Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hư Tình Độc phát tác

Tiểu thuyết gốc · 2577 chữ

Giọng nói mang theo phần kiêu ngạo và sự ghét bỏ cất lên :

" Tham kiến công chúa , Triệu tiểu thư . "

Không ai khác chính là Lý Kim Lạc . Đi bên cạnh cô ta còn có Tạ Linh và Hiểu Quyên . " Đúng là tỷ muội tốt của nhau " Triệu Thiên Nguyệt nghĩ thầm rồi cũng nhanh hành lễ :

" Thiên Nguyệt nào dám nhận lời chào của tỷ tỷ . "

" Ừm . " - Tử Huân từ tốn đáp . Nàng cảm thấy trong lời nói của Lý Kim Lạc mang chút thù hận đối với Triệu Thiên Nguyệt rồi quay sang nhìn Tạ Linh và Hiểu Quyên , hai người họ cũng nhìn Triệu Thiên Nguyệt với ánh mắt ghét bỏ . Nàng ghé lại gần Triệu Thiên Nguyệt :

" Ngươi có thù oán với họ sao ? "

" Không biết . "

Đúng lúc đó , Hồng Lăng cũng xuất hiện , đến bên nàng :

" Tham kiến công chúa . "

Vừa rồi cha gọi nàng để nhắc nhở nàng hành sự cẩn thận khiến đau hết cả đầu . Bỗng nhiên thấy Tử Huân công chúa và Triệu Thiên Nguyệt nói chuyện với nhóm Lý Kim Lạc , Hồng Lăng liền đến xem . Lý Kim Lạc tỏ vẻ chào hỏi :

" Hồng tiểu thư, lâu rồi không gặp . "

" Đúng là lâu rồi không gặp . " - Hồng Lăng không ngại ngần gạt bỏ sự giả dối .

Đúng lúc đó , một tỳ nữ đi tới cung kính :

" Công chúa , hoàng hậu truyền lệnh gọi người . "

" Ta ư ? Có chuyện gì sao ? "

" Nô tỳ chỉ hành sự theo lệnh của hoàng hậu truyền người và Thập nhất vương gia . "

" Hừ , lại là Sương Lam . "

Thấy Tử Huân công chúa khó chịu , Triệu Thiên Nguyệt cũng hiểu một phần nguyên nhân , lại gần nói khẽ :

" Công chúa , người ngoan ngoãn đi đi . Chốc lát ta sẽ cho người xem một màn kịch đặc sắc , đảm bảo người sẽ vui . "

" Được . "

Tử Huân dứt khoát đi theo tỳ nữ , lúc này chỉ còn nàng và Hồng Lăng . Tạ Linh cất tiếng :

" Ngươi là Triệu tiểu thư ? Tên ngươi là gì ? "

Triệu Thiên Nguyệt kìm nén tức giận vì chưa ai dám thẩm vấn nàng như thế , cố tỏ ra vui vẻ :

" Ta tên Triệu Thiên Nguyệt . "

" Đúng là tên chẳng đẹp bằng người . "

" Tạ Linh , ngươi đây là có ý gì ? " - Hồng Lăng nghi ngờ .

" Ý gì ? Chính là nói nàng ta là phế vật đệ nhất kinh thành . "

" Tạ Linh tiểu thư sao lại tin những lời bịa đặt như thế ? Thiên Nguyệt nghĩ tiểu thư hiểu rõ những điều đó vốn không đúng sự thật chứ ? "

" Thiên Nguyệt , cô ta là ngu dốt , cô không biết đó thôi ! "

" Hồng Lăng , ta nể Hồng gia nên mới không so đo với ngươi , đừng có quá đáng mà sỉ nhục người khác . Xin lỗi ta ngay . "

Cuộc tranh cãi của hai người thu hút biết bao ánh mắt , Hồng Lăng nói :

" Ai chả biết Thiên Nguyệt là đại tiểu thư Triệu gia , thân phận cao quý , ngươi nói xấu nàng ta , ta nói lại ngươi có gì là sai ? "

" Ngươi dựa vào đâu bảo ta nói xấu nàng , điều ta nói vốn dĩ là sự thật - nàng ta là phế vật . "

" Vậy nếu nàng ta là phế vật , ta thấy ngươi chính là kẻ mặt dày không biết xấu hổ . "

