Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 4506 chữ

Mặc dù nói là đi đánh nhau nhưng khách nhân cũng không thể bỏ lại bọn quyết định chia người để 5 người bao về đội xe

5 đánh 3 người không đánh đã biết là thắng dưới lòng tự tin nay trường đại mang theo 4 vị hảo huynh đệ đi đến bên dòng suốt

Tùy là 5 người cùng tiếng động lại phát ra rất nhỏ gần như điều là luyện qua tập cả đám đi đến bên con suốt

nam tử gầy gò nói có người mai phục

Trương đại nhìn đến trên bên kia bờ suối quả nhiên ở nơi đó có gương mặt lạnh lùng nhìn chằm bên nay

mà A nhị thì nằm ở kia đây hừ đám ăn hiếp huynh đệ của ta

Đại hán liết mắt ra hiệu cho mấy người bên cạnh nhưng rồi hắn chợt nhận trời tối ôm nên trực tiếp

một bước ra ngoài thấy lão đại đi ra mấy người kia cũng điều nhau nhau ra ngoài

Đại hắn hướng về bờ bên kia lớn giống nói người phương nào dám núp núp chỉ biết đánh lén người có giỏi thì bước ra ngoài ta và ngươi đối mặt đánh một trận

ra trò mấy kẻ tiểu nhân chỉ biết núp dưới đây có gì giỏi...

Trương đại nói rất hay nhưng mà khuôn mặt vẫn bất động tựa hồ chẳng xem lời nói hắn như gì nói đến độ nước bọt điều khô

khinh người cao ngạo như vậy chẳng xem chúng ta gì

Mấy gã bên cạnh trương đại điều điên cuồng hét nhưng la hét về la hét vũ khí trên tay nhưng

chẳng có ai dám xong lên trước cả

Nhìn đột phương kia gương mặt lạnh lùng cao ngạo có lẽ bên kia bờ suốt chính là mái phục chỉ bước qua la không có bước về

cả đám điều la hét trợ uy

Lão đại một tên đôi mắt hẹp trong đám người lên tiếng bọn hắn trắc đã sợ tè ra quần đi ngài tiếng lên trước a chúng ta theo sau

Đúng đúng đại ca ngươi mạnh hơn chúng ta về mang chiếc đấu chỉ cần người hô chúng dù núi đao biển lửa chúng ta ..

nam tử cười cười

Hừ đám vô dụng các người trương đại nhịn không được mà mắng muốn

hắn lên trước làm chuột thử đường a ta không có ngốc liết mắt bên a người đi nam tử gầy gò lui lại vài bước

Đại ca không thể ta vần còn thê tử con ở nhà không thể không thể lên lên dưới vô số sức ép của đám người đáng thương nam tử mặt lụi

Đột nhiên đang nằm trên đất A nhị thân thể co giật, a không muốn hắn hét lớn ngật mình ngồi dậy từ trong giấc mộng

A nhị ngơ ngác nhìn bốn phía chưa hiểu chuyện xảy ra thì đã có giọng

A nhị ngươi tỉnh rồi nha nam tử gầy gò trong đầu đang nghĩ đến hậu sự của mình

còn thê tử xinh đẹp chưa gì đã phải ở đó đang thời điểm gầy gò nam tử cảm thấy tuyệt vọng hắn nhìn đến

A nhị tỉnh dậy ngay lập tức

A nhị ngươi không sao quá tốt rồi mọi chuyện điều phải nhờ vào ngươi việc là do người tự giải quyết đang mơ màng

A nhị theo bảng năng lắc đầu

Ngươi cái tên vô ơn này biết ngày đó ta diều dắc người từng bước giờ khôn lớn tốt rồi được lắm ngươi chờ .Đó cho ta

...

