Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 3556 chữ

cuối nhìn đồng chữ im đậm đỏ ngầu quan phủ ghi

Ghi chú truy nã tội phạm bình hoa đặc biệt nguy hiểm

Chỉ cần cung cấp được manh mối liền thưởng trăm lượng vàng

Nhìn đến trên đó ghi trăm lượng vàng hắn có loại ảo giác hoa cả mắt, nhìn trong ngực mình túi đen bắt giác có cổ lạnh lẽo

ta bị phạt hiện

Trên bức hoạ không phải ta đi quan phủ tìm ta làm gì nhỉ hắn quyết định không bán vàng .

không phi tang nữa trở về trên đường không khó nhìn thấy những bức họa như vậy

Có cần như vậy không chỉ qua một đêm là toàn bộ thê phủ quận giống như điều có dễ thấy khắp nơi

Hắn cũng rất muốn biết chuyện gì xảy ra như do trên người mang theo chứng cứ nên trước chỉ có về

Vừa bước vào sân đã thấy mạt lộ ngồi trên bàn trên cầm lấy hạt dưa nhìn bầu trời đang sầu đau vì không có tiền

Bước vào nhà đem toàn bộ trang sức cất vào....

Đi đến chỗ bàn xem đại ca nhàng nhã đại ca ngươi có cảm thấy ở chỗ chúng ta có cái gì kỳ quái không nha

Kỳ quái mạt lộ kỳ quái gì nha

Ngươi không thấy mấy bức họa trước cửa đi

thì sao

Ta nghe nói có kẻ mấy hôm trước lén vào khoe phòng của con gái quận chủ , đều làm hắn vô cùng tức giận dữ ta còn nghe nói nếu bắt được kẻ đó ít nhất phải

dùng hình tra tấn nha

Điều đó không quan trọng nha đệ đệ ngươi mau nghỉ...

Linh hồn hắn bị hù cho lên trời rồi con gái rõ là cháu gái sao lại thành con gái rồi

Đệ đệ ngươi đi đâu nha

Chuyện gì

Ngày mai chủ nhà về ngôi chúng ta chuẩn bị dọn đồ nhanh nha" đúng đệ đệ tay nghề nấu ăn nấu giúp đại ca làm một bàn dãi họ

Đang thẩn thờ hắn nghe được lời nay như bị chủ nhà về rồi sao, chân lao đảo

Đệ đệ ngươi không sao chứ cần mời đại phu sao, không cần đâu, đệ không có tiền

Được.

Chiều chiều gió mát thổi vào sân sáng sớm

hắn đã phải dạy bắt đầu vào bếp làm đồ ăn vì biết hôm ngày cuối cùng chính mình ở căn nhà nay nên đặc biệt trịnh trọng

Cầm lên con dao nhìn nồi thịt hầm hít vài hài hơi lấy ra hộp gia vị công thức thì nhớ rõ 2kg muối 3 kg đường nhầm 2g muốn 3g đường thì phải

Bưng ra bàn mạt lộ cũng ngồi sẵn ở đây hai người ngồi đó mặc dù"" đồ ăn đã đầy đủ nhưng không động đũa vì bàn thức ăn là chuẩn bị đón tiếp chủ nhà thật

Đại ca ngươi suy nghĩ xong chưa chúng ta nên đi đâu

Mạt lộ vuốt cầm nói yên tâm ta và hắn là huynh đệ ở nhờ vài ngày không là vấn đề

Huynh đệ sao" vậy hắn cũng là đại ca của ta

Chống cằm nhìn đến trên bàn mùi hương cứ thế bay bay chiếc bụng hắn kêu lên tiếng

Không gian yên tĩnh nay tiếng gõ cửa đúng lúc vang lên mở cửa mạt lộ ta về rồi

Hai ánh mắt nhìn nhau trong đầu ý nghĩ giết cướp của cưới nhà mới đúng chậm rã biến

Theo sau lưng đại ca đi đến cánh cửa vừa mở đã nghe giọng nói âm trầm chuyền đến

mạt lộ người chán sống mở chậm như vậy

Ở ngoài cửa đứng một đám chính là một đám khoản 1 2 đến 13 người từ già đến trẻ đều có khẽ đấu đi cây dao trong tay áo từ văn

Mạt lộ cười rạng rỡ cùng đường huynh lâu thật không gặp nha bước đến muốn chao nam tử kia cái ôm

Nam kia gương mặt giống như hình vuông đôi chân mày như dán lên dạng rất ảo, hừ tranh ra đến mạt lộ nhà ngươi sao chăm sóc cho ngôi nhà tốt không

Cùng đường huynh mời ấy nam tử kia liết mắt sang nữ tử bên cạnh ngươi hiểu ý bước đến trước mạt lộ" lấy ra tay áo túi tiền nhỏ đây 50 lương tiền trong nhà còn dư không cần thói nói rồi nàng hiên rang bước vào trong

Ngươi nhanh chuyển đồ ra.

