Hư Tình Độc phát tác
Giọng nói mang theo phần kiêu ngạo và sự ghét bỏ cất lên :
" Tham kiến công chúa , Triệu tiểu thư . "
Không ai khác chính là Lý Kim Lạc . Đi bên cạnh cô ta còn có Tạ Linh và Hiểu Quyên . " Đúng là tỷ muội tốt của nhau " Triệu Thiên Nguyệt nghĩ thầm rồi cũng nhanh hành lễ :
" Thiên Nguyệt nào dám nhận lời chào của tỷ tỷ . "
" Ừm . " - Tử Huân từ tốn đáp . Nàng cảm thấy trong lời nói của Lý Kim Lạc mang chút thù hận đối với Triệu Thiên Nguyệt rồi quay sang nhìn Tạ Linh và Hiểu Quyên , hai người họ cũng nhìn Triệu Thiên Nguyệt với ánh mắt ghét bỏ . Nàng ghé lại gần Triệu Thiên Nguyệt :
" Ngươi có thù oán với họ sao ? "
" Không biết . "
Đúng lúc đó , Hồng Lăng cũng xuất hiện , đến bên nàng :
" Tham kiến công chúa . "
Vừa rồi cha gọi nàng để nhắc nhở nàng hành sự cẩn thận khiến đau hết cả đầu . Bỗng nhiên thấy Tử Huân công chúa và Triệu Thiên Nguyệt nói chuyện với nhóm Lý Kim Lạc , Hồng Lăng liền đến xem . Lý Kim Lạc tỏ vẻ chào hỏi :
" Hồng tiểu thư, lâu rồi không gặp . "
" Đúng là lâu rồi không gặp . " - Hồng Lăng không ngại ngần gạt bỏ sự giả dối .
Đúng lúc đó , một tỳ nữ đi tới cung kính :
" Công chúa , hoàng hậu truyền lệnh gọi người . "
" Ta ư ? Có chuyện gì sao ? "
" Nô tỳ chỉ hành sự theo lệnh của hoàng hậu truyền người và Thập nhất vương gia . "
" Hừ , lại là Sương Lam . "
Thấy Tử Huân công chúa khó chịu , Triệu Thiên Nguyệt cũng hiểu một phần nguyên nhân , lại gần nói khẽ :
" Công chúa , người ngoan ngoãn đi đi . Chốc lát ta sẽ cho người xem một màn kịch đặc sắc , đảm bảo người sẽ vui . "
" Được . "
Tử Huân dứt khoát đi theo tỳ nữ , lúc này chỉ còn nàng và Hồng Lăng . Tạ Linh cất tiếng :
" Ngươi là Triệu tiểu thư ? Tên ngươi là gì ? "
Triệu Thiên Nguyệt kìm nén tức giận vì chưa ai dám thẩm vấn nàng như thế , cố tỏ ra vui vẻ :
" Ta tên Triệu Thiên Nguyệt . "
" Đúng là tên chẳng đẹp bằng người . "
" Tạ Linh , ngươi đây là có ý gì ? " - Hồng Lăng nghi ngờ .