Giọng của trương đại vang lên đủ rồi hắn nhìn gương mặt lạnh lùng nam tử theo nay giờ hắn quang sát từ giờ

dám bọn hắn tầu hài ở đây ở tên nam tử vẫn không chút động tĩnh gì điều chỉ có hai khả năng 1 chính là đối phương vốn không phải người

thứ gì đó thôi hai chính là nếu hắn thật sự là người thì cũng thật khiến nhẫn

Đám ngồi đó một mình xem bọn hắn người lên

trương đại lần trực tiếp từ trong nhóm người chỉ 3 tên đến đó xem thử hắn ruốc cuộc là thứ gì

3 người kéo nhau đi trước a ngươi đi trước A sau một hồi đạp lẩn nhau cuối cùng một tên đầu hơi trong đó quyết liều thân mình

cất bước đạp qua dòng suốt trên tay đã nắm chắc dao

Tuy đám người đã đến rất gần như khuôn mặt vấn thế không chút biểu cảm, tiếng chân đạp lên nước tung té ra từng mảnh nhỏ,

run cầm cập nam tử hét a ta dám chết ngươi nói hắn chạy nhanh khuôn mặt kia một dao đâm xuống

Hai tên cạnh cũng lúc chạy ngược lại, đúng là chạy ngược lại, chỉ còn nam tử đầu hối thì điên cuồng vung lên vài chục nhát vào khuôn mặt kia

do trời tối nên hắn cứ nhắm mắt đâm loạn xạ tiếng lưỡi dao ma sát với đá văn ra từng tia lửa

Đầu hối nam tử thở hồng hộc hắn liết nhìn quanh phát hiện khuôn mặt kia đã không thấy đâu hắn thở ra một hơi dài nhẹ nhõm

ta còn sống lần trở về nhất định phải thấp nhang cúng bái.

Đang ngồi phịch xuống đất tựa lưng vào thứ gì" nam tử câu mày dần dần ngẩn đầu lên đó gương mặt không chút cảm xúc cùng với tiếng hét thảm thiết vang vọng núi rừng

Ở kia suốt cả đám hai mặt người nhau bay giờ làm sao đây a hối bị bắt thì phải có biết

Trương đại nhìn đám huynh mình không phải là sợ hãi chính là bàn lui, ta đây hắn hư lạnh bước chân vững vàng hơn đi xuống dòng suối qua bên kia bờ

Đặc chân đến đi chỗ nam tử chỉ thấy nằm bên cạnh hối đầu

nằm bứng trên bia mộ khuôn mặt họ nhìn thấy chính là bịa mộ điêu khắc vô cùng sống động

Qua đi "giọng nói hắn vang lên cảm đám điều nhau nhau chen lấn xô đẩy đi đến bên nay 12 người có 11 người thôi vẫn còn một người đang xỉu

Con mẹ là tên nào rảnh lập mộ ở đây nha lúc trước chúng nào có mộ bia trương đại nhìn bia đá

Có nam tử gầy gò cảm thán khắc tượng như thật tay nghề cũng giỏi thật nếu sau nay ta có chết cũng phải tìm một cái mộ bia như nay

Trong đám người lấy từ trong ngực ra ống trúc rút ra ngọn lửa lập tức chiếu sáng khu vực

mọi người điều có thể thấy rõ có chữ nha đâu đâu

Có thể trên bia đá khắc vô cùng tỉ mỉ khuôn mặt con có chữ viết nét chữ giống như...

Ghi..

-Bia trên ta là mạt lộ sống được 27 năm trên tay đầy máu tươi cảm thấy hận đời nay rất chán nản lập mộ ở đây người qua đây nếu không để tiền, hừ hừ thì để lại mạng nha, từng nhét chữ như chứa đầy oán hận đối với thới gian bắt công

Tên ma lộ

Cảm đám liết mắt nhìn nhau, lão đại chúng ta

Trương đại nhìn trên bia đã khuôn mặt a chúng ta đường đường thương hội nào sợ mấy cái trò trẻ con

tên nào rảnh chạy đến xây mộ à

Đại hán tiện tay ném xuống bên cạnh mộ đá 1 lượng giọng đầy khinh thường

không phải một lượng thôi sao ta không thiếu

Đại ca mấy người nhìn một lượng kia, chúng ta làm nghề nay phải biết cẩn trọng nếu được không nên đắc tội người

hơn nữa chúng ta phải biết kinh già yêu trẻ ngươi xem trên nay ghi là họ mạt nay đã 27 tuổi rồi giờ còn phải đây, thật thật

