Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến thuật áp đảo

Tiểu thuyết gốc · 3161 chữ

“Hãy cẩn thận, mùi hương của Eldritch ngày càng nồng nặc…”

“Hay đấy, trước khi cô cảnh báo thì tôi cũng đã phải đập nát vài đứa Eldritch lởm rồi đấy.”

Tôi đi theo chỉ dẫn của Nimue và không ngừng phàn nàn, bởi đã đi được nửa tiếng trên cái cánh đồng và mấy ngọn đồi trong trời đêm này rồi. Ấy vậy, những gì tôi thấy toàn một đám Eldritch nhãi nhép với số lượng quá nhiều! Điều này đã khiến tôi bắt đầu nghi ngờ về chỉ dẫn của cô gái hồ tí hon này rồi!

“Bình tĩnh nào Nigerous, việc anh đụng Eldritch nhiều khi đi đêm đâu phải thứ mới lạ.”

“Nhưng lũ này đông hơn, và khó chịu hơn tôi dự trù đấy! Đặc biệt là éo có cái xe motor của tôi nữa!”

Đến cả Lodrich cũng bắt đầu liên lạc với tôi, một kẻ đang không tâm trạng tốt nổi. Cứ đà này thì tôi e bản thân sẽ kiệt sức trước khi đối đầu được Atlach Nacha. Tại sao cô ta không thể dịch chuyển cái hồ này gần tới chỗ kẻ địch hơn mà bắt tôi phải chạy nhảy suốt như chơi Megaman chứ!?

“Tôi biết anh rất nóng lòng tới thẳng địa điểm của Eldritch mục tiêu. Thế nhưng chúng ta lại không địa điểm lý tưởng để làm việc đó. Thêm nữa anh sẽ mất cơ hội quan sát khu vực xung quanh tìm lợi thế cho mình. Tệ nhất là sẽ mắc bẫy kẻ địch ngay lập tức.”

“Ông thử chạy bộ tốc độ 20m/s suốt nửa tiếng đồng hồ đi rồi phán!”

Lodrich tuy không có ý gì và đang thật sự làm tốt vai trò của mình. Thế nhưng việc lũ quái ở đây khó chịu hơn bình thường và phải giữ hình dạng này lâu thật sự không phải ý hay đối với tôi.

“Xin lỗi Sir Eric, đáng lý ra tôi phải chuẩn bị phương tiện hay thú cưỡi cho anh. Chỉ là mọi thứ khá gấp gáp và tôi không nghĩ chúng ta sẽ phải đi lâu đến mức này.”

“Haiz… đành đặt niềm tin vào mớ cơ bắp của tôi sau khi có bộ giáp công nghệ exoskeleton (khung xương) làm từ ma thuật này vậy.”

“Tôi sẽ chuẩn bị lần sớm nhất có thể, xin anh cứ yên tâm!”

“Rồi rồi.”

Tôi đành bỏ qua những thứ khó chịu đó và tập trung trở lại vấn đề chuyên môn cần quan tâm.

“Khoan đã!”

“Sao thế?”

“Chúng ta đang đến gần rồi…”

Nimue đột ngột dừng lại giữa đường khiến tôi suýt phải ngã đập đầu vào đất! Tôi dừng lại theo lời cô gái hồ tí hon rồi bò xuống đất ngang tầm cao của cỏ dại mà ẩn nấp. Khi phóng tầm nhìn khoảng hơn 30m trong màn đêm đó thì thấy rất nhiều tơ nhện dưới mặt đất do tới những mạng nhện trên những cái cây cổ thụ. Điều kinh ngạc hơn rằng nếu nhìn kỹ xung quanh khu vực đó thì sẽ thấy lũ nhện Eldritch đang ở trên những ngọn cây và mạng nhện. Nhờ lời cảnh báo của Nimue mà tôi không bị sa vào bẫy rồi bị cả tá con nhện Eldritch lao tới xơi.

“Hãy cẩn thận Nigerous, mặc dù nhện thông thường thì có tầm nhìn kém nhưng khả năng cảm nhận sự rung động và di chuyển thì vượt trội. Nhất là khi đây là lũ Eldritch thì không nên hy vọng rằng mắt chúng nhìn kém. Hãy sử dụng nòng giảm thanh nếu cần chiến đấu lén lút.”

“Oh well, dù là quái vật hay người, nếu chúng không nhìn thấy tôi thì chết chắc rồi ~.”

