Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bình An Quận Chúa (3)

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

"Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi! Quận chúa không thích ta"

Mạnh Quân không phải người ngốc. Ánh mắt quận chúa nhìn hắn ngoài tò mò cũng chỉ có đánh giá, hoàn toàn không có cái sự yêu thích như đệ đệ nói. Quận chúa vẫn luôn cho hắn cảm giác nàng không chân thực, dường như có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Mạnh Kỳ bĩu môi "Tiểu Y chính là thích huynh."

Mạnh Quân nhíu mày trực tiếp dùng quạt đánh bốp cái vào đầu Mạnh Kỳ "Ngu xuẩn". Mạnh Kỳ nội tâm thực sự thấy rất tổn thương "Nhị ca! Đánh vào đầu ta, ta sẽ bị ngu đấy!"

"Ngươi vốn là kẻ ngu" Mạnh Quân tiếp tục bộ dáng không thèm để ý rồi đi mất, Mạnh Kỳ thấy thế cũng lon ton chạy theo.

Phủ quận chúa

Nhạc Lệ ngồi trong thư phòng, chống cằm nhắm mắt thở dài.

"Tử Dạ, theo ngươi chúng ta có thể hay không lập ra một cái tổ chức điều tra, thu thập thông tin?"

Tử Dạ cụp mắt nhìn xuống người đang ngồi trước mặt hắn. Nàng lại nghĩ cái gì vậy?

"Có thể"

Nhạc Lệ biết Tử Dạ là cái người ít nói. Ngoài nàng ra hắn không bao giờ nói chuyện với người khác. Dù ở gần hắn nàng cảm thấy khá bình thường nhưng với Tiểu Lục và mọi người khác trong phủ lại không nghĩ vậy.

Tiểu Lục thi thoảng lại nói với nàng Tử Dạ vô cùng đáng sợ, nhưng nàng nhìn nhìn lại hắn rõ ràng rất đẹp trai mà.

Ta vì sắc mới mua hắn về đấy. Bổn bảo bảo rất hãnh diện về hắn!

Hệ thống: "..." là ai lúc đầu kêu tiếc tiền muốn độc chết hắn?

Vậy là trong thời gian này, Tử Dạ lại bận rộn đi mở ra một tổ chức tình báo. Nhạc Lệ đặt tên là Dạ Môn.

Đợi hơn tháng, cuối cùng cũng đến ngày đoàn sứ giả cầu thân của An Quốc đến. Mạnh Kỳ kéo theo Nhạc Lệ đang cải trang thành nam tiến vào đám đông.

Nhạc Lệ nhìn đoàn sử giả.

Ôi đôi mắt đó, vẻ đẹp đó, mái tóc đó, vầng hào quang sáng chói loá đó. Con mẹ nó kia tuyệt đối là nam chính.

Thấy người bên cạnh mắt sáng lên nhìn Thân Vương, Mạnh Kỳ nhíu mày che mắt Nhạc Lệ: "Không được nhìn! Hắn là của ta!"

Nhạc Lệ khoé miệng giật giật:"..." Ừ rồi ông đây không tranh với ngươi.

Tử Dạ vốn đứng ở phía sau:"..."

Nhàn Vương đang đi sau chợt nghe thấy âm thanh đấy, chuyển tầm mắt sang phía bên này đám đông. Thế nhưng người hắn để ý không phải Mạnh Kỳ, cũng không phải Nhạc Lệ mà là Tử Dạ ở phía sau.

Nhàn Vương giật mình, mắt khẽ biến nhưng lại không biểu hiện ra bên ngoài. Tiếp tục đi về phía trước như chưa nhìn thấy cái gì.

Hắn thế nhưng lại ở Sở Quốc.

Tử Dạ làm sao mà lại không thấy được ánh mắt ấy của Nhàn Vương? Tử Dạ mặt không biểu cảm, không biết đang suy nghĩ gì trong đầu.

Tạm biệt Mạnh Kỳ, Nhạc Lệ theo thói quen đi dạo một vòng phố. Thân thể nguyên chủ yếu ớt, không thể tập võ, điều nàng có thể làm chỉ là rèn luyện sức khoẻ. Đi quen rồi, sau nếu bị truy đuổi chạy cũng đỡ mệt.

Hệ thống:"..." ta cứ cảm thấy chủ nhân luôn sẵn sàng tâm lí để chết.

"Tử Dạ, điều tra Hoàng Cúc Mai và Thân Vương năm đó sự tình là gì, ta muốn biết rõ."

Nhạc Lệ nhàn nhạt nói ra câu đó xong lại hí hứng chạy đi mua đồ ăn vặt.

Con mẹ nó thay đổi quá nhanh!

Nghe xong câu nói của Nhạc Lệ, Tử Dạ vốn đang bình tĩnh lại từ từ siết chặt tay lại, ánh mắt trở nên âm u.

"Tử Dạ, ngươi cầm tiền của bổn đại gia!"

Tiếng Nhạc Lệ lanh lảnh trong veo kéo hắn trở về hiện tại. Ngẩng đầu lên nhìn người ở phía trước.

Thiên Y.

Từ trong lòng hắn bỗng bật ra cái tên này, người hắn đã bảo vệ hơn một năm nay.

"Đứng gần ta" Tử Dạ đưa tiền xong liền cúi xuống ghé vào tai Nhạc Lệ câu nói đó. Nhạc Lệ vô cùng bối rối.

