Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 15: Cái Bẫy.

Tiểu thuyết gốc · 1596 chữ

Chương 15: Cái Bẫy.

Tô Dĩnh đi ra khỏi nhà hàng , tài xế của cô cô cũng là một gã người Trung Quốc tầm 32,33 tuổi đã đợi ở bên ngoài.

Vừa bước lên xe thì cô nàng đã” hừ “một tiếng hiện lên vẻ cau có , gã tài xế có vẻ địa vị cũng không thấp.

Thấy Tô Dĩnh có vẻ không vui nên lên tiếng hỏi.

_Sao vậy , có ai chọc tức ngươi sao?

Tô Dĩnh phồng mồm trợn mắt.

_Ngoại trừ cái tên Lâm Phong đấy thì còn ai !?

Vẻ mặt của cô thay đổi 180* so với lúc nói chuyện với Lâm Phong, trông chẳng khác gì con mèo con đang giận dỗi.

Tên lái xe cười khổ ,tính cách của cô đại tiểu thư họ Tô này hắn còn không rõ hay sao? Tám phần là do cô ta quá kiêu ngạo.

Ban đầu được cử đi làm lái xe kiểm vệ sĩ của cô ta cũng khiến hắn rất đau đầu, cũng may là sau bao nhiêu công sức của hắn bỏ ra thì mọi chuyện đã tốt hơn , ukm , tốt theo một hướng mà hắn chưa ngờ tới.

_Ta nghĩ ngươi nên cố gắng làm hòa với hắn, cứ coi như là vì công việc đi , dù sao nếu nhiệu vụ lần này hoàn thành thì có lẽ sau này các ngươi sẽ phải gặp nhau nhiều đấy!

_Ý ngươi là ta mới là người có lỗi ? Ta phải đi xin lỗi hắn sao? Dương Thụy Hải ngươi muốn chết sao ?

Tô Dĩnh tức giận dùng tay cấu vào eo của Dương Thụy Hải khiến hắn kêu oai oái.

_Đau đau đau , ta sai ,ta sai rồi !!

Lúc này Tô Dĩnh mới bớt giận thả hắn ra .

_Ta không biết , người làm ta tức giận rồi1

Dương Thụy Hải xoa cái eo đau buốt , không hiểu sao nữ nhân ai cũng biết chiêu này.

_Hảo hảo, ta xin lỗi , bảo bối của ta , ngươi muốn ta đền bù cái gì nào .

Nghe Dương Thụy Hải nói vậy, cặp mắt của Tô Dĩnh bắt đầu hiện lên vẻ lẳng lơ , d*m đãng.

_Ta biết làm sao để hết giận rồi!

Sau đó chen vào giữa hai chân hắn, cả người bắt đầu trườn dần dẫn xuống sàn xe.

Dương Thụy Hải bắt đầu cảm thấy không ổn, hắn cảm nhận được một đôi tay trắng trẻo kéo kho* quần hắn xuống , * của hắn bị cầm bằng một đôi tay mắt lạnh làm hắn suýt nữa rít ga đâm vào mấy chiếc xe bên cạnh, chưa dừng lại ở đó hắn còn cảm giác * của mình bị nuốt chửng rồi bị quấn quanh ở một nơi ẩm ướt , đúng là chửng theo nghĩa đen.

_D..dừng lại..n..guy hiểm..ưa… !

Thế là trên đường xuất hiện một chiếc ô tô lưc nhanh lúc chậm như kiểu ngáo đá , may mà cả đoạn đường không gặp phải anh Pikachu vàng nào nên không bị bế lên đồn.

--------------------

Cũng vào lúc này , một chiếc Ex màu đen đang âm thầm bám theo chiếc xe ô tô của Tô Dĩnh và Dương Thụy Hải, vì mãi mê tình tứ mà họ không thể nhận ra rằng mình đã bị bám đuôi , dù khoảng cách của hai chiếc xe chưa đến 100m.

Người đang chạy chiếc Ex đó chính là Phi báo , kẻ mà Tô Dĩnh và Lâm Phong vừa có ý định tiêu diệt lúc nãy.

Chiếc xe của được Dương Thụy Hải điều khiển một cách khó khăn mới dừng lại ở trước một khách sạn 5* trong thành phố .

Phi báo đang định phi xe theo vào thì bỗng một cảm giác nguy hiểm vang lên trong đầu , cảm giác này hắn đã từng trải qua vài lần , một trong số đấy là lần mà hắn bị một tên trùm buôn ma túy người Trung Quốc dí súng vào sau đầu… sau đó tên trùm đấy bị hắn giết chết.

Nhưng Phi báo cũng không chủ quan mà xông lên, hắn dừng xe lại ở một con ngõ ,đang chuẩn bị tìm kiếm mối nguy hiểm xuất phát từ đâu thì có một cú điện thoại gọi tới.

Là số người quen,vừa tiếp máy thì người bên kia đã nói.

_Lùi lại 200m , rẽ vào quán bia hơi Lan Chín cạnh đó , đi thẳng vào là thấy .

Phí báo nhíu mày, nhưng vẫn trả lời rất lễ phép .

_Dạ?Tại sao ?

_Ực ực haaa~,mày cứ vào đi sẽ biết .

