Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Triệu Quyền

Phiên bản Dịch · 1404 chữ

- Cái gì? Biến mất?

- Không phải chúng ta gặp quỷ chứ?

Lúc này tất cả mọi người đều như gặp mộng, đặc biệt là nam tử trung niên kia càng thêm hoảng sợ, hiển nhiên hắn bị cử động của Tiếu Nhiên dọa giật mình!

- Phụ thân, ngươi thấy đấy, ta có nói sai đâu, lúc trước hắn cũng đột nhiên xuất hiện như vậy!

Ngược lại thì Vân nhi tỏ vẻ u oán giải thích với phụ thân!

Sắc mặt nam tử trung niên tối sầm lại!

Bây giờ là tình huống gì rồi mà nữ nhi mình còn quấn quít điều này!

Bỗng nhiên Tiếu Nhiên lại xuất hiện trước mặt mọi người lần nữa, mà trong tay hắn còn xách một tên nam tử!

Lúc này hắn không áo không quần gì cả, mặt mũi thì vẫn tính là thanh tú!

Nam tử cũng tỏ ra như gặp mộng, vừa rồi mình rõ ràng đang hưởng thụ tại hậu cung, thế nào mà sau một khắc đã bị người khác đưa đến nơi này!

- Hoàng thượng!

Ngay khi thấy nam tử kia thì sắc mặt của phụ thân Vân nhi hơi ngẩn ra, sau đó dọa sợ đến giật mình quỳ xuống!

- Dương ái khanh? Tại sao ta lại ở chỗ này?

Lúc này Hoàng Đế cũng tỏ vẻ không tưởng tượng nổi nhìn nam tử trung niên.

- Không cần nhìn, là ta mang ngươi đến đây!

Tiếu Nhiên nói.

- Ngươi... Ngươi là người nào?

Thanh niên tỏ vẻ như gặp mộng nhìn Tiếu Nhiên, vừa rồi hình như hắn thật sự thấy Tiếu Nhiên!

- Ta là ai? Ta có thể tiện tay đập chết ngươi, nghiền nát hoàng triều của ngươi!

Tiếu Nhiên nói!

- Ngươi... Ngươi là Tiên Nhân trong truyền thuyết?

Lúc này thanh niên mới kịp phản ứng, sau đó hắn tỏ vẻ kính sợ nhìn Tiếu Nhiên.

Trong chớp mắt mang hắn từ hậu cung tới đây, loại thủ đoạn này chỉ có Tiên Nhân trong truyền thuyết mới có thể làm được!

Mà thân là Hoàng Đế, hắn biết nhiều việc hơn xa người bình thường!

- Tiên Nhân? Ngươi cũng có thể hiểu như vậy!

Tiếu Nhiên từ chối cho ý kiến.

Trong mắt hắn, Tiên Nhân còn chưa đủ hắn động tay, nếu hắn muốn thì Tiên Nhân đến cũng phải quỳ!

- Tiên Nhân?

Lúc này nam tử trung niên cũng sầu thảm, nam tử trước mắt này lại là Tiên Nhân trong truyền thuyết?

Nhưng Tiên Nhân không phải nên để râu dài, tóc bạc, mặc áo dài sao?

- Không biết Tiên Nhân tìm ta là có chuyện gì?

Lúc này thanh niên kia cũng không dám lỗ mãng mà cung cung kính kính dò hỏi, dù sao hắn cũng không ngốc, người ta có thể mang hắn ra ngoài mà thần không biết quỷ không hay thì muốn giết hắn thật sự quá dễ dàng!

- Đơn giản, nàng không muốn gả cho Triệu Quyền, ngươi xem đó mà làm thôi!

Tiếu Nhiên nói một cách dửng dưng!

- Chỉ là chuyện này?

Sắc mặt thanh niên chợt tối sầm lại, không nghĩ tới Tiên Nhân trước mắt mang hắn tới nơi này chỉ để giải quyết một chuyện nhỏ như vậy!

- Chỉ đơn giản như vậy!

Tiếu Nhiên nói!

- Ha ha ha, Dương Vân, ta tới thành thân với ngươi đây!

Bỗng nhiên ngoài cửa có một giọng nói ngang ngược vang lên, sau đó đám người Tiếu Nhiên liền nghe được một loạt tiếng bước chân truyền tới!

- Cô gia, tiểu thư vẫn còn thay quần áo, ngươi không thể đi vào!

Lúc này tỳ nữ giữ ở ngoài cửa định ngăn lại đối phương!

- Cút ngay, ngươi cũng đã gọi ta là cô gia, ta vào phòng nương tử của ta thì có vấn đề gì?

Giọng nói phách lối kia lại vang lên lần nữa, còn kèm theo tiếng tỳ nữ bị đẩy ngã, chỉ thấy một tên thanh niên sãi bước đi vào đại sảnh!

- Vân nhi, ta đã tới!

