Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14: Sự nham hiểm của đặc công Trung Quốc.

Tiểu thuyết gốc · 1864 chữ

Chương 14: Sự nham hiểm của đặc công Trung Quốc.

Với đa số người thì ban đêm là quang thời gian nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt mỏi, nhưng với số còn lại thì ban đêm mới là lúc bắt đầu một ngày của họ.

Nhưng tụ điểm ăn chơi , đua xe, bar bủng hay thậm chí là những anh cảnh sát cơ động bắt đầu đi tuần.

Đêm tối cũng là thời điểm thích hợp để những thứ bẩn thỉu , mưu mô được dịp nổi lên.

Ở một con phố ăn uống nhộn nhịp nằm trên đường Lê Đức Thọ.

Trong một nhà hàng kinh doanh đồ ăn Trung Quốc, một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi ở một căn phòng được đặt từ trước đó, hắn ta vừa hút một điếu xì gà nhập khẩu từ Cuba vừa thỉnh thoảng nhìn đòng hồ như đang đợi ai đó, đôi mắt lúc nào cũng nheo lai như đang xuy nghĩ về một điều gì đó.

Người đàn ông không ai khác chính là Lâm tiên sinh , tên gián điệp người Trung Quốc đến Việt Nam với âm mưu phá hoại và hôm nay hắn ta có một cuộc hẹn tại nơi này .

Vào lúc đồng hồ điểm đến 9h13’ , một cô gái mở cửa bước vào căn phòng .

Một cô gái khá xinh đẹp với chiếc mũi cao và bờ môi mỏng, ánh mắt lúc nào cũng hiện lên vẻ tự tin thậm chí đến mức tự cao .

Vừa bước vào căn phòng cô gái đã nhíu mày .

_Ta không thích mùi thuốc!!

Đây là môt câu nói bằng tiếng Trung Quốc, điều này chứng tỏ cô không phải người Việt Nam,sau đó mới ngồi xuống bàn.

Lâm tiên sinh rất nể mặt dập tắt điếu xì gà, sau đó hắn nhìn đòng hồ.

_ 21h13’, ngươi đến muộn !

Hắn nói với giọng hết sức bình thường, nhưng dù vậy vẫn không che đi sự khó chịu của hắn.

Đối với một người làm công tác gián điệp , tình báo như hắn thì giờ giấc thực sự rất quan trọng , hắn ghét những ai đi muộn.

Nhưng cô gái kia phất lờ vẻ khó chịu của Lâm tiên sinh, cô bắt đầu ngồi xuống ,nếm thử các món ăn và đưa ra lời đánh giá.

_Thức ăn tạm được, tuy rằng không giống trong nước lắm , nhưng có thể nếm được chút hương vị quê nhà ở nơi như thế này cũng không tồi.

Nhiều năm làm gián điệp đã rèn luyện cho Lâm tiên sinh biết cách nhẫn nhịn rất giỏi , nhưng không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy cô gái này là hắn lại không nhịn được phải nghiến răng vì thái độ của cô ta.

Cái vẻ mặt tự cao tự đại tự cho là thông minh đó, cái sự ảo tưởng ngu ngốc mà lại tưởng là ngầu đó.

Cố gắng lấy lại bình tĩnh , vì hắn biết, một giây bốc đồng là cả đời hắn bốc c*t, cô gái trước mặt này hắn không trêu được.

Cô gái này tên là Tô Dĩnh, là người của Tô gia , một gia tộc rất có tầm ảnh hưởng trong quân đội Trung Quốc.

Khác với người có xuất thân bần hàn như hắn phải qua Việt Nam nằm vùng suốt mấy năm trời mới có được chút địa vị và quyền lực, Tô Dĩnh nhờ có sự trợ giúp của gia tộc nên thăng tiến rất nhanh, lần này cũng vậy, cô nàng mới được điều đến đây mấy tháng.

