghiêm nghị nhìn thanh kiếm trong tay mạt lộ

ngươi lấy thứ nay ở đâu ra

Để ta xem thanh kiếm giá 1500 lượng của lão già kia có lợi hại có thật chém sắc như bùn a

Nam tử kia khẽ trầm giọng bỏ xuống kiếm ngươi vẫn con thể được gián án đi

Hừ lạnh ngươi nói hay lắm nha  mạt lộ tựa hồ hiện giờ chẳng quan tâm gì

cầm kiếm trong tay

tựa như thay con người khác gió thổi làm bay bay ít rau trên cạnh

Được ngươi đừng tránh ta" đám người mang vũ khí theo bên trước

bắt lại  vấn ép cung coi lúc đó ngươi còn cưng miệng được không

Lên hết cho ta

Mấy tên ngồi cạnh quan bình điều nhau nhau nghe lên hướng đến đánh lên.

Đệ đệ nhìn cho kỹ ta chỉ làm 1 lần hắn đưa kiếm hướng lên trời gió thổi phớt phơ làm khí thế

mạt lộ thời điểm đặc đến đỉnh cao

 một tiếng kiếm thanh

Có thể nghe tiếng âm thanh đâm vào gia thịt đi.

Ánh mắt kinh hãi Hắn liếc nhìn mũi tên cấm ngay chân trái chính mình đại ca

Mạt lộ cuối đầu nơi đó máu không ngừng chảy ồ ạt, ở xa xa tên nam tử ánh mắt bình tĩnh

thả ra trường cung không tệ chưa chết nha

chỉ để hắn không chạy được thôi

Mạt lộ chống thanh kiếm xuống đất cánh tay nắm chặt nơi vết thương chảy máu

 hắn giang nản quay đầu về phía sau giọng yếu ớt đệ đệ mau...

Chỉ thấy từ văn thời điểm sớm đã đập gãy thanh gỗ trong hướng ra ngoài chạy từng bước chân dung mảnh ngay cả 3 4 đại hán cầm đao bình cũng chắng cảng được hắn

mỗi mỗi kiếm chém xuống là ngay nếu không phải chém chính là chân, chém ta chém con mẹ chạy nhanh

cảm nhân được ánh mắt

Quay đầu lại đã thấy mạt lộ nhìn mình" giọng hắn đầy bi thiết đại ca bảo trọng ta nhất định trở lại cứu ngươi a nếu người chết yên tâm nha

Ta biết ngươi chưa thành thân nhất định sẽ vẽ cho người một cô nương xin đẹp đốt cho người làm nha hoàng phu thi bảo trọng đại ca

vừa nói vừa đem một tên linh sai cứ thế ngang nhiên rời đi đại ca yên tâm ta nhất định xây cho ngôi mộ ngoài núi

ngày ngày có có hướng về nhà nương tử ngươi tương lai

Đang nắm chắc vết thương hắn trực tiếp một ngụm máu phun tới mặt đất vô số quan bình vay mạt lộ 3 vòng trong mau bỏ kiếm xuống

ta còn có thể tha ngươi một mạng kêu đồng bạn của ngươi trở về

Lần nữa cầm kiếm lên ta cho các ngươi biết thế nào là kiếm 1500 lượng nha

Hít sâu hơi thở hướng kiếm về đám quan binh hét lớn nạp mạng.....

Giọng nói thanh thúy lên đường bình an, bóng dáng của thiếu nữ dần biến mất ở cuối con đường

Cách thê châu quận khoản 7 con suốt ở chỗ nay gọi núi thanh sơn nằm ngoài thê quận thường xuyên có dã thú ấn hiện

Trên một con suốt nơi nước chảy róc rách cây cỏ xanh tươi như chưa từng có dấu chân

Một bui hoa xanh biết, vương mình đón ánh nắng từng giọt sương đọng trên lá

Set một tiếng thanh kiếm hờ hững chém đi đóa hoa kia...

