Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ Điệp Xuyên Hoa

1800 chữ

Người đăng: anpromalong6

Một gian tiểu lầu.

Hùng tráng nam tử, trong lúc phất tay không câu nệ tiểu tiết, hợp không ít người trong lòng giang hồ hiệp khí, thân ảnh chậm rải đi đến một cái bàn, tại nơi đó chỉ có duy nhất một nam tử đang ăn lấy thức ăn.

Cả gian tửu lầu này đả vắng bóng, cách đây không lâu đều đông đúc, nhưng từ khi cái người nam tử đang ăn lấy thức ăn kia đi vào, lập tức, toàn bộ người bên trong đang dùng bữa đều vội vả rời đi.

Chủ tiệm lẫn tiểu nhị khóc không ra nước mắt khi khách nhân bỏ chạy còn chưa tính tiền, mà đồ ăn thức uống đả dọn lên cả, nhưng chỉ có thể bấm bụng trong lòng, run lẩy bẩy nấp ở một góc.

Bởi họ không dám, bởi kẻ gây ra hết thảy, chính là Tu La công tử.

Thiên An chậm rải thưởng thức đồ ăn thức uống, đối với kẻ đi đến chẳng một chút bận tâm, sau khi đem Lâm Tiên Nhi cho dục tiên dục tử, gần 2 tuần thời gian đem nàng chơi tàn, thì hắn cũng phủi áo mà đi.

“Ầm” Đại hán đem cái vò rượu mạnh mẽ đặt ở trên mặt bàn, nói : “Ngươi chính là gần nhất ở trên giang hồ vang danh Tu La công tử”

“ Muốn nổi danh hay là trả thù” Thiên An bình tĩnh nói.

Đại hán cười lên, ánh mắt lạnh lẽo : “đến trả thù!”

“ Chết trên tay ta không ít, ngươi là muốn báo thù cho kẻ nào?”

Đại hán lạnh giọng cười nói: “Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng”

Thiên An tay bắt lấy chung rượu trên bàn uống một hớp, nói : “ là vì tên sát thủ không hợp cách kia”

“ Sát thủ không hợp cách”

Thiên An tiếp nói : “ một sát thủ, không nên nảy sinh tình cảm, là một sát thủ càng không nên chính diện đến trước mặt mục tiêu ám sát, mà là ở trong bóng tối một kích tất sát, hắn hai thứ không nên có lại phạm phải, không phải là không hợp cách”

Đại hán, không là Hồ Thiết Hoa trầm mặc, hiển nhiên đối với cái lời nói này của tên nam tử này hắn nhận đồng, nói : “ ngươi nói không sai, hắn quả thật không hợp cách, ngươi giết hắn, hôm nay Hồ Thiết Hoa ta đến đòi nợ”

Thiên An lại rót rượu ra uống tiếp : “ đúng là buồn cười, sát thủ giết người, bị giết lại có người đến đòi công đạo, trong các người đến tìm ta trả thù, ngươi là kẻ nực cười nhất, không sao, không sao, trước sau cũng chết cả thôi”

Hồ Thiết Hoa nghe được cũng trầm mặc.

Lời y nói không sai, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng chính là sát thủ, y nhận đơn giết người, chết dưới tay mục tiêu của mình, bản thân hắn lại chạy đến đòi cừu oán, quả là chuyện quá buồn cười.

Bởi lẻ, y không giết Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, lẻ nào để Trung Nguyên Nhất Diểm Hồng giết chết ư? Bây giờ hắn chạy đến đòi trả thù cho bằng hữu của mình, so với những kẻ bị Tu La công tử giết con, giết huynh đệ mà nói, lý do của hắn càng thêm châm chọc.

“ Ra tay đi, bản công tử cho ngươi cơ hội trước” Thiên An đứng dậy, nói.

“Được, ta liền để ngươi nhìn ta một chút Hồ Thiết Hoa có hay không có bản lãnh giết ngươi” lớn tiếng nói, Hồ Thiết Hoa lập tức trấn định tâm tình mình ra tay.

