Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phát động lôi kiếp

Phiên bản Dịch · 1566 chữ

Nếu nhằm vào người Tiên giới, Ma Giới thì trận pháp này vô dụng. Hiện tại Lâm Thiên là đỉnh Ma Đế đã có thể khiến trận pháp đem lại chút tác dụng cho Ma Nhân, cấp Thiên Ma, từ cấp Thiên Ma trở lên thì thua. Nhưng nơi này không là Tiên giới, cũng không phải Ma Giới mà chỉ là Tu Chân giới. Trong Thiên Lang phái người tu vi cao nhất chưa đến cấp Thiên Ma, vì vậy dùng trận pháp này rất thích hợp.

Linh Anh khó hiểu hỏi:

- Lâm đại ca, Thiên Lang phái phản ứng quá lớn, dù chết một thiếu chủ cũng không nên triệu tập người cả phái.

Lâm Thiên cười nói:

- Tả Ngạn là nhi tử duy nhất của Tả Thiền chủ Thiên Lang phái, Tả Thiền rầm rộ kéo cao thủ báo thù là tất nhiên. Nếu kéo nhiều cao thủ thì sẽ khiến phái hư không, nên Tả Thiền tụ tập người lại vì một lý do là bảo vệ hang ổ. Dù sao Thiên Lang phái đắc tội nhiều người, nếu trong phái trống rỗng sẽ có nhiều người có ý tưởng. Mặt khác Tả Thiền chỉ có một nhi tử bảo bối Tả Ngạn, khi Tả Ngạn vừa chết, sao hắn chịu nổi người trong phái ở bên ngoài cười giỡn, ăn chơi vui vẻ? Nếu chúng ta không xuất hiện ước chừng Tả Thiền sẽ khiến người toàn phái để tang cho Tả Ngạn.

Linh Anh gật gù hiểu ra:

- Ta cứ tưởng Tả Thiền sẽ xúc động lập tức dẫn vài công pháp ra khỏi phái báo thù.

- Ha ha ha! Tả Thiền dù gì là chủ một phái, tuy có lúc khó tránh khỏi xúc động nhưng lúc này còn chút lý trí. Tả Ngạn chết khi tìm Vân Ngọc tông các người gây sự, cho nên Tả Thiền có mục tiêu. Dù sao đã chết nhiều cao thủ, không biết rõ tình hình Vân Ngọc tông thế nào, Tả Thiền sẽ bài bố chặt chẽ lại.

Lâm Thiên cười nói:

- Cứ yên tâm chờ, khi nào người Thiên Lang phái đến đủ thì chúng ta hành động.

Linh Anh thè lưỡi:

- Là Lâm đại ca ra tay, ta chỉ có thể ngồi xem. Lâm đại ca, chúng ta đến gần vậy có khi nào bị phát hiện không?

Lâm Thiên, Linh Anh đang ở trên một nhánh thân cây to ngọn núi bên cạnh Lang sơn. Từ chỗ này hai người xem rõ ràng cảnh tượng trên Lang sơn.

Lâm Thiên buồn cười nói:

- Nàng cứ nói đi? Nếu bọn họ phát hiện được thì đã sớm mời chúng ta vào phái uống trà.

Thời gian chậm rãi trôi, hai tiếng sau, toàn bộ người Thiên Lang phái đều quay về lang sơn, khá đông người, cỡ một ngàn trở lên.

Lâm Thiên lay Linh Anh thiếp ngủ bên cạnh:

- Này, nha đầu, tỉnh tỉnh!

- Lâm đại ca, có thể hành động rồi sao?

Linh Anh cua chân mày thanh, lắc cái đầu mơ hồ:

- Xin lỗi Lâm đại ca, ta ngủ quên.

Lâm Thiên thầm kỳ lạ vào phút này Linh Anh còn ngủ được nhưng hắn không để bụng, mỉm cười lắc đầu nói:

- Không sao, nàng buồn ngủ vậy thì chờ khi nào về hãy ngủ một giấc thật ngon.

Linh Anh xấu hổ nói:

- Cũng không biết tại sao mà ta ngày càng yêu ngủ, trước kia không như vậy, bây giờ ba ngày sẽ phải ngủ một lần. Có lần đang đi trong phái thì ngủ quên, làm một sư tỷ bên cạnh ta sợ quá.

Lâm Thiên cau mày, tuy tu vi của Linh Anh hơi thấp nhưng cũng cỡ Kim Đan kỳ, mười ngày, nửa tháng không ngủ cũng sẽ không mệt nhọc. Bộ dạng của Linh Anh hơi bất thường, nhưng giờ đang bận việc, kiểm tra thân thể thì chờ về sau sẽ tính.

Trên Lang sơn vang tiếng rống ngay ngắn.

- Báo thù!

- Báo thù!

Gần Lang sơn vây quanh nhiều tu chân giả, ai nấy xì xầm bàn tán.

- Đạo hữu biết chuyện gì xảy ra không?

Một người đáp:

- Không rõ nữa, Tả phái chủ tức giận, e rằng có việc lớn xảy ra.

- Tin tức nội bộ Thiên Lang phái hình như là Tả Ngạn, Tả thiếu chủ đã chết.

Nam nhân trung niên nhỏ giọng nói:

- Thiên Lang phái đang định trả thù, chúng ta tránh xa chút, nếu bị liên lụy thì không hay.

- Tả Ngạn chết rồi? Tốt quá đi, trời thương.