Ở nói đó có có tên thiếu niên ngồi vắt vã bê từng tảng đá đến bên suốt đem chúng chất đến thanh một núi nhỏ" hắn đem mấy gốc cây đều chém hết cẩn thân một bức đá đến tô vẻ vẽ

Từ văn nhìn mình vẽ hài lòng ngất đầu

Tâm bia trên có khắc họa một con gì đó, mạt lộ còn dưới có đòm nhắn nhu

Ta mạt lộ sống 26 năm cảm thấy không bằng ai không cam lòng chết ở nếu có người qua đường thỉnh để lại mấy lượng để ta ở dưới có tiêu nha hoàng nha

Ký tên mạt lộ

Không uổng công học nghệ 18 năm chữ không sấu lắm còn có thể đọc được

đại ca a đây coi như là điều có thể làm cho ngươi đi hi vọng ngươi dưới đó hạnh phúc nha

hắn đứng dậy rời đi

Thật ra hắn không biết chính mình chữ viết thật là có vấn đề rất lớn

Bia trên ta mạt lộ sống được 27 cảm thấy hận đời nay rất chán nản lập mộ ở đây người qua đây nếu không để tiền, thì để lại mạng nha từng nhét chữ như chứa đầy oán hận đối với thới gian bắt công

Ký tên ma lộ

Thiếu niên thản nhiên mà đi để lại tâm bia mộ đơn độc đứng đó

đứng nhìn rừng núi hoang giả nay quyết định ở đây lại chờ đợi khi nào đám quan phủ kia quên đi chính mình thì lại trở về

nhắc xác cho đại ca ta đúng là đệ đệ tốt

Hắn trước đe khoản đất trống đựng thành nhà ở khác biệt so với ngôi nhà được xây vô cùng cầu kỳ do được học nghệ từ đại ca nên

hắn rất nhanh liền làm ra một cái trồi nhỏ từng tia nắng chiều vào khe hở chiều lên gương mặt thiếu niên

không khí tĩnh lặng chỉ có tiếng của chim chóc con trùng bò qua lại

Nằm dài trong trồi nhỏ dơ lên thanh trường kiếm sáng lón trong tay, hắn tựa cảm thấy chính mình thật vô dụng nha ngay cả như thế

Ngồi nhìn trời may thật ra chắn có miếng may nào nằm trên căn trồi đầu óc bắt đầu hiện lên hình bóng mạt lộ khẽ lắc đầu cười nói thầm thân ta lo chưa xong nha

không thể nào cứu được ai

Ngồi dậy với chiếc bụng đói meo hắn bắt đầu tìm thử xem xuân quanh có thứ gì có nhét vào bụng không nhưng mà tìm hồi lâu

vẫn chưa thấy thấy thứ gì có thể ăn được

Đột nhiên hắn đến khe suốt khi sáng lại lần nữa bước đến nơi trời cũng đã chập tối liết bờ suốt nước rì rao lại

nhìn tựa hồ như có đôi mắt chằm chằm mình hơi quay người nơi đó có một tâm bia mộ ảnh trên đôi mắt hướng về phía

hắn đại ca ngươi nhất định phải phù hộ ta, trước kiếm được thứ gì đó

ăn cơm nha ta không muốn chưa gì chết đói nơi nay đâu.......

Dem y phục cưỡi ra đưa chân chậm chậm hắn bắt đầu mò cá nha, do nước khá cạn nên không cần thiết phải cỡi hết ra chưa được chiếc quần cọc tuy là rừng hoang vắng như cũng phải nghiêm tôn

Tôn nghiệm bán được bao nhiêu ngân lượng nhỉ

Ây da ừm..đưa tay lên nơi đó chính mình tay vậy bị thứ gì đó cắt đứt rồi từ dưới vớt lên được một binh trà ừm""" là một cái bình trà cũng không biết nói gì hơn đang muốn đem bình trà ném ra xa rời xuống làm nắp bình rơi ra

một con cá nhỏ từ nơi đó bò ra đang lây hoay hắn. Thấy được ánh mắt sáng lên nhanh bước lại cầm lấy cá nhỏ rất nhỏ hình như tiểu cá nhỏ cũng là thịt"" nhặt lên ấm trà dem cá nhỏ vừa bắt được bỏ lại vào trong lại vác chân xuống nước mò cá

