Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu phục Thần thú

Tiểu thuyết gốc · 2490 chữ

Chương 9: Thu phục Thần thú

Lại Tử thầm than, xem ra đan dược cũng hết tác dụng rồi, nút viên cuối cung hắn chỉ miễn cưỡng nâng tu vi lên có 1 xíu.

Hắn tu luyện lâu như vậy mà cũng chẳng thấy ai tới sai hắn làm việc gì, nên hắn ra một quyết định.

Ngày hôm sau ăn uống xong. Để ý không có người hắn lẻn xuống nhà bếp chôm một đống thức ăn sau đó lên núi.

Lần này hắn đi hướng khác, đi vào sau bên trong rừng, khoảng 200km , ở đây vậy mà ít yêu thú. Hắn dừng lại sau đó bắt đầu luyện Cuồng Long đao pháp.

Qua thời gian ba tháng sống trong núi hắn luyện xong 2 thức, Cuồng Long Huyễn Pháp và Cuồng Long Nổi Loạn.

Cuồng đao cũng hưng phấn vô cùng.

Hắn thử đánh vào cây cổ thụ gần đó. Chiêu đầu tiên hắn thấy đẹp mắt nhưng cũng không mấy tác dụng mặc dù chiêu đánh ra có lan rộng, thức thứ 2 hắn mới hứng thú. Một đao đơn giản thế như chẻ tre nhưng một đao này khiến hắn kinh hỉ vui mừng, tu luyện mấy tháng coi như không uổng công à.

Một đao 1 cây cổ thụ chẻ làm hai, chẻ làm hai không nói, 1 nữa thì bị khô héo sau đó cháy và biến thành tro, còn một nữa thì bị đóng băng lại sao đó rã ra thành nước không còn tí bụi. Lúc trước nếu hắn để ý thì bây giờ cũng không ngạc nhiên như vậy, khi Cuồng đao mới nhận chủ cũng đã chặt một cây rồi, cũng bị thiêu rụi và đóng băng. Tuy nhiên lúc đó nếu so sánh với bây giờ thì kém xa.

Cha chà, lợi hại lợi hại a, càng luyện hắn càng hăn máu, một bãi cây cối xung quanh trong vòng 10km bị hắn san bằng không còn 1 mống.

Đột nhiên hắn nghĩ lại, linh căn của mình có quan hệ gì tới việc này không nhỉ, sư phụ và người thanh niên đó nói mình là song hệ linh căn thủy hỏa.

Nếu có liên quan thì thủy là nước nhưng tại sao lại đóng băng thế kia, nghĩ hoài mà cũng không thông.

Hắn quyết định vào sâu bên trong đi vào đó tu luyện, vừa luyện đao kỹ hắn vừa tu luyện tu vi.

Vài tháng sau đó tu vi của hắn cũng lên được luyện khí tầng 8. Hắn lại vào sâu hơn, nhưng lần này hắn cảm giác được nguy hiểm.

Quét ra xa hơn khoảng 10km, 1 đàn yêu thú hơn 100 con đang bao vây một yêu thú khác. Con yêu thú bị vây giống một con hổ, nhưng đầu của nó thì quái dị nhìn giống cái đầu rồng. Hình như con thú đó bị thương nên mới bị đám yêu thú bao vây như vậy.

Tiếng rống của mấy con yêu thú vang cả một góc trời, nhưng Lại Tử thấy lạ, bao vây rồi tại sao không tấn công.

Lại Tử chạy lại gần hơn sao đó vài cái nhảy hắn leo lên cổ thụ gần đó nhìn xuống nhìn từ trên xuống Lại Tử cũng gật gật đầu nói lí nhí trong miệng đẹp đẹp. Cái này mà có máy quay phim thì còn gì bằng.

Đợi một tiếng đồng hồ cũng không thấy tấn công, Lại Tử nghĩ, cái bọn yêu thú này nhây lắm, chắc là chờ con kia ngã xuống sau đó mới tấn công.

