Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trương Thiết Nam

Phiên bản Dịch · 1436 chữ

“Ha ha, mơ tưởng, mà kể cả có được Cự thể đan, chú mày nghĩ mình dùng được chắc?"

Ngay lúc này, bên cạnh đột ngột truyền đến một giọng nói.

Sau đó, một gã có làn da ngăm đen đi tới, khuôn mặt trái xoan, đóng bộ vest thẳng thượt, đầu cắt tóc ngắn, hiên ngang vững vàng, nhìn qua cực kỳ mạnh mẽ.

“Liên quan đến anh à?”

Thục Tiểu Hiệp trực tiếp trợn tròn mắt, đúng vậy, hắn bây giờ mới 16 tuổi, sáu sao Tông sư, muốn đột phá lên cảnh giới Đại tông sư là một quãng đường vô cùng dài.

Thục gia con cháu rất nhiều, nhưng tài năng như Thục Tiểu Uyển chỉ có một!

Mục đích hôm nay tới đây, cũng chỉ muốn tham gia náo nhiệt mà thôi. Thục Tiểu Hiệp chính là là như thế, chỗ nào càng đông càng vui, hắn càng thích tới.

Tên da đen không chấp hắn, mà quay qua Thục Tiểu Uyển, khéo miệng lộ ra hàm răng trắng bóng, cười cười, “Tiểu Uyển, đã lâu không gặp!”

Bên trong đôi mắt tình ý lưu chuyển dạ dào.

Đáy lòng Trần Phong lập tức cảnh giác, tên đen xì xì này không phải cũng là một trong những người theo đuổi Thục Tiểu Uyển đấy chứ?

Thục Tiểu Uyển lễ phép gật đầu, “Ra là anh Thiết Nam cũng ở đây!"

Nghe xong, khuôn mặt đang cười của Trương Thiết Nam cứng đờ, ra là gã cũng ở đây? Nơi này có bao nhiêu người, nhìn qua một cái là đếm hết cả thảy, chẳng lẽ nãy giờ cô không nhận ra?

Hừ, vậy có phải bản thân vừa bị làm lơ?

Thục Tiểu Hiệp bên cạnh lôi kéo tay áo gã, “Có mắt nhìn tí đi, không thấy anh rể tôi đang đứng chỗ này à?”

“Anh rể”

Trương Thiết Nam khẽ nhíu màu, anh mắt không tự chủ dừng trên người Trần Phong.

Trần Phong mỉm cười không nói gì, nhưng nụ cười ấy dường như chắc chắn câu nói vừa rồi.

Liếc mắt nhìn Trần Phong một cái, địch ý trên mặt gã bộc phát ra, “Tôi tên Trương Thiết Nam, xin hỏi đại danh của anh bạn đây?”

“Hắn tên Trần Phong, cùng chị tôi có hôn ước từ nhỏ……”

Không đợi Trần Phong trả lời, Thục Tiểu Hiệp bên cạnh đã nhanh nhảu giới thiệu.

“Trần Phong?”

Gã vừa nghe đến tên này, lông mày liền nhíu chặt, ngay sau đó như nghĩ tới cái gì, nhìn về phía Trần Phong, “ Ra là cậu!”

Hửm?

Trần Phong hơi ngạc nhiên, " Sao, anh biết tôi? ”

“Ha!”

Trương Thiết Nam cười lạnh một tiếng, “Cậu hẳn biết Triệu Lượng đi, hắn là môn đồ của cha tôi!”

Triệu Lượng?

Trần Phong hơi nhíu mày, đây tính là oan gia ngõ hẹp?

Bối cảnh Triệu Lượng, Trần Phong có được nghe qua, gia thế bình thường, cha mẹ cũng thuộc tầng lớp bình thường, được cái lúc gã đột phá gặp được một vị Đại tông sư, rồi thu làm học trò.

Hắn còn nghe nói vị kia ở Thục Trung thân phận địa vị không tầm thường, cho nên Triệu Lượng mới có thể cùng đám người Tiết Minh giao lưu.

Vị Đại tông sư kia, chính là cha của tên này?

Nhìn sơ qua, tên Thiết Nam này hẳn lớn hơn Triệu Lượng, ước chừng 24-25 tuổi, có vẻ cũng là Lực lượng hệ, hoặc là Phòng ngự hệ.

Hai hệ này trên cơ bản hỗ trợ lẫn nhau, Dị nhân Lực lượng, hay còn gọi là hệ sức mạnh, lực phòng thủ đương nhiên lớn hơn hệ khác. Tương tự, hệ Phòng ngự càng có ưu thế. Tuy hai mà một, tuy một mà chia làm hai mà thôi.

Advertisement

Trương Thiết Nam vừa nói, tay vừa đưa đến trước mặt Trần Phong, “ Em trai tôi có mắt không tròng, cuồng vọng tự đại, sớm nên chịu dạy bảo, tôi thay mặt nó xin lỗi!”

Nói thì rất khách khí, nhưng Trần Phong có thể cảm giác được, sâu bên trong đôi mặt là địch ý không kìm được.