Dưới hơi nước mờ mịt gương mặt lạnh lùng tấm bia mộ nhìn vào người dưới con suốt làm thân thể hắn có hơi khó chịu

bước tâm bia một tùy tiện nhắc đến hai tâm lá cây dán lên đôi mắt

Đại ca ngươi biết ta sợ ma nha"" đừng nên nhìn ta

vừa bước đi lấy hai tấm lá che mắt chậm châm trượt xuống đất

Từ văn hơi khó chịu bước đến tâm bia hơi dùng sức nhổ nó lên hẳn mặt, đại ca ngươi không nên hù ta

Đúng giúp xem ta canh chừng xem có coi có ai nhìn trộm không nha, một giọng nhỏ chuyền đến' được thôi '

Hồi lâu mẩn cuối cùng hắn

__

Hồi lâu mò mẩn dưới suốt cuối cùng thì chiến lợi phẩm chính là vài con cá nhỏ, do không có lửa nên hắn có thể trở về chính mình căn trồi ngồi nhìn đám cá tung tăn bơi trong bình trà ừm

Theo như tình hình hiện giờ chính mình chỉ có thể ăn sống thôi.

Mặc dù cá nhỏ như vấn giữa ăn chín uống nước nóng nên trời đã tồi hù như hắn vấn tìm cách nhóm lửa dụng cụ""hắn dùng chính là 2 thanh gỗ nhỏ điện cuồng ma sát tuy rằng không thấy khói tay của hắn đã chảy máu rồi

Cứ thế từng giây từng phút trôi qua kẻ ngồi dưới trồi diên cuồng đốt lửa

Hơn nữa canh giờ nhìn hai thanh gỗ đã nát như tương hắn quyết định đổi cách khác nhớ đến ngoài dùng cây gỗ ba sát để tạo ra lửa còn có thể dùng đá à

Lần nữa đi đến chỗ con suốt cũ cặn thân tìm nước viên đá vên nước như tìm hồi lâu vẫn chưa có

Từ văn có hơi tứ giận ánh mắt liết qua tâm bia mộ của đại ca đá nè...

Cầm thanh kiếm trong hắn có hơi do dự như rồi, đại ca để mai ta tìm cho ngươi một tấm bia mới đệ đệ mượn tâm vài thỏi đá

Thanh kiếm vung lên thiếu niên nặng nề vác đá đi, chỉ để lại tấm bia chỉ còn phân nửa khuôn mặt vốn chọn vẹn nay chỉ còn nửa mặt

Vết cắt vô cùng sâu tựa hồ nói lên oan hận của người nay vậy

Nạn nhọc bên tang đá trở về lại lấy thanh kiếm ma sát từng tia lửa hiện lên trong đó một tia rơi vào đám cỏ khô trước đó rất nhanh đã có khói bốc lên

Cẩn thân cúi đầu xuống thổi thổi từng ánh lửa đạp vào mắt

Có lửa rồi đem số củi chuẩn bị sẵn vứt vào trong con lửa càng cháy càng lớn làm xua tang lạnh lẽo

Lần cuối nhìn lại nhưng chú cá nhỏ đáng yêu trong ấm trà, khuôn mặt có bi thương hắn đem đưa lên ngọn lửa

Tiếng tí tắc thanh củi hồng rất nhanh mùi thơm đã bay ra tiếng nước bọt khí

Lấy chiếc ấm trà từ đống lửa ra hướng mắt lên bầu trời từng tia ánh nắng binh minh dần dần lên thì ra từ lúc nào trời đã sáng

Khi ăn xong mấy con cá nhỏ hắn cẩn thận đem đống xương cá chừa lại đào đến một đống đất dem nó chồn vào

sau khi tung xong một bài kinh hi vọng vong hồn của mấy con cá nhỏ có thể siêu thoát

Hắn tiếp tục nghỉ xem ngày mai nên ăn gì trong lúc đó hắn dơ lên thanh bảo kiếm tay lên dưới ánh sáng mặt trời ""có thể thấy rõ từng đường vân của kiếm chỉ là sao có một khúc thế này

