Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyên gia khóc mướn

Phiên bản Dịch · 1445 chữ

“Ha ha ha…”

Chỉ một câu nói, không chỉ làm người xung quanh cười sặc mà ngay cả người đang ngồi trên xe buýt cũng phải cười theo.

Tài xế xe buýt ném cho Tần Minh một cái nhìn tán thưởng.

Ông lão đứng sau dở khóc dở cười.

Cô gái kia cũng bị hắn chọc quên cả tức giận, che miệng cười không ngừng.

“Mày… mày nói ai đó?”

Mụ đàn bà kia bị trêu chọc, tức hổn hển, hai tay chống nạnh căm tức nhìn Tần Minh.

“Nhà bà có người chết?”

Tần Minh nhìn mụ ta, hỏi ngược lại.

“Nhà mày mới có người chết á.”

“Không có ai chết thì hổ báo cái gì, không lẽ vụ này cũng muốn giành?”

Mụ đàn bà: “…”

Mọi người xung quanh cười nghiêng ngả.

Tài xế xe buýt thả tay lái ra, không có ý định điều khiển, ngồi một chỗ xem cho đã ghiền.

“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 250 điểm tan vỡ từ Chu Mỹ Lệ!”

“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 250 điểm tan vỡ từ Chu Mỹ Lệ!”

“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 250 điểm tan vỡ từ Chu Mỹ Lệ!”

Trong thời gian này, Tần Minh không ngừng thu nhập được điểm.

Chỉ trong vòng mấy phút đã kiếm được cả ngàn điểm, sướng muốn run cả người.

Còn mụ đàn bà kia thì chỉ số trên đỉnh đầu vốn đang 10% nay đã là 50%.

Cứ theo đà này hẳn có thể hoàn thành mục tiêu đầu tiên của nhiệm vụ.

Hắn không muốn buông tha cơ hội tốt như vậy.

Ai ngờ mụ đàn bà kia lại không hợp tác.

“Hừ, hôm nay tao đang bận, không thèm chấp thằng nhóc mày!”

Nói xong xoay người rời đi.

Tần Minh đang muốn leo lên theo thì lại bị cô gái đứng bên cạnh kéo lại.

“Bạn học, anh lợi hại thật đó đó, anh tên gì vậy?”

Hai người đứng rất gần nhau, khi Tần Minh quay đầu lại cảm nhận được mùi thơm thiếu nữ phả vào mặt.

Thứ đầu tiên đập vào mắt chính là một cặp bánh bao to bự.

Đầu hắn ngừng hoạt động vài giây.

Mỹ nữ à, sao lựa thời điểm làm quen không đúng lúc chút nào hết vậy.

“Tôi là Tần Minh, cô cũng rất lợi hại.”

Tần Minh mỉm cười với cô gái, sau đó vội vàng lên xe.

Cô gái ngẩn người ra, mặc dù nàng không phải loại người tự cao nhưng cũng rất tự tin vào nhan sắc bản thân.

Con trai ngày thường nàng gặp toàn chủ động đến bắt chuyện làm quen với nàng.

Đây là lần đầu tiên nàng gặp một tên hoàn toàn không quan tâm đến nàng như vậy.

“Mình là Triệu Tiểu Quyên, anh cũng là sinh viên sao? Học trường nào?”

“Không kịp thời gian rồi, lên xé rồi nói tiếp.”

Nhìn thấy anh tài xế đang chuẩn bị khởi động máy rồi.

Tần Minh dưới tình thế cấp bách, nắm tay Triệu Tiểu Quyên kéo nàng lên xe buýt.

Triệu Tiểu Quyên mắt mở to, không kịp phản ứng.

Anh chàng này thật là, hoặc là không thèm hành động, một khi hành động thì quá táo bạo nghe.

Mới vừa làm quen đã nắm tay của nàng rồi?

Nàng có chút dở khóc dở cười.

Anh chàng này rốt cuộc là nhiệt tình hay là lạnh lùng đây?

Trên xe buýt, mụ đàn bà kia dẫn theo đứa bé, nhìn một vòng phát hiện ra đã hết chỗ ngồi.

Thế là mụ ta chuyển mục tiêu sang một cái ghế nơi một cô gái gầy yếu đang ngồi.

“Này con bé, nhường chỗ cho ta đi. Ta có dẫn theo con nít.”

“Hả?”

Cô gái rõ ràng lần đầu tiên gặp phải chuyện thế này, không biết phản ứng thế nào.

Nói thật, nếu như mụ đàn bà này nói chuyện lịch sự một chút hẳn nàng sẽ rất tình nguyện nhường chỗ.

Nhưng mà mụ ta dùng cái giọng ra lệnh này như thể nàng nợ nần gì mụ ta vậy chứ.

Cô gái lắc đầu.

Mụ đàn bà ngay lập tức nổi giận.

“Con bé này sống thế mà coi được à? Thầy cô bình thường không dạy tụi bay kính già yêu trẻ sao? Sao mày lại ích kỷ như vậy? Ra đường phải biết giúp đỡ người yếu đuối chứ!”

