Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật cưới thay cho vương gia tàn tật (7)

Phiên bản Dịch · 1461 chữ

CHƯƠNG 10: Vật để cưới thay cho vương gia tàn tật (7)

Chẳng lẽ, ảbiết sử dụng thuật cổ độc sao?

Ngoài lí lo này ra Nam Cẩn Ly quả thật là không nghĩ ra được lí do nào khác.

Nam Cẩn Ly ,hắn cả đời chỉ một lòng với kế hoạch sự nghiệp vĩ đại. Trên con đường hoàn thành sự nghiệp to lớn này, hắn tuyệt đối không thể bị trói buộc bởi bất cứ thứ gì cám dỗ.

Ngoài mặt, mọi người đều cho rằng hắn chìm đắm trong nữ sắc, nhưng trên thực tế, hắn cũng có những bí mật của riêng mình…

Nam Cẩn Ly càng lúc càng cảm thấy không vui.

Song, động tác của Nghiêm Tranh vẫn diễn ra không gián đoạn.

Chỉ với 2 bàn tay và vài động tác massage mà y đã khiến cho Nam Cẩn Ly thất thần rồi.

Y cảm nhận được, cảm nhận được sự thay đổi trong hơi thở và một chút mơ màng trong đôi mắt của Nam Cẩn Ly.

Như một người lần đầu uống rượu nhưng lại là tên nhát gan không dám uống say.

“Đủ rồi.” Trong phút chốc, một câu nói lãnh đạm đó của Nam Cẩn Ly đã cắt ngang tất cả những động tác của Nghiêm Tranh.

Nghiêm Tranh cười như không cười, “Vương gia không cần thần thiếp tiếp tục lấy lòng người nữa sao.”

“Cút ra ngoài cho bổn vương. Ngay và liền!” Đôi mắt của Nam Cẩn Ly có chút ửng đỏ.

Nghiêm Thanh Nhã này, dáng vẻ hoạt bát xinh đẹp, trông hiền lành vô hại, nhưng ai biết được cô ta lại có bản lĩnh mê hoặc đàn ông lớn như vậy.

Cả Lâm Thục Vân đứng một bên cũng cảm nhận được sự thay đổi của Nam Cẩn Ly.

Trước giờ chưa từng có người con gái nào có thể giống như Nghiêm Thanh Nhã, trong một khoảng thời gian ngắn đã thành công khiến cho vương gia mất hết cả thần trí như vậy.

Điều này khiến cho Lâm Thục Vân thấy vô cùng đố kị. Đố kị đến muốn phát điên.

Ả ta theo Nam Cẩn Ly lâu như vậy rồi, dùng hết sức mình, dùng đủ mọi thủ đoạn, nhiều nhất cũng chỉ là làm vừa lòng Nam Cẩn Ly mà thôi, và cũng chỉ có thế thôi.

Vừa lòng, không đồng nghĩa với động lòng.

“Thần thiếp cáo lui.” Nghiêm Tranh cúi người sau đó liền rời khỏi phòng ngủ của Nam Cẩn Ly.

Cái tên vương gia thối tha này, đúng là nắng mưa thất thường mà, lúc nãy chính miệng hắn nói y phải lấy lòng hắn, ai biết, chưa được 1 nửa đã kêu người ta dừng rồi.

Hứ, phế nhân đúng là phế nhân, nhìn được ăn không được, cho dù có trăm ngàn mĩ nữ đưa đến trước mặt, hắn cũng chẳng có được cái phúc để hưởng.

Nghiêm Tranh ngẩng đầu, nhìn thấy bầu trời đen kịt, phía trên tô điểm vài ngôi sao đang nhấp nháy.


Mấy ngày sau y ở trong vương phủ không còn gặp phải Nam Cẩn Ly nữa, và cũng chưa từng bị Nam Cẩn Ly triệu kiến.

Ngày tháng làm tiểu thiếp ở vương phủ thật không đơn giản. Làm tiểu thiếp với thân phận vật cưới thay trong vương phủ lại càng không đơn giản.

Tì nữ theo hầu Nghiêm Tranh tên là Xuân Đào. Theo Xuân Đào nói, vốn dĩ vương gia không hề ban tì nữ cho Nghiêm tiểu thư, là do Lâm trắc phi tấm lòng rộng lượng, sợ Nghiêm tiểu thư mới đến lạ nước lạ cái, cho nên mới đặc biệt ban Xuân Đào cho Nghiêm tiểu thư.

Nghiêm Tranh tự biết Lâm Thục Vân sẽ không có lòng tốt như vậy. Xuân Đào là người của Lâm trắc phi gài vào bên cạnh Nghiêm Tranh, giống như việc có một tay trong.

Hiện tại, nhất cử nhất động của y đều nằm trong tầm quan sát của Xuân Đào.

Như vậy, hành động hằng ngày của y càng phải cẩn thận hơn.

Đặc biệt là lúc tắm, thay quần áo, v.v rất dễ bị lộ chuyện giới tính.

Chiều hoàng hôn buông, Nghiêm Tranh ngồi trước gương chải chuốt trang điểm.