" Ngươi là có ý gì ? "

" Không đúng sao ? Từ lúc Thiên Nguyệt hủy bỏ hôn ước với Bạch Hiểu - Bạch gia , không phải ngươi ngày nào cũng quấn lấy hắn sao ? "

" Ngươi im miệng ngay , hôn sự của ta và Bạch Hiểu đều được Bạch gia công nhân . "

" Công nhận ? Ta khinh , ta thấy trong đó toàn là thủ đoạn nham hiểm thì có . Ta nói cho ngươi một chân lý " Nếu Thiên Nguyệt không hủy bỏ hôn ước, hôm nay ngươi có thể làm vị hôn thê của Bạch Hiểu sao ? Đứng đây tự cao tự đại sao ? " , ta nghĩ ngươi phải cảm ơn Thiên Nguyệt mới đúng , thật không ngờ ngươi lại đi lăng nhục nàng ấy . "

" Ngươi ... " - Tạ Linh nghẹn lời . Quả thực những gì Hồng Lăng nói không sai , nếu Triệu Thiên Nguyệt không hủy hôn ước , nàng sẽ không có danh phận , địa vị như bây giờ . Vậy nên nàng càng oán hận nàng ta .

Tay nàng ngưng tụ chưởng khí , phóng thẳng đến chỗ Hồng Lăng và Triệu Thiên Nguyệt một cách bất ngờ . Bỗng nhiên một màn chắn bao quanh hai người từ đâu xuất hiện , đỡ chiêu thức của Tạ Linh . Nàng ta giật mình quay lại phía sau thì thấy hai người phụ nữ trung niên bước tới , không ai khác chính là Mộc Diệu Nhu và Dương Nga - đại phu nhân Bạch gia .

Triệu Thiên Nguyệt hành lễ :

" Tham kiến mẫu thân , phu nhân . "

Tất cả mọi người đều làm theo , Tạ Linh do bất ngờ nên hành lễ chậm hơn :

" Tham kiến mẫu thân , Triệu phu nhân . "

Dương Nga bỗng giáng một cái tát vào mặt Tạ Linh khiến nàng loạng choạng , đứng không vững :

" Mẫu thân , ta ... "

" Ngươi thật là hỗn xược . Thân là tiểu thư Tạ gia - hôn thê Bạch gia mà lại dám đứng đây lớn tiếng , còn suýt nữa đả thương Triệu tiểu thư và Hồng tiểu thư , mất cả phép tắc . Cho dù ngươi muốn làm mất mặt Tạ gia nhưng cũng phải để cho Bạch gia chút thể diện chứ . "

" Mẫu thân , ta sai rồi ! Lần sau ta nhất định sẽ không tái phạm . "

" Đừng gọi ta là mẫu thân . Ngươi còn chưa bước qua cửa Bạch gia đâu . "

Câu nói của Dương Nga như một lời đe đọa đối với Tạ Linh , ý chỉ nàng chưa danh chính ngôn thuận là người Bạch gia mà mới chỉ có hôn ước mà hôn ước giống như một sợi chỉ mỏng , có thể đứt bất cứ lúc nào . Nàng nhanh cúi người :

" Vâng , ta nhất định nhớ rõ lời dạy của người . "

Triệu Thiên Nguyệt đến bên cạnh Mộc Diệu Nhu mà làm nũng :

" Mẫu thân . "

" Con đó , suốt ngày chỉ biết đi gây phiền phức cho người khác . " - Mộc Diệu Nhu xoa đầu nàng .

" Hư , con cứ thích đó . "

Dương Nga quay lại , thỉnh tội :

" Triệu phu nhân , ta thật lòng xin lỗi về sự việc vừa rồi . "

" Không sao ! Quản giáo cho tốt là được . "

" Tạ phu nhân lượng thứ . "

Mộc Diệu Nhu kéo Triệu Thiên Nguyệt đi lên phía trên đại điện . Bà nhẹ nhàng :

" Ta đưa con đi gặp một người . "

" Ai vậy ạ ? "

" Đi rồi biết . "

Phía trên , tại chiếc ghế quý phi có một nữ nhân vô cùng mĩ lệ đang ngồi . Triệu Thiên Nguyệt nhìn thấy người đó liền không kìm được chạy đến ôm :