Đông như vậy chi bằng xuống luyện đao nhỉ. Nghĩ thì nghĩ thế hắn cũng không có gan, yêu thú cấp 1 cũng như với Hoàng Nguyên tu vi a, xuống cũng chỉ có chết.

Liều ăn nhiều, hắn nhảy xuống lại tới con gần nhất, một đao bổ ra hắn cũng không ngờ 1 đao Cuồng Long Nổi Loạn giết cũng 5 con, không còn một giọt máu.

Một đám yêu thú thấy bị tấn công liền không quan tâm con mồi mình đang bao vây nữa mà lao tới chỗ Lại Tử.

Lại Tử hoảng hồn la lên ta chỉ thử đao thôi đừng có tới à, sau đó quay đầu bỏ chạy, không biết vô tình hay cố ý hắn quay lại vận chân nguyên vào đao bửa ra thức thứ nhất Cuồng Long Huyễn pháp.

Một đám yêu thú đứng lại ngơ ngơ ngác ngác như phê cần. Một số đằng sau vọt tới thấy đồng bọn đứng lại thì cũng dừng lại luôn. Lại Tử cũng dừng lại sau đó dùng Cuồng Long Nổi Loạn bửa ra liên tục. Đám 100 con giờ chỉ còn 10 con.

Lại Tử cười to, tưởng thế nào, thì ra là thế a, 10 con yêu thú bắt đầu bỏ chạy

Lại Tử dùng thức thứ nhất, 1 đám đứng lại sau đó dùng thức thứ 2 giết sạch.

Lại Tử mừng rỡ đi tới con thú đang bị thương kia.

Con yêu thú thấy Lại Tử cầm đao định giết mình thì, quỳ xuống ánh mắt cầu xin như xin tha mạng.

Lại Tử hiếu kỳ tò mò, đi lại gần thì nghe bên trong thức hải có tiếng. Đại ca, con này là thần thú đấy, nếu ký khế ước với con này sau này cũng có nhiều chuyện tốt.

Ký khế ước là như thế nào. Lại Tử hỏi.

Thánh Hỏa Thần Thủy nói, nó đồng ý thì mới được, thần thú trên đời này rất ít, em không biết tu vi của nó được phân chia như thế nào, nhưng nếu tính theo tu vi ở đây thì ít nhất cũng là Địa Nguyên sơ kỳ.

Lại Tử nghe thế giật mình lui lại, không cần phải sợ, con thần thú này không có lực để đánh nữa đâu, đánh với người thường thì được.

Đại ca dùng bất cứ cách gì cũng phải thu nhận nó, nếu nó đồng ý chỉ cần nhỏ máu vào mi tâm là được, còn nếu không đồng ý thì có nhỏ hết máu trong người cũng không xi nhê, Sau khi nhận chủ nếu chủ nhân của nó chết nó cũng sẽ bị tự bạo chết theo, loại này hiếm và khó thu phục lắm, hiểu rồi, Lại Tử nói

Sau đó hắn bước tới giả vờ cầm đao lên dọa giết. Con thú lúc này như có linh tính nước mắt chảy dài.đầu thì cuối rạp xuống đất

Lại Tử hỏi. Mày muốn ta tha mạng sao, con thú gật gật đầu.

Vậy thì đi theo ta, nhận ta làm chủ ký khế ước với ta.

Con thú lắc đầu.

Sau một hồi khuyên nhủ con thú lắc đầu lia lịa.

Lại Tử bực mình dùng thức thứ hai bữa một đao vào tảng đá gần đó, cũng giống như cây hay yêu thú tảng đá không còn 1 xíu gì.

Ta hỏi lần cuối cùng ngươi có nhận ta làm chủ không nói xong Lại Tử đưa đao lên dọa, con thú lúc này ủy khuất vô cùng, nước mắt cũng chảy ra một lần nữa, cố gắng gật gật đầu.

Một vệt máu đính vào mi tâm con thú ,sau đó lặng mất tăm mất tích không thấy vết máu đâu nữa.

Đại ca, mau rút con dao trên thân nó ra , sau đó đưa vào đây để nó trị thương, nơi này có nhiều thảo dược và linh dược, nó sẽ tự biết trị thương.