Cả đám người vào trong cánh cửa chạm rãi kép lại

Từ văn sớm đã đứng ở đường nhìn đại ca mình, đại ca chúng ta đến nhà tẩu tẩu nương nhờ

người ở thế nào ở trên tay hắn sớm đã chuẩn bị hành lý trong lúc mạt lộ và gã tên, cùng đường kia ừm ,

Hắn đã chuẩn bị xong hành lý rồi

Hít sâu một hơi được chúng ta đến nhà tẩu tẩu ngươi cơm còn chưa ăn nữa" biết thế ta nhất định phải ăn cắn miếng đúng hôm nấu chính là thịt hầm cà chua

đưa hấu ừm thêm một ít nước mưa nửa...

Đại ca chúng ta cần mua ít quà không, hỏi là hỏi như vậy mạt lộ không trả lời" vẫn không chấp nhân mình cứ thế mất nhà

Còn hắn thì do đã quá quen với việc không có nhà rồi nên rất nhanh liền quên đi

đúng rồi vẫn còn mấy chiếc bình hoa trong vườn vẫn chưa chuyển, kể để cho bọn họ dùng làm đồ đựng nước

Lão bản ở chỗ ngươi có bán hoa sao " đến cửa tiệm dù sao muốn đến ở nhờ cũng phải mang theo ít quà

Lão bản ở đây là vị nam tử khá là trẻ tuổi còn nhỏ hơn hắn đi nhìn chậu hoa đầy màu sắc tươi sáng

Giới thiệu chút đi lão bản ta muốn mua tặng người khác

Ừm mua tặng người thân phải mua ngươi nhìn đây là hoa Bạch Dương

nhìn nó sáng sủa rất thích hợp tặng còn đây là tiêu thanh là hoa rất đẹp chỉ có điều nở rất nhanh tàn còn có thể lưu lại hạt giống sáng năm không cần mua nữa....

Một chậu bao nhiêu, ta nhìn ngươi rất thuận mắt bán cho ngươi 1 đóa 60 đồng tặng thêm chậu nha khuyên tặng ngươi thêm nước tươi cây

Thế nếu ngươi không thích bán thế nào

ừm 1 đoá 40 đồng nha, một cỗ xúc động đấm vào mặt nam tử...

đùa thôi đùa thôi

Mạt lộ bước nhìn đóa hoa trong tay" lão bản mở miệng lấy cho cái nay

Hắn cuối đầu nhìn đoá hoa chỉ ánh mắt hơi do dự khách nhân

 đây là đây là hoa trắng âm là dùng để đưa tiễn ngươi chết đó

khách nhân ngươi

Giá bao nhiêu

Ừm loại nay khá ít người mua nên giá 30 đồng một hóa" lấy cho ta

Mạt lộ hắn từ trong túi lấy ra khỏi lượng nhìn" hắn nhìn bên cạnh giọng đầy nghiệm túc cái gì cũng phải xem giá cả biết sao

trên tay đoá hoa trắng tinh từ văn không biết nói gì hơn, cảm khái tiết kiệm đến trình độ nay nếu ở kiếp trước

 hắn chỉ mới được 3 phần còn kém 7 phần đi phải cố gắng học hỏi đại ca mới được

Hai người đến trước cửa nhìn ngôi nhà từng vào qua hắn hơi do dự đoá trắng trong tay hơi khó chịu

Mạt lộ bước đến chỉnh chu lại quần áo hơi nhẹ tay đập lấy cánh cửa, rất nhanh đã có người đến mở cửa cho bọn họ

Tên kia thấy là mạt lộ thời điểm hơi thở cuổi đầu là mạt đại sư nha

Hôm nay có chuyện muốn đến tìm ngài ấy cầu ngươi dẫn đường" ngươi mặt hắn không thay đổi

Hộ vệ kia hơi có vẻ khó sử chờ ta thông báo cho đại nhân cánh cửa lần khép lại

Đại ca hay là chúng tìm chỗ thuê nhà đi ta cũng biết mấy chỗ có giá khá rẻ có muốn sao

Hừ !!!

