Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Phong Tái Xuất

Tiểu thuyết gốc · 2279 chữ

Tiếng xích sát kêu "lạch cạch" trên mặt đất. Một đôi chân đang lê lết bước đi.

Đôi chân này không thể nào đi nhanh bởi nó đã bị sợi xích sắt kia khóa chặt.

Người mà phải chịu bất kỳ sự chói buộc nào vào mình thì kẻ đó nhất định là một kẻ tù nhân. Con người đều là những tù nhân bởi họ đều chịu những sự chói buộc vô hình hoặc là hữu hình.

Người này tay chân đều bị cùm chặt, có thể thấy hắn bị như vậy là do những việc ác mà hắn đã gây ra là không thể nào tha thứ.

Mỗi bước đi của hắn đều nặng nề như vậy, cũng là do hai sợi xích cùm chân và tay của hắn quá nặng, hay bởi vì trong lòng hắn chất chứa quá nhiều mưu mô mà không thể nào gỡ bỏ đi hết được.

Hắn đã làm rất nhiều chuyện thương thiên hại lý, những gì hắn đang phải chịu đựng hôm nay cũng chính là do quả báo do chính tay hắn tạo nên.

Những sợi xích sắt nặng nề kia có nặng hơn nữa, có chói hắn cả đời đi nữa, thì hắn vẫn có thể nhịn nhục mà sống qua ngày. Nhưng sau ngày hôm nay hắn sẽ được giải thoát khỏi xiềng xích. Mà đến một nơi khác xứng đáng với hắn hơn.

Đó là Địa Ngục.

Có lẽ diêm vương đã cử một sứ giả chiêu hồn tới đây, để kéo cái linh hồn đầy tội lỗi của hắn xuống âm tào địa phủ. Nơi mà hắn sẽ phải chịu trừng phạt đối với những tội nghiệt mà hắn đã gây ra.

Ông trời đối với những kẻ ác luôn có sự báo ứng, trời cao đương nhiên có báo ứng nhưng điều đó lại diễn ra quá chậm. Với tên ác nhân này mà nói đáng lẽ ra hắn phải chết cách đây mười mấy năm về trước rồi mới phải.

Người này tuy trông có vẻ tiều tụy, nhưng đặc biệt ở đôi mắt cứ đảo qua đảo lại cực kỳ lém lỉnh và gian manh. Người sống trên đời khi trong lòng có nhiều điều xấu xa, luôn toan tính hãm hại người khác sẽ không dám trực tiếp nhìn thẳng vào mặt ai bao giờ.

Người này đương nhiên cũng như thế, hắn thường nhìn liếc ra xung quanh để như che đậy đi nội tâm đen tối của hắn. Gã chính là Toàn Quán Thanh tên tội đồ đáng khinh bỉ của cái bang.

Năm xưa chính họ Toàn này đã là kẻ khởi xướng lập mưu hãm hại Tiêu Phong, người ta vẫn cho rằng Toàn Quán Thanh làm vậy là vì Khang Mẫn. Nhưng thật ra không phải là hoàn toàn như vậy, họ Toàn vốn là một tên tiểu nhân bụng dạ hẹp hòi. Ngay đến ngoại hiệu của hắn là Thập Phương Tú Tài, hắn luôn cho rằng hắn là kẻ có học thức, có tài năng nhưng phấn đấu bao nhiêu năm vẫn chỉ ngồi cái ghế Đà Chủ trong Cái Bang.

Toàn Quán Thanh cho rằng bản thân cơ trí tuyệt luân có hùng tài vĩ lược, ít nhất cũng có thể ngồi vào những vị trí như Truyền Công Chấp Pháp mới phải. Hoặc là xa hơn nữa ghế Bang Chủ còn trống kia hắn có ngồi vào cũng là hoàn toàn xứng đáng.

Chính vì suy nghĩ thiển cận đó nên Toàn Quán Thanh mới vô cùng căm ghét và đố kỵ với một trang nam tử như Tiêu Phong. Có một số người rất không vừa lòng khi thấy người khác thành công, hắn phải nghĩ làm sao để hãm hại người đó thân bại danh liệt. Niềm vui của họ Toàn là có thể hạ bệ được Tiêu Phong. Và cuối cùng thì hắn cũng đã thành công khi dùng đủ mọi cách ép Tiêu Phong rời khỏi Cái Bang.

Một điều còn vui mừng hơn nữa là Tiêu Phong còn đã chết ở Nhạn Môn Quan, khi nghe biết được tin này Toàn Quán Thanh đã rất vui mừng.

Nhưng ngày hôm nay hắn đã không thể nào vui vẻ được nữa, bởi kẻ hắn cho rằng đã chết mục xương ở dưới vực thẳm kia. Hôm nay đã quay trở về tìm hắn báo thù.

Toàn Quán Thanh tên tội đồ đáng chết ngàn lần của Cái Bang đang bị đệ tử của môn phái này giải đi để gặp một người.

