Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắn hạ nữ thần nhện

Tiểu thuyết gốc · 3149 chữ

Chùm tia sét liên tục giáng xuống lưng, khiến đôi cánh dơi mà tôi đã rất khó khăn để điều khiển được trở nên rách rưới. Đôi cánh tơi tả không giữ được tôi trên không và rồi tôi rơi thẳng xuống mặt đất!

Bộp

“Agh!”

“SIR ERIC!”

“Giờ không phải lúc!”

RẦM

Nimue hớt hải bay đến tôi với sự lo lắng tột cùng. Tôi vội nắm cô nàng fairy nhỏ như búp bê rồi lăn sang một bên tránh mấy cái chân nhện Eldritch to tướng xiên lủng cả mặt đất!

Bang Bang Bang Bang

Vừa né tránh trong khi tay giữ người đồng minh tí hon với tay còn lại liên tục bắn trả vào Atlach Nacha. Ả nhện đó cũng phải đưa tay lên chống đỡ mấy phát đạn từ Taurus Curve và giữ khoảng cách với tôi. Xem chừng sức mạnh của khẩu súng sau khi thay đổi cũng đủ khiến ả Eldritch nhện này cũng phải dè chừng

“Làm thế nào mà ngươi!?”

Tôi giả vờ ngạc nhiên thốt lên như một kẻ đang bị thất thế, hòng để kẻ thù tự cao lơ là không cảnh giác.

“Y' mgep mggokllll azbthnkor Eldritch ymg' mgepah'n'gha. Hai h' r'luh ah mine (Ta đã hấp thụ Eldritch chất lỏng bị ngươi giết. Giờ sức mạnh của nó thuộc về ta)!”

“Không lý nào!?”

“Biết ngay mà…”

Atlach Nacha tự cao tự đại khai hết, Nimue thì còn đang ngỡ ngàng thì tôi đã phỏng đoán được phần nào. Eldritch nhện này vốn trước đó chẳng có trò đó, ấy vậy mà giờ lại dùng được khả năng gọi sấm chớp của Strange Colour Slime là minh chứng rõ ràng nhất. Nếu đây là sự tiến hóa của lũ Eldritch thì đúng là rất đáng quan ngại…

“Vielen Dank (cảm ơn) vì sự hợp tác của quý cô nhện tốt bụng! Giờ tôi sẽ tặng cô mấy viên kẹo đồng thú dzị này để tỏ lòng biết ơn.”

Bang Bang Bang Bang Bang Bang Bang

Tôi cười nhếch mép đằng sau mũ bảo hộ rồi quay súng một vòng rồi bắn cả một băng đạn như súng cao bồi vào phần thân nhện dưới của Atlach Nacha.

“ Rrragh! Ymg' bastard (tên khốn)!”

Eldritch nhện đó phóng người lên không hòng tránh né loạt đạn, song khả năng đọc ý nghĩ của tôi cùng sự chính xác và tốc độ bắn súng trội hơn. Phía trên phần thân giống người của Atlach Nacha thì có hai tay chặn đạn lại, phần dưới giống nhện của ả thì lại thiếu phòng bị. Hiển nhiên, Eldritch nhện đó hoàn toàn bị tôi đục vô số lỗ vào phần thân nhện! Chưa kể, phát súng của tôi vô cùng hiệu quả với Strange Colour Slime lúc còn chưa được gia tăng sức mạnh khi biến hình dạng thành Eldritch nên rất phù hợp đối đầu Atlach Nacha lúc này. Ả bị thương nên bị lơ là giây lát, chớp thời cơ đó tôi di chuyển ra xa giữ khoảng cách.

“Không ngờ Sir Eric mà cũng có lúc nói lịch thiệp đến vậy đấy.”

“Tôi là quý ông luôn tận tình trong việc đón tiếp quái vật xuống Helheim ~.”

“Tôi sẽ chữa phần lưng và đôi cánh cho anh. Hãy ráng cầm cự cho đến lúc đó!”

“Ladno (ok) ~.”

Tôi thả bàn tay giữ Nimue và cô gái hồ tí hon đó bay tới ngang vai tôi mà nói giọng có phần trêu chọc, hiển nhiên tôi đáp lại ngay lập tức. Cô gái hồ ấy vội bay ra sau lưng tôi rồi niệm chú gì đó tạo ra dòng nước mát bao bọc phần lưng tôi bị thương do sét đánh.

