Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khi Dể Trương Tinh

2083 chữ

Người đăng: anpromalong6

Thiên An lạnh lùng bàn tay vươn nhanh đến, tóm lấy cái cổ của Hoa Hồ Điệp.

Hoa Hồ Điệp sắc mặt nhưng trắng bệch như tờ giấy.

Mặc cho hắn phản kháng lẫn vùng vẩy đều không cách nào thoát ly ra được, càng dãy dụa nội lực thoát ly càng nhanh hơn, thậm chí hắn đem đôi chân đá lên người y vẫn không thoát ly ra được.

Hoa Hồ Điệp ánh mắt như tro tàn, tràn đầy sợ hãi lẫn không cam lòng, hắn không ngờ được sát chiêu của mình không làm gì được y, ngược lại còn đem mạng, đưa.

Đổi lại là người khác, cho dù là ngạnh công đại thành, cũng không dám ngạnh tiếp 19 quyền của Hoa Hồ Điệp, bởi quyền kình cương mãnh khi vào trong cơ thể, chấn vở kinh mạch ngay.

Phá hoại từ bên trong, cộng thêm lực đạo của Hoa Hồ Điệp gia trì, cho dù là võ lâm tiền bối có công lực thâm hậu, ít người lựa chọn để cho hắn đánh.

Nhưng Thiên An lại khác, hắn nhục thân đả bá đạo, có cho Hoa Hồ Điệp thêm ngàn năm nữa cũng không đánh chết được hắn được.

Hoa Hồ Điệp cho dù có lợi hại bao nhiêu đi nữa thì sức hắn có được bao nhiêu, một quyền phá núi, đoạn sơn đi nữa, cũng không thể đánh vở sơn hà, vở nát tinh cầu.

Mà bản thể của Thiên An cứng rắn tương đương với một tinh cầu cấp bậc, các Dị Hỏa tôi luyện cơ thể, gân cốt kinh mạch của hắn dư sức chịu lấy quyền kình dư chấn kia.

Chúng chả khác nào là hòn đá ném vào biển khơi rộng lớn, lăn lăn chút gợn sóng, sau đó lực lượng đều cắn nuốt sạch sẻ cả.

“ Giết Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, nhảy ra một Hồ Thiết Hoa, ta giết ngươi xong thật muốn biết kẻ nào sẻ nhảy ra tiếp đây” Thiên An cười tà tiếp tục đem sinh mệnh tinh hoa trong người y hấp lấy.

“ Ngươi..” Hồ Thiết Hoa hốc mắt đỏ bừng lên, bây giờ hắn đả hối hận.

Vì nóng lòng báo thù cho Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng mà hắn tìm đến Tu La công tử, bây giờ kỹ không bằng người, chết không gì cả.

Nhưng mà bằng hữu của hắn, Sở Lưu Hương cũng giống như hắn thì sao, một khi lọt vào tình cảnh như hắn bây giờ, làm sao có thể là địch được, khi đó cũng giống như hắn không phải bồi mạng cho y ư.

Có điều hắn đả không thể làm gì được, cũng không thể phát lên lời nào nữa, bởi hắn chết, sinh cơ trong người đả dứt rồi, theo cái bàn tay như kìm thép kia bẻ, yết hầu hắn vở nát.

Da thịt không ngừng xệp xuống, Thiên An mười đầu ngón tay lại tuôn ra những sợi chỉ rực rở xuyên vào mi tâm của khô lâu, đem linh hồn của Hoa Hồ Điệp đang mê man trói buộc, sau đó vặn xoắn vở nát.

Hồn lực trắng khiết hiện ra, rồi dung nhập vào người hắn.

“ Bịch” Cổ thi thể Hồ Thiết Hoa ngả xuống trên mặt đất, làm cho tên chủ tiệm cùng tiểu nhị nhìn mà kinh sợ, gương mặt trắng bệch, hẳn là quá hãi kinh độ mà ngất đi.

Kết oán quá nhiều, lại xuất ra tà công, lại còn có kẻ ở sau ngấm ngầm giờ trò, cho nên Thiên An không có quá nhiều thời gian dư thừa, tung tích của hắn rất nhanh lộ ra bị võ lâm chính đạo đuổi đến.

“Ba”

Một cái roi hướng như rắn độc, hướng Thiên An đánh tới, mà chủ nhân của cây roi này là một cô gái, hơn nữa tuổi xanh mơn mởn còn là một cô gái đẹp.

Kia đôi mắt đẹp linh động tràn đầy căm giận, nàng bản tính ghét ác như cừu, xuất thủ tàn nhẫn trên giang hồ có danh xưng Tiểu Tiên Nữ, Trương Tinh.