" Ý gì ? Chính là nói nàng ta là phế vật đệ nhất kinh thành . "
" Tạ Linh tiểu thư sao lại tin những lời bịa đặt như thế ? Thiên Nguyệt nghĩ tiểu thư hiểu rõ những điều đó vốn không đúng sự thật chứ ? "
" Thiên Nguyệt , cô ta là ngu dốt , cô không biết đó thôi ! "
" Hồng Lăng , ta nể Hồng gia nên mới không so đo với ngươi , đừng có quá đáng mà sỉ nhục người khác . Xin lỗi ta ngay . "
Cuộc tranh cãi của hai người thu hút biết bao ánh mắt , Hồng Lăng nói :
" Ai chả biết Thiên Nguyệt là đại tiểu thư Triệu gia , thân phận cao quý , ngươi nói xấu nàng ta , ta nói lại ngươi có gì là sai ? "
" Ngươi dựa vào đâu bảo ta nói xấu nàng , điều ta nói vốn dĩ là sự thật - nàng ta là phế vật . "
" Vậy nếu nàng ta là phế vật , ta thấy ngươi chính là kẻ mặt dày không biết xấu hổ . "
" Ngươi là có ý gì ? "
" Không đúng sao ? Từ lúc Thiên Nguyệt hủy bỏ hôn ước với Bạch Hiểu - Bạch gia , không phải ngươi ngày nào cũng quấn lấy hắn sao ? "
" Ngươi im miệng ngay , hôn sự của ta và Bạch Hiểu đều được Bạch gia công nhân . "
" Công nhận ? Ta khinh , ta thấy trong đó toàn là thủ đoạn nham hiểm thì có . Ta nói cho ngươi một chân lý " Nếu Thiên Nguyệt không hủy bỏ hôn ước, hôm nay ngươi có thể làm vị hôn thê của Bạch Hiểu sao ? Đứng đây tự cao tự đại sao ? " , ta nghĩ ngươi phải cảm ơn Thiên Nguyệt mới đúng , thật không ngờ ngươi lại đi lăng nhục nàng ấy . "
" Ngươi ... " - Tạ Linh nghẹn lời . Quả thực những gì Hồng Lăng nói không sai , nếu Triệu Thiên Nguyệt không hủy hôn ước , nàng sẽ không có danh phận , địa vị như bây giờ . Vậy nên nàng càng oán hận nàng ta .
Tay nàng ngưng tụ chưởng khí , phóng thẳng đến chỗ Hồng Lăng và Triệu Thiên Nguyệt một cách bất ngờ . Bỗng nhiên một màn chắn bao quanh hai người từ đâu xuất hiện , đỡ chiêu thức của Tạ Linh . Nàng ta giật mình quay lại phía sau thì thấy hai người phụ nữ trung niên bước tới , không ai khác chính là Mộc Diệu Nhu và Dương Nga - đại phu nhân Bạch gia .
Triệu Thiên Nguyệt hành lễ :
" Tham kiến mẫu thân , phu nhân . "
Tất cả mọi người đều làm theo , Tạ Linh do bất ngờ nên hành lễ chậm hơn :
" Tham kiến mẫu thân , Triệu phu nhân . "
Dương Nga bỗng giáng một cái tát vào mặt Tạ Linh khiến nàng loạng choạng , đứng không vững :
" Mẫu thân , ta ... "
" Ngươi thật là hỗn xược . Thân là tiểu thư Tạ gia - hôn thê Bạch gia mà lại dám đứng đây lớn tiếng , còn suýt nữa đả thương Triệu tiểu thư và Hồng tiểu thư , mất cả phép tắc . Cho dù ngươi muốn làm mất mặt Tạ gia nhưng cũng phải để cho Bạch gia chút thể diện chứ . "
" Mẫu thân , ta sai rồi ! Lần sau ta nhất định sẽ không tái phạm . "
" Đừng gọi ta là mẫu thân . Ngươi còn chưa bước qua cửa Bạch gia đâu . "
Câu nói của Dương Nga như một lời đe đọa đối với Tạ Linh , ý chỉ nàng chưa danh chính ngôn thuận là người Bạch gia mà mới chỉ có hôn ước mà hôn ước giống như một sợi chỉ mỏng , có thể đứt bất cứ lúc nào . Nàng nhanh cúi người :
" Vâng , ta nhất định nhớ rõ lời dạy của người . "
Triệu Thiên Nguyệt đến bên cạnh Mộc Diệu Nhu mà làm nũng :
" Mẫu thân . "
" Con đó , suốt ngày chỉ biết đi gây phiền phức cho người khác . " - Mộc Diệu Nhu xoa đầu nàng .