[Hãy cẩn thận đấy Nigerous, nếu nữ thần nhện nguy hiểm đó mà hấp thụ được Strange Colour Slime thì hãy cẩn thận trước mọi tính chất Eldrich đó. Từ thu hút điện từ, phát ra nhiệt, cú chạm acid, hút sinh lực, gây đột biến sinh vật, bay lượn hay phân tán cơ thể thành nhiều phần nhỏ hơn!]

“Cảm ơn ông đã nhắc, tôi sẽ càng biết ơn hơn nếu ông chỉ ra phương án phản công thì tôi càng biết ơn hơn.”

[Coi nào, cậu chuyên gia về mặt đó hơn tôi mà.]

“Haizz…”

Lodrich nhanh chóng sắp xếp được dòng thông tin và báo cáo tôi qua tai nghe. Mặc dù xung quanh cái bẫy đầy lửa đốt cháy những cái cây cổ thụ cho đến xung quanh bao trùm mùi café thì vẫn không đủ để ảnh hưởng được Atlach Nacha. Trong khi tôi vừa bỏ chạy vừa bắn trả thì bao quan Eldritch nhện đó bắt đầu phát sáng như huỳnh quang với màu sắc ma quái, thần giao cách cảm của tôi nhìn thấy suy nghĩ của Atlach Nacha mà không khỏi hốt hoảng.

“Ả ta bỗng phát ra nhiều năng lượng ma thuật thế!?”

Bộp

Vút

“AAAAAAAAH!”

Tôi lẹ tay cầm Nimue rồi ném một phát cô ấy lên không trung rồi hết tốc độ bỏ chạy tránh ra thật xa Atlach Nacha. Ngay lập tức, Eldritch nhện đó liền tạo một tiếng nổ rồi bay thẳng đến tôi như một viên đạn của đại bác. Chứng kiến thấy điều đo, cứ như Andrenaline khắp cơ thể tôi bùng nổ như sự nỗ lực để ép cơ thể tôi đẩy giới hạn. Trong tích tắc, hai chân tôi dồn toàn lực và căng cơ chân đẩy cơ thể lăn về phía trước tránh né!

BOOOOM

SLASH

“AGH!”

Tôi tránh được phần lớn pha tấn công đột ngột và chớp nhoáng đó. Một đòn hủy diệt gây phá hủy một vùng cứ như vừa vị thiên tạch rơi xuống, và không chỉ mặt đất mà cả bàn chân phải của tôi!

“L' ephaiaglor llll ymg' huh (quá nhanh với ngươi à)?”

“Ugh… cứ cười đi, ngươi cũng éo giết nổi ta đâu nhện ~.”

Mặc dù vết thương ở chân thật sự rất đau, thế nhưng tôi ráng cắn răng chịu đựng mà nói chuyện ra vẻ bình tĩnh. Atlach Nacha nhìn thấy tình trạng của tôi cánh lẫn chân đều vô vọng mà đắc chí.

“ N'ghftephai though ymg' ah syha'h'bthnk, mgng Y' ahor easily h' mggoka mglagln. Ep nilgh'ri, syha'h'bthnk ah common hnah l' c' kind (Dù rằng ngươi bất tử, thế nhưng ta có thể dễ dàng tước nó đi. Sau cùng thì bất tử là thứ bình thường với loài của chúng ta).”

Nghe lời nói đó cùng với suy nghĩ trong tâm trí của Atlach Nacha, tôi có thể thấy rõ viễn cảnh ả nhện đó. Eldritch nhện này sẽ một lần nữa ghim vô số gai nhọn vào tôi rồi bơm chất độc cho cơ thể tên thành nước ép cho ả. Thế nhưng, đó chưa phải là tất cả…

Bang Bang Bang

“Sir Eric…”

“Đừng lại gần đây!”