Bên trong thành phủ Vương đại nhân đang ngồi nhàng nhã uống trà ở bên có thị nữ rót nước

Ở bên cạnh hắn chính là một đôi nam nữ đang đưa tình mật ngọt đường nhi ngươi nhanh chóng

Lão gia vuốt vuốt râu cười cười đường nhi ngươi cũng coi như người nhà

chúng ta ấy ta có một phần gia sản tơ lụa ngươi và đường nhi đến đó mà quan lý

Đa tạ nhạc phụ đại nhân không cần không cần chúng ta là người một nhà cả thôi

 không khí đang vui vẻ ở ngoài hớt hải chạy đến hộ vệ hắn bước đến cạnh... Lão gia nói nhỏ vào tai hắn khuôn mặt tươi sáng lập tức tắc

Hắn nhìn hai người nghiêm túc nói ...

Các ngươi trước tìm chỗ tạm lánh đi

Nữ tử không vui phụ thân chàng ấy là người nhà chúng ta a ấy

Lão gia nghiệm nghị nói tên họ mạt lại đến nha

Cái gì không khí trong phòng lập tức động lại.

Lão gia nhìn họ về nói mời hắn vào đi dạ

Ở Cửa mạt lộ gương mặt không chút cảm xúc mà hỏi đệ đệ ngươi có mang theo dao không.

À có

lấy từ trong túi áo ra dao nhỏ đưa đến trước mạt lộ có lớn hơn sao

Hắn lắc lắc đầu chỉ có loại nhỏ thôi đại ca cần không

Dúng lúc trên khuôn mặt mạt lộ ra vẻ âm trầm

Cánh cửa lần nữa mở ra mời mời vào mạt đại sư mời vào trong...

Cắt bước đi đến từng bước từ văn chỉ cảm thấy hôm nay chính mình đại ca mình có hơi khác thường

Ngôi nhà khá khang trang sạch đẹp hắn khá cảm thán phục vốn ngôi nhà có thể là chính mình rồi

Có cả nguyên cái hồ cá nữa ừm bước đến chính sảnh đường. Tổng cộng có 5 người vừa bước vào hắn đã không thèm nhìn đường nhi kia mà hướng đầu về

mạt lộ cuối đầu nói đầy nghiệm túc mà nói nhạc phụ đại nhân ta hôm nên đến không muốn nói nhiều xin ngài cho ta cưới nhi nàng đi

Đang ngồi lão gia tử không kịp trở tay bị gọi đến sạc nước trà

Không khí hiện trường trở bên lưng túng vô cùng

mạt đại sư ngươi nói gì a mau đến ngôi chúng ta nói chuyện một chút bước đến một bên hơi liết mắt nhìn nam tử ngồi bên cạnh nữ tử

Hắn cảm thấy chính mình đại ca đáng thương hơn nữa còn phải gánh nợ nần

Mạt lộ nghiêm túc nói nhạc phụ nha ngươi cũng phải chờ ta một câu trả đi ta đợi cũng rất lâu rồi nha

Hăn hơi khó sử nhìn qua nữ nhi mình nàng kia thì trốn tránh ánh mắt của phu thân

Mạt lộ thở dài đức nha ta nói cho ngươi biết đám thiếu tiền mạt lộ từ trước đến nay chưa có cũng chưa bao giờ hắn

dinh cây dao lên bàn nói nếu tiền thì một gia 10 xác đi

Từ văn hơi nghi hoặc có 8 người à ngươi tính đâu ra 10 xác nhà

Lão khuôn mặt không vui mạt đại sư ngươi đang nói gì tiền gì" ta có thiếu tiền ngươi từ khi nào ngươi có giấy tờ sao

Gương mặt hắn hình như ra vẻ cương quyết vung lên dao nhỏ bằng cây tâm hướng về lão già

Chết đi hừ lạnh mạt đại sư con khỉ bắt quá chỉ tên bưng vác tốt nhất nhanh trống đi đi

&&&&

cửa phủ từ văn và mạt lộ nằm ở cửa từ văn thì khá thoải mái còn mạt lộ thì khác toàn thân điều là dấu chân, do khá quen hoàng cảnh nay nên hắn lấy lại tin thần nhanh trống đại ca ta biết một chỗ thuê rất tốt giá rẻ chúng ta đến đó đi

Như hình mạt lộ gặp phải đã kích một dạng cũng phải chờ đợi không biết nhiều năm làm việc tiền toàn bộ điều đi đóng lãi rồi

hơi nữa đồ cũng không phải mình cái nay hắn cũng chẳng chịu rồi

Ai bảo chính mình đại ca tin người quá nhà thì không phải chính mình tẩu tẩu tương lai cũng mất rồi tốt tốt tốt

Do mạt lộ vần còn ngơ ngác nên từ văn chỉ có thể ngồi tước cửa phủ tiện thể làm lại nghề cũ lấy ra một chiếc bác sau đó đập vỡ bên

