Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quan tài tặng quà

Tiểu thuyết gốc · 2088 chữ

Chương 10: Quan tài tặng quà

Một cánh cửa được thần thú mở ra

Lại Tử đi theo vào trong thì thấy nơi đây như một cung điện, nhưng hắn ngay lập tức lùi lại, thần thú cũng lùi lại, định ra ngoài nhưng cánh cửa đã tự đóng lại, Lại Tử dùng hết cách cũng không mở được, thần thú cũng lao vào cửa công kích nhưng cửa vẫn không xi nhê.

Cuồng đao được Lại Tử cầm trong tay, thần thú cũng đang trong tư thế sẵn sàng chiến đấu. 2 con yêu thú đang nhe nanh nhìn 1 người 1 thú đang bước vào, 2 con yêu thú nhìn thần thú có vẻ hơi sợ , nên chưa tấn công.

Lại Tử thì chưa thấy con yêu thú nào cao to như vậy gấp 4 lần con trâu trưởng thành, Nhìn 4 cái nanh của 2 con yêu thú mà Lại Tử muốn rớt tim ra ngoài. Nó to và dài như 2 cái chân của Lại Tử.

Thần thú thì cũng lui lại sát bên cửa

Lại Tử thầm than, con mẹ mày thần thú vào đây làm gì cho chết, ở ngoài có linh mạch tu luyện không sướng hơn sao.

Hai con thú nhìn nhau một cái rồi lao lên, Thần thú cũng lao lên, Lại Tử thì vận chân nguyên vào cuồng đao sau đó la lên Cuồng Long Huyễn Pháp, hắn cố điều khiển để thần thú không bị dính Đao pháp của hắn.

Hai con yêu thú dừng lại, Lại Tử chưa kiệp ra thức thứ hai Cuồng Long Nổi Loạn thì ầm một cái Lại Tử bị một cái tát ngay vào ngực văng ra cửa và bị dội ngược lại ngả ra đất, thổ ra một ngụm máu, sau đó lại ho vài cái rồi một ngụm máu lao ra từ miệng hắn. Yêu thú đang xông lên công kích con người đang nằm dưới đất thì bỗng dừng lại và lùi ra vài bước. Vì lúc này Thánh Hỏa Thần Thủy từ thức hải đi ra lơ lửng trên không.

Ngọn lửa ở trên đầu Lại Tử vài tất, Thánh Hỏa Thần Thủy không thể tự công kích nên chỉ bay lơ lửng bảo vệ Lại Tử.

Về phần thần thú thì lúc Lại Tử bổ 1 đao Cuồng Đao Huyễn Pháp, lúc hai yêu thú dừng lại 1 giây thì thần thú công kích con yêu thú còn lại, đánh nó bị thương nhưng không giết được và cũng đang đánh nhau

Thấy chủ nhân bị thương, thần thú lui lại đứng bên Lại Tử ,bảo vệ cho chủ nhân. Vì thần thú biết nếu chủ nhân chết thì thần thú cũng phải chết theo.

Hai con yêu thú thì một con đã bị thương, bị thần thú cho một kích con yêu thú kia bị thương cũng không nhẹ.

Lại Tử ngồi dậy điều động chân nguyên chữa thương. Vết thương trên ngực hắn bắt đầu khép lại và máu cũng đã ngưng chảy.

Cũng may là không bị cắn a, chỉ là 5 món vuốt mà đã sâu như vậy vào tới tận sương, nếu mà bị cắn chắc là đức đôi người ra rồi, Lại Tử thầm hô may mắn,

Ông trời của tôi ơi, bây giờ tôi phải làm sao đây, hắn thấy hai con yêu thú không tấn công nữa thì bảo Thánh Hỏa Thần Thủy và thần thú cù nhây, còn hắn thì một bên đánh lén.

Hắn đứng dậy, lùi ra sau sát cánh cửa, thần thú và THTT đứng hai bên phía trước hắn.

Lại Tử đứng khoảng 1 phút không thấy động tĩnh gì, hai yêu thú chỉ nhìn mồi lửa và thần thú, hai con yêu thú không coi trọng Lại Tử cho lắm nên chỉ cảnh giác một lửa một thú này.

Cơ hội đến rồi lại tử vung tay bữa một đao Cuồng Long Nổi Loạn vào con yêu thú không bị thương kia.

Do quá bất ngờ, con yêu thú không né được cũng như là đề phòng nên bị ăn một đao bay ra xa vài mét, thân thể be bét máu.