“Yếu đuối chỗ nào? Nghe giọng gào thét khỏe mạnh như vậy hẳn bình thường chuyên đi khóc mướn phải không thím?”

Tần Minh lúc này vừa tới ngay lập tức mở miệng tranh thủ kiếm chút điểm thù hận.

Mụ đàn bà nghe xong mặt cứng đờ.

“Phụt phụt!!”

“Ha ha ha ha…”

Người trên xe buýt lại ôm bụng cười lăn.

“Người anh em này quá tuyệt, nói đâu chuẩn đấy.”

“Ta con mẹ nó bắt đầu thấy ngưỡng mộ hắn rồi.”

“Trâu bò, quá trâu bò, hôm nay sợ cười tới chết mất.”

“Mọi người bình tĩnh, hiện tại tình hình đang căng thẳng, đừng cười lớn như vậy, sặc ha ha ha…”

Triệu Tiểu Quyên đứng sau lưng hắn cũng cười lăn lộn.

Cô gái bị ép nhường chỗ nghe nói xong cũng rất muốn cười.

Nhưng khi nhìn đến khuôn mặt khó coi của mụ đàn bà, như sắp lên cơn tới nơi, nàng vội vàng cúi đầu xuống, mặt đỏ bừng vì cố nín cười.

Mụ đàn bà kia hung dữ nhìn Tần Minh, đang định pah1t tác.

Nhưng nàng hơi sợ miệng lưỡi lợi hại của Tần Minh, e rằng không cãi thắng nổi, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi quay mặt qua chỗ khác.

Cứ dắt đứa bé đứng im như vậy.

“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 450 điểm tan vỡ từ Chu Mỹ Lệ!”

“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 500 điểm tan vỡ từ Chu Mỹ Lệ!”

“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 500 điểm tan vỡ từ Chu Mỹ Lệ!”

Lại kiếm được thêm 2000 điểm tan vỡ, Tần Minh ngày càng hưng phấn.

Hiện tại tỉ lệ tan vỡ trên đầu đối phương đã vượt quá 60%, chỉ cần thêm một chút nữa là có thể hoàn thành mục tiêu đầu tiên.

Tần Minh đứng ngay cạnh đối phương, cũng không vội vàng.

Âm thầm quan sát, tìm cơ hội gây chuyện.

Mụ đàn bà kia chán ghét trừng mắt nhìn hắn, sau đó kéo đứa bé đứng xích ra một chút.

Tần Minh sao có thể để cho mụ ta chạy được?

Hắn nhích mấy phát, lại đứng ngay cạnh đối phương.

Chu Mỹ Lệ: “…”

Mẹ nó chứ!

Tên này đầu óc có bệnh!!!

Nàng tức muốn điên người, nhưng vì Tần Minh chỉ đứng sát người nàng chứ không làm gì khác, nàng không có cớ phát tác.

Chỉ còn cách im lặng chịu đựng.

“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 500 điểm tan vỡ từ Chu Mỹ Lệ!”

“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 500 điểm tan vỡ từ Chu Mỹ Lệ!”

62%, 65%, 68%...

Không cần nói gì cũng có thể làm cho đối phương tức giận thành thế này, sự đê tiện vô hình này của Tần Minh quá hiệu quả.

Người ta nói sao nhỉ?

Đại khái là, ta thích nhìn ngươi ngứa mắt ta nhưng lại không làm gì được ta đấy thì sao.

Cứ như vậy, bầu không khí lại trở nên yên tĩnh bất thường.

Trên xe buýt, mùi thuốc súng tràn ngập, phụ nữ kia tích tụ nộ khí không có chỗ phát tiết ra.

Cuối cùng, xe buýt dừng ở trạm tiếp theo.

Lúc này một ông lão chống gậy chầm chậm đi lên.

Cô gái vừa nãy bị ép nhường ghế đúng lúc muốn xuống xe, định đem chỗ ngồi nhường cho ông già này.

Kết quả vừa mới rời đi. Mụ đàn bà kia chen lên giành ngồi xuống trước, đẩy cô gái ra, cô gái lảo đảo ngã vào trong vòng tay Tần Minh.

“Ui da~~~”

Nhất thời Tần Minh chỉ cảm thấy hai khối thịt tiếp xúc mạnh mẽ phía trước ngực, cảm giác này, thật quá dễ chịu~~~

==================================================

Dịch giả - xin lỗi vì mấy ngày nay do có chuyện đột xuất không thể dịch đều đặn như đã hứa. Vô cùng xin lỗi bạn đọc. Dịch giả sẽ cố gắng giữ vững tiến độ cho các bạn có truyện đọc đều đặn mỗi ngày.

Một lần nữa, thật sự xin lỗi :'(

Bạn đang đọc Siêu Cấp Phá Đời Hệ Thống (Dịch) của Tu Tiên Chanh Tử

Truyện Siêu Cấp Phá Đời Hệ Thống (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EikaGen
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.