Cái gọi là không ai vả mặt người khi đang cười, Trần Phong cũng duỗi tay ra.

“Trương Thiết Nam, đừng quá đáng, tôi biết anh sức lớn lực lớn, nhưng dẫu gì anh ấy cũng là anh rể tôi. Tốt nhất anh nên biết điều!” Thục Tiểu Hiệp ở bên cạnh cảnh cáo, hắn sao không hiểu ý đồ của gã.

“Tiểu Hiệp, chú ngày càng không lễ phép!”

Trương Thiết Nam quay ra liếc Thục Tiểu Hiệp, căn bản không hề để lời nói của hắn trong lòng. Ngược lại vì vậy mà nảy ra chút tâm tư.

Trực tiếp cầm lấy Trần Phong, như sợ Trần Phong chạy mất.

Trần Phong hiển nhiên dự đoán được ý đồ của gã, nhưng vẫn không thay đổi sắc mặt.

“Lần đầu gặp mặt, hạnh ngộ hạnh ngộ!”

Trương Thiết Nam làm bộ mặt tươi cười, cười đến thật thà. Nhưng tay không như thế, ra sức dùng lực.

Từ trong lời Triệu Lượng, gã cũng nghe phong phanh về Trần Phong. Nắm tay này, chủ yếu để thăm dò thực lực của hắn.

Lực này bỏ ra, ít nhất phải 40.000 cân.

Cùng lắm 4 sao Tông sư, sức mạnh đương nhiên vượt qua bình thường. Trương Thiết Nam biết lượng sức, không có dùng toàn lực với Trần Phong.

Nếu đổi là người bình thường, một nắm này, đã đủ đem xương cốt bàn tay bóp nát, huyết nhục trộn lẫn, không ra hình thù. Nhưng Trần Phong đâu phải người bình thường, hắn không có bất kì phản ứng gì.

“Trương Thiết Nam, anh ra tay rất nặng a!”

Trần Phong mặt mỉm cười, tư thái cực kỳ thong dong.

9 sao Tông Sư ư, hơn nữa tựa hồ là Lực lượng hệ Dị Nhân, cực hạn hẳn là 100.000 cân.

Lực lượng như vậy, Trần Phong hoàn toàn có thể chịu được!

Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn lại đây, Trương Thiết Nam, bọn họ vô cùng quen thuộc, gã còn có một biệt hiệu "Giả Thiên Vương". Như nào là Giả Thiên Vương, Giả là giả cười, ngoài mặt tươi cười thân thiện nhưng bên trong thâm độc không ai bằng. Thành thành thật thật, nhưng trên thực tế, dối trá cực điểm.

Nhìn qua thì giống hai người bạn tốt lâu ngày không gặp vui vẻ bắt tay, thực tế khẳng định hai người bây giờ đang phân chia cao thấp. Mấy người ở đây, đa số đều đã nếm qua trái đắng của gã, trong lòng đồng loạt vì Trần Phong thương xót.

Trần Phong cười đến thân thiện, nhưng rơi vào trong mắt Trương Thiết Nam không khác nào chế giễu cười nhạo, gã chịu không nổi.

Vụt! 100.000 cân!!!

Trương Thiết Nam bỗng nhiên tăng lực, nháy mắt liền dùng cực hạn bản thân. Mục đích rất đơn giản, lần này ra tay, gã muốn làm Trần Phong thừa nhận thua cuộc, đau đến quỳ trước mặt gã, khóc to kêu cha gọi mẹ. Sau đó gã sẽ giở lại bài cũ, dối trá nói nói bày câu, " Xấu hổ xấu hổ, tôi tay thô chân thô, có thói quen dùng cách thức như vậy đối người, không nghĩ tới cậu không chịu nổi!"

Hơn nữa, còn có thể nhân cơ hội đó ra oai trước mặt mọi người, đặc biệt là Thục Tiểu Uyển. Vứt đi mặt mũi của Trần Phong, thuận tiện giúp Triệu Lượng lấy lại lí lẽ.

Kế hoạch không tồi, nhưng hiện thực có hơi khác a.

100.000 cân này cũng chỉ đủ làm đôi lông mày Trần Phong khẽ nhíu. Lập tức gã liền cảm giác được trên tay truyền ngược lại một cổ lực lượng y hệt, va chạm công kích, không phân biệt thắng thua.

Sao có thể?

Trương Thiết Nam nháy mắt hiện lên kinh ngạc, hắn cũng là 9 sao Lực lượng hệ Tông sư?

100.000 cân là 100.000 đó. Chính là cực hạn Lực lượng Tông sư cảnh.

Hắn nhiều lắm cũng chỉ mới 20 tuổi, sao có thể đã đạt 9 sao Tông sư?

Hai tay giao nhau, đã có chút chênh lệch. Nhìn hai người nghiêm túc căng thẳng, ngu cũng biết đang làm gì.

Nhưng lâu như vậy rồi, sao còn chưa có kết quả a. Chẳng lẽ Trương Thiết Nam hôm nay gặp được đối thủ?

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.