Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới phàm nhân!

Phiên bản Dịch · 1496 chữ

- Chuyện này....

Tiếu Nhiên cố nén cười, hắn đã từng tán tỉnh nhiều nữ nhân, nhưng hắn thật sự chưa từng trải qua cảnh bị người khác giấu ở trên giường giống như bây giờ!

- Vân nhi, tại sao còn chưa xong, lại trì hoãn nữa thì sẽ muộn giờ mất, nếu ngươi đã tắm rửa sạch sẽ thì phụ thân sẽ để bọn họ đi vào!

Bỗng nhiên ngoài cửa truyền tới giọng nói ôn hòa của một nam nử!

- Đã xong, cha, các ngươi vào đi!

Vân nhi nghe vậy thì nhanh chóng ngồi ở mép giường rồi vội vàng nói!

- Vào đi, phải để Vân nhi ăn mặc thật xinh đẹp!

Giọng nói nam tử kia lại vang lên lần nữa, sau đó một đám người đẩy cửa đi vào!

Mặc dù Tiếu Nhiên bị chăn che mất tầm nhìn, nhưng hắn vẫn có thể cảm ứng rõ rõ ràng ràng tình huống bên ngoài!

Một đám tỳ nữ bưng “Phượng Bào” “Phượng Sai” đi tới, nhìn tình huống kia rõ ràng là cách ăn mặc của tân nương tử!

- A, ta đây là chạy đến trong phòng tân nương tử của người ta?

Tiếu Nhiên vui vẻ, thật đúng là thú vị!

- Vân nhi, thế nào, còn đang tức giận à?

Mở miệng là một nam tử tuổi trung niên!

Khuôn mặt hắn cực kỳ anh tuấn, ánh mắt thì rất ôn hòa, trên người mang theo sức sống mười phần, hơn nữa bất kể là nữ tử tuyệt đẹp hay là nam tử trung niên này thì trên người bọn họ cũng không có nửa điểm khí tức của tu sĩ, hiển nhiên hai người này chỉ là là người bình thường mà thôi.

- Đương nhiên tức giận, nữ nhi đều nói không muốn thành hôn!

Vân nhi vanh lên cái miệng nhỏ nhắn tỏ vẻ uất ức!

- Haizz!

Nam tử trung niên nghe vậy thì nhất thời thở dài một hơi:

- Vân nhi, phụ thân cũng không hy vọng ngươi lập gia đình nhanh như vậy, hơn nữa còn gả cho một tên “bất học vô thuật” như vậy!

- Nhưng... Ngươi cũng biết... hôn sự giữa ngươi và Triệu Quyền là do Hoàng Đế tự mình ban thưởng, nếu phụ thân cự tuyệt thì chính là cãi lại Thánh Mệnh, đến lúc đó không chỉ có ta và ngươi sẽ mất mạng, ngay cả Dương gia chúng ta cũng đều phải chết hết!

Nam tử tỏ vẻ khổ sở!

- Tốt rồi phụ thân, nữ nhi cũng không có ý trách ngươi, dù sao sớm muộn ta cũng phải lập gia đình, ngươi cũng không cần tự trách!

Vân nhi nghe vậy thì cũng biết phụ thân nàng khó xử, đành an ủi hắn.

- Sặc... Ha ha ha!

Lúc này Tiếu Nhiên nghe hai phụ nữ nói chuyện thì hắn không nhịn được mà cười ra tiếng!

Tiếu Nhiên phát hiện mình lăn lộn ở tu sĩ thế giới quá lâu nên bây giờ gặp phải mấy người bình thường lại thú vị như thế!

Cãi lại Thánh Mệnh?

Không biết nếu Hoàng Đế gặp phải mình thì có bị dọa sợ đến run chân hay không, thậm chí quỳ xuống kêu ba ba?

- Ai?

Sắc mặt nam tử trung niên chợt biến đổi, sau đó hắn vén chăn lên, sau khi thấy được Tiếu Nhiên thì sắc mặt hắn nhất thời trở nên vô cùng khó xem!

Mà một đám tỳ nữ sau lưng hắn cũng trở nên vô cùng cổ quái!

Tiểu thư lại đang vụng trộm?

Trời ạ!

Đây là tao nhã lịch sự Đại tiểu thư của chúng ta sao?

- Ngượng ngùng ngượng ngùng, ta thật sự không nhịn được!

Tiếu Nhiên khoát tay tỏ ra ngượng ngùng!

Lúc này Vân nhi đã như gặp mộng, thế mà ngươi chúng ta vẫn còn bật cười?

- Hồ đồ... Ngươi thật là hồ đồ!

Lúc này sắc mặt nam tử trung niên đã vô cùng khó coi, sau đó hắn dùng ánh mắt trách móc nhìn chằm chằm Vân nhi!

- Phụ thân... Ngươi nghe ta giải thích a...

Vân nhi sốt sắng, mình vẫn luôn băng thanh ngọc khiết, thật sự không vụng trộm nam tử!

-…

- Phụ thân, đây chỉ là hiểu lầm, vừa rồi ta đang tắm thì hắn từ trên trời rơi xuống trong suối nước nóng!

Vân nhi thật sự cuống cuồng!

