Màn kịch
Thiếu nữ trạc tuổi 16 trông vô cùng xinh đẹp xuất hiện trước mặt nàng - Sương Lam công chúa . Nàng ta mang theo ánh mắt thể hiện sự ghen tị , căm hận như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn nàng :
" Ngươi thật to gan , đánh cho ta . "
Một ma ma đi tới , đánh Triệu Thiên Nguyệt theo một cái tát khiến nàng giật mình hơn . Nàng kêu oan :
" Công chúa , không biết ta đã làm gì sai ? "
" Ngươi còn dám hỏi , đánh tiếp . "
Triệu Thiên Nguyệt định dùng phát thuật nhưng ai ngờ Hồng Lăng đã tung hai cước vào hai tên lính , đồng thời kéo nàng lui về phía sau :
" Công chúa , xin người suy nghĩ một chút , đừng dùng vũ lực , không tốt đâu ạ . "
" Ngươi cũng muốn đồng noã với nàng ta sao ? "
" Đủ rồi , tất cả trật tự . " - Bùi hậu trừng mắt khiến tất cả mọi người im lặng .
Tử Huân phía trên nhìn thấy Triệu Thiên Nguyệt ôm mặt trật vật đứng dậy , nàng đau lòng không dám nhìn , kéo tỳ nữ bên nàng - Tiểu Thúy lại thì thầm :
" Lập tức tới Dám Minh Điện báo cho Triệu Hải tướng quân . "
" Vâng . "
Nàng nắm chặt tay , " Thiên Nguyệt , cô phải cố gắng lên " . Tử Huân đã hiểu màn kịch mà Triệu Thiên Nguyệt nói .
Còn Triệu Thiên Nguyệt sờ mặt mình , kìm nén cảm xúc , " Được , được lắm , hôm nay ta thề sẽ khiến ngươi phải quỳ xuống xin lỗi ta - Sương Lam " . Bùi hậu nhìn Sương Lam rồi quay sang cho Triệu Thiên Nguyệt , vẻ mặt hài lòng . Khi nãy Sương Lam mặt mày đáng thương , khóc lóc om sòm đến chỗ bà cáo trạng . Nàng ta nói Triệu Hải có nữ nhân bên cạnh , đặc biệt vì nữ nhân đó từ chối tình cảm của nàng , khiến nàng mất mặt trước bao nhiêu người . Bùi hậu nghe xong tâm tình liền không tốt vì bà có ý định gả Sương Lam cho Triệu Hải , không những đáp ứng yêu cầu của nữ nhi mà còn giúp bản thân bà củng cố thế lực , mượn sức của Triệu gia .
Trong triều đình , có bốn gia tộc mạnh nhất . Đứng đầu là Triệu gia , sau đó là Bùi gia , tiếp đến là Cao gia và cuối cùng là Bạch gia . Vốn có thế lực nên hoàng đế cũng từ đó thể hiện đặc ân khác nhau với mỗi gia tộc , ai càng mạnh thì người đó càng có nhiều lợi ích . Và một trong những cách nâng cao vị thế chính là liên hôn .
Bùi hậu vốn có âm mưu này từ sau khi Sương Lam nói nàng thích Triệu Hải , bà thề nhất định kế hoạch phải thành công vì chỉ có vậy hoàng đế mới sủng ái bà , bà mới có thể đứng vững trên ngôi vị hoàng hậu . Đón nhận ánh mắt của Bùi hậu , Triệu Thiên Nguyệt đã hiểu được tất cả ý đồ . Hồng Lăng lo lắng :
" Cô không sao chứ ? "
" Không sao . "
Dù có bị làm sao nàng cũng tuyệt đối phải đóng xong màn kịch này . Sương Lam giống như chưa xả hết giận , quát lớn :
" Người đâu , lục soát toàn bộ thân thể kẻ đó cho ta . "
Sương Lam vừa nói vừa chỉ tay vào Triệu Thiên Nguyệt , một thái giám lập tức đi tới giống như chờ sẵn . Tử Huân nghe xong cũng lập tức đứng dậy lao tới chắn cho Triệu Thiên Nguyệt :
" Sương Lam , ngươi có biết mình đang làm gì không ? Nếu để tên thái giám này lục soát nàng ta , khác nàng ta mất đi sự trong trắng chứ ? "
Sương Lam không để ý lời của Tử Huân , còn tên thái giám vẫn ngang nhiên :
" Công chúa , mời người tránh ra . Nếu không nô tài đành thất lễ . "
Triệu Thiên Nguyệt tay đã lôi ra một chiếc kim châm , phòng ngừa tình huống . Tất cả mọi người không một ai dám lên tiếng , chỉ nhìn Triệu Thiên Nguyệt mà tỏ ra đồng cảm , xót thương thay .