Nimue nhìn một cách vô vọng như muốn đến giúp đỡ, song tôi biết tình thế này thật sự là thì không an toàn để cô ấy ở cạnh tôi. Khi thấy được ý đồ của Atlach Nacha, ả ta định điều khiển những cái cây xung quanh trói tôi lại để khống chế, tôi nhanh chóng dùng súng bắn trả. Ngay khi những phần cành và rễ cây vốn đang cháy trước đó đang dài ra rồi vươn đến tôi như những cái xúc tu hòng trói tôi, thế nhưng những phát đạn của tôi đã phá hủy chúng dễ dàng. Thế nhưng đòn tấn công chưa hề dừng lại ở đó, Atlach Nacha bắt đầu phun ra những sợi tơ nhện nhắm vào tôi! Với một bên chân không thể di chuyển gì được nhiều, mặc nhiên tôi chỉ có thể lăn lộn trên mặt đất để né tránh. Eldritch nhện nguy hiểm đó đã lợi dụng sự bất lợi của tôi cũng như đang bận bịu chống trả mà rút ngắn khoảng cách lại!

PHẬP

“GAH!”

Không cho tôi một chút cơ hội nào bỏ chạy, Atlach Nacha phóng tới nhanh dù không bằng lúc nãy nhưng cơ thể tôi không có đủ khả năng để né tránh như lúc nãy. Một trong những cái chân nhện to lớn, sắc bén đâm xuyên qua bụng tôi và cắm chặt xuống đất! Chưa dừng lại ở đó, ả nhện đó hất đi khẩu súng ra khỏi tay tôi, đẩy tôi vào thế bí!

“Mg matter ahh ephaiaglor ymg' ah. Ehye ymg' ah restrained, ymg' ahehyee bug stuck llll spider web (Không cần biết ngươi nhanh cỡ nào, một khi ngươi bị giữ chặt thì chẳng khác gì con bọ trên mạng nhện). “

Eldritch nhện ấy thì thầm bằng cái giọng nói tởm lợm của mình như phấn khích vô cùng. Ả nhìn tôi chật vật một cách vui sướng, đúng là một con nhện sadist.

“SIR ERIC!”

[Đừng đến!]

Nimue tính tới can thiệp, song tôi dùng thần giao cách cảm ngăn cô ấy lại. Bởi cô nàng hồ rất khó can thiệp nổi mà không bị thịt tại chỗ trước ả nhện này. Atlach Nacha trong quá khứ đã suýt giết chết Nimue nên việc cô gái hồ can thiệp một nữ thần nhện còn mạnh hơn trước kia thì chẳng khác gì tự sát! Nữ thần nhện đó băng đầu mở cặp nanh nhện đầy gai nhọn và độc chết người tới gần tôi!

“Câu tiếp theo của ngươi sẽ là ‘▅▅ーーー!”

“Ahf' (Cái gì)!?”

BOOM

▅▅ーーー!!

Ngay trước khi ả kịp ghim cặp nanh vô số gai nhọn thì tôi lên tiếng rồi nhanh tay bóp bể quả lựu đạn hơi café để dành. Ả bị mùi hương khiến loài nhện bị say đó phải choáng váng một lúc. Ngay lúc này, Nimue nhanh chóng đẩy khẩu súng Tarus Curve trở lại về tay dù không hề yêu cầu hay dùng thần giao cách cảm.

“Lên nào Sir Eric!”

“MEGA BUSTEEEEER!”

Trước lời động viên của nàng tiên hồ tí hon, tôi chĩa súng vào đầu Atlach Nacha! Trái với mong đợi của tôi, thay vì là vô số phát đạn bay ra từ nòng súng thì cả một tia sáng màu tím thổi bay luôn cả đầu Eldritch nhện! Cả cơ thể Atlach Nacha phân rã ra dần như thành bùn đất rơi xuống đất, cả phần chân trước đã xuyên bụng tôi cũng đã phân rã.

“Ugh…”

“Nằm im nào, tôi sẽ chữa trị cho anh ngay!”

Máu từ lỗ trên bụng tôi trào ra, tôi cắn răng chịu đựng. Ngay lập tức, Nimue bay tới rồi thì thầm như câu thần chú, cô tạo ra nước rót vào vết thương của tôi. Dòng nước ma thuật ngăn máu chảy, vết thương khép lại và cơn đau đã dịu đi.

[Xem ra vật chứa của Atlach Nacha không ở đây. Có lẽ vẫn ở đang thế giới thật.]

“Tôi hiểu, cô chữa nốt cái lưng tôi gấp rồi đưa tôi về thế giới thật đi Nimue.”

Lodrich thông báo tôi sau khi thấy xung quanh. Có lẽ ông ta cũng đã đoán ra vụ việc nên đã sớm điều tôi nhiệm vụ quan trọng khác.