Hồ Thiết Hoa xuất thủ, chính là sở trường tuyệt kỹ, Hồ Điệp Xuyên Hoa bảy mươi hai thức.

Hồ Điệp Xuyên Hoa bảy mươi hai thức là một môn cao minh võ học, hơn nữa cái môn này võ học cũng chỉ có Hồ Thiết Hoa có thể luyện thành.

Bất kỳ người đều không thể luyện thành thành công này bản võ học, cho dù Sở Lưu Hương cũng không thể, bởi vì cái môn này võ học là Hồ Thiết Hoa chuyên môn vì chính mình sáng tạo ra.

Thông qua môn tuyệt kỹ này, Hồ Thiết Hoa không biết bao nhiêu lần trở về từ cõi chết, cuối cùng thành danh ở trên giang hồ.

Không có người có thể may mắn ở trên giang hồ trà trộn nhiều năm mà danh tiếng hiển hách! Một cái người có thể ở đầy rẫy máu tươi cùng âm mưu cạm bẫy trên giang hồ có chút danh tiếng, mà vẫn còn sống sờ sờ đến giờ, tuyệt đối có bản lãnh.

Hồ Thiết Hoa tính cách phóng khoáng bất kham, ghiền rượu như mạng, yêu thích giao hữu, đại trí nhưng giả ngu.

Ngoài tự nghĩ ra Hồ Điệp Xuyên Hoa bảy mươi hai thức, còn thông hiểu Thiếu Lâm La Hán quyền pháp, Võ Đang kiếm pháp, Hoa Sơn kiếm pháp nhưng lại không tinh thông.

Đáng nói hơn y còn một cái bằng hữu, so với y thanh danh không nhỏ- Đạo Soái Sở Lưu Hương.

“ Phanh”

Đối mặt Hồ Thiết Hoa ra tay, Thiên An chẳng thèm né tránh, dùng nhục thể của mình cản lấy, chưởng lực đánh lên người dung nhập vào cơ thể, liền bị huyết mạch của hắn cắn nuốt thôn phệ cả.

Hắn bây giờ chẳng khác nào là giếng khô đả cạn, bất cứ đòn nội công gì đập lên người, giống như cơn mưa nhỏ giọt đổ vào cái giếng ấy vậy, đến bao nhiêu cũng được, đến bao nhiêu cũng hút cạn.

Hồ Điệp Xuyên Hoa bảy mươi hai thức, Hồ Thiết Hoa thành danh giang hồ đánh ra một mảnh thanh danh, có điều Thiên An nào phải là hồ điệp cũng không phải hoa.

Bởi vậy Hồ Điệp Xuyên Hoa bảy mươi hai thức, bất luận này một chiêu này một thức đối với hắn đều không có bất kỳ tác dụng gì.

“ Ta tiếp ngươi một chưởng, vậy ngươi cũng tiếp ta một quyền” Nói xong Thiên An bàn tay trái nắm quả đấm huy đến.

Quyền cùng chưởng chính diện va chạm.

“Bành”

Một tiếng đinh tai nhức óc vang lên, Thiên An vẫn đứng im một chổ, nhưng Hồ Thiết Hoa lui nhanh tám bước, mới dừng lại được.

Một đòn qua đi, lập tức phân cao thấp.

“Hoa Hồ Điệp Hồ Thiết Hoa chỉ như vậy” Thiên An lạnh nhạt, tay phải vươn ra hấp lấy vò rượu này uống một ngụm.

Hồ Thiết Hoa không nói gì, đến nay tay phải của hắn đều còn đang run rẩy, thầm hô lấy : “ khí lực lớn quá”

Trên mặt tram xuống, trong lòng kinh hãi, vừa nãy cùng y quyền chưởng giao kích, mạnh mẽ va chạm một cái, phát hiện trước mắt vị này mới nhập giang hồ Tu La công tử, tuổi tác còn chưa quá 25 thiếu niên lang vậy mà có thiên sinh thần lực.