Ai ngờ được từ đâu một thanh kiếm lao tới đâm thẳng trước mặt tên thái giám kia khiến hắn hoảng sợ , tất cả mọi người đều hướng mắt tới phía cửa vào , Triệu Hải đi tới . Hắn hiện tại vô cùng tức giận .
Đang ngồi ở Giám Minh Điện thảo luận quân pháp cùng các vị vương gia , Phan Thiệu , Lưu Phúc và Lãnh Thiếu Phong . Lãnh Thiếu Phong lạnh lùng :
" Người của ta vừa mới báo , quân Tây Hòa đang tiến đến đây . Chúng ta cũng nên chuẩn bị nghênh đón một chút . "
Triệu Hải nhớ lại lời của Triệu Thiên Nguyệt , trong lòng giảm bớt lo lắng , cùng tất cả mọi người đồng thanh :
" Vâng . "
Bỗng nghe thấy tiếng bên ngoài la lối , Phan Thiệu tò mò hỏi thái giám :
" Ai la lối bên ngoài vậy , cho vào đây xem nào . "
" Vâng . "
Tiểu Thúy thấy mọi người đều đang nghiêm túc liền cúi đầu :
" Nô tỳ - Tiểu Thúy theo lệnh của Tử Huân công chúa đến mời Triệu Hải tướng quân . "
" Có chuyện gì ? " - Triệu Hải ngạc nhiên .
" Thưa tướng quân , hiện tại Thiên Nguyệt tiểu thư đang bị Sương Lam công chúa buộc tội nên Tử Huân công chúa mời người qua đó giúp đỡ . "
" Khụ khụ ... Khụ khụ . Ngươi nói Nguyệt nhi ? "
" Vâng . "
Triệu Hải lập tức chạy đi . Phan Thiệu cười mỉm :
" Xem ra vị Triệu tiểu thư này thật có bản lĩnh . Dám đi gây sự với Sương Lam . " . Rồi đứng dậy đi ra cửa .
" Đệ định đi đâu vậy ? " - Lưu Phúc hỏi .
" Đương nhiên là đi hóng chuyện rồi . "
Triệu Hải xuất hiện khiến Tử Huân bớt căng thẳng , Triệu Thiên Nguyệt cũng thu lại kim châm , đi tới ngã vào lòng hắn khóc lóc . Đôi mắt vốn còn đỏ lại càng đỏ thêm , những giọng lệ lăn dài trên khuôn mặt ngây thơ vô tội khiến Triệu Hải lòng đau như cắt :
" Ca , huynh phải giúp muội . "
Triệu Hải ôm chặt nàng vào lòng dỗ dành như một đứa trẻ :
" Ngoan , đừng khóc nữa . Có ca ở đây rồi . "
Triệu Hải hôn nhẹ lên trán nàng giống như an ủi . Triệu Thiên Nguyệt lập tức nhìn về phía Sương Lam thể hiện sự đắc ý . Sương Lam cũng cùng lúc vừa đón nhận ánh mắt của Triệu Thiên Nguyệt vừa đi đến chỗ Triệu Hải , giữ lấy tay hắn mà rơi nước mắt :
" Triệu Hải ca ca , ả nữ nhân có tâm địa vô cùng rắn rết , huynh tuyệt đối đừng để bị ả mê hoặc . "
" Công chúa , xin người chú ý cách ăn nói . "
Hắn lập tức hất mạnh tay Sương Lam ra khiến nàng ngã nhào ra đất . Bùi hậu tức giận :
" Triệu Hải , ngươi có biết mình vừa làm gì không ? "
" Hoàng hậu , người không có quyền chất vấn ta . "
" Sao ngươi dám ? Chỉ vì một ả nữ nhân vô danh tiểu tốt ? "
Cơ thể vốn đã chịu sự dày vò cực độ của Độc Hư Tình , cộng thêm những tổn thương mà Sương Lam gây ra , Triệu Thiên Nguyệt cuối cùng vẫn không cầm cự nổi mà ngất xỉu đi . Triệu Hải hoảng hốt :
" Nguyệt nhi ! Nguyệt nhi ! Muội tỉnh lại đi . "
Tử Huân hướng ra ngoài :
" Mau gọi Lộ thái y ! Mau lên . "
Cả đại điện trở nên rối ren , Tử Huân đi đến chỗ Triệu Hải :
" Mau ! Đưa nàng ấy đi nghỉ ngơi . "
Triệu Hải tức tốc bồng Triệu Thiên Nguyệt đi theo Tử Huân , để lại Sương Lam còn đang chật vật . Nàng nhìn về phía Bùi hậu :
" Mẫu hậu . "
Bùi hậu cũng đi xuống nâng nàng dậy :
" Yên tâm ! Mẫu thân nhất định sẽ giúp con tới cùng . "
" Ừm . "
Tất cả mọi người đều xôn xao , thì thào , dự đoán tiếp mọi việc .