Thật đáng thương thôi vậy tên nam tử gầy gò từ trong túi móc ra 3 4 đồng lẽ mạt lộ huynh đệ biết người cực khổ

nên mới làm ra cái trò nay A

Ta chỉ có chừng nay tiền lương tháng nay

lão đại vẫn chưa trả chúng ta đợi khi nào hắn trả ta nhất định cho người nhiều hơn

Trương đại trợn mắt ngươi nói ai chưa trả tiền ngươi ,ý người nói ta thiếu ngân lượng không trả sao

Không có không có lão đại ây da

Cả đám điều cười nói vui rời khỏi con suốt, đi sau cùng chính là A nhị hắn liệt nhìn sau lưng bia mộ kia hình như...

Nhanh lên A nhị ngươi còn đứng đó làm gì nha nhau đến

Được!!

Ánh sáng dần dần chiếu gọi khu rừng làm cho chim chóc bắt đầu hót vang thật ra

không có chim chóc chỉ là vài con khỉ trêu thôi

Đội xe dài lại tiếp tục lên đường câu truyện tối hôm qua như có xảy ra

không phải đã nói cho tiền là được nha xe bang bang trên đường về âm phủ

Từ văn ngồi trước mặt đáng thương chim nhỏ chuyện là vừa mới lúc nãy hắn đang muốn đi câu cá nhưng con cá vừa cầu lên bờ

ở đâu chạy ra con chìm gấp cá chính mình cực khổ cắp đi trong lúc nóng giận, hắn lại lần câu cá

Nhưng khi cá vừa giật lên quả nhiên con chim kia lên bay đến hắn không chút do dự ném ra viện đá trong tay ý tưởng muốn hư dọa nó thôi một chút nào ngờ đâu

chim kia lại bay đến đá kết quả nhìn chim nhỏ co giật trên đất trong lòng lương tâm không ngừng đấu tranh...

Chim nhỏ đáng thương......

Giọt nước mắt kịp được rơi xuống, khói bay lên nghi ngút, hắn đem chim lông nhổ sạch lại hơ hơ hơ qua lửa nhỏ riu riu, à sau đó làm sạch lông hắn đem đống long kia treo lên cành cây gần đó để tưởng nhớ về chim nhỏ đang thương

Như quả thật thịt ăn rất ngon nha ngọt ngào đây là sau mấy năm hắn mới được ăn lại thịt chim có lẽ loại chim gì lông rất đẹp...

đang lúc đó đột nhiên có một tiếng kêu bi thương thảm thiết vang vọng chuyền đến nơi chỉ thấy nơi hắn treo lông chim không biết từ khi

Nào lại có thêm xác con chim nhỏ cầm trên tay chân chim nướng

nhìn nhìn trên cây vết máu nhìn nhìn xác của một con chim nhỏ khác

bắt giác một cổ gay rức trong lòng nói thành lời ta vậy mà nước mắt...

Khói lại bay bay tiếng dầu xèo xèo đống lửa không ngừng phát ra trên cây lại thêm một công lông chim đáng thương à ta thật là ...

Ngồi ngậm thịt một hồi hắn đem đống xương còn sót lại kỳ thật chẳng còn bao nhiêu xương chi còn vài công mà thôi

do hắn cảm thấy xương ăn cũng khá ngon nên không vô tình liền ngậm hết rồi

Đêm đống xương trôn dưới góc cây hi vọng kiếp sau các ngươi vẫn còn là một đôi sống cùng chết cùng chết.

Nói thất là rất béo!