Chỉ đơn thuần là lực đạo, chẳng dùng lấy nội công, là thuần túy lực lượng, đả khiến y một chưởng bị chặn lại, hơn nữa còn bị đẩy lùi, rơi xuống hạ phong.

“Trên giang hồ người nói, Tu La công tử ám khí cao siêu, kiếm pháp siêu phàm, chưởng lực uy mãnh, cầm âm nhập thánh, còn công phu quyền cước chỉ là bình thường. Nói ra câu nói này người quả thực chính là ở thả rắm chó, mẹ lảo tử muốn thịt cái tên nào nói câu này” Hồ Thiết Hoa trong lòng thầm nghĩ không ngớt.

Vừa rồi y vung quyền, tốc độ không những nhanh chuẩn, mà một quyền kia ép đến lại phong tỏa hắn, nếu đối phương công phu quyền cước bình thường, vậy giang hồ có mấy người công phu quyền cước năng lực đạt đến hợp lệ mức độ đây.

“ Không hổ là Tu La công tử, ta đả tiếp một quyền, vậy đến ta”

Hồ Thiết Hoa thân ảnh nhất thời biến mất ở tại chỗ, xuất hiện lần nữa ở gần kề Thiên An, trong chớp mắt liền tung ra mười chín quyền, mỗi một quyền đều như ngàn cân lực đạo đánh lên.

Hồ Điệp Xuyên Hoa bảy mươi hai thức từ trước đến giờ lấy mềm mại phiêu dật mà xưng, nhưng trong đó có một chiêu nhanh như chớp giật, công như lôi đình.

Chiêu thức kia Hồ Thiết Hoa từ trước đến giờ không muốn triển khai, bởi vì quá mức hung ác, hơn nữa uy lực cũng thực sự quá khổng lồ, trên giang hồ có thể đỡ lấy chiêu thức kia người không nhiều.

Hơn nữa trên giang hồ tội ác tày trời người cũng thực sự không nhiều, bởi vậy hắn ít có sử dụng xuất chiêu này ra, thường thường cùng hắn giao tranh các chiêu thức kia đả đủ giải quyết.

Nhưng hôm nay diện với trước mắt, chính là Tu La công tử, người kia võ công cực kỳ đáng sợ, Hồ Thiết Hoa buộc sử dụng xuất này một chiêu này.

“ Đùng” “ Đùng” “ Đùng”

Tiếng kim thiết va chạm không ngừng vang lên như sấm động trời quang vậy, Hồ Thiết Hoa đôi song quyền hung hăn nện lên cơ thể Thiên An lại giống như đánh vào một tấm kim thiết cực kỳ rắn chắc.

“ Tên này.. ngạnh công, Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam ư?” Hồ Thiết Hoa trong lòng kinh hải, đôi song quyền không ngừng nện lên, nội lực theo đôi tay truyền vào người đối phương.

Sở dĩ một chiêu này hắn chưa bao giờ dùng, đó là khi bị quyền kình hắn đập lên, kình lực lan vào cơ thể, ngay lập tức chấn vở kinh mạch của người bên trong, phá hủy ngủ tạng lục phủ con người, quyền kình cực kỳ cương mãnh.

“ Đánh đủ chưa, vậy đến lượt ta” Thiên An cười lạnh, ngay lập tức vận lên thần công, hấp lực khổng lồ từ trong cơ thể vận chuyển.

Cơ thể hắn như cái nam châm vậy, mà đôi tay của Hồ Thiết Hoa chính là cục sắt, nện lên người hắn không cách nào rút ra được, thông qua đó nội lực trong người hắn ào ạt đổ vào.

“ Cái gì” Hồ Thiết Hoa kinh sợ gần chết, đồng tử mở to hết cở, nổ lực rút tay ra khỏi người y cũng như đình chỉ nội lực thoát ly.

Nhưng.. muộn rồi.

Bạn đang đọc Thứ Nguyên Chi Môn của anpromalong6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.