Người qua đường điều hiếu kỳ nhìn hai tên ngốc trước tượng sư đá hai

tên ngốc đáng thương xin tiền thỉnh thoảng cũng sẽ vài người tặng cho vài đồng hắn vui vẻ nhận lấy

Đây gọi là đã nghèo liền không chê gì

buồn buồn ánh chiều tà tà chiếu vào mắt

Mạt lộ thở ra một hơi hắn đứng dậy lầm bầm ta có thật không thích hợp trở thành người tốt rồi.

liếc mắt nhìn từ văn ngủ ngật bên cạnh vỗ vỗ dạy thôi đệ đệ chúng ta rời đi nào

Đang ngủ con lành bị đánh tỉnh hắn có hơi hướng giản tay đi đâu a chúng

Theo đại ca ta dẫn ngươi đi tạo phản ừm tạo phản vẫn còn đang mơ màng hắn được chúng ta đi tạo phán nha....

Kéo theo hắn khuôn mặt sợ hãi đi đến một nơi mạt lộ hơi nhiệm túc đệ đệ ngươi đứng đây đợi ta một chút

Cất bước vào trong cửa tiệm bên trong khá là vắng vẻ, trước quầy ở đó có một ông Lão già tóc bạc trắng đến nhẹ giọng người còn bán thứ đó sao

Đang cuối đầu lão già hơi ngẩn đầu nhìn đến là mạt lộ hơi cười khẽ nói là ngươi sao lâu rồi không gặp

sao hôm nay có chuyện gì đến quán của ta

Còn thứ đó không hắn vẫn như vậy" lập lại câu đó còn bán hay không nha

Đôi mắt lão già hơi nhíp lại nói thứ đó bị quan phủ truy lùng rất rắt sau hơn nửa số lượng không còn nhiều

khó hơn trước kia

Giá thế nào

Một thanh, lão già đưa lên 3 ngón tay mạt lộ từ trong túi lấy ra hết gia sản của mình lục lục lại lôi ra vài túi lớn nhỏ.

lại từ chân lôi ra một túi khác

vấn thiếu bước ra bên ngoài thấy từ văn đang ngồi ở cửa.

đệ đệ còn ngân lượng sao

Cho đại ca mượn lúc nào có nhất định sẽ trả

Hắn nhìn đại ca ngươi có bị ngốc không a ta đây làm gì có tiền nha "nói chuyện hơi lộ ra túi nhỏ thấy không có đâu

Mạt lộ nhìn từ văn khẽ vỗ vai hắn đệ đệ ta biết rằng ngươi có còn mau lấy ra

Trầm mặt... Bao nhiêu

3000nghìn lượng thôi

Có 3000 nghìn lượng sao nhìn đại ca, ngươi chắc chắn sẽ trả sao

Nhất định đệ đệ ngươi cứ tin ta, ta đắc ngươi đi làm quan nha

Hắn cũng chẳn muốn biết đại ca cần tiền làm gì chỉ là hơi túi áo lấy ra đưa túi trong tay cho mạt lộ

Vừa tiếp nhận bọc đen kia xém tí nữa thì cánh tay bị trật khớp rồi sức nặng của nó còn hơn nữa hơi.

Mạt lộ mở tấm vải có thể lấy bên trong từng tia ánh vàng lấp lánh từng tờ chi phiếu có mệnh giá khác nhau

Mạt lộ nhìn đến kinh ngạc nhiêu như vậy cũng may mắn là bọc bằng vai đen nếu không người đi đường kia có thể bị cướp đi.

cần thận nâng túi vào bên

đệ đệ thất Giỏi nha tốt hơn ta năm xưa lầm bầm

trong tiệm.

Lão bản lấy cho hai thanh đi đem túi tiền toàn bộ đỗ trên quầy

Lão già nhìn đống ngân lượng ánh mắt sáng rực được được đợi ta một lát đem toàn bộ vàng bạc châu báo điều cắt đi"

lão gia cũng không khỏi nghi hoặc mạt lộ theo ta biết thì ngươi lấy đâu ra nhiều như vậy

Miễn sao có là được mau đưa hàng đi

Được rồi cuối đầu lấy từ dưới quầy ra thanh gỗ tầm 9m khá dài toàn thân bình không khác so với gỗ hắn lấy ra hai thanh gỗ