Lodrich cũng thấy tình hình của tôi mà đưa lời khuyên cần thiết. Tôi dùng toàn bộ sự tập trung vào tầm nhìn của mình để nhìn thật rõ bao nhiêu Eldritch nhện xung quanh để giúp tôi để không bị đánh lén và biết trước vị chí chúng sẽ tới. Với khả năng nhìn bao quát 360 độ bằng góc nhìn thứ 3 mà không cần xoay đầu nên nó khá dễ dàng. Tôi vừa quan sát và vừa bò lùi lại giữ khoảng cách xa nhất có thể để thực hiện được pha bắn lén từ xa và có lợi thế về ẩn nấp. Khi càng ráng tập trung nhìn bọn chúng, tôi càng lúc càng thấy rõ số lương hơn vượt xa tầm nhìn đêm trước đó, giờ thậm chí tôi có thể thấy rõ hơn 30 con Eldritch nhện xung quanh khu vực này. Tầm quan sát của tôi vốn đã suốt trong đêm nửa tiếng trước không khá hơn nhưng giờ nó đang cải thiện đến mức khó tin!

“Hm… chỉ có 30 con ở đây, khẩu súng của tôi có thể dễ dàng xử lý được.”

“Heh, anh thấy được trong cái màn đêm này sao!?”

“Ugh!”

Tôi giật mình khi nghe tiếng Nimue to đến một cách khó tin khiến tôi đang tập trung cao độ.

“Anh sao thế, Sir Eric!?”

“Cô nói sao to dữ vậy!? Lỡ chúng nghe thấy thì sao!?”

“Eh? Tôi nói chuyện bình thường mà.”

“…Huh!?”

Nimue ngạc nhiên khi nghe lời đó từ tôi. Nhìn biểu cảm cô ấy thì có lẽ không phải là nói dối, nhưng rõ ràng tôi nghe cô ấy nói lớn như đang hét bên tai tôi. Cô gái hồ nhìn tôi chằm chằm giây lát rồi thì thầm giọng nhỏ hơn.

“Hình như ngoại hình của anh có chút thay đổi, cả màu mắt của anh nữa.”

“Hm?”

Nghe Nimue nói thế tôi bèn cho tầm nhìn quan sát xung quanh bản thân và thấy thay đổi khó tin. Bộ giáp của tôi đã nhỏ đi, phần cơ bắp trên giáp cũng teo không còn thấy mớ cơ ngực nữa mà nó như phần giáp thân của mấy hiệp sĩ. Bên cạnh đó, cặp mắt trên mũ bảo hộ đã thay màu đỏ hồng ngọc trước kia bằn màu lam ngọc. Tôi vội nhìn lại dòng chữ ở cẳng tay xem có thay đổi gì, lúc đó tôi tròn mắt khi thấy sự biến đổi cực kỳ không hợp ý.

Chiều cao: 2m

Cân nặng: 100kg

Thị lực: gấp 100 con người

Thính giác: gấp 100 con người

Lực đấm: 1t

Lực đá: 3t

Độ cao nhảy tối đa: 15 m

Tốc độ chạy tối đa: 100 m/ 8.5s.

“Đùa hả trời, mình yếu đi khiếp thế!?”

Tôi ráng kìm cái giọng hoảng loạn của cản thân khi thấy thể lực toàn diện nó giảm mạnh tới khiếp đảm. Mặc dù việc giác quan được gia tăng mạnh nhưng giờ sức cơ bắp cho tới tốc độ tôi giảm mạnh như hiện giờ thì chẳng phải tôi gặp rắc rối lớn rồi sao!?

“Chuyện gì thế, Sir Eric?”

“Tứ chi tôi giờ yếu đi thấy sợ luôn, được có mỗi giác quan được gia tăng thôi thì khó xơi nổi đám Ekdritch này hay con ả nhện lắm!”

Tôi nói cho Nimue tình hình đau đầu lúc này. Lần trước tôi có thể áp đảo được lũ Eldritch nhện cho tới Atlach-Nacha là nhờ sức mạnh vượt trội. Còn bây giờ, tốc độ lẫn sức mạnh tôi đã giảm mạnh, khả năng để chiến thắng đã giảm mạnh. Chưa kể đây là sào huyệt kẻ địch, việc chúng chắc chắn sẽ chuẩn bị thứ gì đó nguy hiểm hơn là không thể tránh được. Tôi giờ đây đang rơi vào tình thế bất lợi, khả năng chiến thắng bị giam đáng kể!