Đó là một thanh niên rất anh tuấn, trên mặt mang theo tư thái ngang ngược càn rỡ, thỉnh thoảng còn lộ ra vẻ dâm tà bỉ ổi!

Hiển nhiên đây chính là Triệu Quyền, người mà Dương Vân sẽ phải gả cho!

- Ai là… Vân nhi của ngươi!

Dương Vân hơi nhăn mặt, nàng tỏ vẻ chán ghét nhìn thanh niên kia!

Hắn cũng không tức giận mà liếm môi nói:

- Ha ha ha, Dương Vân, ta biết ngươi đang xấu hổ, ngươi yên tâm đi, loại chuyện này trước lạ sau quen, rất nhanh ta sẽ để ngươi cảm nhận được thú vui trong đó!

Lúc này trên căn bản Triệu Quyền cũng không biết Hoàng Đế cũng ở đây, hắn ăn nói một cách lố lăng.

- Im miệng!

Lúc này gia chủ Dương gia không nhịn được mà quát mắng, hắn chợt thấy vui mừng khi gặp phải Tiếu Nhiên. Triệu Quyền vốn nổi danh háo sắc ở kinh đô, nhưng hắn không nghĩ tới Triệu Quyền lại phóng lãng tới mức này, tại ngày thành hôn mà hắn lại tự tiện xông vào phòng tân nương thì thật chả ra cái quy củ gì cả!

Nếu thật sự gả nữ nhi của hắn cho một người như vậy thì sợ rằng cả đời nàng cũng bị hủy hoại!

Lúc này, sắc mặt Hoàng Đế cũng có chút khó coi!

Hắn định cư trong “thâm cung hậu viện”, đối với tính cách của Triệu Quyền thì vẫn nghe thấy, nhưng hắn cảm thấy đó chỉ là tâm tính tuổi trẻ!

Dù sao ai chưa từng nông nổi bồng bột đâu?

Nhưng bây giờ Triệu Quyền không chỉ nông nổi, mà còn tương đối ngu xuẩn!

Nghĩ tới đây, sắc mặt Hoàng Đế cũng có chút khó coi, nhưng dù sao hôn sự này do chính hắn tác hợp, lúc này hắn cũng hơi khó xử!

- Nhạc phụ đại nhân tức giận như thế làm gì, chẳng lẽ Dương gia các ngươi muốn kháng chỉ không thành!

Triệu Quyền nói một cách dửng dưng!

Dù sao hắn cũng biết hôn sự này do Hoàng Đế tự mình hạ chỉ, dù Dương gia có không thoải mái thì cũng chỉ có thể gả “minh châu” trong tay hắn cho mình!

Nhưng mà tại sao mình lại cảm giác thanh niên không áo không quần kia có chút giống như đã từng quen biết?

Dù sao Triệu Quyền cũng không phải là văn võ bá quan, hắn cũng mới thấy mặt Hoàng thượng một hai lần, hơn nữa lúc này đối phương ăn mặc thật chả ra làm sao, trong lúc nhất thời hắn cũng không nhận ra!

- Càn rỡ!

Lúc này, rốt cuộc thì Hoàng thượng cũng không nhịn được mà gầm lên, dọa Triệu Quyền sợ lui về phía sau một bước!

Sau đó sắc mặt Triệu Quyền trở nên vô cùng khó xem:

- Ngươi là ai lại dám nói chuyện với ta như thế?

- Triệu Quyền, lá gan của ngươi không nhỏ a, lại dám mạo phạm Hoàng thượng!

Gia chủ Dương gia giận dữ hét lên, mà lúc này sắc mặt Hoàng thượng cũng vô cùng khó coi!

Người mà hắn ban hôn lại có lá gan lớn tới mức này!

- Hoàng thượng?

Nghe được gia chủ Dương gia gầm lên, trên mặt Triệu Quyền lộ ra vẻ sợ hãi, sau đó hắn vội vàng quỳ xuống rồi nói lắp bắp:

- Triệu Quyền không biết là Hoàng thượng đến đây, còn xin Hoàng thượng thứ tội!

Mặc dù trên mặt Triệu Quyền tỏ ra kinh hoàng nhưng trong lòng hắn có chút xem thường!

Dù sao người không biết không có tội, huống hồ bây giờ đối phương là Hoàng thượng, nhưng phụ thân hắn đã sớm cướp đi binh quyền, tài chính triều đình lại nắm ở trong tay thúc thúc của hắn!

Cho dù mình đắc tội Hoàng thượng thì đối phương cũng sẽ không dám làm gì mình!

- Thứ tội?

Lúc này, sắc mặt Hoàng thượng tái xanh mà phẫn nộ quát:

- Triệu Quyền, trẫm có thể không so đo với ngươi chuyện hôm nay, nhưng trẫm quyết định thu hồi chiếu chỉ đã ban ra, hôn sự giữa ngươi và Dương Vân hủy bỏ!

- Cái gì!

Triệu Quyền nghe vậy thì sắc mặt hắn nhất thời trở nên vô cùng khó coi!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.