" Hư , con cứ thích đó . "
Dương Nga quay lại , thỉnh tội :
" Triệu phu nhân , ta thật lòng xin lỗi về sự việc vừa rồi . "
" Không sao ! Quản giáo cho tốt là được . "
" Tạ phu nhân lượng thứ . "
Mộc Diệu Nhu kéo Triệu Thiên Nguyệt đi lên phía trên đại điện . Bà nhẹ nhàng :
" Ta đưa con đi gặp một người . "
" Ai vậy ạ ? "
" Đi rồi biết . "
Phía trên , tại chiếc ghế quý phi có một nữ nhân vô cùng mĩ lệ đang ngồi . Triệu Thiên Nguyệt nhìn thấy người đó liền không kìm được chạy đến ôm :
" Dì Cao . "
Người đó chính là Cao quý phi - Cao Nhiên . Bà cũng nhanh chóng ôm lấy nàng , vỗ về :
" Thiên Nguyệt của ta . "
Rồi nhanh chóng đứng lên hành lễ :
" Tham kiến tỷ tỷ . "
Cao Nhiên là tỷ muội kết nghĩa với Mộc Diệu Nhu , lúc chưa tiến cung làm phi thì rất hay đến chỗ Triệu Thiên Nguyệt chơi . Mộc Diệu Nhu gật đầu , ngỏ ý ngồi xuống . Cao Nhiên bẹo má Triệu Thiên Nguyệt :
" Con bé này , cũng biết thân phận của mình à ? Còn dám bỏ nhà để uy hiếp mẫu thân con sao ? "
" Con đương nhiên là biết rồi . "
" Con .... "
Triệu Thiên Nguyệt càng lúc càng ôm chặt :
" Mấy năm nay Thiên Nguyệt rất nhớ người đó . "
" Ta cũng vậy . Nhìn xem , con đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp biết bao . Thật ghen tị với tỷ tỷ , giá như muội cũng có nữ nhi . "
" Muội nói quá rồi đó . "
Nói chuyện được một lúc bỗng nhiên Triệu Thiên Nguyệt thấy ngực đau đớn cực độ " Thình thịch ... Thình thịch . " Nàng lập tức ôm lấy ngực mà thở dốc , sắc mặt lập tức tái nhợt , xanh xao . Cao Liên thấy lạ :
" Con sao vậy ? "
" Không ... không có gì ạ , chỉ thấy hơi mệt thôi , người không cần phải để ý . "
" Thật sao ? "
Triệu Thiên Nguyệt càng ngày càng đau đớn , đứng dậy :
" Thiên Nguyệt cáo lui trước . "
Rồi chạy một mạch đi , Cao Nhiên nhìn thấy bóng nàng :
" Thiên Nguyệt . " , quay sang nhìn Mộc Diệu Nhu :
" Tỷ tỷ , Thiên Nguyệt nó ... "
" Ta cũng không biết . "
Chạy xuống phía dưới , Triệu Thiên Nguyệt sắp cầm cự không nổi , hổn hển cố gắng bước đi nhanh nhất để ra khỏi đại điện thì va phải một người - Liễu Sắc Hương . Bà ta vội đỡ lấy nàng :
" Cung chủ ! Người sao ... "
" Nhỏ giọng . " Người Triệu Thiên Nguyệt giờ lạnh như băng , giọng nói trở nên yếu ớt , Liễu Sắc Hương liền hiểu :
" Độc lại phát tác rồi . "
" Nhanh ... Đưa ta ra khỏi đây . "
Liễu Sắc Hương dìu Triệu Thiên Nguyệt ra ngoài , đến căn phòng kín đáo gần đó . Bà lo lắng :
" Cung chủ , hiện giờ phải làm sao ? Độc Hư Tình trong người ... "
Triệu Thiên Nguyệt nhất thời càng thêm đau đớn . Chính thời điểm ba năm trước , khi đính hôn với Bạch gia , nàng có làm một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm . Tuy rằng nhiệm vụ thành công nhưng hậu quả lại là nàng bị trúng độc Hư Tình Độc mà hoàn toàn chưa có thuốc giải . Trong suốt ba năm , nàng chỉ có thể sử dụng công lực áp chế độc , cố gắng tĩnh tâm . Cơn đau như giằng xé thân thể nàng , bộ y phục đã thấm đẫm mồ hôi , nàng ra lệnh :
" Ra ngoài canh chừng , ta cần áp chế độc . "
" Vâng . "