“Nhưng vết thương mới khép miệng thôi, vận động mạnh sẽ khiến anh bị thương đấy!”

“Cứ làm lẹ đi, còn không thì công sức nãy giờ của tôi sẽ lãng phí mất.”

“Vậy tôi sẽ làm, nhưng chính anh cũng phải cẩn thận đấy.”

Tôi nhờ Nimue làm công việc bác sĩ chữa tôi một cách gấp gáp bằng ma thuật của cô ấy. Dòng nước ấy thúc đẩy tốc độ hồi phục cơ thể tôi nhanh tới bất ngờ, cả những lỗ thủng trên cánh dơi tôi đã lành lại như mới. Cô gái hồ còn giúp tôi gắn liền lại cái chân bị đứt hồi nãy cũng nhanh, nhờ ơn nó mà tôi có thể đứng dậy được.

“Được rồi, giờ cô hãy chỉ đường tôi tới cái hồ gần đây nhất. Chúng ta cần về Dreamlands ngay lập tức!”

“Tôi hiểu rồi, cứ bay về hướng Eldritch nhện đó xuất hiện là sẽ đến con suối gần đây nhất!”

Nimue lơ lửng về hướng phía trước tôi và chỉ đường ngay sau khi đã hoàn thành việc chữa trị mọi vết thương.

“Ông thì tìm kiếm nhanh vị trí mục tiêu để tôi bay thẳng tới ngay khi về lại Arkham!”

[Ok, tôi sẽ cho người đi tìm thông tin sớm nhất có thể.]

Ngay lập tức, tôi yêu cầu Lodrich xác định vị trí vật chủ của Atlach Nacha. Đã đi xa đến mức tôi bị tật nguyền và suýt được vé một chiều xuống địa ngục thì tôi càng không thể ngưng vụ này được. Nhất là ả Eldritch nhện đó ngày càng mạnh hơn lại còn có thù oán với tôi, để xổng mất chẳng khác gì tôi đi tự sát cả!

“Được rồi, chỉ cần đến thẳng hướng cô chỉ là được phải không?”

“Phải.”

“Vậy ngồi yên trong túi để tôi bay tới đó hết tốc lực nào.”

“Eh!?”

Tôi lẹ tay bỏ Nimue với kích cỡ tí hon vào cái ba lô đựng vũ khí Lodrich giao đã trống sau cuộc chiến. Ngay lập tức, tôi giương cánh ra rồi bay với tốc độ bay mà xem chừng còn vượt xa lúc tôi chạy bộ. Tôi nhanh chóng thử kiểm tra dòng thông tin xuất hiện trên cẳng tay phải của mình.

Tên: Eric.

Tình trạng: bị thương nhẹ

Chiều cao: 2m

Cân nặng: 100kg

Thị lực: gấp 100 con người

Thính giác: gấp 100 con người

Lực đấm: 1 t.

Lực đá: 3 t.

Độ cao nhảy tối đa: 15 m

Tốc độ chạy tối đa: 100 m/ 8.5s.

Tốc độ bay tối đa: 100 m/ 2s.

Vũ khí tối ưu: vũ khí tầm xa

Tôi mỉm cười khi thấy được thêm dòng tốc độ bay. Có thể thấy tốc độ và khả năng dùng vũ khí tầm xa là những gì tôi đạt được trong cái hình dạng hơi bị thiếu thể lực này.

“Chỗ suối này dùng được không?”

Chưa tới bốn phút, tôi dễ dàng đến được một cái hang với đầy mạng nhện sâu bên trong, bên cạnh cái hang là con suối nhỏ. Con suối thật sự nhìn vẫn rất tối thui dù tầm nhìn đêm của tôi có màu- thứ vượt trên mấy cái kính nhìn đêm. Thật sự mà nói nhìn cái dòng nước đen ở trong thế giới này luôn khiến tôi phải rùng mình dù đã thấy nó bao nhiêu lần đi nữa, cứ như bản năng sinh tồn cảnh báo cho tôi đừng đến gần chúng.

“Được rồi, tôi sẽ kết nối dòng suối này với bồn tắm ở quán café.”

“Đừng làm quá lâu là được, time is money (thời gian là tiền).”

“Tôi biết, thế nên tôi sẽ làm thật lẹ.”