Giờ tình hình thế này thì đành tập trung hết vào việc dùng súng bắn xa thôi. Nếu sức đánh không lại thì phải dùng chiến thuật đánh rồi chạy, nấp rồi tấn công!”

Tôi lẩm bẩm với tay rút khẩu Taurus Curve bên hông ra với gắn nóng giảm thanh rồi bắt đầu nhắm đám nhện Eldritch trên mạng nhện lẫn cây cổ thụ. Bình thường tôi cần tập trung nhiều hơn để bắn trúng từng con một, ấy vậy mà tôi lại đang cảm thấy rằng có thể bắn trúng dễ dàng như nhắm trong mấy game bắn súng. Cảm giác tự tin thể bắn trúng mục tiêu rất rõ ràng, như lúc bắn mục tiêu ở tầm gần vậy!

Tat Tat Tat Tat

Với khả năng của nòng giảm thanh, tiếng nổ súng đã giảm thiểu tối đa cũng nhưng tia sáng của viên đạn khi nổ cũng được ngăn lại. Thêm việc tôi giữ khoảng hơn 50 m so với lũ nhện Eldritch và tay bắn súng không hề bị rung khi cướp cò nhờ thể lực hiện tại, không phát đạn nào bị bắn trượt cả!

▂▂▃▃▅▅ーーー!!

“Oh…”

Đó chưa phải điều duy nhất, mỗi phát đạn từ khẩu súng này dễ dàng giết chết một Eldritch nhện, điều mà trước đó khẩu súng của tôi không làm được! Những con nhện quái vật đó réo lên một tiếng rồi ngã xuống mà đo đất.

“Oh ho, mọi thứ bỗng nhiên dễ hơn cả mong đợi.”

Tôi mỉm cười đắc thắng khi thấy vận may một lần nữa đã đứng về phía tôi. Chỉ tốn 10 giây để tôi bắn rụng toàn bộ 30 Eldritch nhện thấy được quanh đây. Bọn chúng hoàn toàn không có cơ hội để phản công hay thời gian để mò ra tôi.

“Xem ra không chỉ đôi mắt, nồng độ năng lượng ma thuật tập trung nhiều vào cả khẩu súng và lưng nữa. Có lẽ hình dạng này của anh thay đổi mật độ ma thuật trên người để gia tăng độ hiệu quả của các bộ phận đó.”

“Hm… súng với mắt thì còn tạm hiểu, nhưng thế beep nào lại là ở lưng!?”

“Um… cái đó anh phải thử mới biết được. Do trường hợp của Sir Eric vốn quá khác biệt với hiểu biết của tôi mà.”

“Hm…”

Nimue diễn giải lý luận của cô ấy về sự thay đổi của tôi, khiến phần nào tôi cũng nắm được điểm mạnh của hình dạng này dù chưa rõ cách thức làm việc hay toàn bộ công năng.

“Chí ít, nếu lũ nhện ở đây thì xem ra chúng ta đang tới gần con ả nhện đó rồi.”

“Phải, đây là cơ hội tốt để bắt ả quái vật đó đền tội, cũng như trả đũa những gì ả gây chuyện chúng ta!”

“Heheh, fairy mà cũng hăng máu dữ.”

“Tôi cũng như con người thôi mà.”

Tôi cười phì khi không hề nghĩ rằng cô gái hồ vô cùng anh dũng, cứng nỏi này cũng có lúc nhỏ mọn như thù dai muốn trả đũa như thế. Chỉ riêng việc này thì đúng là Nimue cũng rất con người, đồng thời cũng phần nào giống tư tưởng của tôi ngay lúc này.

“Ả nhện đó vẫn chưa đến… vậy thì dành chút thời gian dọn tiệc và tìm hiểu bản thân chút thôi.”

“Anh định…”

“Heheh,.”

Tôi đặt ba lô cho tới vali xuống đất rồi mở ra mà chuẩn bị. Nimue nhìn thấy tiếng cười thì thầm của tôi mà không khỏi e ngại vì không đoán được tôi suy tính gì.

“Phiền cô đi kiếm ả nhện một mình được không, tôi ở đây chuận bị giây lát.”

“Um… được thôi. Nhưng ở một mình thì hãy cẩn thận đấy, Sir Eric.”

“Khỏi lo, tôi hiện giờ chẳng ngán kẻ nào cả.”