Người Thiên Lang phái đã về đông đủ thì Lâm Thiên không chờ nữa, hắn nắm tay Linh Anh đến bên trên ngay đằng trước Lang sơn.

Lâm Thiên đánh nhanh từng đợt pháp quyết. Trận pháp bình thường thì lòng máy động một cái là hắn phát động được. Nhưng Vô Lượng Lôi Kiếp trận là trận pháp thượng cổ, yêu cầu cực cao, với tu vi của Lâm Thiên cũng phải bấm quyết mới phát động được. Người bình thường dù biết Vô Lượng Lôi Kiếp trận cũng không có thực lực phát động.

Tổng cộng ba vạn sáu ngàn pháp quyết, Lâm Thiên mất ba giây mới làm xong. Nếu trong chiến đấu thì đã sớm bị người đánh không biết bao nhiêu lần, nhưng Thiên Lang phái cho Lâm Thiên thời gian vài giây.

Lâm Thiên quát:

- Trận thành!

Một lôi quả cầu ánh sáng màu tím xuất hiện trong tay Lâm Thiên, hắn vung tay lên, lôi quả cầu ánh sáng rất nhanh bay lên trên đỉnh Lang sơn vài trăm thước. Lôi quả cầu ánh sáng phát ra màn sáng màu tím nhạt, chớp mắt bao phủ nguyên Lang sơn. Lâm Thiên thở phào, lòng thầm chửi Vô Lượng Lôi Kiếp trận đúng là biến thái, tiêu hao hết một phần ba hồn lực trong người hắn. Lâm Thiên là tu vi đỉnh cấp đế, công lực một phần ba không thua gì toàn bộ công lực của cao thủ cấp đế hậu kỳ. Tức là nếu cấp đế hậu kỳ muốn phát động Lâm tiền bối sẽ mất hết công lực trong một lúc.

Lâm Thiên thầm nghĩ:

- Hèn gì thứ này suýt biến mất trong dòng sông lịch sử, gân già còn hơn gân con gà.

Linh Anh chỉ vào số người trên Lang sơn, kêu lên:

- Lâm đại ca, bọn họ muốn xông ra!

Lâm Thiên mỉm cười nói:

- Bọn họ không xông ra được.

Tiêu hao một phần ba hồn lực của hắn, nếu bị người dễ dàng xông ra thì Lâm Thiên sẽ đào người sáng tạo trận pháp này ra hành xác.

Quả nhiên đám người đó đụng phải màn sáng màu tím bị bắn ngược về, có người dùng sức hơi mạnh bị phản lực làm bị thương.

Tả Thiền xuất hiện đằng trước màn sáng chỉ huy hai cao thủ thực lực Độ Kiếp Kỳ bên cạnh mình:

- Công kích, phá thứ này cho ta!

Hai cao thủ Độ Kiếp Kỳ cung kính nói:

- Tuân lệnh!

Lâm Thiên mỉm cười nhìn, thầm nghĩ:

- Công kích đi, công kích đi, đỡ cho ta khỏi phải khởi động. Vô Lượng Lôi Kiếp trận bị công kích đến trình độ nhất định sẽ tự khởi động.

Hai cao thủ Độ Kiếp Kỳ phi kiếm bay khỏi người, chọn một chỗ công kích. Hai phi kiếm cùng một thời gian đánh trúng màn sáng, không có thanh âm phát ra nhưng màn sáng tỏa ánh sáng tím chói mắt.

Lâm Thiên cười khẽ:

- Chúc mừng các ngươi, thẩm phán bắt đầu!

Phát động Vô Lượng Lôi Kiếp trận rất khó, không đối phó cao thủ được, nhưng nếu dùng trong trường hợp hiện tại thì vẫn hữu dụng. Đương nhiên không quá tốt, vì tiêu hao cực lớn, chỉ có Lâm Thiên là không thèm để bụng, trừ hắn ra trong hai giới tiên ma không mấy người chọn sử dụng Vô Lượng Lôi Kiếp trận. Trong mắt các đại nhân vật thì một môn phái tu chân nho nhỏ một chiêu diệt hết cho gọn.

Từng tia chớp màu tím hoặc lớn hoặc nhỏ xuất hiện trong Vô Lượng Lôi Kiếp trận, mỗi tia chớp giáng xuống một người. Ngàn tia chớp cùng công kích, cảnh tượng rất đáng sợ.

Linh Anh thì thào:

- Đẹp quá.

Lâm Thiên mỉm cười nói:

- Đúng rồi, rất đẹp, nhưng đám người Thiên Lang phái trên Lang sơn có lẽ không cùng cái nhìn với chúng ta.

Các tia chớp thẩm phán hành vi phạm tội của đám người trong Thiên Lang phái. Người tội ác ngập trời thì khỏi phải nói, bị lôi điện hủy diệt, dù là cao thủ Độ Kiếp Kỳ, Đại Thừa Kỳ cũng không đỡ nổi.

Với người tội không đáng chết thì lôi điện sẽ tùy theo tội mà đem lại đau đớn, trừ đi một phần tu vi của họ. Ngăn cản thì không thể nào, những tia chớp tím bỏ qua bất cứ pháp bảo nào, trực tiếp công kích lên người Thiên Lang phái.

Lâm Thiên lắc đầu nói:

- Một ngàn hai trăm năm mươi có hơn một ngàn một trăm người chết dưới lôi điện hủy diệt, còn lại chút người đều bị sét đánh. Toàn bộ Thiên Lang phái đều mục nát rồi.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.