Mục đích chả phải hỗ trợ gì đâu , mọi kế hoạnh đều được hắn tính toán hết rồi , Tô dĩnh đến đây chỉ với mục đích tranh công để làm đẹp thêm lý lịch của bản thân .

Đấy chính là lợi thế của những người có ô dù , cẳm giác của Lâm tiên sinh lúc này giống như đang chuẩn bị ăn cơm thì có một con gián nhảy vào vậy, khiến người ta vừa ghen ghét vừa hâm mộ.

Nhưng hắn vẫn phải nhin , không nhịn cũng không được.

Hắn giả vờ bỏ qua hành động làm lơ bản thân của Tô Dĩnh, bởi vì có một số việc hắn cần có sự giúp đỡ của cô , hay đúng hơn là sự giúp đỡ của Tô gia.

_ Mọi thứ đã được chuyển đến nơi chưa!

Lần này thì Tô Dĩnh mới từ tốn lau miệng rồi trả lời hắn.

_Vẫn chưa , tối nay số hàng đó mới tới nơi được!

_Cái gì , chẳng phải chuyện này ta đã giao cho ngươi hoàn thành từ hôm qua rồi sao, ngươi có biết…

_Ayyyy~ zoo!

Tô Dĩnh giơ tay chặn ngang Lời của Lâm tiên sinh.

_Ngươi quá nóng vội rồi Lâm Phong, nóng vội thì không làm được chuyện lớn!!

_Đây không phải nóng vội , cô có biết việc này quan trọng đến mức nào không?!

Lâm phong tức giận , nhiều lúc hắn còn nghĩ rằng Tô Dĩnh chính là gián điệp của Việt Nam cài vào để phá hắn , mọi thứ từ lúc cô ta mó tay vào đều rối tung hết lên, thậm chí cả việc vận chuyển vũ khí vào Việt Nam mà hắn tính toán rất kỹ cũng bị cô ta phá rối.

Lại một lần nữa , thái độ của Lâm Phong Lại bị Tô Dĩnh phất lờ, cô nàng cầm ly rượu lên từ từ thưởng thức rồi nói.

_Ngươi phải bình tĩnh, lúc nãy thủ hạ của ta đã báo cáo số hàng đã được nhận, mọi chuyện chẳng phải vẫn rất ổn sao ?

_Vậy tại sao ngươi không hoàn thành vào ngày hôm qua ?

Tô Dĩnh nhún vai .

_Cái đấy không phải lỗi do ta, ai mà ngờ được cái quốc gia lạc hậu này lại có thể để một nơi quan trọng như bến cảng bị mất điện suốt cả một đêm , ta cũng không thể để xông thẳng vào đấy cướp đồ phải không?

Nói đến nước như vậy thì hắn cũng chỉ có thể chịu như vậy.

_Được rồi , vậy còn kế hoạch đã được định ra trước đó đừng để bị sai lầm .

Kế hoạch của Lâm Phong chính là tìm cách cho người giả làm dân chúng xung quanh trà trộn vào dân thường đang xem phái đoàn các nước, những người đó sẽ mang theo một loại bom mini có kích thước chỉ bằng những quả vải thông thường , lén bỏ chúng vào túi xách , cặp thậm chí là vứt luôn xuống đường, loại bom này tuy nhỏ như lại có sức sát thương lớn đến hơn 2m và nổ rất to dễ dàng gây hỗn loạn, sau đó là những quả bom được ẩn núp ở những tòa nhà cạnh đó không xa cũng sẽ tạo thành những vụ nổ liên tiếp làm tình hình khó kiểm soát hơn.

Tất nhiên làm vậy sẽ không làm bị thương được đại biểu của các quốc gia khác , nhưng nếu trong một nghi lễ quốc tế mà lại xảy ra một cuộc khủng bố khiến nhiều thường dân tử vong như vậy thì hậu quả có thể tưởng tượng được phần nào.

_Lâm Phong ,ta nghe nói ngươi định đem theo một đám người Việt về nước?