Xung quanh có thích khách sao? Ai muốn lấy mạng bổn bảo bảo sao?

Theo tin tức điều tra của Tử Dạ, sự tình năm đó là thế này. Hoàng Cúc Mai là con gái của thị thiếp phủ thừa tướng. Năm ấy vị thị thiếp này rất được sủng ái, đã thế còn sinh cho thừa tướng một đôi nam nữ.

Thế nhưng không có gì kinh khủng bằng lòng ghen tị của nữ nhân. Thừa tướng phu nhân ghen ghét thị thiếp, gài bẫy cho bà thất sủng. Thế nhưng vị thị thiếp không những không bị thất sủng mà còn được sủng ái hơn rất nhiều. Nguyên nhân vì bà có Hoàng Thanh và Hoàng Cúc Mai.

Nữ chính từ bé đã thích đại hoàng tử Trường Anh khi ấy chưa là Thân Vương. Thế mà cố tình, người Trường Anh thích lại là Hoàng Cúc Mai. Hoàng Cúc Hoa vô cùng tức giận với Hoàng Cúc Mai, luôn tự đặt cho mình cái đích phải giỏi hơn Hoàng Cúc Mai nhưng vẫn không thể khiến Trường Anh để ý mình.

Năm nàng 15 tuổi, nàng liền đẩy Hoàng Cúc Mai xuống hồ, thấy chết không cứu. Thừa tướng phu nhân biết chuyện còn giúp nàng dàn dựng vụ cháy để huỷ xác. Thân Vương đau buồn, Hoàng Cúc Hoa an ủi, Thân Vương trong lúc đó lại thấy nàng giống em gái mình, liền để nàng ở bên. Và rồi có cốt truyện như kia.

Một lần nữa, nữ chính con mẹ nó đáng sợ. Cái kia Hoàng Cúc Mai đúng là nữ phụ bất hạnh số 1. Bị nữ chính đá văng từ khi còn bé luôn.

Tử Dạ nhìn quận chúa của mình nổi da gà xong tiếp tục nói cho nàng tin còn lại.

Vị thị thiếp kia sau khi biết con gái mình chết cháy liền hoá điên rồi tự vẫn. Hoàng Thanh mất tích đến nay chưa tìm được.

Nhạc Lệ nghe đến đấy nhìn nhìn Tử Dạ một hồi lâu cũng không nói gì. Tử Dạ cúi đầu xuống không nhìn vào mắt nàng.

"Tìm cho ta một người biết thuật dịch dung, càng sớm càng tốt. À còn nữa, đem một ám vệ nữ đến đây."

Ta muốn xem xem tình yêu nam chính dành cho nữ chính sâu đậm như nào.

Tình hình hiện tại bây giờ là cả kinh thành đang đồn thổi rằng Bình An quận chúa chưa cưới quận mã là vì Mạnh Kỳ công tử.

Hàn Vương phi vô cùng lo lắng cho sở thích của con gái mình. Con gái tốt đẹp như vậy,muốn ai cũng được, cớ gì lại thích ngay cái tên không tiền đồ đấy chứ. Hàn Vương đã nhiều lần khuyên vợ mình không nên để ý nhưng vợ ông thì sao? Giận dỗi không thèm nói chuyện với ông 1 tuần liền.

Vì thế Nhạc Lệ phải về thăm phụ mẫu nguyên chủ, đồng thời phải nghe luôn Hàn Vưong phi giảng dạy thế nào mới là nữ nhi.

Nhạc Lệ vốn là không để ý thanh danh nhưng mà nàng không thể không để ý khi nàng bị mắng. Đời nàng hận nhất ngồi nghe người khác giảng đạo.

Bổn bảo bảo rất không vui!

Cả quận chúa phủ khi ấy một đám khí đen bay trên đầu.

Trong cung truyền tin ra, công chúa đã được gả cho Nhàn Vương An Quốc, dự định tháng sau thành hôn. Kèm theo đó còn là thiếp mời dự yến tiệc thưởng hoa của công chúa.

Nhạc Lệ nghe Tử Dạ thông báo xong cũng không cảm thấy gì nhiều. Theo cốt truyện nguyên chủ xin hoàng thượng cầu thân mà hiện tại nàng lại không làm như thế, tất nhiên mọi thứ sẽ đi theo hướng khác.

Tuy nhiên trong cốt truyện cũ, nguyên chủ gả cho Thân Vương, điều đó đồng nghĩa với việc Sở Quốc sau lưng nàng, có nàng có Sở Quốc. Một cuộc hôn nhân khá tốt với vị hoàng tử nào muốn có ngôi hoàng đế.

Thời điểm này, có lẽ nam chính chỉ hứng thú với nữ chính, ngôi vị trong mắt hắn cũng không bằng mỹ nhân bên cạnh.

Nam chính kinh điển.

Nhàn Vương được cử đến cầu thân, hẳn là vị hoàng đế An Quốc có ý tứ truyền ngôi cho hắn chứ không phải Thân Vương.

Đặt thiếp mời xuống bàn, Nhạc Lệ thong thả đi ra ngoài, áo choàng của nàng từ từ trượt từ trên ghế xuống tựa mây trôi nước chảy. Nàng bình tĩnh ngẩng đầu lên nhìn trời.

Hôm nay trăng lại không thấy. Sắp tới là phải động não rồi.

Bạn đang đọc Làm Nữ Phụ Kiếm Cơm sáng tác bởi kusa192
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kusa192
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.