-Toàn Quán Thanh! Ngươi tội ác tày trời. Hôm nay Tiêu bang chucr đã quay lại đòi mạng của ngươi, hãy chuẩn bị đón nhận cái chết của ngươi đi.

Người cất tiếng nói vang ồm ồm như sấm chính là Quỷ Đầu Đại Đao Ngô Trường Phong. Oai Danh của Tiêu Phong trong lòng của lão anh hùng này thực sự quá lớn. Năm xưa vì xin tội cho lão mà Tiêu Phong không ngại vạch máu trên thân. Hành động trượng nghĩa anh hùng ấy khiến cả đời Ngô Trường Phong không thể nào quên.

Hôm nay có thể để cho Tiêu Phong báo thù rửa hận, lão nhất định sẽ đồng ý. Chính vì như vậy mà Toàn Quán Thanh đã bị giải lên đúng hai ngày sau, tất cả đệ tử trên dưới của Cái Bang đều có mặt.

Họ muốn thấy tên tiểu nhân Toàn Quán Thanh sẽ chết như thế nào, nhưng đó chỉ là chuyện nhỏ. Quan trọng hơn mọi người đều muốn thấy truyền kỳ thần thoại giang hồ Trung Nguyên, tiền bang chủ cái bang năm xưa Tiêu Phong.

Tuy đã gần hai mươi năm trôi qua, nhưng mỗi khi nhắc đến Tiêu Phong và những câu chuyện liên quan đến vị đại anh hùng này, đều được giới hiệp khách vô cùng quan tâm.

Tiêu Phong một mình tắm máu Tụ Hiền Trang, hay Tiêu Phong đại náo núi Thiếu Thất một mình khiêu chiến ba đại cao thủ. Những điển tích oai hùng đó càng tô điểm cho cuộc đời hùng tráng nhưng đầy bi thương của anh ta.

Thời gian qua đi cũng đã gần hai mươi năm, trong lớp cao thủ trước kia đã có nhiều người vì những lý do nào đó mà qua đời, thế hệ trẻ cũng có rất nhiều anh tài mới nổi. Tất cả đều chờ mong sự tái xuất giang hồ của Tiêu bang chủ.

Không chỉ có nhiều người mong chờ Tiêu Phong tái xuất, ngay cả y Toàn Quán Thanh cũng mong được thấy Tiêu Phong. Bởi vì ngày Tiêu Phong xuất hiện thì tên tuổi của Toàn Quán Thanh hắn sẽ nổi danh thiên hạ.

Tại sao Toàn Quán Thanh lại chờ đợi Tiêu Phong xuất hiện.

Tại sao Tiêu Phong xuất hiện thì tên tuổi của gã lại danh chấn được giang hồ.

Nhất định là có uẩn khúc bên trong đó.

Chỉ biết giữa sân gạch lớn người của Cái Bang đã giải Toàn Quán thanh bỏ ở đó, tất cả đều lùi ra sau mười bước. Có lẽ bọn họ muốn để Tiêu Phong tự sử lý tên tiểu nhân bỉ ổi này, họ muốn xem kết cục của kẻ chi thích hãm hại người khác kia sẽ như thế nào.

Tiêu Phong sẽ xuất hiện hay không điều này không ai dám chắc chắn. ngay cả lão Ngô Trường Phong đứng kế bên Toàn Quán Thanh cũng cảm thấy tâm trạng bồn chồn bất an. Lão không ngừng nhìn ngó xung quanh, thấp thỏm chờ đợi người đó.

Còn Toàn Quán Thanh tuy tay chân bị xiềng xích nhưng hắn vẫn ra vẻ cao ngạo, từ lúc bị giải ra khỏi đại lao vẫn không nói một tiếng nào. Hạng người ngoan cố chấp lì lợm này chưa thấy quan tài quyết không rơi lệ.

Đệ tử của Cái Bang tập trung ở hội trường hôm nay cũng có cả gần trăm người, họ muốn xem Tiêu Phong oai danh lừng lẫy năm xưa rốt cuộc là người như thế nào.

Trời đêm ảm đạm gió lớn gào thét, nỗi oán hận như tiếng cuồng phong dồn dập, trong lúc thời tiết lãnh khốc ấy trên mái nhà bên tả kia đã xuất hiện bóng người.

Dưới ánh chớp lập lòe mờ ảo đó đã có một bóng dáng quen thuộc hiện ra.

Người này thân hình cao lớn, mái tóc để tung bay trong gió, phong thái tiêu sái anh hùng, hai tay để sau lưng, hiên ngang bất khuất, uy võ phi phàm. Khắp gầm trời này người có thể phát ra khí khái anh hùng ngạo thị chúng sinh này ngoài Tiêu Phong ra liệu còn ai có thể so bì.

-Tiêu bang chủ! Đúng là tiêu bang chủ rồi.

Ngô Trường Phong lời lẽ run run nghẹn ngào, Tiêu Phong từng có ơn với lão hôm nay được gặp lại cố nhân, quả trước khi chết cũng cảm thấy mãn nguyện.