Lại Tử hỏi ngược lại không phải không đưa vật sống vào được sao, nó là thần thú, huyết mạch thần thú khác với con người hay yêu thú khác, THTT nói

Được được, nghe đến đây Lại Tử rút cây phi đao trên thân con thú xuống, cầm máu xong sau đó đưa vào trong thức hải.

Lại Tử đi xung quanh tìm một điểm đẹp trên đỉnh núi, đào một cái động sau đó chui vào tu luyện.

Lại một tháng trôi qua Lại Tử chán nản, vì tu vi không thăng tiến nên bắt đầu vào sâu hơn. Vừa đi vừa nghĩ, cũng hay thiệt mồi lửa lợi hại, những thứ mình không biết thì nó lại biết. Nếu không có nó thì mình đâu có được cuồng đao và con thần thú.

Lúc này hắn đi tà tà ngắm phong cảnh chứ không chạy như điên nữa. Ầy không biết lúc nào mình có thể bay được nhỉ hắn thở dài lẩm bẩm.

Đại ca đại ca, luyện khí tầng 7 có thể bay được rồi a.

Bay được, nhưng ta không biết, Lại Tử cười khổ trả lời.

Muốn bay thì đơn giản, có công pháp học bay, còn một cách khác là dùng thần đao bay cũng được. THTT giải thích

Làm gì có thần đao hay công pháp bay mà bay, Lại Tử than vãn.

Cuồng đao, không phải thần đao thì là gì, nó là một Thần khí đó đại ca, 1 bảo bối mà ai cũng muốn cướp đoạt đó a.

Sao giờ ngươi mới nói, Lại Tử vừa vui vẻ vừa bực mình trách.

Có hỏi em đâu mà em nói, THTT ủy khuất trả lời.

Vậy làm thế nào để bay được, Lại Tử nhanh nhẩu hỏi tiếp.

Thì đại ca lôi Cuồng Đao ra rốt chân nguyên vào, dùng thần thức điều khiển, giờ đại ca là chủ nhân của nó muốn làm gì mà chẳng được. Muốn nó to hay nhỏ tùy đại ca àh.

Lạo Tử nghe đến đây thì ngay lập tức lôi Cuồng đao ra, rót chân nguyên vào sau đó thì Cuồng đao to nhỏ tùy hắn muốn, hắn ghiền quá nên cứ hết biến to thì lại nhỏ, lúc đầu còn khó về sau chỉ cần ý nghĩ của hắn thì Cuồng Đao làm theo ý muốn của hắn.

Lại Tử biến to Cuồng Đao sau đó điều khiển bay, lúc đầu ở dưới thấp vì hắn sợ té, nhưng luyện chừng vài ngày hắn đã như ý muốn, nhưng tiêu hao chân nguyên cũng không ít.

Lại Tử đang bay ngang qua một cái hồ nhỏ, thì tiếng ô ô trong thức hải vang lên, quyét vào thức hải hắn thấy thần thú như đang muốn nói gì. Hắn hạ xuống thu Cuồng Đao vào sau đó đưa thần thú ra ngoài, mồi lửa THTT ở trong đó cũng xin ra ngoài luôn. Lại Tử nhìn thần thú nói, hồi phục cũng nhanh nhỉ.

Không nhanh mới là lạ bao nhiêu cây cỏ nhân sâm còn lại có trong thức hải bị nó ăn sạch không hồi phục thì gọi nó là thần thú làm gì.

Thần thú chạy tới bờ hồ, dùng chân trước chỉ chỉ vào hồ sau đó ô ô vài tiếng.

Lại Tử đảo thần thức xuống nhưng không được.

Ầy, chắc là trận pháp ngăn thần thức rồi.

Có gì dưới đó sao, Lại Tử hỏi thần thú

Thần thú gật đầu

Lại Tử hỏi tiếp, có nguy hiểm không

Thần thú lại gật đầu

Nguy hiểm chết người không. Lại tử hỏi liên tục

Thần thú cũng gật đầu tiên tục

Vậy thì bỏ đi, nguy hiểm chết người vào đó làm gì, có được đồ tốt chết cũng có xài được đâu.