Sự việc giống như gió thổi đã đến tai Mộc Diệu Nhu và Cao Nhiên . Dung ma ma hớt hải chạy vào :
" Phu nhân , có chuyện rồi . "
" Hử ? Chuyện gì ? "
" Nô tỳ vừa nghe nói tiểu thư không biết làm sao lại bị Sương Lam công chúa dùng hình , hiện tại đang hôn mê bất tỉnh . "
" Cheng . " - Ly trà trong tay Mộc Diệu Nhu rơi xuống , Cao Nhiên cũng bất ngờ :
" Hiện tại bây giờ con bé đang ở đâu ? "
" Tiểu thư đang ở Nhân Hòa Điện của Tử Huân công chúa . "
Mộc Diệu Nhu giống như làn khói , lập tức biến mất . Bà nhoáng cái đã đứng trước Nhân Hòa Điện . Đi vào trong khuôn viên , bà nhìn mọi phía tìm kiếm Triệu Thiên Nguyệt . Bỗng nghe thấy có tiếng trong căn phòng trước mặt , bà không do dự đẩy cửa vào thì thấy Triệu Thiên Nguyệt đang hôn mê trên giường . Mộc Diệu Nhu chạy đến bên nàng , nhìn Triệu Hải :
" Rốt cuộc chuyện này là sao ? "
" Con nghĩ Sương Lam chưa biết thân phận của Nguyệt nhi nên đã ra tay đánh người . "
Bà nhìn qua Triệu Thiên Nguyệt , cổ tay tím bầm , má còn hơi đỏ và đặc biệt là hàng mi vẫn sót lệ , trái tim bà như quắt lại . Triệu Thiên Nguyệt từ cơn mê man tỉnh lại . Vừa mở mắt , nàng đã giật mình vì người bên cạnh là mẫu thân :
" Mẫu thân , sao người lại ở đây ? "
" Nguyệt nhi con tỉnh rồi à ? Có thấy khó chịu chỗ nào không ? "
" Ờ ... Không có ạ . Khoan đã , đây là đâu ? Sao con lại ở đây ? "
" Đây là Nhân Hòa Điện . Vừa nãy muội ngất đi , được Tử Huân công chúa đưa đến đây . "
" Muội ngất đi sao ? "
" Muội không nhớ à ? "
" Hiện tại muội chỉ thấy đầu rất đau thôi . "
" Nguyệt nhi , con đừng dọa mẫu thân . "
" Con không sao . Mẫu thân yên tâm . "
" Con thực sự không sao chứ ? "
" Ừm , sao không ạ ."
Bỗng nhiên một tổng quản đi vào cúi người :
" Triệu phu nhân , bệ hạ cho triệu người "
" Nhưng mà ... "
" Mẫu thân yên tâm , ở đây có con lo cho Nguyệt nhi rồi . "
" Nguyệt nhi , chút nữa ta sẽ trở lại nhé . "
" Vâng . "
Mộc Diệu Nhu rời đi , Triệu Thiên Nguyệt liền bế khí dưỡng thương . Triệu Hải nhìn nàng :
" Rốt cuộc tại sao Sương Lam lại gây sự với muội ? Hơn nữa lại còn đến mức này ? "
" Sương Lam đến gây sự là muội cố ý sắp xếp . Còn về việc ngất xỉu là ... có lẽ là do quá mệt . "
" Thật sao ? "
" Ừm . "
" Tại sao lại làm như vậy ? "
" Huynh không thấy à ? Rõ ràng Bùi hậu kia có ý muốn cho Sương Lam bước vào cửa Triệu gia , muội mà không ngăn lại chẳng lẽ cứ để thế mà nhìn ? "
" Ý muội là ... "
" Lúc đầu không để huynh nói ra thân phận của muội là để Sương Lam nghĩ muội là người huynh chung tình . Từ đó để nàng ta gây sự với muội , đồng thời tạo ra cái cớ từ chối hôn sự này . Nhưng muội đâu ngờ rằng nàng ta lại làm quá như thế chứ ? Ngu ngốc ! "
" Thế thì phải cảm ơn muội rồi , thật suy nghĩ chu toàn nha ! "
" Hôm nay muội bị thiệt , huynh phải đền bù . "
" Được , điều kiện gì ta cũng chấp nhận . "
" Là huynh nói đó . "
" Ừm . "
" Quân tử nhất ngôn . "
" Bây giờ muội muốn làm gì ? "
" Làm gì ư ? Đương nhiên là ngồi hưởng thành quả rồi . Huynh đợi đi ."
Khuôn mặt mặt liền nở nụ cười như hoa ...
Đăng bởi | Hangthiennga |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 45 |