Tuy rằng y là trai cong nhưng y lại có một trái tim trai thẳng cứng rắn. Mấy việc của con gái như trang điểm, mặc váy, thêu thùa, nếu như ở kiếp trước có đánh chết y cũng không chịu làm. Nhưng mà, đến nơi này rồi, vì để diễn cho trót lọt tới cùng, rất nhiều chuyện y hoàn toàn không muốn làm, nhưng y đều phải làm hết.

“Tiểu thư, trắc phi nương nương gọi người đến bờ hồ thưởng thức trà cùng các vị mỹ nhân.” Xuân Đào không thèm gõ cửa cứ vậy mà xông thẳng vào. Nghiêm Tranh đã từng cảnh cáo cô ta nhiều lần rồi, nhưng cô ta xem lời y nói như gió thổi bên tai. Như vậy đối với Nghiêm Tranh thật sự rất bất lợi. Rất dễ đẩy y vào tình huống nguy hiểm.

“Xuân Đào” Nghiêm Tranh từ từ bỏ phấn má hồng xuống, đảo mắt nhìn cô ta, “Ngươi không biết gõ cửa à?”

“Chủ tử không có dạy Xuân Đào gõ cửa.”

“Bây giờ ta là chủ tử của ngươi!” Nghiêm Tranh nói: “Lần sau ngươi thử không gõ cửa nữa xem. Ta tuyệt đối không nể mặt, cho ngươi nếm thử hậu quả của việc cãi lời chủ tử.”

Xuân Đào mím môi, không nói chuyện, không ngờ Nghiêm tiểu thư này nổi giận lại đáng sợ như vậy.

Nghiêm Tranh đứng dậy khỏi chiếc ghế hoa lê, bóng lưng mang một chút hiu quạnh, “Đi thôi, đến bờ hồ.”

Việc nên đến cuối cùng cũng đã đến.

Lúc Nghiêm Tranh đi đến bờ hồ, nhìn thấy 5-6 vị mĩ nhân đang ngồi trong đình nhỏ.

Lâm trắc phi ngồi ở vị trí chính giữa, tựa như những vì sao vây quanh mặt trăng.

Bọn họ vừa thưởng thức trà vừa tám chuyện vui vẻ.

Lúc nhìn thấy Nghiêm Tranh đến nơi, bọn họ đều ngầm hiểu mà im bặt hết.

Đây nghiễm nhiên chính là một buổi Hồng Môn yến* đã được sắp xếp tỉ mỉ.

(*"Hồng Môn yến" là một điểm nhấn quan trọng của chiến tranh Hán - Sở diễn ra vào năm 206 TCN tại Hồng Môn bên ngoài Hàm Dương, Trung Quốc. Khi đó, Lưu Bang tiến vào Quan Trung trước tiên và giành mất vinh quang của Hạng Vũ khiến Hạng Vũ sinh lòng nghi ngờ, âm thầm lên kế hoạch tấn công Lưu Bang. Ông ta chuẩn bị một bữa tiệc tại Hồng Môn, ngoài mặt nhằm mục đích giải trí vui vẻ, nhưng bên trong âm thầm chuẩn bị âm mưu ám sát Lưu Bang ngay tại chỗ nhưng chưa thành. Sau đó, Lưu Bang phải giả vờ xin đi vệ sinh rồi vội vàng bỏ trốn khỏi bữa tiệc hung hiểm mà không một lời cáo biệt với Hạng Vũ. Sau này, mỗi lần nhắc lại sự kiện lịch sử ấy, người ta đều sử dụng thuật ngữ "Hồng Môn yến" theo nghĩa bóng để chỉ một cái bẫy hay một tình huống vui vẻ nhưng trong thực tế lại nguy hiểm vô cùng. Cre: Cafebiz)

Làm thế nào để nữ nhân nhanh chóng thành bè bạn với nhau ? Câu trả lời là, để bọn họ có chung một kẻ thù.

Nghiêm Tranh nghĩ, bây giờ trong mắt bọn họ, một Nghiêm tiểu thư mới đến như y chính là kẻ thù chung của họ.

“Nghiêm muội muội cuối cùng cũng đến rồi.” Lâm Thục Vân môi đỏ mỉm cười, đưa tay chào mời Nghiêm Tranh qua.

Nghiêm Tranh muốn đi qua tìm một nơi để ngồi, thế mà có một người phụ nữ trong đó lên tiếng.

“Nghiêm muội muội, lúc muội đến vương phủ này, chẳng lẽ không ai dạy muội lễ nghi cơ bản sao? Về tuổi tác, tuy bọn tỷ so với muội là ngang nhau, nhưng so thâm niên thì ít nhiều gì muội cũng nên vấn an mấy vị tỷ tỷ bọn ta chứ.”

Nghiêm Tranh khuỵu người, “Thỉnh an chư vị tỷ tỷ.”

Mọi người cười như không cười, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong giao tiếp ánh mắt chứa đựng sự háo hức nhưng không để lộ rõ rệt.

Nghiêm Tranh mới vừa đứng thẳng dậy liền có người lại lên tiếng.

“Ai cho ngươi đứng lên?!”

--------------hết chương 10------------------

edit: Full HD

beta: Bột lão sư

bản việt hóa bởi Hắc Bạch Vô Thường team

---------23/6/2020--------------------

Bạn đang đọc Quy tắc phục thù của Công Tử Tô Nghiễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacbachvothuong123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.