Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh hồn khiếm khuyết. (1)

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Mặt Linh Anh trắng bệch nói:

- Lâm đại ca, rất nhiều người đã chết.

Lâm Thiên siết chặt tay Linh Anh:

- Bọn họ đều là kẻ đáng chết, ta nói với nàng rồi, Vô Lượng Lôi Kiếp trận chỉ giết kẻ đáng chết.

Linh Anh hỏi:

- Lâm đại ca, tiêu chuẩn do ai định ra?

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Thiên địa, trên đời có nhân quả, Vô Lượng Lôi Kiếp trận chỉ kích phát ra nhân quả của bọn họ. Nếu bọn họ hành thiện tích đức thì chẳng những không bị tổn thương mà còn tăng cao tu vi cho họ.

Linh Anh hỏi:

- A! Thì ra thiên địa có công đạo?

Lâm Thiên nhẹ gật đầu, lòng thầm thở dài. Có lẽ trên đời có công đạo nhưng chưa chắc thiên địa có, câu vừa rồi là Lâm Thiên nói bậy. Nhân quả là thứ không thấy, không sờ được, tin thì có, không tin thì không. Lâm Thiên ở giữa tin hoặc không, khi hắn muốn tin thì sẽ tin, khi không muốn tin thì mặc kệ nhân hay quả gì, tất cả chỉ cầu Tiêu Dao.

Tả Thiền đã chết dưới tai chớp, đa số cao thủ Thiên Lang phái chết hết, những người còn lại thực lực bị hạ thấp nhiều. Người lợi hại nhất chỉ có tu vi Phân Thần Kỳ, trước lôi kiếp thì người đó là Độ Kiếp Kỳ. Qua đợt này Độ Kiếp Kỳ đã định trước bị diệt vong.

Lâm Thiên cao giọng quát:

- Tên của ngộ là Lâm Thiên, Thiên Lang phái làm nhiều việc ác, phải bị nghiêm trị. Từ nay về sau Thiên Lang phái không còn tồn tại, người sống sót lòng còn thiện niệm, nếu tiếp tục làm ác thì trong nhân quả không may mắn sống sót. Các ngươi hiểu chưa?

Người Thiên Lang phái sống sót trong lòng còn bất mãn nhưng không có gan đối kháng với Lâm Thiên. Hơn nữa Lâm Thiên nói câu không may mắn sống sót trong nhân quả làm họ sợ.

- Tạ ơn thượng tiên không giết!

Lâm Thiên nói:

- Ta không giết các ngươi bởi vì tội của các ngươi chưa đáng chết, hy vọng các ngươi tự giải quyết cho tốt!

Giải quyết Thiên Lang phái xong Lâm Thiên mang Linh Anh rời khỏi phạm vi Lang sơn ngay.

Linh Anh nói:

- Lâm đại ca, ta . . . Buồn ngủ quá.

Người Linh Anh mềm nhũn, Lâm Thiên vội vàng duỗi tay ra ôm eo Linh Anh, bế nàng về thế giới Tinh Giới.

Trong thế giới Tinh Giới không có nhóm Thạch Huyên Hiên, bọn họ đã đi cửu thần đại trận tăng tiến tu vi tâm thần. Lâm Thiên ôm Linh Anh, thần niệm rót vào cơ thể nàng.

Lâm Thiên cau mày thầm nghĩ:

- Kỳ lạ, thân thể khỏe mạnh, không nên ham ngủ như vậy.

Lâm Thiên kêu lên:

- Tiểu Linh, ra đây đi, hãy nhìn xem Linh Anh bị gì vậy?

Lâm Thiên vừa dứt lời Tiểu Linh đã xuất hiện trước mặt:

- Vâng thưa chủ nhân!

Một lúc lâu sau Tiểu Linh mở miệng nói:

- Chủ nhân, có một tin xấu. Linh Anh bẩm sinh linh hồn khiếm khuyết, nàng sống càng lâu thì thiếu sót ảnh hưởng nàng ngày càng lớn.

Lâm Thiên trầm giọng hỏi:

- Là ảnh hưởng gì? Thường cần đi ngủ sao? Có thể chữa trị không?

Tiểu Linh đáp:

- Chủ nhân, không đơn giản là thường cần đi ngủ. Ban đầu Linh Anh không khác gì người thường, nhưng sẽ ngày càng ham ngủ cho đến khi ngủ mãi không tỉnh, già rồi chết trong khi ngủ. Đáng tiếc với tình huống của Linh Anh không cách nào dùng giới lực chữa trị.

Lâm Thiên sắc mặt khó xem hỏi:

- Chẳng lẽ không có cách nào sao? Chờ khi ta vào Thần giới cũng hết cách?

Tiểu Linh nói:

- Có một cách, là dùng linh hồn không hoàn chỉnh khác dung hợp với Linh Anh, nhưng rất khó tìm linh hồn nào không xung đột với linh hồn của nàng.

Lâm Thiên phủ quyết:

- Dung hợp linh hồn? Cái này nguy hiểm càng lớn, hơn nữa dung hợp linh hồn rồi thì nàng còn là Linh Anh sao? Không được, cái này không được!

Tiểu Linh nói:

- Về nguy hiểm thì phải xem là linh hồn nào dung hợp.thật ra thì . . . Chủ nhân, Tiểu Linh có thể dung hợp với linh hồn Linh Anh, sau khi dung hợp sẽ có song linh hồn cùng tồn tại.

Trong mắt Tiểu Linh chất chứa mong chờ, nàng là giới linh của Tinh Giới, năm tháng vô tận khiến trí tuệ của nàng hơn nhân loại chứ không thua gì. Năm tháng dài dặc khiến Tiểu Linh chán ghét cuộc sống giới linh không có điểm cuối.