" Dì Cao . "

Người đó chính là Cao quý phi - Cao Nhiên . Bà cũng nhanh chóng ôm lấy nàng , vỗ về :

" Thiên Nguyệt của ta . "

Rồi nhanh chóng đứng lên hành lễ :

" Tham kiến tỷ tỷ . "

Cao Nhiên là tỷ muội kết nghĩa với Mộc Diệu Nhu , lúc chưa tiến cung làm phi thì rất hay đến chỗ Triệu Thiên Nguyệt chơi . Mộc Diệu Nhu gật đầu , ngỏ ý ngồi xuống . Cao Nhiên bẹo má Triệu Thiên Nguyệt :

" Con bé này , cũng biết thân phận của mình à ? Còn dám bỏ nhà để uy hiếp mẫu thân con sao ? "

" Con đương nhiên là biết rồi . "

" Con .... "

Triệu Thiên Nguyệt càng lúc càng ôm chặt :

" Mấy năm nay Thiên Nguyệt rất nhớ người đó . "

" Ta cũng vậy . Nhìn xem , con đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp biết bao . Thật ghen tị với tỷ tỷ , giá như muội cũng có nữ nhi . "

" Muội nói quá rồi đó . "

Nói chuyện được một lúc bỗng nhiên Triệu Thiên Nguyệt thấy ngực đau đớn cực độ " Thình thịch ... Thình thịch . " Nàng lập tức ôm lấy ngực mà thở dốc , sắc mặt lập tức tái nhợt , xanh xao . Cao Liên thấy lạ :

" Con sao vậy ? "

" Không ... không có gì ạ , chỉ thấy hơi mệt thôi , người không cần phải để ý . "

" Thật sao ? "

Triệu Thiên Nguyệt càng ngày càng đau đớn , đứng dậy :

" Thiên Nguyệt cáo lui trước . "

Rồi chạy một mạch đi , Cao Nhiên nhìn thấy bóng nàng :

" Thiên Nguyệt . " , quay sang nhìn Mộc Diệu Nhu :

" Tỷ tỷ , Thiên Nguyệt nó ... "

" Ta cũng không biết . "

Chạy xuống phía dưới , Triệu Thiên Nguyệt sắp cầm cự không nổi , hổn hển cố gắng bước đi nhanh nhất để ra khỏi đại điện thì va phải một người - Liễu Sắc Hương . Bà ta vội đỡ lấy nàng :

" Cung chủ ! Người sao ... "

" Nhỏ giọng . " Người Triệu Thiên Nguyệt giờ lạnh như băng , giọng nói trở nên yếu ớt , Liễu Sắc Hương liền hiểu :

" Độc lại phát tác rồi . "

" Nhanh ... Đưa ta ra khỏi đây . "

Liễu Sắc Hương dìu Triệu Thiên Nguyệt ra ngoài , đến căn phòng kín đáo gần đó . Bà lo lắng :

" Cung chủ , hiện giờ phải làm sao ? Độc Hư Tình trong người ... "

Triệu Thiên Nguyệt nhất thời càng thêm đau đớn . Chính thời điểm ba năm trước , khi đính hôn với Bạch gia , nàng có làm một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm . Tuy rằng nhiệm vụ thành công nhưng hậu quả lại là nàng bị trúng độc Hư Tình Độc mà hoàn toàn chưa có thuốc giải . Trong suốt ba năm , nàng chỉ có thể sử dụng công lực áp chế độc , cố gắng tĩnh tâm . Cơn đau như giằng xé thân thể nàng , bộ y phục đã thấm đẫm mồ hôi , nàng ra lệnh :

" Ra ngoài canh chừng , ta cần áp chế độc . "

" Vâng . "

Triệu Thiên Nguyệt vận công hết sức , dùng công lực ngăn cản độc tố ở động mạch . Độc Hư Tình được áp chế , cơn đau giảm xuống , nàng hô hấp đều đặn hơn . Sau một hồi , cuối cùng nàng dùng công lực dứt khoát áp chế hoàn toàn , điều dưỡng thân thể . Bỗng Liễu Sắc Hương ra tín hiệu :

" Cung chủ , có người tới . "