Có thể thấy trước đầu kiếm đã không thấy...nói đó chính là đường nhứt đi hơi đứng dậy đi đến chỗ bia

Nhìn nữa khúc kiếm đá kia cấm trên bia mộ hắn cũng không nói kiếm tệ như vậy ít nhất cũng phải chém đá như bùn ngay cả bia đá còn không cắt đứt

1500 lượng cũng bèo bọt

Đưa tay đến bia sau một hồi lây hoay ngón tay lướt nhẹ qua đoạn kiếm máu ồ ạt chảy tay ra làm ướt cả tấm bia, nhưng cuối cùng rút được đoạn kiếm ra khỏi đá

Lắc đầu đem ngón tay ngầm dưới nước để cho máu ngừng chảy, hắn chỉ đem một mảnh y phục cắt ra băng bó căn thận trọng

lần nữa đi trở lại trồi của mình, chỉ để tâm bia tàng tạ có thể thấy từng vết máu sẩm màu.

Ngày ngày trôi qua trong rừng không biết năm tháng hắn ngoài việc nghỉ xem mai ăn gì

thì chính là nhàm chán đi quanh thâm dò nơi khá thấy ít chỉ lâu mới tìm được 1 2 con chim chóc, hắn đang muốn dùng kiếm đi săn dã thú đây

Nửa đoạn trường kiếm hắn đem làm đồ câu cá, do cách bắt bằng tay khá chậm nên hắn đặc biệt làm cây cần câu, chắn thể tìm được lưỡi câu

nên hắn trực tiếp lấy xương vừa trốn làm là cá nhỏ , nhưng câu được vài con lại gãy, lại lấy xương vài con kia tiếp tục làm lưỡi câu...

Ta thật tàn ác

Giây câu hắn trức tiếp nhổ một bụi dây leo lên phơi khô dợi nó khô lại liền có dây câu rồi,

cần câu à hắn cũng không biết đây là loài gì chỉ thấy nó nhẹ nên chặt cả dám về cứ thế

tốc độ câu của hắn càng ngày nhanh cá đưới suốt cũng sắp bị bắt hết rồi

sáng sớm từ văn quyết định chuyển chổ tìm một nơi có nhiều cá hơn

ừm trong rừng đi rất nhiều suốt nước lang thang mấy cái giờ liền cuối cùng hắn tìm được một chỗ có nước

hết chính tạo rò đất bê từng tảng đá đến giống lúc đầu lập lên ngôi mộ ở trên cùng khắc như thế

Cuộc sống của hắn cứ thế bình than trôi qua mưa thì vào trồi ngồi"nếu trồi sập trực tiếp ngồi dưới gốc cây

ăn hết cá lại tìm chỗ khác lại lập lên một ngôi mộ cho đại ca.....

Khá nhàng.

Cho đến từ ngày đó

Ánh dương đông ló dạng từng nụ cây vẫn còn thẹn thùng

Có cỗ xe không là đoàn xe ngựa men theo đường mòn mà đi, xe ngựa chính là con ngựa trong rất uy phong đôi mắt đen tròn tỏa ra vẻ nguy hiểm...

Trong xe ngựa ngồi lặng 4 người 3 nữ nhân trong đó hình như nha hoàn là ti nữ các nàng

Nữ tử ngồi giữa trong đôi mắt hầm chứa vẽ mỏi mệt gương mặt sám trắng nhầm là rất trắng đôi mắt như biết nói đồng dạng

còn hai tử hình như nha hoàn

Cạnh là một tên nam tử gương mặt đầy vẻ âm u ít nói tựa hồ như đang có chuyện buồn là rất buồn

Ngoài xa phu da roi thúc ngựa tiếng cây co co vào xe làm vang nhưng tiếng lắt tắc