Lại Tử cũng choáng váng mặt mày vì bao nhiêu chân nguyên cũng đã hết mà con yêu thú không bị xẻ đôi như hắn đã giết mấy con yêu thú cấp khác.

Lại Tử ngồi bệt xuống than thầm, thôi xong, lần này thì Tử thật rồi.

Hắn cũng đâu có biết rằng con yêu thú kia bây giờ muốn chết hơn là sống, một nóng một lạnh, thân thể yêu thú bây giờ thân thì nóng như bị hỏa thiêu đã thế lại thêm cái lạnh thấu xương, cũng không biết phải diễn tả như thế bào cho hợp lý

Con thú bị thương cũng lui lại thêm vài bước nữa.

Thần thú như nắng hạn gặp được mồi lửa. Lao thẳng tới con yêu thú bị Lại Tử chém.

Ầm

Con yêu thú đang nằm cố gắng chịu đựng đứng lên thì bị đầu thần thú húc một cái nữa bay ra xa hơn 20m ngả gục không còn hơi thở.

Sau đó thì thần thú tiếp tục tấn công con yêu thú còn lại.

Lại Tử thấy thế thì hai chân xếp bằng bắt đầu thổ nạp.

Hai con , một yêu một thần chiến đấu với nhau hơn gần hai tiếng .

Lúc này Lại Tử phục hồi được vài phần chân nguyên, đứng dậy cầm Cuồng Đao, sau đó đứng nhìn chờ thời cơ.

Sau một vài phút ầm một cái Lại Tử lại vung đao đánh lén, vì có đề phòng nên con yêu thú kia tránh được.

Là yêu thú tương đương với Thiên Nguyên tu vi, nếu là người cũng cùng tu vi Thiên Nguyên đánh với yêu thú này, thì lúc thấy yêu thú cũng chạy dài chứ đừng nói gì là đánh.

Cũng may là đao kỹ và Cuồng Đao hơi bá, nên mới chém được con kia, nếu nó mà cẩn thận đề phòng, thì không cần né đao đó bổ xuống trúng nó cũng không sao, cùng lắm là bị thương ngoài da.

Lại Tử cứ canh có cơ hội là đánh lén. Mấy lần sau cũng thấy bại.

Có vẻ như con yêu thú đã hơi kệt sức. Bị dính 1 đao của Lại Tử, chỉ bị thương ngoài da, nhưng cái nóng lạnh khó chịu, sau vài tiếng tranh đấu nữa khiến yêu thú kiệt sức, lại dính thêm một đao, lần này con yêu thú phải đầu hàng chờ Thần thú giết.

Sau một hồi chiến đấu, Lại Tử ngồi ngay tại đó mà phục hồi vết thương cũng như là nạp chân nguyên.

1 ngày sau đó Lại Tử đứng dậy, đi tới đi lui nhìn xung quanh, lúc này đã hết nguy hiểm nên hắn cũng đỡ sợ rồi.

Lộc cộc hai tiếng Lại Tử nhìn xuống chân mình thấy 2 cục hình tròn màu xanh xám có phát ra chút ánh sáng.

Lại Tử nhìn thần thú hỏi đây là gì a.

Thần thú lấy chân chạm chạm vào hai viên tròn sao đó sau đó nhìn vào hai con yêu thú.

Lại Tử nhìn theo thì thấy hai con yêu thú dưới bụng đều có một cái lỗ.

Đây là yêu đan của yêu thú sao. Lại Tử hỏi.

Thần thú gật gật đầu, sau đó hai chân trước vồ về hai viên yêu đang về phía mình.

Lại Tử cười hỏi tiếp, mày muốn nó sao, thần thú lại gật đầu.

Lại Tử thu hai viên yêu đan vào một góc trong thần thức sau đó nói.

Nơi đó thuộc về mày, 2 viên đó cũng cho mày. Thần thú gật gật vẩy vẩy đuôi.

Đi thêm vài trăm mét thì dừng lại trước một cái quan tài. Lại Tử không nghĩ ngợi gì bật nắp quan tài ra.

Bên trong có 1 cái lò luyện đan, trên lò luyện đan thì có hai cái hộp, còn bên dưới thì 1 cái ngọc giản và một miếng da được cụn tròn lại. Kế bên thì có hai bình ngọc dùng để đựng đan dược. Còn bên trên đầu hòm thì có 1 bộ xương trắng, trên tay có một chiếc nhẫn trữ vật.

Chà chà nguy hiểm chết người như vậy mà nhận được mấy cái vớ vẫn này sao

Thiệt tình là, biết trước như vậy ta thà không xuống đây.

