Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật ngại quá!

Phiên bản Dịch · 1370 chữ

“Được lắm, có bàn lĩnh, khó trách tên ngu xuẩn Triệu Lượng kia không địch lại nổi!" Hai người giằng co không ngừng, đáy mắt Trương Thiết Nam nổi lên rét lạnh.

“Anh cũng vậy” Trần Phong nhàn nhạt cười cười, nhìn qua vô cùng nhẹ nhàng.

“Hừ, cậu cho rằng đó đã là cực hạn của tôi sao?”

Trương Thiết Nam hừ lạnh, ánh mắt thập phần hung ác, nham hiểm cùng dữ tợn.

Dị pháp, Kìm sắt tay!

Nháy mắt, tay phải Trương Thiết Nam biến thành thiết đen, dị năng bộc phát, bàn tay như biến thành chiếc kìm kẹp khổng lồ cực kỳ cứng rắn.

“Có thể để tôi phải dùng dị pháp, cậu nên tự hào đi!” Trương Thiết Nam thấp giọng nói một câu, sau đó kìm kẹp bỗng nhiên khóa chặt, đối với tay phải Trần Phong kẹp lấy.

Truyền thừa dị năng của Trương Thiết Nam cơ bản giống hệt Triệu Lượng, phòng ngự kết với lực lượng, đem cơ thể hóa sắt thép.

Kìm sắt tay này là một dị pháp, tuy rằng không phải loại dị bảo gì mới, nhưng gã vô cùng am hiểu. Thời điểm còn học đại học, gã chính là dùng nó để đạt được học vị Thạc sĩ.

Dưới sự thúc giục của dị năng, kìm sắt lợi dụng năng lực cứng rắn của thiết đen tạo ra một chiếc kìm vô hình.

Này một kìm này, thêm sự thăng cấp của thiết đen, phóng đại mấy lần sức mạnh, phải tới 200.000 kg.

Thể loại gì đây?

Dù cho có là cường giả Lực lượng hệ Dị Nhân chăng nữa, nhưng sức mạnh này cũng quá đang rồi. Sắp ngang bằng Đại tông sư rồi.

Trần Phong có thể chống lại Đại tông sư sao?

Không có khả năng, Trương Thiết Nam không tin, không thể tin Trần Phong có năng lực như vậy, chưa đến 20 tuổi đã đạt cảnh giới Đại tông sư, hừ, nghĩ ai cũng giống Thục Tiểu Uyển?

Trần Phong có chút ngạc nhiên, Trương Thiết Nam dùng dị pháp, sức mạnh đột nhiên tăng lên, thiếu chút nữa làm hắn đề phòng không kịp, lãnh đủ hậu quả.

Tay phải giống như bị chiếc kìm kẹp chặt, hơi hơi đau đớn. Chẳng qua, loại đau đớn này vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của Trần Phong.

“Có đi mà không có lại quả thật thất lễ!”

200.000 cân, đủ để cho bất kì vị Tông sư nào cũng phải e sợ. Đáng tiếc, người gã gặp được hôm nay, không phải ai khác mac là Trần Phong.

Hắn chưa từng thử qua giới hạn sức mạnh bản thân, có lẽ không đến 200.000 cân. Nhưng dù vậy, hắn cũng cơ rất nhiều biện pháp để đạt đến con số này.

Hừ, anh có dị pháp, chẳng lẽ tôi không có tiên pháp sao?

Trúc Cơ kỳ đâu phải làm cảnh!

Cự lực thuật!

Trong lòng niệm chú, tiên khí từng đợt từng đợt thi nhau chảy vào huyết mạch, tiến dần vào tay phải, dưới sự thúc giục một cổ sức mạnh tuôn trào màu bạc từ lòng bàn tay tỏa ra. Giống như bom nổ mạnh, mọi tế bào đều như điên cuồng gào thét phát lực.

150.000 cân!

200.000 cân!

250.000 cân!

300.000 cân!

Sức mạnh điên cuồng dâng lên, Trương Thiết Nam sắc mặt tái nhợt, gã có thể cảm giác được uy hiếp, ưu thế ban đâu lúc này biến mất không còn một mảnh.

Gã đồng dạng ra sức phát lực, muốn chống lại cỗ sức mạnh kia của Trần Phong, nhưng rất nhanh gã liền phát hiện, sức mạnh kia của Trần Phong đã vượt qua cực hạn của gã.

Giống như là một chiếc xe thể thao, bị xe đất lấp đầy.

……

Tay phải còn đang nắm lấy Trần Phong, Trương Thiết Nam cảm giác tay gã dần dần biến dạng, trong lòng không khỏi dâng lên sợ hãi.

