Tây Hòa tiến quân
Công chúa Sương Lam tức giận vô cùng , nàng đã dành biết bao nhiêu tình cảm cho Triệu Hải , thế rồi cuối cùng lại thấy hắn thân mật cùng nữ nhân khác , nó giống như một tia sét giáng xuống khiến nàng tuyệt vọng . Nàng khóc lóc :
" Ta hỏi ngươi , đây là ai ? "
Lời nói cùng hành động của nàng thu hút tất cả sự chú ý trong đại sảnh . Triệu Hải vẫn lạnh lùng mà dửng dưng :
" Công chúa , người tự hiểu được mà ! "
Triệu Thiên Nguyệt đứng cạnh giật mình , nàng đâu ngờ ca ca nàng lại nói câu như thế , khác gì thêm hoạ vào nàng . Sương Lam oán hờn :
" Triệu Hải , ta thích chàng nhiều như thế , tại sao chàng lại đối xử với ta như vậy ? Ta không tốt điểm nào , không xứng với chàng chỗ nào ? "
" Công chúa , ta nghĩ người biết lí do rồi chứ ! "
Tất cả mọi người bàn tán xôn xao :
" Trời ạ ! Triệu Hải từ chối thẳng thừng luôn kìa ! "
" Sương Lam công chúa là đích nữ của Bùi hậu đó , lấy được nàng ta không phải sẽ có tiền đồ rộng lượng sao ? Triệu Hải từ chối như thế quả thực ... ! "
" Đúng thế ! Thật cảm phục ! Dám từ chối nàng ta " .....
Sương Lam che mặt bỏ đi , nàng chạy thẳng ra khỏi đại điện với một một bộ dáng thảm thương . Triệu Thiên Nguyệt tưng tửng :
" A da ! Muội còn chưa diễn thì màn kịch đã kết thúc rồi ! "
" Không phải rất tốt cho muội sao ? "
" Um ... Có tốt có xấu ! "
Triệu Hải mỉm cười , xoa đầu nàng rồi rời đi . Lúc này Tử Huân công chúa mới cất tiếng :
" Cô nương là ... "
" Đại tiểu thư Triệu gia Triệu Thiên Nguyệt ! "
Tử Huân bất ngờ , nàng luôn suy nghĩ rằng Triệu Thiên Nguyệt là ý trung nhân của Triệu Hải , đâu ngờ nàng ta lại là muội muội chứ ! Nàng lắc đầu :
" Thì ra là Triệu tiểu thư , hân hạnh gặp mặt ! "
" Ta cũng rất vinh dự ... "
Hai người trò chuyện vui vẻ , cười nói với nhau . Bỗng nhiên một cặp uyên ương xuất hiện . Nam nhân kia mặc trường bào ( y phục bằng da ) đen huyền , thiếu nữ diện một chiếc váy trắng bạch hoa ly , hai người đứng bên cạnh nhau , một người phong nhã , một người thanh tú vô cùng xứng đôi vừa lứa . Triệu Thiên Nguyệt tò mò :
" Đó là ai vậy ? "
" Cô không biết sao ? Là vị hôn phu cô từ bỏ đó - Bạch Hiểu , người bên cạnh là thanh mai trúc mã - Tạ Linh . "
" Ồ , quả nhiên là một cặp trời sinh ! "
" Cô không tiếc nuối sao ? Bạch Hiểu tuy không gọi là xuất sắc nhưng cũng là ưu tú , là hình mẫu rất nhiều nữ nhân thích đó ! "
" Hắn không hợp với ta ! "
" Không hợp về cái gì ? "
" Tất cả ! "
Tử Huân sửng sốt , nhưng nhìn kĩ lại quả thực nàng cảm thấy Bạch Hiểu quả thực không xứng với Triệu Thiên Nguyệt . Tuy mới tiếp xúc với Triệu Thiên Nguyệt nhưng nàng đã cảm thấy yêu mến nàng ta , hơn nữa với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Triệu Thiên Nguyệt , sợ gì không tìm nổi một người tốt hơn Bạch Hiểu . Nàng mỉm cười :