Hắn nhìn những thứ trong hòm rồi tự lầm bầm lẩm bẩm. Tại trái đất nhiều tiểu thuyết tu tiên tu chân gì đó, hắn đọc qua cũng rất nhiều, nhưng toàn là bị người ta hại sau đó rớt xuống núi, sau đó nhặt được bí kiếp võ công, hay là bị sét đánh linh hồn nhập vào một cao thủ sau đó nhờ vào cái xác đó tu luyện thành đại cao thủ.

Còn hắn thì phải tự làm tự chịu nai lưng đưa ngực ra bị đánh thừa chết thiếu sống mới nhận được bao nhiêu đây. Hắn mà về lại được trái đất nhất định sẽ viết tiểu thuyết sau đó nổi tiếng liền.

Sau một hồi tự kỷ hắn thu lò luyện đan vào thức hải. Mở hai cái hộp ra, thì là hai mồi lửa. trước tiên hắn luyện hóa hai mồi lửa sau đó cho vào trong cất luôn, hai mồi lửa không có cấm chế nên hắn luyện hóa dễ dàng. Sau đó thu luôn cái 2 cái bình ngọc và miếng da vào luôn trong thức hải.

Hắn ngắm nghía chiếc nhẫn trên tay bộ xương sau đó lấy luôn cho vào thức hải cất luôn.

Hắn nhìn bộ xương nói cảm ơn ông nha, tôi không biết ông là ai, nhưng trước tiên phải cảm ơn ông rất nhiều, quan tài này tặng tôi rất nhiều quà a, ông có muốn nằm xuống nghỉ ngơi không, hắn đặt bộ xương nằm xuống, bộ xương ngồi đã lâu nên xương cũng cứng, hắn phải một hồi lâu mới làm ngay ngắn được, tuy nhiên có vài chỗ bị hắn làm gãy, sau đó đậy nắp quan tài lại đi ra ngoài.

Lần này thì cánh cửa được một cách dễ dàng, hắn không hiểu lý do, nhưng ra được là tốt rồi.

Hắn vừa đi vừa than, cha chả dạo này trình độ tu vi tăng lên, trình độ vô sỉ của mình cũng tăng lên không kém a, rồi cười ha ha đi tới linh mạch.

Những món đồ đó hắn không coi mà ngồi xuống tu luyện.

Nhưng mới ngồi xuống thì, đại ca đại ca hai 2 mồi lửa đó cho em một cái được không em thôn phệ cái mồi lửa địa cấp kia, còn cái thiên hỏa để lại cho anh Thánh Hỏa Thần Thủy hưng phấn cầu xin.

Suy nghĩ một hồi rồi hắn nói, cái nào ngon bổ với mày thì cứ xơi, chừa lại tao một cái là được, Dù sao có mày mấy mồi lửa kia tao cũng không quan tâm,mày mạnh lên thì tính mạng của tao cũng được an toàn hơn xíu. nhưng phải chừa lại một cái để tao xài, vì mày nếu xài để người ta nhìn thấy tao có 1000 cái mạng cũng không đủ chết, Lại Tử nghiêm nghị nói. Dạ dạ đại ca, nói xong THTT lao đi vào trong thức hải định xơi cái mồi lửa.

Thì Lại Tử hỏi tiếp, mày hiểu biết rất nhiều a, nhưng mà mày không thể công kích được hay sao, tao cũng không biết cách sử dụng mày như thế nào để công kích à.

Sau này đại ca sẽ biết thôi, giờ đại ca biết cũng không có lợi gì mà ngược lại thì có hại cho đại ca.

Được rồi mày làm gì thì làm đi, Lại Tử nói với mồi lửa, mày lo xơi đồ của mày đi

Còn mày thì sao, có muốn vào trong không Lại Tử nhìn thần thú hỏi.

Thần thú gật gật

Ầy, tao còn chưa đặt tên cho mày nữa.

Nhìn nhìn thần thú Lại Tử nói, nhìn đầu mày như đầu rồng, thân thì như hổ vậy gọi mày là Long Hổ đi, thần thú nghe thì cao hứng gật đầu liên tục. Lại Tử đưa Long Hổ vào lại trong

Hắn nhìn cái hồ một chút rồi ngồi xuống bắt đầu tu luyện.

Bạn đang đọc Thánh Hỏa Thần Thủy sáng tác bởi TamDân

Truyện Thánh Hỏa Thần Thủy tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamDân
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.