“Tôi hiểu rồi, vậy hãy bảo trọng.”

Nimue chấp nhận yêu của tôi rồi bay đi cùng với lời nhắc nhở tôi thận trọng, tôi giơ tay biểu tượng ok. Tôi lấy mấy quả bom Molotov quăng thẳng vào mấy cái cây, dưới mỗi gốc cây thì tôi đặt một quả lựu đạn hơi cafe, cuối cùng là tôi mở zip quần đi vệ sinh vào bom tổ ong nhện. Tôi dùng hết toàn bộ đồ chơi được Lodrich đưa rồi bắt đầu thủng thẳng tìm hiểu sức mạnh bản thân lúc này.

“Được rồi, giờ là lúc khám phá mọi khả năng và giới hạn của bản thân nào ~.”

“Vận động toàn bộ cơ thể là cách để biết khả năng của cơ thể, và có khi anh điều khiển được thứ gì đó ở lưng như cô Nimue nói chẳng hạn.”

Lodrich đưa một lời khuyên rất hợp lý. Tôi bắt đầu thử mấy động tác khởi động cơ thể để kiểm tra xem từng thớ cơ hoạt động có gì thay đổi hay không. Trong lức khởi động toàn thân, phần lưng tôi luôn có cảm giác giật giật như có gì ở đó đang cử động, một cảm giác gì đó rất mới mẻ nhưng có phần quen quen.

“Đây là…”

--- Vài chục phút sau---

“AAAAAAAAAH!”

Tôi nghe tiếng hét của Nimue vang lên sau một lúc ở trong bầu không gian yên tĩnh. Ở xa xa, tôi có thể thấy cô gái hồ tí hơn đang bị hớt hải bay đi với thứ to lớn giống nhện phía sau cùng đạn nhện. Nếu nhìn bắt mắt thường sẽ thấ một đốm sáng vàng cùng vô số đốm sáng đỏ trong đêm vậy.

Tôi mỉm cười mà ẩn nấp mình trong bụi cỏ, tay quăng mấy cái hộp tổ ong nhện về phía trước. Nó vỡ ra ngay lập tức và những con ong liền bay khỏi hộp.

“▃▃▅▅ !!”

Toàn bộ lũ nhện ngưng rượt theo Nimue và bắt đầu hỗn loạn trước cuộc tấn công của đàn ong nhện! Cô gái hồ lợi dụng tình huống đó mà bay luồn lách qua những thân cây cổ thụ rồi bay về phía tôi mà cảnh báo.

“Chúng đang đến đấy Sir Eric!”

“Cứ bình tĩnh, mọi thứ đang diễn ra đúng kế hoạch.”

“Vậy đáng lẽ anh nên nói tôi trước rằng sẽ thả lũ ong nhện nguy hiểm chứ!”

“Well, bọn chúng sẽ lo thứ to nhất chúng thấy trước mắt mà, khỏi lo.”

“Vậy… anh đã kêu tôi đi để hòng dụ chúng tới ngay từ đầu sao!?”

“Đúng.”

Cô gái hồ đó trách khứ tôi liên tục, song tôi chỉ quan tâm thứ lúc này đây là tận hưởng sự hỗn loạn của đám quái vật 8 chân đáng mắc phải kia.

“Ahna sharp, c' ah ambushed (Hãy cẩn thận, chúng ta đang bị phục kích)!”

“Nó vô dụng thôi.”

Tôi cười thầm khi nghe tiếng kêu từ xa của Atlach Nacha. Đội hình phe địch không còn ổn định, tôi nhằm thời cơ đó mà nhắm bắn từng con nhện Eldritch.

Tat Tat Tat Tat “Hình như ngoại hình của anh có chút thay đổi, cả màu mắt của anh nữa.”

“Hm?”

ã phát hiện ra vị trí của tôi mà lao về phía tôi ẩn nấp.

Tat

Tôi nã phát đạn vào những cái cây nhuốm đầy xăng, nó bắt lửa rồi truyền khắp các mạng nhện. Đám nhện Eldritch phát hoảng trước đó, thế nhưng đó chưa phải là tất cả.

“Ah nafl panick, prey nafl naIIIIor hup geb (Đừng hoảng loạn, con mồi đang không quá xa nơi này)! Avoid fm'latghor ng epgoka fahf area (tránh ngọn lửa và rời khu vực này)!”