Nam tử trung niên tỏ vẻ không biết nói gì nhìn nữ nhi của mình!

Từ trên trời rơi xuống?

Đột nhiên xuất hiện ở trong suối nước nóng của nàng?

Cmn!

Lời này truyền ra ngoài thì ai tin tưởng?

Không chỉ nam tử trung niên không tin, ngay cả đám tỳ nữ sau lưng hắn cũng không ai tin!

- Phụ thân, tại sao ngươi không tin ta, nhi nữ đã bao giờ lừa gạt ngươi chưa? Không tin thì ngươi hỏi hắn!

Vân nhi chỉ Tiếu Nhiên rồi nói với vẻ uất ức.

- Nàng nói là thật!

Tiếu Nhiên tỏ vẻ vô tội!

- Ngươi im miệng!

Nam tử trung niên nghe vậy thì sắc mặt tối sầm!

Ở ngày đại hôn của nữ nhi hắn lại xuất hiện một nam tử trên giường nàng, nếu đổi một người khác thì hắn đã sớm để gia binh giết gia hỏa trước mắt này rồi vứt xuống sông!

Nhưng nam nhân trước mắt này lại là người trong lòng của nữ nhi mình!

Trong lúc nhất thời hắn cũng không xuống tay được!

- Nữ nhi, ngươi nói cho phụ thân biết, có phải ngươi thật sự không muốn gả cho người kia hay không?

Sau khi nam tử trầm ngâm một lúc thì mở miệng hỏi!

- Vâng!

Vân nhi do dự một chút thì nghiêm túc gật đầu, nói thật, nàng thật sự không muốn gả cho nam nhân kia!

Nhưng Hoàng Đế bệ hạ đã buông “lời vàng tiếng ngọc”, nếu hắn đã ban cho nàng hôn ước thì tự nhiên cũng không cho phép nàng cự tuyệt!

Cũng vì vậy mặc dù trong lòng nàng tràn đầy vẻ không tình nguyện nhưng cũng chỉ có thể đáp ứng hôn sự này.

- Được!

Nam tử trung niên nghe vậy thì thần sắc trở nên vô cùng nghiêm túc!

- Nữ nhi, sau này phải dựa vào chính ngươi!

Nam tử trung niên đột nhiên nói!

- Phụ thân, ngươi có ý gì?

Lúc này Vân nhi như gặp mộng!

- Vân nhi, đã ngươi thật lòng không muốn gả, như vậy phụ thân cũng không ép ngươi, lát nữa ngươi hãy cùng hắn rời đi nơi này, đây là hai chục ngàn lượng ngân phiếu, các ngươi mang theo làm lộ phí!

Nam tử trung niên móc ra một chồng ngân phiếu từ trong ngực rồi nhét vào trong tay Vân nhi!

- Phụ thân... Chuyện này...

Vân nhi trợn tròn mắt tỏ vẻ không tưởng tượng nổi nhìn phụ thân mình!

- Vân nhi, ta cũng biết mấy năm nay bận bịu triều chính nên bỏ qua rất nhiều cảm nhận của ngươi, sau khi mẫu thân ngươi đi cũng không chăm sóc ngươi thật tốt, lần này xem như đền bù cho ngươi đi!

Nam tử trung niên nói với vẻ bùi ngùi.

- Nhưng mà nữ nhi đi thì phụ thân làm sao bây giờ? Nhà chúng ta sẽ như thế nào?

Trong lòng Vân nhi rất cảm động đồng thời cũng vô cùng lo lắng!

- Lát nữa phụ thân sẽ tuyên bố có kẻ gian xông vào nhà chúng ta rồi cướp ngươi đi, đến lúc đó ngay cả Hoàng Đế bệ hạ cũng không thể vì vậy mà trách tội ta, cùng lắm thì cách chức phụ thân làm thứ dân mà thôi!

Nam tử trung niên nói một cách tự nhiên!

Cách chức làm thứ dân?

Vân nhi nghe vậy thì chợt trợn tròn mắt!

Không ai so với nàng hiểu hơn việc này đối với phụ thân có ý nghĩa gì, nàng không nghĩ tới hôm nay phụ thân lại đưa ra quyết định như vậy.

- Tiểu tử, hôm nay ta giao nữ nhi cho ngươi, nếu ngươi dám để nàng nhận bất kỳ uất ức nào thì ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Nam tử trung niên oán hận nhìn Tiếu Nhiên!

Hiển nhiên trong lòng hắn cũng canh cánh đối với việc Tiếu Nhiên đột nhiên xuất hiện, không biết tại sao Tiếu Nhiên lại ở trên giường Vân nhi, hắn thật sự không có biện pháp nào.

- Ngạch, nếu nàng không muốn gả thì thật ra rất đơn giản!

Tiếu Nhiên nghe vậy thì hơi ngẩn người, sau đó hắn nói một cách thản nhiên!

- Cái gì?

Nam tử trung niên cũng hồ nghi nhìn Tiếu Nhiên.

- Các ngươi chờ một chút!

Tiếu Nhiên vừa nói xong hắn liền tùy tiện đọc một chút trí nhớ của nam tử trung niên, sau đó hắn khẽ động thân hình đã biến mất không thấy gì nữa!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.