Tiểu Linh đã sớm có suy nghĩ làm nhân loại một lần, nhưng cho đến nay không có cơ hội như vậy. Hiện tại với tình huống của Linh Anh cho Tiểu Linh một tia hy vọng.

Lâm Thiên do dự hỏi:

- Tiểu Linh và Linh Anh dung hợp linh hồn?

Tiểu Linh hỗ trợ Lâm Thiên rất nhiều, nếu rời đi thì sau này hắn sẽ thiếu trợ giúp lớn. Nhưng Lâm Thiên không lấn cấn về vấn đề này, hắn luôn xem Tiểu Linh là bằng hữu, nếu Tiểu Linh muốn làm nhân loại thì hắn sẽ thành toàn.

- Tiểu Linh thật sự muốn làm như vậy sao? Tiểu Linh và Linh Anh dung hợp linh hồn thì có nguy hiểm gì không? Song linh hồn cùng tồn tại là sao?

Nếu khiến linh hồn Linh Anh dung hợp với người khác thì Lâm Thiên sẽ không đồng ý, nhưng với Tiểu Linh thì hắn không phản đối.

Tiểu Linh nói:

- Chủ nhân, Tiểu Linh muốn làm nhân loại một lần. Tiểu Linh và linh hồn Linh Anh dung hợp sẽ không có nguy hiểm gì, vì nói chính xác ra ta không phải linh hồn, có thể tu bổ linh hồn chứ không xung đột với Linh Anh. Song linh hồn cùng tồn tại nghĩa là trong một thân thể có hai linh hồn, linh hồn của ta và Linh Anh hủ đạo thân thể, chúng ta có thể chọn luôn là song linh hồn cùng tồn tại, cũng có thể chọn linh hồn từ từ dung hợp.

Lâm Thiên thở dài:

- Tiểu Linh, chuyện này chờ Linh Anh tỉnh lai hãy thỏa luận xem, nếu nàng đồng ý thì ta không phản đối. Sau khi linh hồn hai người dung hợp thì Tiểu Linh có rời xa ta không?

Tiểu Linh nói:

- Rời xa? Chủ nhân, không, Tiểu Linh chưa bao giờ có ý rời khỏi chủ nhân, Tiểu Linh tin tưởng Khương Vô Địch cũng sẽ chọn ở bên chủ nhân. Linh Anh có chút thích chủ nhân.

Lâm Thiên nở nụ cười nói:

- Ha ha ha! Vậy thì tốt, không có Tiểu Linh ở bên cạnh, đến lúc đó ta sẽ cảm giác không quen. Tiểu Linh, nếu ta có cái gì muốn hỏi thì chẳng phải là không tiện?

Tiểu Linh trả lời:

- Chủ nhân, nếu Linh Anh đồng ý thì trước khi Tiểu Linh và nàng dung hợp linh hồn sẽ tách ra trí não. Nếu chủ nhân cần hỏi thì có thể thầm hỏi trong đầu như trước kia hỏi Tiểu Linh, trí não có tất cả tri thức của Tiểu Linh. Nhưng vì Tiểu Linh rời đi nên trí năng sẽ giảm thấp, chỉ trả lời câu hỏi của chủ nhân chứ không thể trò chuyện với chủ nhân giống như Tiểu Linh.

Lâm Thiên gật gù:

- Vậy tốt, ta mang Linh Anh ra ngoài trước, còn một thời gian dài mới đến lúc nàng hoàn toàn ngủ say, trong thời gian này để Linh Anh ở chung với sư phụ, sư tỷ, sư huynh của nàng lâu chút. Ta sẽ hỏi Linh Anh có đồng ý không.

Tiểu Linh nói:

- Vâng thưa chủ nhân!

Ra khỏi thế giới Tinh Giới, Lâm Thiên cúi đầu nhìn Linh Anh ngủ say, buông tiếng thở dài. Thiếu nữ đáng yêu lương thiện như Linh Anh lại bị bệnh lạ bẩm sinh khiếm khuyết linh hồn.

Lâm Thiên thầm nghĩ:

- Có lẽ ông trời muốn Linh Anh và Tiểu Linh dung hợp linh hồn chăng? Có lẽ đây không phải việc xấu cho Linh Anh.

Lâm Thiên tìm một nơi phong cảnh đẹp hoa nở rộ, hắn ôm Linh Anh ngồi trên mặt cỏ. Chim hót hương hoa, nắng ấm ấp chiếu trên thân thể rất là khiến người hưởng thụ.

Bốn tiếng sau, Linh Anh mơ hồ tỉnh dậy, thấy mình nằm trong ngực Lâm Thiên thì mặt đỏ rực.

Mắt Linh Anh mờ mịt nói:

- Lâm đại ca, rất xin lỗi, không ngờ ta lại ngủ, ta cũng không biết mình làm sao nữa.

Lâm Thiên nói:

- Ta biết Linh Anh bị gì.

Linh Anh reo lên:

- Lâm đại ca thật sự biết?

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Giờ nói cho nàng nghe đây, nhưng nhớ phải bình tĩnh biết không?

Linh Anh gật đầu nói:

- Ta sẽ.

Lâm Thiên kể lại Linh Anh bẩm sinh khiếm khuyết linh hồn, Tiểu Linh tồn tại, Tiểu Linh có thể dung hợp linh hồn với nàng. Lâm Thiên nói về Tiểu Linh là một khí linh thần khí của hắn.

Lâm Thiên nói:

- Nếu Linh Anh không muốn thì ta không ép, ta cũng sẽ tìm cách khác cứu nàng.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.