Thiên An đem tay bắt lấy cây ròi, sau đó dùng lực giật mạnh một cái, Trương Tinh bất ngờ ngả người đến trước, nhưng nàng linh cơ khẻ động, vội giữ thăng bằng, đồng thời còn thuận thế mà lên một cước đá lên.

“ Đông” Tiếng kim thiết vang lên.

“ Đau quá” Trương Tinh miệng nhỏ khẻ kêu lên, thu lại chân mình.

Thiên An đem chung rượu uống một hơi : “ nàng ấy đúng là cho ta thêm khó khăn, biết ta không nở xuống tay với mấy cô gái xinh đẹp”

“ Ác đồ, ngươi chịu chết đi” Trương Tinh mặt thoáng hồng khi thân ảnh kia quay lại, dung mạo tuấn lãng để cho nàng cũng bấn loạn một chút, nhưng nghĩ lại y là ma đầu giết người không ghê tay, liền thu lấy cây roi bị y thả ra, quật.

Thiên An lắc mình né đi, tay điểm vào huyệt đạo của nàng, nói : “ ta nên xử lý nàng thế nào đây”

“Ma đầu, muốn chém muốn giết, bản tiểu thư không sợ ngươi” Trương Tinh thần sắc cả kinh lên, nàng không cách nào ngờ được bản thân mình lại nhanh như vậy chế phục.

“ Ầm” cánh cửa bị đạp vở ra, từ bên ngoài một đám võ lâm nhân sĩ chạy vào bên trong, trên tay đao kiếm lập lòe.

“Chư vị, mau mau động thủ, cùng một chỗ diệt trừ ma đầu kia.”

“ Tu La công tử là ma giáo người, toàn bộ giang hồ cừu địch, giết người không tính toán, nếu là giết hắn, chư vị đem lập tức danh dương giang hồ.”

Một nữ nhân tư sắc mặn mà, cầm trên tay kiếm đứng ở sau cùng hô hoán.

Mọi người ở đây, không chỉ có lão giang hồ, còn có thật nhiều mới vào giang hồ, bọn hắn hành tẩu giang hồ, ai không muốn nhất cử thành danh thiên hạ biết.

Có thể xông xáo giang hồ quá nhiều người, chân chính có thể thành danh lại có bao nhiêu con người chứ.

Nhanh nhất thành danh giang hồ đường tắt, chính là giẫm lên giang hồ danh sĩ thi hài thượng vị, cũng giống như Tu La công tử một đường giết ra thanh danh.

“ Giết”

“ Vì võ lâm chính đạo trừ hại”

“ Tu La công tử đền mạng cho cháu ta”

“ Trả mạng cho con ta”

Thiên An lắc đầu nghe được bên tai từng thanh âm đám người, để mặc cho đám người ở đây xông vào bên trong.

“ 5, 4, 3, 2 1” Thiên An đếm, nói : “ ngã”

Ngay lập tức đám người giang hồ đuổi vào bên trong thần sắc chếch choáng sau đó ngả xuống mặt đất bên dưới.

“ Ngươi hạ độc” Trương Tinh cảm nhận cơ thể mình bủn rủn, hét lên : “hèn hạ”

“ Phốc” “ Phốc”

Chỉ thấy bạch quang lóe lên, từng đạo thân ảnh ngả trên mặt đất, cơ thể trên hiện ra một cái lổ thủng, mà cái cửa phòng bị đạp mở, cũng lập tức đóng lại, làm cho đám giang hồ ở bên ngoài chưa vào kịp run sợ.

Không ai dám manh động đi vào trong, bởi bọn họ thấy phàm là người vào trước quỷ dị té ngả, từ miệng của nữ tử kia, biết bên trong có độc được bố trí, bọn họ nếu xông vào không phải là đưa mạng.

Thiên An chẳng để ý cái đám ngoài kia chửi bởi la mắng, hay đám người bên trong này thóa mạ, đi đến từng người chậm rải giết, đồng thời cách không hấp sạch tinh khí của đám người này vào người.

Hỏa chỉ rực rở đem linh hồn của đám người này xoắn vở cho bản thân mình dùng.

“ Xoẹt” “ Xoẹt”

Chói tai tiếng xé gió vang lên.

“ Phanh” “ Phanh” “ Phanh”

Bạch quang lóe lên, vị kia dẫn đầu ở bên ngoài hán tử trung niên, máu chảy như suối, yết hầu thủng một cái lổ to, rồi ôm cổ ngả xuống.