ở nơi khác trương đại liết nhìn tấm bia mộ gương mặt phía trên như đang cười nhạo hắn đồng dạng,

đại ca chúng ta tiếp tục đưa tiền sao, tiền của ta giờ chỉ còn e là không đủ đại ca hay ngươi cho chúng ta mượn

Tên nay đáng thương như vậy trên đường chúng ta đi đã gặp, nam tử đưa tay lên điếm điếm ừm chắc cũng phải 4 cái đi không người bảo kinh già yêu trẻ nha

Trương đại dần dần buông lỏng tay gương mặt cười cợt a có gì không phải là tiền thôi sao

 hắn lấy đang muốn lấy túi tiền thì đôi mắt nheo bơi vì túi tiền vốn đầy ụ hiện giờ chỉ còn mỗi cái bao vải, thì ra không biết thời điểm ngân lượng chính mình toàn bộ điều ừm cho cái mộ bia rồi

Đại ca ngươi mau lấy tiền không phải là hết ngân lượng rồi nha, một bên có tên nam tử vừa cười vừa nói như câu vừa xong

Trương đại giận quá hahaaha tốt tốt lắm chúng ta phải biết không nên gay sự vơi

 ngươi nếu đã có người gây sư chúng ta, ầm tiếng tâm bia trượng đại một chân đạp vào ầm

Ầm ầm vở nát

Cả đám đông nhìn nhau ấy lão đại chuyện có vẻ không tốt cho lắm

ngươi làm như thế có thật đặc tội với tên điên nào thể

Hừ về trong xe hàng đi ta thấy mấy tên các ngươi để bắt nạt quá chỉ với đài dòng chữ liền muốn đưa tiền

lão đại ngươi không cũng đưa đó nha, là ai là ai trượng đại nhìn quanh bóng người như chẳng thấy tên vừa nói

Đi thôi...

Nửa ngày sau từ văn từ trong nhà lá bước ra vườn cái cổ mỏi chính mình thời điểm chiếc bụng không ngừng kêu lên

hắn mang theo cần câu thản nhiên bước từng bước đi đến dòng suốt nhỏ bước từng nhánh cây

Đột nhiên hắn hơi nghi hoặc có gì đó không đúng

hắn bước đến bên canh bia mộ nhìn từng mảnh vỡ vươn vãi khắp nơi có thể thấy rõ vết chân im lên tảng đá

cho thấy khi lực đấu chân không phải bình thường

Ừm điều nay không quan trọng hắn quỳ xuống đại ca ngươi làm sao nha

lấy từng tảng đá đêm nó hắn ngồi cố muốn đem chúng nó nối lại với nhau như tất cả điều là phí công, ta đây đại ca ngươi mau dậy nói cho biết là kẻ nào không có đạo đức đi đập mộ của ngươi

a đang lúc

Bi thương tột độ từ văn liết mắt qua đến hắn nhìn thấy rất nhiều dấu chân là chân người hơn nữa còn rất lộn xộn

trong đó ngẩn đầu lên nhìn thấy có một con đường lá cây bị vén sáng hai bên, đi đến trước nhìn nhưng dấu chân nay ánh mắt hắn dần trở nên lạnh lạnh ...

Ta trốn ở đây vậy mà còn có ngươi vào tìm còn đập mộ Đại ca ta các ngươi dám làm như thế thì...

Bước chân chạy về phía nhà lá chính mình có quan binh vào đến tận đây có kẻ ngốc mới ở lại nha nhanh chân chạy là thượng sách trở về trồi lá hắn thu dọn đồ đạc chủ yếu là thanh kiếm gãy có còn hơn không A

Thân ảnh thiếu niên dần dần mất bóng sau từng táng cây, xanh khu rừng yên tĩnh tiếng kêu của động vật quanh quẩn

Đống lửa cháy đỏ một đám người ngồi ở đó tâm mấy người ngấp dài hơn nhưng

Trương đại xoa xoa mắt không biết chuyện quái gì xảy ra mấy ngày nay trên đường đi hắn luôn cảm thấy trong lòng bất an tối nào cũng điều mắt ngủ trong mơ

hắn điều nghe tiếng nói kia đại ca ngươi thật khổ yên tâm ta nhất báo...