Triệu Thiên Nguyệt vận công hết sức , dùng công lực ngăn cản độc tố ở động mạch . Độc Hư Tình được áp chế , cơn đau giảm xuống , nàng hô hấp đều đặn hơn . Sau một hồi , cuối cùng nàng dùng công lực dứt khoát áp chế hoàn toàn , điều dưỡng thân thể . Bỗng Liễu Sắc Hương ra tín hiệu :
" Cung chủ , có người tới . "
Chưa kịp trả lời , một thái giám đẩy cửa bước vào , hô to :
" Nhanh lên , đừng làm chậm việc . Nhanh lên ... ! "
Triệu Thiên Nguyệt vừa lúc thu hồi công lực , nhảy lên trên nóc nhà nhìn xuống : " Nguy hiểm thật . "
Đợi tất cả đi , nàng nhảy xuống nhìn Liễu Sắc Hương đi vào . Lúc này sắc mặt nàng hồng hào ba phần , sức sống như trở lại , chỉ có điều là y phục đã ướt hết , lộ rõ bên trong . Nàng e ngại che ngực :
" Ngươi không bị phát hiện chứ ? "
" Vâng . "
" Được rồi , đi trước đi . Ta phải hong khô y phục . "
" Vâng . "
" Hoả Lưu . " Người nàng thoát ra hơi nóng , y phục tức chốc trở lại bình thường . Đặt tay lên ngực , nàng nghi ngờ " Tại sao Độc Hư Tình lại phát tác chứ ? " . Nhân lúc không ai gần đó , nàng đi ra khỏi phòng , tức tốc như ảo ảnh biến mất . Tích tắc nàng đến gần bụi hoa chỗ cửa vào đại điện , Liễu Sắc Hương đứng chờ ở đó , nàng đi tới :
" Chuyện vừa rồi nhất định không được để mẫu thân ta biết . Ngươi hiểu chứ ? "
" Nhưng tại sao người lại bị phát tác độc chứ ? Độc Hư Tình vốn dĩ luôn phát tác theo chu kỳ mà . "
" Ta cũng không biết . Tạm thời cứ coi tình hình đã . "
" Vâng . "
" Chút nữa sẽ có ít chuyện xảy ra , ngươi không cần để ý . "
" Ý cung chủ là ? "
" Là chuyện ta sắp xếp . "
" Thần đã hiểu . "
" Đừng gọi ta là cung chủ , cứ tự nhiên một chút . Ngươi hiểu ý ta phải không ? "
Liễu Sắc Hương gật đầu rời đi , nàng cũng yên tâm một chút . Đang định đi vào thì Triệu Thiên Nguyệt liền thấy Hồng Lăng hớt hải đi ra , đến bên nàng :
" Thiên Nguyệt , cô đi đâu nãy giờ vậy ? Ta tìm khắp nơi cũng không thấy . "
" Cô tìm ta có chuyện gì sao ? "
" Ừm , yến tiệc sắp bắt đầu rồi . Mau đi thôi . "
" Đi đâu ? Không phải yến tiệc tổ chức ở đây sao ? "
" Đâu có , yến tiệc tổ chức phức tạp lắm , vừa đi ta sẽ nói cho . "
Hồng Lăng tức tốc kéo Triệu Thiên Nguyệt đến Mai Thúy Điện , nói :
" Yến tiệc được tổ chức ở Mai Thúy Điện , chút nữa sẽ đến Thiên Trường ( nơi luyện võ bắn cung cho các vương gia , tướng quân ) . "
" Hả ? Sao rắc rối quá vậy ? "
" Ta cũng đâu có biết . "
Đi vào Mai Thúy Điện , trên cao có một nữ nhân cài trâm phượng chín đuôi , không ai khác chính là hoàng hậu Bùi Bích ( Bùi hậu ) ngồi nghiêm trang trên ghế cạnh ghế vua . Phía dưới chỉ có Tử Huân , Chu Trinh . Hồng Lăng đi trước hành lễ , Triệu Thiên Nguyệt cũng làm theo Hồng Lăng :
" Tham kiến hoàng hậu nương nương , hoàng hậu nương nương vạn an vạn an vạn vạn an . "
" Ừm , đứng lên đi . "
Triệu Thiên Nguyệt vừa đứng dậy thì đằng sau bỗng có lực giữ hai tay nàng ép nàng xoay người lại , chân khụy xuống . Nàng vừa ngẩng đầu lên liền bị ăn một cái bạt tai " Bốp " thật có lực . Rồi một bóng hình xuất hiện ...
Đăng bởi | Hangthiennga |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 66 |