Không chỉ thể ở phía sau hắn, còn mấy thân ảnh đồng dạng chết đi, trên cơ thể hiện ra một cái lổ hổng trên đó.

Thiên An ở bên trong mỉm cười, trên đầu tay hiện ra các mũi Chu Nhan liên tục ném đi, Tiểu Lý Phi Đao tuyệt kỹ, hắn cũng biết đến, cộng thêm hắn lực đạo lẫn linh hồn lực ném ra, so với Lý Tầm Hoan mà nói còn khủng khiếp hơn nhiều.

Thiên An tốc độ thực sự quá nhanh quá chuẩn, đám người kia muốn ngăn cản, nhưng mà lại không kịp ngăn cản, mỗi một thanh Chu Nhan ném ra, đục thủng cửa gỗ một cái lổ nhỏ, xuyên qua da thịt của đám người bên ngoài.

“ Tiểu Lý Phi Đao, hắn cũng hội phi đao” nữ tử mặn mà hô hoán đám người bên ngoài, nhìn đám người liên tục ngả xuống, thân ảnh dậm nhảy một cái nhảy lùi về sau, rồi thoát cái đả bỏ lại đám người này.

“ Ác ma.. ngươi là ác ma” Trương Tinh mặt trắng bệch nhìn cái dám xác khô chỉ còn da bọc xương kia mà sợ hãi, đồng thời hối hận mình hôm nay nóng đầu nghe được tin Tu La công tử hiện thân, đi theo giang hồ võ lâm trừ ma vệ đạo.

Thiên An cười nói : “ nãy nàng quất ta một roi, ta có một thanh đoản côn, dài tầm ba tấc, đầu không nhọn không sắc, xung quanh phát khí chí dương, vật này cương nhu tùy lúc, nàng chỉ cần kiên trì được một côn, ta liền tha cho nàng, dù sao ta cũng thương hoa tiếc ngọc”

Đem ngón tay vuốt ve lên gương mặt xinh đẹp, lại nói : “Lúc nhu nhìn yếu ớt vô hại, thực ra đang ẩn giấu sát khí, tích tụ công lực để lúc cương thì uy lực vô cùng, dũng mãnh vô song, giết người ngoài quan ải, có thể dẫn dụ kẻ địch vào bồng lai tiên cảnh hoặc địa ngục a tỳ, là vật bất ly thân của ta chuyên dùng đối phó mấy cô nương xinh đẹp như nàng”

Tay lại trượt xuống bờ môi, cười cười : “Nhược điểm là gặp cái bao da trên người nàng, sâu tầm tấc bảy, mềm mượt vô cùng, xung quanh phát khí chí âm chí hàn, tuy vô cương vô lực nhưng lại hấp thụ dương khí, tỏa ra một mãnh lực vô hình khiến thần binh trong thiên hạ vạn dặm quy tông.”

Trương Tinh gương mặt đỏ bừng lên, nàng ban đầu không rõ, nhưng sau lại nghe ra được hắn nói đến gì, thẹn thùng xấu hổ mắng lấy : “đồ dâm tặc”

“ Vậy nàng có muốn ta dâm không? Dâm trước rồi sát, hay sát trước rồi dâm đây” Thiên An cúi người gần, tiếp tục hấp thụ tinh khí lẫn công lực vào người, khẻ cắn nhẹ lên vành tay nàng.

“ Ah” Trương Tinh khẻ thốt lên, một cổ khoái cảm truyền lại đại não nàng, để cho nàng vừa sợ vừa thẹn lẫn vừa tức.

“ Thật đúng là tiểu cô nương, chỉ có ba chân mèo cào lại muốn giết ta, lần sau học tốt võ nghệ một chút biết chưa” Thiên An nâng lên cằm nhỏ, cúi người hôn xuống.

Trương Tinh tim đập thình thịch lên, đối mặt với tuấn lãng vô song dung mạo, nàng phương tâm lại như nai nhỏ nhảy loạn, không biết sao nàng lại mong chờ.

Và rồi một cổ tê dại xúc cảm, đầu óc nàng mụ mị mông lung, một thứ mà nhiều năm qua nàng chưa hề cảm nhận được, tuyệt diệu khó nói nên lời hiện ra trên đại nảo nàng.

“ Ah” đến khi mở mắt ra, Trương Tinh mặt đỏ bừng thốt lên, ánh mắt từ mê man tỉnh lại nhìn về thân ảnh nam tử đi ra bên ngoài cửa, ở dưới đất là các xác khô, thẹn quá thành giận : “ bổn cô nương nhất định sẻ giết chết ngươi”

Bạn đang đọc Thứ Nguyên Chi Môn của anpromalong6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.