Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Thanh Đao Gãy

Tiểu thuyết gốc · 1122 chữ

"Hán Liêu nào biết về đâu

Ngậm ngùi tiếng khóc A Châu thủa nào

Còn không một bận quay về

Nhạn môn quan khóc thăng thề vàng gieo".

Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm thích hợp, là hạnh phúc của cả cuộc đời.

Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm không thích hợp, thì là nuối tiếc cả cuộc đời.

Thì ra sống trên đời này cái gọi là đủ, cũng chỉ bất quá là gặp được nhau giữa biển người mênh mông này mà thôi.

Nếu trên đời này thực sự có đại anh hùng.

Thì người có thể xứng với ba chữ đại anh hùng này nhất chỉ có hắn.

Nếu nam nhân trong thiên hạ đều là những kẻ phong lưu đa tình.

Thì người có thể xem là trung tình nhất cũng chính là hắn.

Tên một người đơn giản chỉ có hai chữ nhưng cũng khiến cho anh hùng trong thiên hạ mỗi khi nghe thấy đều tâm phục khẩu phục.

Người đó họ Tiêu tên Phong.

.....

Một cây đao cắm trên cột, điều đó cũng chẳng có gì đặc biệt cả, nhưng cây đao này lại là cây đao đã bị gãy mất một nửa chứ không phải một cây đao hoàn mĩ.

Làm sao biết được đó là một thanh đao gãy, bởi vì nhìn vào chiều dài của nó chỉ bằng có một nửa cây đao bình thường mà thôi.

Tuy vậy nhưng thân đao sáng bóng ánh lên sắc vàng hoàn toàn không phải là một cây đao tầm thường. Bởi hoàng kim quang phát ra từ lưỡi đao này nhất định là một cây đao của một quân chủ.

Người ghim được cây đao gãy lên cột nhà gỗ đã khó, nhưng cây đao này lại đang cắm trên một cây cột đá lớn.

Cây cột đá này cũng chẳng phải là một cây cột bình thường, nó được dùng để đỡ chiếc biển hiệu của một đại bang phái tồn tại đã mấy trăm năm, rất có danh tiếng và thế lực trong võ lâm.

Cho thấy người có thể ghim được thanh đao gãy này cắm sâu vào thân cột đó những ba thốn, nhất định là có nội lực phi phàm.

Khắp đương kim võ lâm không có nhiều người có đủ công lực để làm nên điều này.

Điểm qua cũng chỉ có vài người là đạt đến nội lực thâm hậu hùng hậu như thế này mà thôi.

Hư Trúc chưởng môn của Cung Linh Thứu trên Phiêu Miễu Phong là một nhất đại tôn sư có danh tiếng lớn trong võ lâm đương thời. Ông ấy có công lực tuyệt đối thâm hậu nhưng một vị chưởng môn danh giá như thế, nửa đêm đến đây cắm một thanh đao lên cột đá thì chẳng phải là một trò cười hay sao.

Đại Lý Đoàn Thị Đoàn Dự là vua của một nước càng không có lý gì đến đây làm một việc vô nghĩa như thế này.

Huyền Nan, Huyền Tịch hai vị đại sư đức cao vọng trọng võ nghệ cao cường trong Thiếu Lâm Tự, hoàn toàn cũng có công lực đủ thâm hậu để làm được điều này.

Có điều người xuất gia tứ đại giai không hai vị đại sư cũng không có lý do gì để tới đây ghim cây đao bị gãy này lên cột làm gì cả.

Vậy thì người làm việc này thực sự là ai?

Người đó làm như vậy để làm gì?

Rất nhiều người đang tụ tập quanh cây đao này chỉ trỏ bàn tán, nhưng không ai dám tự ý động vào cây đao đó. Cả hội trường cũng có đến cả mấy mươi người, ai nấy thần sắc đều hoang mang khi nhìn thấy cây đao gãy cắm trên cột đá này.

Cái Bang đệ nhất bang danh chấn thiên hạ, tuy đương thời hào quang của bang hội này không còn được rực rỡ hoàng kim như trước kia. Nhưng uy thế không hề nhỏ trên giang hồ, vẫn được võ lâm đồng đạo kính phục.

Người nào đó giám cắm thanh đao lên cây cột đá biểu tượng hưng thịnh của Cái Bang suốt mấy trăm năm qua. Nếu là gan không nhỏ thì nhất định là một kẻ si ngốc đang muốn công khai đối địch với thiên hạ đệ nhất bang rồi.

Đương nhiên kẻ đó thật quá gan cùng mình khi giám làm cái việc hỗn xược như thế trước cửa của Cái Bang. Làm sao mà không khiến người ta thấy là được chứ.

''Chỉ một cây đao bị gãy cắm trên cột đá thôi cũng đủ để làm cho trên dưới một đại bang hội hoang mang đến như vậy sao. Nếu chuyện này đồn ra ngoài danh tiếng mấy trăm năm của Cái Bang ta há chẳng phải để người giang hồ chê cười sao".

Một giọng nói thần uy lẫm lẫm vang lên, từ trong nội đường một người thân hình cao lớn phong thái tiêu sái đi ra.

Mới sáng sớm mà trước của đệ nhất môn phái Cái Bang đã có mấy mươi người, phần lớn là đệ tử bổn môn đã đập vào mắt của ông ta. Khiến lão không thể nào không ra xem là có chuyện gì đang xảy ra được.

Cái uy của một người thường thể hiện qua giọng nói của người đó, lão nhân này vừa phát tiếng âm thanh đã như mãnh hổ tiếu sơn lâm, nhất định là một cao thủ nội gia thâm hậu.

Người này ngoài thân hình uy nghi ra thì đầu tóc đã bạc, tuổi tác cũng khoảng trên dưới bát tuần, nhưng ánh mắt vẫn chứa đầy hào tình tráng khí, lưng của lão có cõng theo một thanh đại đao dài tầm ba thước, người này toàn thân ngăm đen nhưng toát lên khí thế thập phần ác liệt.

Thanh đao ông ta đeo trên lưng rất dày và nặng, đao còn chưa xuất khỏi vỏ đã tản phát ra hào quang thẩm thấu qua vỏ. hiển nhiên ông lão này có trình độ đao pháp hết sức kinh người. Dĩ nhiên đã đạt đến mức người đao cộng hưởng rồi.

"Các ngươi mau tránh ra để lão phu xem tên hỗn lão nào đã làm cái chuyện xấc xược này ở đây. Nếu để lão phu gặp hắn thì Quỷ Đầu Đao của ta sẽ dạy cho hắn một bài học".

Thì ra lão nhân có tính cách bá liệt này chính là bang chủ đương nhiệm của Cái Bang Quỷ Đầu Đại Đao Ngô Trường Phong.

Bạn đang đọc Thiên Long Bát Bộ Quyển 2 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.