Lắc đầu lầm bầm có lẽ là làm việc quá sức a có lẽ sau chuyến nay phải đến hồng lâu thoải mái một phen tiêu ngọc còn đang chờ đợi ta A

Ngồi đống lửa đêm một miếng cá nương đến cháy đen hắn đem lớp den kia vùi đi để lộ ra miếng thịt trắng tinh mùi thơm thang ra khắp nơi

Trương đại hơi hơi há miệng đang muốn cắn miếng, có giọng nói dứt quản chuyền đến mấy vị huynh đài cứu đệ đệ nha

Đang cắn miếng cá hắn hơi nhiếp mày ngần đầu nhìn mấy vị tiểu đệ các người bị ngốc a

Mỗi kẻ một con cá còn cứu chẳng lẽ các ngươi không biết ăn nhiều liền phải...

Đang nói, mấy kẻ liết mắt nhìn nhau lão đại ngươi lại bị ảo giác nữa nha, ta thấy đạo nay ngươi.. ừm chính là tin thần có vấn đề

Chúng ta mấy ngươi có nói gì đâu á bọn người nhìn trương đại với ánh mắt cổ quái tự nói tự trả lời nha đây là biểu hiện gì.....

Lão đại ngươi có ổn không nha có cần trở về quận phủ không nha đoạn đường còn lại cũng còn rất

Dài ít nhất phải mất nửa tháng lộ trình mới tới nơi

 mấy người a nhị hay là ngươi đưa lão đại về trước đúng đúng ta thấy hắn .

Trương đại nhìn một đám huynh đệ nói hắn không hiểu được "các ngươi không nói gì "

hơi hơi rãi đầu điều khiến cho gã có khỏi nghi ngờ bản thân thật có bệnh nha

Nam tử gầy gò đêm một miếng cá nhét vào miệng tiên thể nói vu vơ vào đúng a, ta thấy lão đại có khi nào là đập cái kia mộ bia mới thành như vậy

Vừa dứt lời không khí trở nên vô cùng kỳ lạ

nam tử gầy ngẩn đầu thấy mọi người nhìn mình vẫn chưa ý thức được gì, không phải nha trên đó ghi rõ à kể không đưa tiền liền bỏ lại mạng nói tới đây hắn bỗng bật cười còn bỏ lại mạng chẳng biết nên rảnh nữa

Đang nói đột nhiên có che lại miệng nam tử, ngươi làm gì nha bỏ ra

Uay chuyện gì nam tử gầy gò nhìn đồng bạn ngươi có bệnh nha khều khều chuyện gì

Ngươi bị ngốc sao

Trương đại từ trên đất đứng dậy hắn đi đi đến xa xa đến bên ngoài khu vực đám lửa hít sâu vài hơi lấy lại ít tin thần

Ngần đầu nhìn nhưng cành cây um tùm hắn bắt đầu suy nghĩ miên man,

huynh đài A cứu cứu mạng, giọng như thỏ thẻ bên tai trương đại tựa hồ như chẳng hay biết gì quay người đang muốn trở về bên đống lửa có bàn tay khẽ nắm lấy chân

Ảo giác nay quá thật lẽ nào bệnh của ta đã nghiêm trọng tới mức nay sao, không đúng.

Đại hán ngữa cổ ra sau xoa xoa bụng no quá sao

Hắn nhìn đến ở không xa lão đại ngươi đừng đó làm gì mau đến có người muốn ăn phần của ngươi đang nói

giọng đại hán bỗng im bặt

Sao A mấy tên bên cạnh lúc nay cũng phát giác "không đúng điều đứng dậy hướng về trương đại không khí mù mịt

Trương đại đang cười cười là ảo giác nha hắn vừa cuối đầu nhìn xuân chính mình chân vây mà phát hiện một bàn tay trắng, bệnh chính thật nặng nhất định phát trở về

Không sao cắt bước như không thể nhúc nhích...