Đầu dây bên kia hình như vừa nói vừa uống bia , Phi báo cúp điện thoại rồi đi theo lời chỉ dẫn đến quán bia Lan Chín.

Vừa bước vào thì hắn đã nhìn thấy một người đàn ông tầm 50 tuổi , thể trạng hơi say sỉn đang ngồi trong một góc ít người.

Phi báo vừa bươc vào thì người đàn ông đấy đã phát hiện ra hắn.

_Uây ,bên này ,bên này này Phi ~

Phi báo vừa ngồi xuống thì người đàn ông đó đã rót cho hắn một cốc bia.

_Nào ,uống với chú một cốc đã 1! 2! 3! Zoo.

Thế là hắnvùa kịp ngồi xuống đã phải nâng cốc bia lênuống cạn.

Sau đó sợ lại bị rót thêm cốc nữa nên hắn vội lên tiếng trước.

_Chú Tân , sao chú lại ở đây?

Người đàn ông gắp cho hắn một miếng thịt gà vào bát rồi hỏi ngược lại.

_Cái đó chú phải hỏi lại mày , tại sao mày lại theo dõi chiếc xe đó !

Nghe người đàn ông , chính là chú Tân hỏi thì Phi báo móc trọng túi ra chiếc điện thoại rồi hai tay đưa cho chú Tân.

_Có lí do cả đó chú , chú xem đi !

Chú Tân cầm chiếc điện thoại xăm soi một lúc rồi ra hiệu cho Phi báo lại gần một chút , sau đó “Bốp”một cái vào đầu.

_Nội cha mày , không mở khóa sao tao coi được , mở cái coi?

Phi Báo vừa xoa đầu vừa cười khà khà khà.

_Cháu quên mất !!

Rồi nhanh tay mở mật khẩu điện thoại, bộ dáng y hệt một thằng nhóc bị chú bác trong nhà dạy dỗ .

Chú Tân cầm chiếc diện thoại của hắn , ở trong đó có rất nhiều bức ảnh và cuộn phim gi âm , đại khái là cái thằng to con ngồi trước mặt một mình xông vào tận hang ổ xô lô với một đám tội phạm buôn bán ma túy có vũ trang .

Quen với Phi báo mấy năm ,cũng coi như qua được gai đoạn bị bất ngờ lên cơn đau tim , thậm chí ông chú còn không thèm hỏi hắn tại sao nghe trọng video có cả tiếng Aka mà không có viên nào ghim vào người hắn.

Sau khi coi hết chỗ tư liệu mà Phi báo đưa cho, chú Tân lai rót thêm một một cốc bia nữa đưa lên miệng uống.

_Khaaa~ , thì ra cái hang ổ ở Thái Nguyên hôm trước bị đánh sập là do mày làm hả?

Phi báo gật đầu.

_Dạ đúng? Chú cũng biết ạ?

_Cái gì mày làm tao chả biết ?Hừm !

Tiện tay lại cho Phi báo ăn một cái cái bỗ đầu.

_Ui đau ! Sao đánh cháu hoài vậy!!

Chú Tân tức giận.

_Không đánh mày thì đánh ai , suýt nữa hỏng hết kế hoạch có tao đó biết không!

Phi báo nhạy cảm bắt được hai từ “Kế hoạnh” trong trong lời nói của chú chú Tân.

_Kế hoạch ?Kế hoạch gì vậy chú?

_Mày biết để làm gì?

Phi báo cười hề hề rót cho chú Tân thêm cốc bia nữa.

_ Thì chú cứ nói cho con , biết đâu con giúp được thì sao.

Chú Tân cầm cốc bia vừa định cho lên môi lại đặt xuống .

_Đúng là có việc cho mày thật ,nhưng vụ này chơi lớn lắm , mày rang đủ sức chơi cùng không?

_Lớn tới mức nào vậy chú?

Chú tân nhìn xung quanh một lượt rồi ra ra hiệu cho hắn kề gần tai lại nói nhỏ mấy câu.

Nghe xóng thì mắt Phi báo sáng lên.

_Trời đất , lớn vậy luôn hả chú?

Chú Tân gật đầu.

_Ừa ! lớn vậy đó , mày ráng sức mày chơi được không .

Phi báo nghe vậy thì gật đầu không hề do dự.

_Có chứ sao không chú , vui vậy sao không chơi cho được.

Thấy hắn như vậy thì chú Tân vừa bục vừa buồn cười , giơ đũa lên làm bộ định đánh hắn.

_Vui cha nội mày !!

Nhìn tên to con trước mặt tưởng thật cuống quýt giơ tay lên đỡ thì bật cười , ông chú cầm chén bia lên uống một hơi cạn sạch rồi vỗ vai hắn.

_Thôi muộn rồi , mày về nghỉ sớm đi , có gì mai chú kêu mày qua nói chuyện.

_Dạ cháu biết rồi ,chú về ạ.

Sau quay ra vẫy một nhân viên phục vụ .

_Cho anh tính tiền em ơi.

Chú Tân thấy vậy hài lòng gật đầu , trẻ con dễ dậy , sau đó lại vỗ vai hắn cái nữa.

_Chú về đây!

_Dạ , chú về!

Sau đó chú Tân mới bước chân đi ra khỏi quán bia.

Bạn đang đọc Thanh Niên Cứng Ở Thành Thị. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 142

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.