Chưa kịp trả lời , một thái giám đẩy cửa bước vào , hô to :

" Nhanh lên , đừng làm chậm việc . Nhanh lên ... ! "

Triệu Thiên Nguyệt vừa lúc thu hồi công lực , nhảy lên trên nóc nhà nhìn xuống : " Nguy hiểm thật . "

Đợi tất cả đi , nàng nhảy xuống nhìn Liễu Sắc Hương đi vào . Lúc này sắc mặt nàng hồng hào ba phần , sức sống như trở lại , chỉ có điều là y phục đã ướt hết , lộ rõ bên trong . Nàng e ngại che ngực :

" Ngươi không bị phát hiện chứ ? "

" Vâng . "

" Được rồi , đi trước đi . Ta phải hong khô y phục . "

" Vâng . "

" Hoả Lưu . " Người nàng thoát ra hơi nóng , y phục tức chốc trở lại bình thường . Đặt tay lên ngực , nàng nghi ngờ " Tại sao Độc Hư Tình lại phát tác chứ ? " . Nhân lúc không ai gần đó , nàng đi ra khỏi phòng , tức tốc như ảo ảnh biến mất . Tích tắc nàng đến gần bụi hoa chỗ cửa vào đại điện , Liễu Sắc Hương đứng chờ ở đó , nàng đi tới :

" Chuyện vừa rồi nhất định không được để mẫu thân ta biết . Ngươi hiểu chứ ? "

" Nhưng tại sao người lại bị phát tác độc chứ ? Độc Hư Tình vốn dĩ luôn phát tác theo chu kỳ mà . "

" Ta cũng không biết . Tạm thời cứ coi tình hình đã . "

" Vâng . "

" Chút nữa sẽ có ít chuyện xảy ra , ngươi không cần để ý . "

" Ý cung chủ là ? "

" Là chuyện ta sắp xếp . "

" Thần đã hiểu . "

" Đừng gọi ta là cung chủ , cứ tự nhiên một chút . Ngươi hiểu ý ta phải không ? "

Liễu Sắc Hương gật đầu rời đi , nàng cũng yên tâm một chút . Đang định đi vào thì Triệu Thiên Nguyệt liền thấy Hồng Lăng hớt hải đi ra , đến bên nàng :

" Thiên Nguyệt , cô đi đâu nãy giờ vậy ? Ta tìm khắp nơi cũng không thấy . "

" Cô tìm ta có chuyện gì sao ? "

" Ừm , yến tiệc sắp bắt đầu rồi . Mau đi thôi . "

" Đi đâu ? Không phải yến tiệc tổ chức ở đây sao ? "

" Đâu có , yến tiệc tổ chức phức tạp lắm , vừa đi ta sẽ nói cho . "

Hồng Lăng tức tốc kéo Triệu Thiên Nguyệt đến Mai Thúy Điện , nói :

" Yến tiệc được tổ chức ở Mai Thúy Điện , chút nữa sẽ đến Thiên Trường ( nơi luyện võ bắn cung cho các vương gia , tướng quân ) . "

" Hả ? Sao rắc rối quá vậy ? "

" Ta cũng đâu có biết . "

Đi vào Mai Thúy Điện , trên cao có một nữ nhân cài trâm phượng chín đuôi , không ai khác chính là hoàng hậu Bùi Bích ( Bùi hậu ) ngồi nghiêm trang trên ghế cạnh ghế vua . Phía dưới chỉ có Tử Huân , Chu Trinh . Hồng Lăng đi trước hành lễ , Triệu Thiên Nguyệt cũng làm theo Hồng Lăng :

" Tham kiến hoàng hậu nương nương , hoàng hậu nương nương vạn an vạn an vạn vạn an . "

" Ừm , đứng lên đi . "

Triệu Thiên Nguyệt vừa đứng dậy thì đằng sau bỗng có lực giữ hai tay nàng ép nàng xoay người lại , chân khụy xuống . Nàng vừa ngẩng đầu lên liền bị ăn một cái bạt tai " Bốp " thật có lực . Rồi một bóng hình xuất hiện ...

Bạn đang đọc Sủng Phi Tuyệt Thế Ma Vương Bá Đạo sáng tác bởi Hangthiennga
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hangthiennga
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.