Atlach Nacha đang ra lệnh cho lũ nhện Eldritch vừa đang bị tấn công bởi ong nhện và bị hoảng loạn bởi ngọn lửa. Ngay lúc đó, tôi bắn vỡ các quả bom hơi café khiến cho lũ nhện bị bao quanh bởi cả hơi caffeine. Chỉ mất vài giây, lũ nhện đó hoàn toàn mất phương hướng và chẳng còn di chuyển sắc bén nữa. Bị bao quanh bởi khắc tinh và nỗi sợ của chúng trong khi đang chìm trong cơn say. Có thể nói chúng phế hoàn toàn rồi!

Tat Tat Tat Tat Tat

▂▂▃▃▅▅▅ーーー!!

Tôi xả đạn tiêu diệt toàn bộ lũ nhện chẳng còn lý trí nào. Bấy giờ, ả nhện đó vô vọng phải bỏ qua lũ Eldritch và một mình xông thẳng đến tôi. Sự kiên nhẫn của nữ thần nhện đó xem ra đã đến giới hạn nên giờ phát cáu rồi.

“Sao anh không di chuyển đi Sir Eric!? Ả ta đang đến rồi!”

“Ymg' mgep nilgh'rinah guts, n'ghftog Eldritch (Ngươi có gan đấy, Eldritch đen)!”

Mặc cho Nimue cảnh báo, tôi vẫn để Atlach Nacha đang sôi máu tiếp cận. Tôi giơ ngón tay lên trời rồi nói.

“Một hiền nhân đã nói rằng, sự tiến hóa của ta còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng. Không có gì trong vũ trụ có thể bắt kịp sự tiến hóa của ta.”

“Hiền nhân đó chắc không phải Master Merlin nhỉ?”

“Tất nhiên là không, hiền nhân đó là một siêu nhân ~.”

Nimue nghiêng đầu trước lời trích dẫn của tôi.

XOẸT

Atlach Nacha mặc kệ lời tôi nói rồi dùng chi trước của nhện hòng găm lấy tôi.

“Sir Eric đâu rồi!?”

Nimue tránh được khỏi đòn tấn công đó nhờ thân người tí hon. Cả cô gái hồ lẫn Atlach Nacha ngơ ngác nhìn xung quanh không thấy bóng dáng tôi đâu.

Bang Bang Bang

▃▃▅▅!

Một vài phát đạn bị gâm vào đỉnh đầu nữ thần nhện quái dị. Ả thét lên đau điếng rồi ngước mắt lên trời mà kinh ngạc.

“Từ bỏ đi Atlach Nacha, ta có ưu thế (I have the high ground).”

Từ trên cao, tôi đang lơ lửng bẳng đôi cánh dơi to lớn phía sau lưng, tay cầm khẩu súng đã gỡ nòng giảm thanh ra và bắn vào đầu Atlach Nacha. Trong lúc Nimue đi, tôi đã tốn kha khá thời gian để thử cử động phần lưng, nó khá là khó khi như lần đầu cử động cánh tay mới được gắn vào người vậy. Dẫu vậy kết quả vượt qua cả mong đợi.

“Sir Eric đang bay thật sao!?”

▂▂▃▃▂▂

Nimue đưa tay trước miệng mà kinh ngạc trước sự thay đổi đột ngột của tôi. Trái với cô gái hồ thì ả Eldritch nhện đang tức đến phát ra tiếng dị thường.

“Ymg' ahnythor nafl fly nng high (Ngươi không nên bay quá cao).”

“Tại sao? Vì ngươi sẽ không tóm nổi ta à? Hahahahah!”

Eldritch nhện đó đe dọa, song tôi biết rõ giờ ả có làm gì cũng khó bắt được tôi. Nhảy lên cao thì tôi có thể bay cao hơn, phóng tơ tóm tôi hay đan tơ làm điểm tựa đều sẽ dễ dàng bị phá bởi phát đạn của tôi!

“Mg (Không).”

BOOM BOOM BOOM

“AGH!”

Một loạt tia sét đánh vào lưng tôi. Mọi thứ càng tệ hơn khi chùm tia sét đó mạnh tới mức làm đôi cánh của tôi bị rách và rồi không thể duy trì được độ cao!

“Liahe ymg' ephaiahmgep really ngahnah (Vì ngươi sẽ ngã rất đau đấy)!”

Bạn đang đọc Sabata Saga - Eldritch Knight sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.