Mạt lộ ngắm nghía hai thanh gỗ có thật như lời đồn không a hắn có vẻ nghi ngờ

Huynh đệ cứ yên tâm ngươi biết tinh ta chưa bao giờ lừa ngươi

Hai ánh nhìn nhau có lừa một ít tên ngốc ngươi không phải nói ta

Thật đi ra cửa đưa một thanh gỗ cho từ văn đệ đệ chúng ta đi thôi

Đại ca chúng ta đi đâu vậy, dương nhiên là đi kiếm tiền rồi, ta nhất định để tên tuổi của đệ đệ vang danh

Ta không cần vàng danh đại ca số tiền kia

A là thanh gỗ trong ngươi thanh đó 1500 lượng đó nha

Cuối đầu nhìn thanh củi mục trong tay hắn ngoái ngoái lổ tay hỏi lại thanh củi đại ca ngươi mua 1500 lượng sao

Đúng đó chính chí bảo để huynh đệ chúng ta lập nghiệp nha bảo quản cho kỹ vào mất rồi đừng xin ta.

Mặt vô cảm cắt bước theo sau lưng nam tử.

hai người đi tới từ ngày đến đêm tối cuối cùng ở buổi chiều đi đến cửa cổng thê châu phủ...

Nơi nay khá ít người bên ngoài chính là rừng thanh núi chấp trùng điệp"mạt lộ quay đầu nhìn từ văn đệ đệ nếu không muốn đi với đại ca vẫn có thể trở lại thê quận sống.

Nhìn một mặt nghiêm túc đại ca" nắm đấm cố giữa lại bình tĩnh

ngận lượng không có" nhà càng không cái gì cũng không có ở lại làm khất cái sao.

Mạt lộ hài lòng hắn nhìn phía trước quan binh

cẩn trọng nói đệ đệ ngươi làm theo lời ta nói

Theo cái gì nha bên cạnh lướt qua một vị tiểu cô nương

Hắn vẫn rất nghiêm túc mà nói giữa kỹ thanh gỗ trong người đúng làm như vậy vác theo sau

Trước cổng lớn đứng đó một đám quân bình người mặt rất khó chịu trên tay họ cầm lấy vài tờ truy nã

Bác ca ngươi nói xem trên đời nay có kẻ có mũi đỏ nha" đúng vậy tìm cả tháng rồi ngay cả sợi lông còn chẳng tìm ra im lặng đây là chỉ thi của cấp trên làm theo là được

Dòng người xếp hàng thành từng nhóm lần lượt đi ra vào" bên cạnh có bàn dài có người lần lượt đối tượng có giống không

không trai qua vài vòng kiểm tra mới được cho ra ngoài

Có rất nhiều thương đội chờ đợi bất mãn sao dạo kiểm tra lâu như thế không phải lúc trước chỉ cần vài lượng bạc

là có thể làm nhanh

Tiếp theo

Từ văn ngồi đến bàn ánh mắt giống như bình tĩnh thật ra là đang rất hoãn

nhìn đến người trung niên soi đi soi giữa gương mặt hắn và tờ người trong bức họa

Mạt lộ thời điểm này cũng ở bên cạnh cũng đang bị một nữ nhân kiểm tra tới lui.

Ngồi hồi lâu nữ tử ghi ghi trên giấy xác nhận không vấn đề gì người tiếp theo

khoản đã có người hiếu kỳ nhìn đến ở lưng nam tử thanh gỗ thứ gì

hắn vừa ghi xong liếc tiên tay cầm lên thanh gỗ sau lưng đại ca

chỉ là thanh củi mục thôi a nói còn tiện tay múa vài đường bèo vèo

Đinh... thanh gỗ trong tay đột nhiên vở ra một thứ đen kịt từ trong đó rơi xuống đất

cuối đầu nhìn đến đó là một

thanh trường kiếm dài dài có thể thấy rõ trên thân kiếm từng vết trai qua vố số

phải biết vũ khí chính là thứ bị cấm trong thê châu phủ nha

Mạt lộ nhìn thanh kiếm rơi dưới đất kia ánh mắt hắn thời điểm nay vô cùng bình tĩnh.

Nhưng mấy người xuân quanh thì khác mấy tên họ về gần đó đã bao vay hai người bọn họ lại

Mạt lộ đi đến nhặt lên trường kiếm trên đất lên thở dài một hồi thật là tuyệt đối không thể rời đi yên bình sao

dưới ánh mặt trời phản chiếu làm thanh kiếm sáng ló mắt người khác....

Khẽ vung nhẹ trường kiếm làm vang lên tiếng xé gió

nhìn đám quan binh tay kiếm kích dao thương trước mắt

Đệ đệ lát nữa ngươi nhớ theo sát ta nhất định nếu có cơ hội hãy rời đi chạy đến nơi thất xa nhất định" không để kể khác tìm ngươi có hiểu

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.