Nữ tử ngồi giữa hơi đưa tay lên trang tựa hồ vô cùng khó chịu, ở bên tiểu nữ dỡ nữ nhân nói tiểu thư ngài mệt sao

yểu nhi ngươi đừng lo cho ta hỏi xem xa phu chúng ta khi nào mới đến được liễu tha thành

tiểu nha đầu ngồi nhẹ ngận đầu

Yểu nhi vén tâm màng, đại thúc khi nào chúng ta đến được liễu tha thành nha

Ngoài xe đại thúc da roi thúc ngựa theo sau đoàn người, ""a da đại tiểu thư chúng ta chỉ mới ra khỏi thê quận thôi à ngươi đã hỏi ta câu nay 13 lần rồi

Chúng ta theo sau thương đội chỉ phải chấp nhận chậm không thể nhanh hơn nữa đâu

Trong xe ngựa không khí kìm nén, nam tử mở miệng tiểu đường ngươi cứ yên tâm chúng ta sớm muộn gì cũng đến được

Nữ tử tỏa ra lo lắng nhưng mẫu thân không chờ được nữa ""mấy tháng trước thư đã giữa đến thời điểm

Nam tử thở dài hi vọng mẫu thân có thể chờ đến ngươi trở về đi

Xe ngựa cứ vẫn đi từ văn cứ bắt cá

Nhất chiếc cần câu lên một chú cá nhỏ đáng thương bị bắt đến trong ám trà, ở trong đã có rất nhiều con cá nhỏ bị tóm lại

Ngồi nhìn nước chảy lại theo thối quên bước đến bia đá đại ca ta về trước đây mai lại đến thăm ngươi nhớ giúp canh trừng

mấy quả dại à bia đá trên gương mặt lạnh lùng lại thêm vết sẹo lõm

Đây là do hắn nhìn mặt đại ca mình quá nhạt nên thêm vào nhìn cho để gần hơn

Tiếng ti tắc ngọn lửa cháy hừng hực ánh lửa hồng trước đám người ngồi thành vòng tròn rất nhiều xe ngựa được đặc bên cạnh

Còn có vài người trên tay cầm vu khí đi qua tuần tra từng góc

Cỏ

Tiểu bàn ngươi mau xem xem có thứ gì ăn được mau lấy ra huynh đệ cùng ăn nha mọi người điều đói rồi

một đại hán gương mặt điều là mụn lớn giọng hét

Được đại ca ngươi chờ đợi ta một lát hôm chúng ta ăn bọn đem một ít đồ ăn đến đống lửa chia nhau ra

đoàn có 10 người toàn bộ điều thương đôi còn lại ít chính khách nhân xin cùng đi bọn hắn tuy đang ăn nhưng ánh mắt điều để ý bốn phía

thông thường khu vực sẽ có dã thú

Trong xe ngựa chỉ có nữ tử tiểu thư mau ăn chút gì cả ngày nay ngài đã chưa ăn gì rồi

trên xe ngựa tiểu nha hoàng cầm lấy có lẽ là vài cái bánh gì" đó đưa đến trước mặt nữ tử

không cần tiểu dư ngươi cứ ăn trước không cần phải lo cho ta

Mau đến ở những chiếc xe ngựa khác điều có thấy thấp thoáng bóng người bọn họ điều là đi ngủ do chẳng đường còn dài lắm.

Trước đốm lửa A nhị đứng dậy ngũ ca để ta đến lấy ít nước đưa cho ấm trà

Được nói rồi tiên tay mén cho hắn vài cái ấm trà đến con suốt cẩn thận trượt đó, nơi đó có nhiều rong đó nha

Biết rồi ta không giống như người đó nói vậy là có ý gì, có vài người trong nhóm cười trộm

A nhị thoải mái bước trong rừng núi đi được một khoản đường đến con suốt bên

hắn cẩn thẩn từng bước một đến bên đêm ấm trà đến bên hồ đem nước múc đến vào trong

Vừa múc vừa thoải mái ngâm nga nhìn trong ấm trà đã đầy hắn đứng dậy đang muốn rời đi

Lá cây rì rào gió lạnh thổi qua quần ảo hơi hơi lạnh lẽo A nhị khẽ quay đầu trong đêm có đơn lạnh

Hắn thấp thoáng nhìn thấy dưới lá cây tựa hồ có khuôn mặt đang nhìn đến A nhị gương mặt lạnh lùng lá cây chê đi cặp mắt đó

Gió nhẹ thói qua lá cây bị cuống theo lộ diện mục

Ấm trà trên tay rơi xuống phát ra tiếng động...