" Nghe cô nói , giờ ta lại cảm thấy hắn chẳng xứng với cô chút nào ! Tốt nhất nếu hắn gặp cô thì nên im lặng ! "
" Công chúa , người nói quá rồi ! "
" Ta thấy ở đây chả vui chút nào ! Đi thôi ! Ta mời cô uống trà ! "
" E là không được ? "
" Vì sao ? "
" Ta có hẹn với nhị tiểu thư Hồng gia - Hồng Lăng rồi ! "
" Không sao , ta sẽ cho người mời cô ấy ! "
Triệu Thiên Nguyệt chưa kịp nói thì đã bị Tử Huân công chúa kéo đi , len lách qua đám người quan lại mà đến Ngự Hoa Viên . Tại nơi đó , gần hồ Hoàn Đơn có một tòa đình đã chuẩn bị sẵn điểm tâm và trà uống . Tử Huân kéo nàng đến đó nói :
" Ngồi đi , ta cho người mời Hồng Lăng cô nương rồi , cô không cần phải lo ! "
" Đa tạ công chúa ! "
" Không có gì ! "
Cả hai tiếp tục trò chuyện , một lúc sau Hồng Lăng đi tới hành lễ :
" Tham kiến tam công chúa . "
" Đứng dậy đi . Nào ngồi xuống đây trò chuyện cùng bọn ta . "
Hồng Lăng tỏ vẻ e ngại , Triệu Thiên Nguyệt trêu chọc :
" Nhớ vừa rồi cô dũng mãnh lắm mà ! "
" Thiên Nguyệt , cô lại trêu ta rồi ! "
Cả ba người nói chuyện vô cùng hợp ý , Hồng Lăng bất ngờ :
" Cô là đại tiểu thư Triệu gia ? "
" Ừm .... Đáng chú ý đến thế sao ? "
" Đương nhiên , nhiều người đồn đại Triệu gia có một vị tiểu thư xinh đẹp tựa thần tiên , dịu dàng , đoan trang nhưng ... "
" Nhưng lại là phế vật ! " - Triệu Thiên Nguyệt bổ sung cho câu nói của Hồng Lăng . Tử Huân ngỡ ngàng :
" Cô là phế vật ư ? "
" Chỉ là lời đồn , công chúa tin sao ? "
" Đương nhiên là không tin " - Hồng Lăng dõng dạc .
" Vì sao ? " - Tử Huân tò mò .
" Vì tin đó do Tạ Linh Tạ gia tung ra ! "
" Lấy đó làm cái cớ nói Thiên Nguyệt không xứng với Bạch Hiểu , không xứng liên hôn với Bạch gia ! " - Tử Huân bừng tỉnh .
" Chính xác ! Còn cô , Thiên Nguyệt , cô không để ý sao ? "
" Chỉ là lời nói mà thôi , không ảnh hưởng đến cuộc sống của ta thì sao cũng được . "
Nàng thản nhiên trả lời , thưởng thức ly trà Cúc Bạch . Tử Huân tươi cười :
" Ta thấy chúng ta nói chuyện khá hợp đó , hay làm tỷ muội được không ? "
" Được đó , ta có thêm một người bằng hữu nữa thì càng tốt chứ sao ! " - Hồng Lăng hớn hở .
" Được ! Ta cũng muốn một vài người bạn ! "
Cả ba cười nói hạnh phúc . Được một lúc lâu Tử Huân hỏi cung nữ bên cạnh :
" Tiểu An , bây giờ là mấy giờ ? "
" Thưa công chúa , hiện là giờ Tỵ canh hai ( 10 giờ ) ạ ! "
" Chúng ta nên trở về thôi , Hồng Lăng , Thiên Nguyệt ! Chưa đến nửa canh giờ nữa đại thọ của Thái hậu sẽ bắt đầu đó . "
Hồng Lăng gật đầu đồng ý , còn Triệu Thiên Nguyệt từ chối :
" Hai người cứ đi trước đi , ta muốn đi dạo một lát , hiếm khi mới vào hoàng cung , ta muốn ngắm cảnh ! "
" Có cần ta cho người đi cùng không , dù sao đây là lần đầu cô vào cung , nhỡ lạc đường thì biết làm sao ? "
" Không sao đâu , người yên tâm . Hai người đi thong thả , ta đi đây ! "
" Ta dành chỗ cho cô nhé ! " - Hồng Lăng nói .