Tôi nhắc nhờ Nimue về vấn đề thời gian lúc này, cô nàng hồ nhanh chóng bay khỏi cái ba lô rồi đến cạnh dòng suối. Cô ấy chạm tay xuống dòng nước, khuấy nó lên trong khi miệng thì thầm lời niệm chú. Trong 10 giây tiếp theo, màu đen của dòng nước đã phai dần và thay bằng màu xanh trong vắt của dòng nước tự nhiên. Không dừng lại ở đó, tôi có thể thấy rõ cái trần của phòng tắm trong cái quán café!

“Tôi đã kết nối lối trở về, đi nào Sir Eric.”

“Ok.”

Nimue nói rồi nhảy xuống dòng nước đã yểm đầy ma thuật của cô, tôi cũng nhảy theo ngay lập tức. Khi tôi lộn xuống nước thì ngay giây sau tôi đã thầy mình như trồi lên bồn tắm. Với trải nghiệm này, nó thật sự khiến tôi quan ngại khi ranh giới giữa cái thế giới trong mơ như Dream Realm và thế giới thật này sao mỏng manh ghê.

“Giờ phải hỏi coi Lodrich đã tìm được gì rồi.”

“Hy vọng Mr Lodrich sẽ sớm xác định được vị trí người bị chiếm hữu.”

Tôi lẫn Nimue đều cùng chung mục tiêu lúc này mà đến phòng ăn của quán café. Ngay khi tôi bước tới phòng ăn thì thấy người đàn ông tóc vàng nhạt quen thuộc đang ngồi nhấp café trước cái laptop.

“Sao rồi, tìm được gì mới chưa?”

“Theo radar từ bản đồ thì Atlach Nacha đang ngọn đồi phía sau ở nông trại Miller.”

Lodrich quay sang tôi mà nói, ông ta tròn mắt nhìn giây lát.

“Vậy ra đây là hình dạng của anh khi biến đổi…”

“Trông ngầu chứ?”

“…Tiếc là với tôi nó trong giống đám khói di động, không thì giống một nhân vật film kinh dị vậy.”

“Ra thế…”

Người đàn ông đó rùng mình, thậm chí là tránh nhìn thẳng vào tôi. Có lẽ tôi nên mừng thầm là chưa tự hại cả đồng bọn mình chỉ vì cái hình dạng này. Có lẽ số tôi đúng là không thể làm anh hùng thật thụ được, cao lắm là phản anh hùng…

“Tôi đi liền đây, không thể chậm trễ được.”

“Đợi tôi với Sir Eric!”

Tôi nhanh chóng đi ra khỏi quán Lake Café giương cánh dơi. Nimue vội vàng bay vô ba lô của tôi ngay khi tôi cất cánh bay về phía nông trại Miller, nơi mà mục tiêu bắt buộc phải hoàn thành. Khi ra khỏi cửa, tôi bất ngờ là trời đã đêm dù cho tôi chỉ đi trong Dream Realm chưa hơn một giờ đồng hồ…

“Hai người đó đi với nhau nhìn không quá khác biệt anh hùng cùng fairy đồng hành là bao. Hay giống người đẹp và quái thú hơn nhỉ?”

Lodrich uống cạn tách café trong sự mệt mỏi trong khi nhìn bọn tôi rời đi.

---Ngọn đồi sau nông trại Miller---

“Công nhận bay đã thật, chẳng trách sao mà anh hùng sịp đỏ di chuyển kiểu này suốt.”

“Xem chừng anh đã quen việc sử dụng sức mạnh này rồi nhỉ, Sir Eric?”

“Yep, tôi đang ráng làm quen việc màng nhĩ tôi đang bị âm thanh gió hành hạ thôi, không gì nhiều đâu.”

“…Tôi rất tiếc về việc đó.”

Chỉ chừng 20 phút bay lại, không phải quẹo xe hay tránh vật cản cũng như lo việc đối đầu mấy Eldritch nhãi, tôi dễ dàng bay thẳng tới cái nông trại Miller còn nhanh hơn cả lúc đi xe. Tôi trò chuyện với Nimue, dù không có ý gây khó dễ gì cô ấy nhưng tôi vẫn phải nói sự thật mất lòng. Dù thính giác chỉ mới chỉ gấp 100 con người mà nó khiến tôi muốn điên đầu rồi, tai mà nghe được như Superman thì chắc tôi sẽ bị điên như nghe tiếng Eldritch luôn mất.

Bạn đang đọc Sabata Saga - Eldritch Knight sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.