Nè sao a nhị đi lâu vậy còn chưa trở lại có khi nào hắn bước trượt chân ngã chết rồi không à

tuy là nói đùa nhưng mà không khí có hơi căng thẳng ,nơi đây là rừng sâu cái gì cũng có thể xảy ra

Để ta kiếm khuôn mặt gầy gò nam tử tuy là gầy gò, nhưng chắn ai dám khinh hắn cẩn thận nếu có chuyện gì cứ trở về nói huynh đệ, được

Nam tử gầy gò cẩn thận bước từng đến con suối cũng khoản cách không cách qua xa chỉ có cây cối um tùm

kết hợp với khu cảnh nên xem ra có vẻ xa

Tùy là nói rất dễ nhưng nam tử gầy gò trên tay đã nắm chắc cây dao, chỉ có động tĩnh liền lao lên đâm cho đối phương một nhát rồi mới nói tiếp nếu là con gì chạy là tốt nhất

Vén lên mấy cánh cây xuân quanh dưới ánh sáng mờ mờ trăng nam tử nhìn thấy bên bờ suốt một thân thể nắm im bất động đó chính là A Nhị

Nam tử gãy dò cũng không có vội bước ra

mà quan sát một hồi hơi nheo mắt quả nhiên ở đó không xa kia dưới chiếc lá chê phủ mờ mờ có thể thấy được khuôn mặt lạnh lùng

tuy rằng nam tử gầy gò không biết khuôn mặt hoàn chỉnh như....

Hắn chắc chắn có thể biết đối phương không phải thứ tốt thử nhìn, A nhị nằm ở đó là đủ hiểu trong lòng âm thầm may mắn chính mình không có khinh thường nhẹ nhàng

lui lại vào a ta ngươi mai phục không biết mục đích tên nay là như trước về báo tin cho lão đại

Nam tử gầy gò sau khi phát hiện điều kỳ lạ liền trở về báo tin cho chính mình lão đại

Từng cơn gió thổi qua bia mộ lạnh lẽo nó vẫn như thế không có chút gì thay đổi có điều...

Cái gì, đại hán ánh mắt nghi nhìn trên gầy gò trước mắt ngươi nói có kẻ trước đánh ngất tiểu nhị còn ngồi đó chờ đó chờ đợi chúng ta đúng a nếu không phải ta cẩn thận thì giờ nay chắn cũng nằm rồi

Nam tử gầy gò dưới giọng nói đầy chuyền cảm đêm mỏi chuyện kể đến vô cùng sống động

Lý nào lại vậy đại hán đem ly nước dập nát yến huyết thương hội chúng ta từ trước đến nay làm ăn đàng hoàng

điều chưa từng đắc tội lý nào lại có kẻ dám chặn đường cướp đồ ngẩn đầu nhìn tên gầy gò

ngươi xác định bọn chúng ta có mấy người ừm hắn trầm ngâm một lát nói tậm 3 người ta không thấy gõ

Đại hán nhìn một vòng giọng nói đầy vẻ tức giận ta trường đại từ trước đến nay chưa từng gây sự với như đã có người kiếm chuyện với chúng ta không thể nào nhịn

chúng ta có 10 người chẳng lẽ lại 3 tên bọn chúng các huynh đệ theo ta

Đám người ngồi quanh đám lửa điều lặng lặn lẽ đứng dậy cầm lấy vũ khí một có người bước đến cổ xe ngựa giao phó vì vậy

mà làm cho người trong xe hơi hoang mang do đa số người điều đã ngủ số còn lại người gác

Tên nam tử đi chung với nữ tử kia nhìn đám người trương đại chia người đi sau khi biết được sự tin từ lời của mấy gã bên cạnh hắn quyết định không quan tâm

việc của gã chỉ là bảo vệ nữ tử còn tất cả việc còn lại điều không liên quan ai bảo gia chủ chỉ trả gần ấy tiền thôi nha...

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.