Triệu Thiên Nguyệt mỉm cười gật đầu rồi đi theo men bờ hồ đến chỗ liễu phượng . Gió hiu hiu thổi , liễu thướt tha , mái tóc nàng bay nhè nhẹ theo làn gió . Soi gương xuống nước , nàng tự hỏi :
" Ta của hiện tại rất không tốt sao ? "
Bỗng nhiên một xạ thủ xuất hiện sau lưng nàng cung kính :
" Cung chủ vạn an . "
" Ngươi cảm thấy ta bây giờ như thế nào ? "
" Ta chỉ biết người không còn là người của ba năm trước mà thôi ! "
Triệu Thiên Nguyệt lúc này trở nên lạnh lùng :
" Có chuyện gì sao ? "
" Thưa cung chủ , phía quân Liệt Thiển - Tây Hòa đã xuất quân về phía kinh thành , cách khoảng 100 dặm , ước trừng một canh giờ nữa sẽ đến . "
" Ồ , thật thú vị . Ta vốn không hiểu tại sao Tây Hòa vẫn án binh bất động , thì ra là đợi ngày hôm nay - đại thọ Thái hậu . "
" Cung chủ , người có chủ kiến gì ? "
" Đây là việc của ta , ngươi không cần quan tâm . Cho rút người đi , không cần để ý bọn chúng nữa ! "
" Vâng , thuộc hạ tuân lệnh . Cung chủ vạn an . "
Hành lễ xong , xạ thủ kia liền biến mất không chút tăm tích . Triệu Thiên Nguyệt đưa tay với tới liễu phượng , nhẹ nhàng nâng niu :
" Ta muốn giống như ngươi , vô âu vô lo , tự do tùy ý nhưng lại không được . "
Nàng cười như không cười , nhìn ra mặt hồ Hoàn Đơn , lạnh tanh , huyền bí phá thêm chút sương mù . Hôm nay trời âm u , không mưa không nắng , gió hiu hiu khiến nàng vô cùng thoải mái . Nàng từng bước dùng pháp lực đi trên mặt nước ra giữa hồ . Kiễng gót chân lên , tay giơ ngang , nàng uyển chuyển đưa mình hòa vào làn gió , múa những động tác nhịp nhàng , thuần thục . Triệu Thiên Nguyệt buông bỏ mọi sự cảnh giác , tập trung thể hiện điệu múa mà không biết rằng từng cử chỉ , động tác của nàng đã lọt vào mắt hắn - Lãnh Thiếu Phong .
Lãnh Thiếu Phong vốn dĩ chỉ muốn đi tản bộ , thư thái tinh thần nhưng lại gặp một thiếu nữ cùng một xạ thủ không rõ lai lịch phía xa nên hắn che giấu khí tức bản thân lại gần . Thế mà cuối cùng hắn lại vô cùng bất ngờ khi người đó là Triệu Thiên Nguyệt - người hắn gặp đêm đó , ném cho hắn câu " tùy duyên tự tại " . Hắn nhếch môi cười : " Nha đầu , nàng rốt cuộc là ai ? " . Đang định đến gần hồ để Triệu Thiên Nguyệt rõ hơn nhưng chưa đi được ba bước , Lãnh Thiếu Phong đã phải lẩn trốn . Thì ra Triệu Thiên Nguyệt đã hoàn thành điệu múa , nàng quan sát xung quanh : " Kì quái , ta rõ ràng thấy có gì đó mà ! " . Nàng nhanh chóng nhảy về bờ hồ , cất tiếng khí tức , cất bước rời đi . Lãnh Thiếu Phong thấy vậy liền đuổi theo , bám sát theo nàng .
Triệu Thiên Nguyệt theo đường đá cuội chuẩn bị ra khỏi Ngự Hoa Viên thì bỗng nhiên và vào một cung nữ . Nàng lung lay , lập tức chống đỡ , còn cung nữ kia thì đã ngã nhào ra đất , chật vật đứng dậy thỉnh tội :
" Nô tỳ có mắt như mù , xin người thứ tội ! "
Triệu Thiên Nguyệt đang định đi tiếp thì dừng lại , ngó nghiêng nhìn : " Cung nữ này sẽ quen mắt quá vậy ? Hình như đã .... " . Nàng nói :
" Ngẩng đầu lên ta xem ! "
" Nô tỳ biết tội ! "
" Ngẩng lên ! "
Nô tỳ đó vừa ngẩng lên , Triệu Thiên Nguyệt liền nhận ra : " A ! Thì ra là tỳ nữ bên cạnh công chúa Sương Lam . Nhưng sao nàng ta lại ở đây ? " . Ý nghĩ nàng bất chợt hiện lên , nàng cho tay ra sau lưng , kiểm tra ống tay áo . Nàng lập tức nở một nụ cười ấm áp :
" Ngươi không sao chứ ? Ta thấy ngươi ngã có vẻ đau đó ! " - Nàng vừa nói vừa nâng cung nữ đó dậy .
" Nô tỳ không sao cả ! Cảm tạ người quan tâm , chỉ là nô tỳ còn có việc xin đi trước . "
" Được , ngươi đi đi ! Cẩn thận chút , kẻo lại ngã ! "
" Vâng . Nô tỳ cáo lui . "
Cung nữ đó chạy nhanh như gió , tích tắc đã không thấy bóng dáng , lúc này , Triệu Thiên Nguyệt từ một nụ cười ấm áp sang gian tà , khinh bỉ : " Đòi đấu với ta , Sương Lam , hôm nay ta nhất định sẽ khiến ngươi bẽ mặt ! " . Nàng mang theo tâm trạng vui vẻ , thoải mái rời đi . Lãnh Thiếu Phong cùng lúc ngồi trên thân cây gần đó : " Nàng ta thật là thú vị ! " .