Lão đại đang thời điểm hắn nghe được giọng của mấy người tiểu đệ đệ Hà A nhị người đến đây giúp ta một chân ta không đi được

Thân thể A nhị gun lên ánh mắt liết đến chân đại ca giọng run gãy lão đại chân ngươi chân ngươi tay tay

À chân bị chạc khớp ngươi đến đỡ ta "đầu hối mau đến dỡ ta các ngươi bị cho ta sao điều đứng ngay ra đó làm gì tính để lão đại các ngươi chặt chân

Thôi A cho ta hỏi câu nay

Giọng trương đại bình tĩnh hỏi các ngươi có thấy nó không, ngoài sự mong đợi của trương đại mười mấy người điều ngật đầu le lịa, thấy sao vậy là...

Lần nữa cuối đầu nhìn bàn tay hắn nở nụ cười tươi ta "không có bệnh rồi nói xong câu nay thân thể theo quán tính gã ầm âm thanh thân thể va chạm mặt đất phát ra vang

A ngươi mau bỏ ta ra trong khu rừng tối tâm có một thân ảnh luôn bấm theo lưng hắn dưới chân có cảm giác mát lạnh, huynh đài cứu cứu mạng ta....

Tiếng con trùng kêu vang đôi mắt híp trặc của hắn chạm chạm mở ra đầu vào

mặt chính là khuôn xe lắc lư chiếc xe ngựa băng băng trên đường, khẽ ngồi dậy lau lau mù hôi trên trán là mơ.

Ta thật cảm ơn mấy vị ơn cứu mạng ta, từ văn không biết lấy gì cảm tạ ấy bên ngoài vang lên giọng nói chuyện rộn rả,

Trương đại bước đến bên ngoài đã thấy mấy ngươi nói chuyện rất vui vẻ ngươi

A trương đại ca tỉnh cảm ơn trương đại ca trương đại không hiểu ra sao ta cứu ai

nam tử đầu hối đi đến kể đến chuyện tối hôm qua sau khi trường đại ngất bọn vốn muốn thu dọn đồ đạc chuẩn bỏ lại ừm nói tới đoạn nay nam tử hơi ngừng gã trực tiếp lượt qua

khi cả đám lầy lại tin thân bước đến kiểm tra phát hiện cánh tay là của thiếu niên

Trương đại liết nhìn ngồi một bên tóc rối bù thiếu niên hỏi ngươi làm sao mà ở trong rừng đó

Từ văn rãi đầu ta là bị lạc" giọng như đang kể lại với cùng bị thảm của mình, chuyện đến đâu như may là có mây vị trong đêm ngọn lửa soi sáng ta

Từ văn liết nhìn đám người tựa hồ tin tưởng chính mình lý do thở dài kỳ thật "trong lúc hắn phát hiện chính mình nơi ở bị lộ đã nhanh chóng tháo chạy đi không biết là chạy kiểm gì lại gặp dã thú không biết là con gì

Sau khi thoát khỏi miệng dã thú hắn chạy mạch bỏ chạy hi vọng quan phủ không tin ra chính mình trong chạy

hắn thật sực cùng lực kiệt mới ngã xuống đất như trước đó ngẩn đầu nhìn mấy huynh đệ nay lần nữa thật tâm cuối đầu mấy vị

đại ca thật lòng từ bi vô lượng.....

Không ngờ trê. Thế gianh tàn ác nay vẫn còn người tốt ngoài mạt đại ca của chính mình ta chút mấy vị huynh đệ lên đường bình an nha đúng là bình an, ta không có gì bao đáp chỉ là .

Trương đại đặc ra nghi vấn ngươi nói là ngươi thê quân phủ phải không được, vậy ta hỏi ngươi con gái nhà ta tên gì

Từ văn ngây ra con gái nhà ngươi tên gì làm sao ta biết được giật mình

hư nếu ngươi không nói ra được chứng mình là nói dối

Vì sao nói dối a vừa nói trương đại vừa cười lạnh rút từ thách lưng ra cây dao

Đôi chân mày hắn nhang lại trâm tư tên con gái vị huynh đài ngắm nhìn tướng mạo rất hiếm người được như trương đại

 khuôn mặt nay ư u trong hành cố hình dung mà nói tên con gái vị nay hắn mở miệng vì nay chắc chắc là thanh thanh thấy sắc khuôn mặt nam tử thay đổi