Phải biết rằng, ở dị năng quán, tay gã từ khuỷu tay đi xuống đều được bổ sung sắt thép, không ngoại trừ máu, thịt. Từng tế bào đều được thiết hóa.

Gân cốt hòa nhập cùng ngón tay thành kìm sắt, lợi dụng nguyên lý đòn bẩy phát huy sức mạnh, lên đến 200.000 cân, nhưng sức mạnh như vậy, cư nhiên bị phản phệ?

Trương Thiết Nam dù thế nào cũng không thừa nhận, nhưng việc rành rành ngay trước mắt, mà người đang nếm trải không ai khác chính là bản thân. Tin hay không cũng không còn tác dụng, cánh tay sắt thép dưới lực lượng của Trần Phong hoàn toàn phế bỏ.

Rắc rắc……

Âm thanh gãy vụn của kim loại, cực kỳ chói tai, làm người nghe không khỏi ê răng.

Trương Thiết Nam vốn còn muốn gắng gượng thêm một lúc, nhưng gã phát hiện chính mình chịu không nổi.

Đau quá!

Đau như đứt từng khúc ruột, loại đau đớn này không từ ngữ nào có thể diễn tả thành lời.

Ngẩng đầu nhìn Trần Phong, Trương Thiết Nam bây giờ đã mất hết khí thế vừa rồi, dùng ánh mắt cầu xin nhìn hắn.

Đúng, chính là cầu xin. Cầu xin hắn nương tay, cầu xin hắn cho gã chút mặt mũi cuối cùng.

Nhưng Trần Phong một chút cũng không để ý, làm như không thấy bộ dáng đáng thương kia.

Thử hỏi nếu đổi lại đứng vị trí hắn lúc này là Trương Thiết Nam, gã sẽ buôn tha cho mình sao? Đáp án thật rõ ràng không thể!

Gã nghĩ thật tốt, tự mình gây chuyện, thấy không xong liền xin lui? Thiên hạ nào có chuyện tố như vậy?

“Rắc……”

Trần Phong lần thứ hai rót vào tiên khí, tiên pháp Cự lực thuật thúc giục đến mức tận cùng, trong nháy mắt, lực lượng đạt tới giới hạn khủng bố 500.000 cân.

Sức mạnh như vậy, tuy chưa phải cực hạn, nhưng Trần Phong phải xem xét đến việc cơ thể có chịu đựng nổi không. Rốt cuộc, Trúc Cơ kỳ thân thể mức độ nhất định, nếu sức mạnh vượt quá 500.000 cân, hắn không dám đảm bảo đảm thân thể của mình có thể hay không trực tiếp nổ tung.

500.000 cân!

Tương đương sức mạnh của Đại tông sư cảnh 5 sao!

Lấy lực chống lực, hiển nhiên bên nào lớn hơn bên ấy thắng. Trương Thiết Nam thấy tay mình nháy mắt dập nát, đau đớn đột ngột vọt thẳng lên đầu, cánh tay mất hoàn toàn cảm giác.

“A!”

Gã kêu gào thảm thiết, giọng khản đặc, kinh thiên động địa. Giống như con heo bị người chọc tiết, toàn bộ đỉnh Thượng Vũ Vân đều bị tiếng thét của gã lay động!

Trần Phong lúc này rốt cuộc buông tay!

Trương Thiết Nam đỡ lấy cánh tay, trực tiếp ngồi bệt xuống đất. Mọi người ai đấy đều trông rõ ràng, cánh tay mà gã luôn tự hào kia, hoàn toàn vặn vẹo, năm ngón tay bị túm thành một đống.

Nhìn bộ dáng thảm bại này, mọi người xung quanh da mặt khẽ run lên, dường như tay chính mình bị bóp nát. Không nỡ nhìn.

Người này sao có thể? Cư nhiên đem Trương Thiết Nam trừng trị?

Bọn họ không nén nổi tò mò quay về phía Trần Phong, không ai không biết, sức mạnh của gã như thế nào, vậy mà lại dễ dàng bị nghiền nát, cấp độ này tồn tại bao nhiêu a?

Đáy lòng dâng lên hai chữ "Kiêng kị".

Trần Phong không để ý, cười trầm ngâm, " Chao ôi. Anh Nam, thật ngại quá, con người tôi ấy mà, tay thô thịt thô, chót ra tay hơi mạnh, không làm bị thương anh chứ?"

Dối trá, này mẹ nó vẻ mặt cũng quá dối trá!

Trương Thiết Nam chịu đựng đau đớn, mấy ngón tay vừa bẻ lại, liền nghe được lời này của hắn thiếu chút nữa buồn bực đến hộc máu.

Đây không phải lời thoại của gã sao? Giờ đổi lại tên này, quá mức bắt nạt người!!!

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.