Cung nữ kia chạy hớt hải đến một chỗ gần đó , Sương Lam đang ngồi day dứt khăn tay , thấy nàng ta về liền kêu :
" Đó để cây châm vào người nàng ta rồi chứ ? "
" Vâng , nô tỳ chắn chắn . "
" Cho dù nàng ta là ai , ta đều sẽ khiến nàng ta khóc không ra nước mắt . Dám gần gũi bên cạnh Triệu ca ca , ngu xuẩn ! "
Sương Lam cười lạnh , thứ nàng muốn nếu không có được thì đừng hòng ai có .
Triệu Thiên Nguyệt trở lại đại sảnh thì thấy Triệu Hải đang uống trà cùng Lưu Phúc , Phan Thiệu và mọi người . Nàng nhanh chóng chạy đến đó , hành lễ :
" Tham kiến các vị vương gia ! "
" Đứng lên đi , không cần phải như thế đâu , Triệu tiểu thư cứ tự nhiên ! - Phan Thiệu nói .
Triệu Thiên Nguyệt lập tức chạy đến chỗ Triệu Hải , ôm lấy tay hắn :
" Ca ca , muội muốn báo hunh một tin , đi cùng muội được không ? "
" Được . "
Triệu Hải không do dự mà trả lời , khoác tay Triệu Thiên Nguyệt đứng dậy đi ra xa đó một chút :
" Có chuyện gì sao ? "
" Quân của Liệt Thiển hiện tại đang tiến quân tới đây , chắc cách khoảng 100 dặm nữa ! "
" Muội nói gì ? Sao lại như vậy ? "
" Nhỏ tiếng ! "
Nàng nhanh tay bịp mồm Triệu Hải :
" Huynh điên à ? Nói to như thế , huynh không sợ phát hiện nhưng muội sợ ! "
" Vậy theo muội , bây giờ phải làm sao ? "
" Án binh bất động . "
" Vì sao ? "
" Theo muội , Tây Hòa hôm nay tiến quân chắc chắn đã định trước ! Bọn chúng là chờ đại thọ Thái hậu nên điều chúng ta cần là chờ rắn vào hang , rồi tóm gọn . "
" Nhưng đây không phải cách tốt nhất ! "
" Muội nghĩ việc Tây Hòa hành quân chắc chắn sẽ có người khác biết ! Muội không muốn làm tâm điểm nên mới im lặng , huynh cũng phải vậy , nếu không muội nhất định sẽ không giúp huynh nữa đâu ! "
Triệu Hải lắc đầu :
" Tùy muội . "
Hai người trở lại chỗ cũ thì đã thấy Triệu Khung và Tử Huân công chúa . Triệu Khung khoác tay ngang vai Triệu Thiên Nguyệt :
" Hai người nói gì vậy ? "
" Huynh đoán xem ! "
" Ta mà đoán được thì đã không hỏi muội . "
" Vậy huynh cứ đoán cho tới khi nào đúng đi ! Đến lúc đó , muội sẽ nói chi tiết cho huynh nghe , được không ? "
" Muội ... "
Triệu Khung cạn lời , chịu thua trước Triệu Thiên Nguyệt . Đấu gì với nàng thì đấu chứ đấu khẩu thì nàng thắng chắc . Tử Huân chạy đến bên Triệu Thiên Nguyệt mà than oán :
" Cô nói đi dạo mà sao lâu quá vậy , ta cứ chờ mãi . "
" Ta bị lạc đường nên ... "
Triệu Thiên Nguyệt cố gắng tỏ mặt xấu hổ . Tử Huân chỉ biết cười :
" Ta đã bảo là dẫn người theo chỉ đường có phải tốt hơn không ? "
Triệu Thiên Nguyệt không nói gì , bởi vì nàng biết kĩ thuật nói dối của nàng cực kém nên tốt nhất là im lặng . Tử Huân hớn hở :
" Được rồi , ta đã sắp đặt chỗ cho cô và Hồng Lăng rồi , mau qua đó đi ! "
" Được . "
Chỗ Tử Huân chọn cho Triệu Thiên Nguyệt và Hồng Lăng rất nổi bật khiến nàng khó chịu . Là hàng bên phải , chỗ người gần đầu hàng . Nàng nói :
" Công chúa , ta có thể đổi chỗ ngồi không ? "
" Vì sao ? "
" Bởi vì .... "
Triệu Thiên Nguyệt đang định trả lời thì một giọng nói ngọt ngào cất lên .....
Đăng bởi | Hangthiennga |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 94 |