Hắn cũng chẳng bất ngờ gì khi Tô dĩnh biết về đám tay sai của hắn , chắc chắn Tô gia đã điều tra kỹ xong gốc gác của hắn rồi mới giám cho thành viên viên trong gia tộc sang mạo hiểm mò chiến công.

_Ta tự biết lo liệu!

Nói đến đám tay sai của mình khiến hắn không khỏi khinh thường , một đám ngu ngốc giúp hắn kiếm tiền mà thôi , dù sao lợi nhuận từ chỗ ma túy đấy hắn cũng được chia một phần, nhưng có nghĩa khi hết giá trị thì hắn cũng không nương tay mà bỏ rơi.

Sau khi kế hoạnh đánh bom hoàn thành thì việc xóa chứng cứ và rút hết nhân viên về nước đã không phải việc dễ dàng rồi , hắn hơi đâu mà lo cho người khác , nên ngay từ đầu những kẻ như Hải xăm đã được xác định là con chốt thí cản chân lực lượng của Việt Nam cho hắn .

Thậm chí trừ cái tên Lâm tiên sinh ra , hắn không hề hé lộ một chút thông tin nào cho bọn chúng cả, dù có bị phía chính phủ bắt được cùng lắm chỉ xác nhận vụ khủng bố do một người Trung Quốc gây ra, chẳng lien quan gì đến Lâm Phong hắn cả.

Tô Dĩnh cũng chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi , chứ cô cũng chẳng hơi đâu mà quan tâm.

Như chợt nhớ ra điều gì đó, cô rút ra một tập hồ sơ đưa cho Lâm Phong .

_Cấp trên vừa ra lệnh , nếu gặp được thì hãy tiêu diệt kẻ này , hắn ta đã giết chết 8 nhân viên vủa chúng ta .

Hắn cầm lấy tập hồ sơ rồi mở ra xem.

Trong tập hồ sơ đó thình lình lại là tư liệu của Phi báo , Lâm Phong lật đến một hồ sơ thì ánh mắt bỗng rụt lại.

_ Hắn là ….những tên đó sao?

Tô Dĩnh gật đầu .

_Chính là những kẻ như thế ?

Lâm Phong lắc đầu .

_Trừ khử hắn trong thời gian ngắn là điều gần như không thể, trừ khi sử dụng đến súng ống , nhưng hiện tại không phải lúc ồn ào.

Nghĩ đến việc đã có 8 thành viên nằm vùng bị Phi báo tiêu diet khiến hắn hơi lo lắng.

_Ngươi có chắc là hắn không phải là người của chính phủ Việt Nam không ?

Tô dĩnh trả lời.

_ Theo những gì điều tra được thì không, có lẽ do vì lí do gì đó mà đặc biệt nhằm vào tội phạm thôi, tính từ năm 2015 hắm ta đã triệt phá rất nhiều cứ điểm buôn người , ma túy , mại dâm…đây có thể là trùng hợp trong đó có 8 nhân viên nằm trong kế hoạnh tiêu thụ ma túy vào Việt Nam của chúng ta.

Nghe vậy thì Lâm Phong yên tâm hơn , xem ra chỉ là một tên võ biền muốn làm anh hùng thôi, không phải đặc biệt nhằm vào bọn hắn.

_Nếu không còn gì nữa thì ta phải đi về rồi !

Sau đó Tô Dĩnh cầm túi sách lên và đi ra ngoài .

Lâm Phong cũng không ngăn cản, hắn còn ước gì đi nhanh hơn một chút , hắn thừa biết Tô Dĩnh cũng không ưa gì hắn , có khi trong mắt ả hắn không khác gì một kẻ bề tôi, cái ánh mắt nhìn hắn lúc nào cũng đầy vẻ thượng đẳng và cao ngạo , hắn chúa ghét.

Nhưng vì nhiệm vụ , vì những ngày tháng sau này của hắn.

PHẢI NHỊN!!

Bạn đang đọc Thanh Niên Cứng Ở Thành Thị. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 147

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.