Ừm xuân nhi không phải vừa nói dứt

Lớn giọng dem hắn trói lại mấy người xuân quanh nắm lấy tay từ văn, "muốn làm gì mấy vị khách khí một chút đi

Đánh hắn, dám hù ta a ta cho ngươi hù ta nay thì hú ta

Xe ngựa lăng bánh từ văn ngồi ngoài xe hóng mát khuôn mặt đã có mấy cái chỗ sưng tấy

Ngồi nhìn khung cảnh lướt qua thật nhàm chán đi đối mắt hắn không ngừng chuyển động trong lúc vô tình nhìn qua đoàn xe

 phía trước tấm khăn bị hơi gió thổi qua làm

Hắn dụi mắt trời là mỹ nữ đi đến nơi rừng hoang nay còn gặp được mỹ nữ

đôi mắt hắn dần sáng lên lầm bầm mỹ nữ nha vô ý cười kạc kạc kạc

Gì bên cạnh nam tử cụt ngón tay liết mắt đến tiểu đệ ngươi nói gì, à không có gì

Trong lòng dần nay sinh ý định....

Giết người cướp xe... Đoàn xe cứ thể lắc lư

 trong khoản thời gian nhưng buổi tối chính là như đêm khó trải qua nhất của từ văn

 rảnh giới trong lòng không cho phép hắn làm cứ thế tối nào..

Đến cuối cùng hắn cũng quên khuôn mặt xinh đẹp nữ tử kia bằng cách nhớ đến khuôn mặt đại ca mạt lộ chính mình đại ca

Quả nhiên nữ nhân càng đẹp càng đáng sợ..!

Một ngày mới lại đến hắn ngồi ở xe ngựa nhìn ra khuôn cảnh bên hiên giờ không còn là rừng cây um tùm mà chính có thế nhìn đến từng dãy núi trùng điệp

nhìn non xanh tươi khen ngợi núi nhưng nay nếu có thể mang đồ lên ở tốt biết bao nha

Nghe được lời nói của thiếu niên mấy người điều phải bật cười tốt a ngươi lên ở, đi qua ba ngọn núi là tới thành rồi tới thời điểm đó ngươi phải thanh toán tiền hộ tống cho chúng ta

Trương đại ngồi trên xe ở tay cầm lấy bàn tính um 13 con cá 2 lượng lẽ 2 đồng ta cho ngươi 2 đồng lẽ lấy 2 lượng nha, tiền hộ tống giọng hắn đầy vẻ thâm ý 200 lượng thôi a

Khuôn mặt không thay đổi từ văn hỏi có thể làm công trừ dần được sao

Ừm trương đại đánh giá thân thể hắn gật đầu được, như chuẩn bị sẵn đồng dạng lấy từ trong ngực ra tấm giấy, kỳ vào nha

Từ văn nhìn tờ giấy lại nhìn nhìn cây bút đưa đến, như có như xa giọng chuyền đến huynh đệ ta khuyên ngươi không nên đi vào bước xe đỗ của chúng ta ký vào liền không thể quay đầu...

Ngươi tên chán sống nha có lão đại ta ra gì không

Nghiêm nghị nhìn tờ ghi tri trích chữ trên đây lại làm hắn nhớ đến 1 chuyện cũ rất giống giấy bán thân đi

hư chỉ có vậy nhất bút đặc bút chữ viết như gun bò gà bới

Trương đại hài lòng ngật đầu nhìn bản giấy nay chữ nay rất quen nha rất quen ta..

Thôi được rồi lại có thêm một kẻ tiểu đệ rồi

trương đại trong lòng luôn có một ước mơ đó chính là trên tay có 3000 tiêu đệ sai đâu chỉ đó ngồi làm một cái quý ông thoải mái

hiện giờ vẫn còn thiếu mấy nghìn tên nữa

Nhưng hắn tin với tự nỗ lực bất chấp không ngại khó khăn không ngại giang khổ chính mình nhất định có thể thành công ()

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.