Tiêu Phong đứng đó hiên ngang bất đảo, cũng như năm xưa y một mình đứng trước hàng vạn quân sĩ Đại Liêu để ngăn cản họ xâm lược, bảo vệ an bình cho lão bá tánh Đại Tống.

Toàn thể hội trường đều ngước mắt nhìn lên, ai đấy cũng nín thở hồi hộp, muốn xem Tiêu Phong thần thoại võ lâm đời trước rốt cuộc có gì đặc biệt.

"Tại hạ người Liêu Tiêu Phong hôm nay tới đây là đòi món nợ của gần hai mươi năm trước. Các vị huynh đệ Cái Bang ai không có thù oán vơi Tiêu Phong ta thì xin mời đứng lui qua một bên"

Tiêu Phong đang sử ra Thiên Lý Truyền Âm Công một môn âm pháp cực kỳ phức tạp, đòi hỏi phải có nội lực rất thâm sâu mới có thể thi triển được.

Tiêu Phong vừa nhún chân phi thân lên khỏi mái nhà, vừa dùng Thiên Lý Truyền Âm Công. Nội lực của y thâm hậu vô cùng, cả hội trường gần trăm người mà không ai là không nghe thấy. Tà Áo tung bay trong gió trông rất khí vũ hiên ngang, tận hiển bản sắc của một đai anh hùng đầu đội trời chân đạp đất.

Chân của Tiêu Phong vừa tiếp đất một luồng nội lực cường hoành phát ra, kình lực hùng hậu từ hạ bàn của y mãnh liệt vô cùng đã đẩy lui tất cả mọi người lùi ra sau một bược.

Có thể đẩy lui cả gần trăm người cùng đồng loạt lùi lại sau một bước, nội thật cực kỳ thâm hậu. Tiêu Phong đã nói ai không có quan hệ với y mời lùi sang một bên, hắn làm như vậy là để tất cả mọi người biết Tiêu Phong hôm nay đến đây là giải quyết ân oán với Toàn Quán Thanh. Ngoài ra không còn thêm bất kỳ một nguyên nhân nào khác nữa, tránh mọi người hiểu lầm hắn trở về là muốn đòi lại cả chức vị Bang Chủ Cái Bang.

"Một chiêu vừa rồi là Chấn Kinh Bách Lý trong Hàng Long Thập Bát Chưởng, người này đúng là Tiêu Phong thật rồi".

Quỷ Đầu Đại Đao đương nhiệm bang chủ Cái Bang Ngô Trường Phong là một trong số ít người trông thấy Tiêu Phong sử ra Hàng Long Thập Bát Chưởng.

Bởi người từng nhìn qua uy lực của bộ chưởng pháp này tuyệt đối không nhiều. Năm xưa Tiêu Phong sử Hàng Long Thập Bát Chưởng nhiều nhất ở Tụ Hiền Trang của Du Thị Song Hùng. Đáng tiếc những người có mặt tại đó sau khi uống rượu tuyệt giao với Tiêu Phong đã trở mặt thành thù quay đao hồi kiếm sống mái với Tiêu Phong. Kết quả là không ít người đã bỏ mạng dưới cặp song thiết chưởng của Tiêu Phong, những người còn sống không nhiều, một số tuổi đã quá cao mà chết, một số thì đã thoái ẩn giang hồ.

Thành ra võ lâm giang hồ sau hai mươi năm cũng ít người đã từng được thấy qua uy lực của Hàng Long Thập Bát Chưởng danh chấn võ lâm thủa nào.

Hàng Long Thập Bát Chưởng là tuyệt học võ công thượng thừa được truyền lại từ các đời chưởng môn của Cái Bang. Hôm nay được trông thấy khiến cho người ta thật được mở mang tầm mắt.

"Nội lực của người này thâm sâu vô lượng, y có thực sự là Tiêu Phong"

Toàn Quán Thanh còn quỳ dưới đất, trông thấy kẻ đến đoạt mạng của mình vẫn không mảy may lo sợ. Dù sao cũng chết vậy thì phải xem kẻ giết mình như thế nào.

Mặc cho gió lốc hùng hậu phát ra từ Hàng Long Thập Bát Chưởng khi nãy, họ Toàn có nheo mắt nhìn xem người đó có phải là Tiêu Phong mà năm xưa hắn đã hãm hại hay không.

Chỉ thấy người này cả dáng người cao lớn, thần uy anh hùng, đều rất giống với Tiêu Phong năm nào.

Nhưng có điều trời đêm u tối, người đó lại đeo khăn bịt mặt, trên chiếc khăn đó còn có thêu hình một con sói đang nhe nanh giương vuốt trông cực kỳ hung hãn.

Tiêu Phong đã đến tại sao còn phải bịt mặt.

Hắn vì sao phải làm như vậy?

Trong đó liệu có ẩn chứa nội tình nào không.

Mời anh em đón xem chương sau để biết thêm chi tiết.

Bạn đang đọc Thiên Long Bát Bộ Quyển 2 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.