Lại Tử cũng tò mò hỏi, đồ tốt nhiều không.

Thần thú gật đầu.

Được, liều mạng một lần, chỉ một lần này thôi sau đó đưa mồi lửa vào trong. Đang định đưa thần thú vào trong thì thần thú ô ô vẩy đuôi, cạ cả mặt vào chân Lại Tử.

Mày cũng muốn đi sao, Lại Tử hỏi

Thần thú lại gật đầu

Vậy thì đi

Cứ thế 1 người 1 thú lặn xuống hồ, Lại Tử bây giờ đã là người tu chân, luyện khí tầng 8, nín thở lặn xuống 2 3 tiếng cũng là bình thường.

Nhưng lặn hơn 1 tiếng đồ hồ cũng không tới đáy. Lại Tử lặn tiếp, nhưng khi xuống gần thấy đáy thì chịu không nổi phải trồi lên

Hắn ngồi xuống để hồi phục lại chân nguyên thần thức cũng bị hao hơn phân nữa

Ngồi thổ nạp đến đêm. Thì đứng dậy.

Thần thú thấy Lại Tử đứng dậy thì lại chạy ra bờ hồ như là muốn xuống nữa

Lại Tử muốn thử một lần nữa, nếu không được thì bỏ thôi.

Cả hai bắt đầu lặn xuống. Nhưng lần này khác với lần trước nhanh tới đáy hơn.

Lại Tử bơi theo thần thú một lúc thì có một cánh cửa hình vuông nằm dưới đáy do thần thú bới đất cát ra.

Ầm ầm, thần thú dùng đầu nện vào cửa liên tục, khoảng 10 phút sau thì vì sự công kích bá đạo của thần thú cánh cửa được mở ra, Thần thú vào trước Lại Tử vào sau, khi Lại Tử vào cửa thì bị rơi tự do, Lại Tư lấy cuồng đao ra sau đó đứng trên cuồng đao.

Thần thú cũng được Lại Tử đưa lên cuồng đao từ từ hạ xuống. Khoảng 20 phút sau thì mới xuống tới đáy.

Ách đây mới là đáy sao, hồ nhỏ đã sâu như thế, dưới này còn sâu hơn, Lại Tử khâm phục người đã tạo ra nơi này.

Lại Tử đi theo thần thú thì tới một cái hồ nhỏ khoảng chừng cái bể bơi gia đình. Nước thì không thấy nhưng, khói thì nhiều.

Lại Tử thấy nơi đây thật là sảng khoái, linh khí có thể nói là nhiều vô tận.

Á, đây là linh mạch mà sư phụ đã nhắc tới sao.

Sự kích động của hắn không thể tả nổi Vì theo lời sư phụ hắn nói thì linh mạch rất khó tìm, hơn nữa lại rất hiếm. Nghe sư phụ hắn nói thì linh mạch sẽ sản xuất ra linh thạch có thể dùng để tu luyện.

Nhưng nơi đây không có một miếng linh thạch nào.

Đại ca không cần tìm, nơi này là linh mạch hạ phẩm, hơn nữa nó là loại nhỏ nữa không sản xuất nổi linh thạch.

Lại Tử cũng không nghĩ ra cái mồi lửa này là yêu tinh phương nào mà lợi hại như vậy, theo hắn được biết thì mồi lửa làm gì có thể thông linh mà nói chuyện được. Hơn nữa thứ gì cũng biết

Lại Tử nghi ngờ hỏi, sao mày có thể nói thông linh nói chuyện với ta được, đã thế lại biết rất nhiều.

THTT chỉ cười hề hề nhưng không nói gì,

Không nghe mồi lửa trả lời mà chỉ cười, Lại Tử lẩm bẩm gì đó đang định ngồi xuống tu luyện thì thấy thần thú chạy đi, Lại Tử nhíu mày một cái sau đó đi theo.

Bạn đang đọc Thánh Hỏa Thần Thủy sáng tác bởi TamDân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamDân
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.