Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật cưới thay cho vương gia tàn tật (8)

Phiên bản Dịch · 917 chữ

CHƯƠNG 11: Vật để cưới thay cho vương gia tàn tật (8)

Hiểu rồi, đám phụ nữ này chính là muốn gây sự với y đây mà.

Nghiêm Tranh tiếp tục vúi người, đám nữ nhân đó quay lưng lại,mặc kệ và bắt đầu tám chuyện.

Thời gian chầm chậm trôi, chân của y cũng chầm chậm sắp không chịu đựng được nữa rồi.

Thật ra thể chất của Nghiêm Tranh rất tốt,đấy là nếu đổi lại “hàng chính hãng” của y, ít nhất có thể chịu được trong vài giờ đồng hồ. Nhưng mà,… cái thân xác này, thật sự quá gầy gò ốm yếu mà. Cho dù đánh nhau, chưa bắt đầu đã cầm chắc thế yếu rồi, bởi vì căn bản không có sức.

Đây cũng là chỗ khiến cho Nghiêm Tranh buồn não ruột nhất.

“Có người tưởng rằng mình có tí sắc đẹp là có thể nắm chắc được trái tim của vương gia, vậy có hơi ngây thơ rồi đó.”

“Đúng vậy, cho rằng bản thân có thân phận to lớn gì chứ, đã đến đây rồi, thì chỉ có thấp hèn hạ mình hầu hạ vương gia mà thôi!”

Nghiêm Tranh thật không hiểu mấy người này lấy đâu ra can đảm để nói mấy câu này.

Nói y thấp hèn, chẳng lẽ bọn họ không thấp hèn sao?

Bọn họ đến đây, cũng mang số phận vật tiêu khiển thôi, đâu ra cái thói tự cho mình hơn người khác chứ?

Nghiêm Tranh quả thật không nhịn được nữa, trực tiếp đứng thẳng lưng, “Nếu như ta nhớ không lầm, ngoại trừ trắc phi nương nương ra, các tỷ tỷ khác đều cũng chỉ là tiểu thiếp, đúng không? Nhưng mới vừa nãy nghe giọng điệu của các tỷ tỷ, còn hơn cả trắc phi. Gia phụ từ nhỏ đã dạy ta rằng, quan trọng nhất là phải tự mình biết mình.”

“Ngươi nói ai không tự mình biết mình!”

“Ai trả lời thì là người đó.” Nghiêm Tranh cướp lời.

“Thứ ngu ngốc không gia giáo, ngươi cư xử với các tỷ tỷ khác như vậy sao.” Lâm trắc phi cực kì giận dữ, cặp mắt nhìn Nghiêm Tranh chỉ toàn là ý muốn sỉ nhục người khác.

Không lằng nhằng với kẻ ngốc, Nghiêm Tranh hiểu rõ câu đạo lý này. Còn tiếp tục dây dưa với đám rắc rối này, tình hình sẽ chỉ có tệ hơn.

Nghiêm Tranh xoay người, chuẩn bị rời đi.

Theo như cốt truyện cũ, đúng vào hôm nay, ngay vào buổi chiều này, ngay tại cái đình nhỏ này, chủ cũ bị trắc phi đẩy xuống hồ nước lạnh một cách vô tình.

Lần này, y sẽ không ngốc như vậy đâu.

Nghiêm Tranh mới chuẩn bị nhấc chân bước đi liền cảm nhận được một đôi bàn tay đã đặt xuống trên lưng y, hòng dùng sức để đẩy y ra ngoài.

Nghiêm Tranh nhanh nhẹn xoay người lại, giữ chặt chủ nhân của đôi tay đó, chính là Lâm trắc phi.

Lâm trắc phi không ngờ được phản ứng của Nghiêm Tanh lại nhanh như vậy. Ả ta không ngờ y có thể có thể nhìn thấu thủ đoạn của ả.

2 người giằng co trong đình, Nghiêm Tranh đến gần ả ta, trong mắt chỉ có sự thờ ơ, một loại thờ ơ khiến người khác thấy sợ hãi, “Trắc phi nương nương đứng cho vững đó, nếu không, rất dễ bị đẩy ngã đấy.”

Lâm trắc phi tức đến thở hổn hển. Ả vốn muốn đẩy Nghiêm Tranh xuống hồ, muốn cho y biết tay. Nhưng giờ 2 người đối chọi không khoan nhượng, ta không nhường ngươi, ngươi không nhường ta. Thoắt cái, Lâm trắc phi nghiêng đầu, trong khoé mắt như đang liếc nhìn cái gì đó.

Tiếp đó cả người ả ngã nhào về hướng hồ nước. Nghiêm Tranh trơ ra nhìn Lâm trắc phi cứ vậy mà rơi vào trong hồ nước.

Y không hề đẩy ả ta.

Là ả ta tự mình ngã xuống nước.

Ả nữ nhân này chắc bị thần kinh rồi?

Nghiêm Tranh còn đang thấy khó hiểu thì đám phụ nữ phía bên kia đã bát nháo lên rồi, ồn ào la lối bảo tì nữ bên cạnh đi gọi người đến cứu trắc phi nương nương.

Trong lúc hỗn loạn, cũng không biết là ai đã hét lên 1 câu

“Vương gia đến rồi!”

Chỉ thấy Nam Cẩn ly ngồi trên xe lăn cách đó không xa, được người khác đẩy đến theo hướng đi tới cái đình nhỏ này. Hôm nay hắn vẫn mặc một chiếc áo choàng màu đen, tóc chải ra phía sau, búi lên, đỉnh đầu còn cài một cây trâm ngọc, khuôn mặt tinh tế, góc cạnh rõ ràng, từng cử chỉ đều toát lên khí khái anh hùng. Phải nói rằng, dù hắn là một người tàn tật nhưng vẫn là một người tàn tật đẹp trai vô đối.

Hắn và phong cảnh phía sau hắn như hoà làm một.

Trong khoảng cách 10 mấy mét, ánh mắt của Nghiêm Tranh giao nhau với ánh mắt lạnh lùng có mang chút ngang ngược của Nam Cẩn Ly.

Nghiêm Tranh mấp mấy môi, sau đó nhún người, ở trước mắt của Nam Cẩn Ly, tự mình nhảy xuống hồ nước đó.

------------------hết chương 11--------

edit: Full HD

beta: Bột lão sư

bản việt hóa bởi Hắc Bạch Vô Thường team

-------------26/6/2020--------------

Bạn đang đọc Quy tắc phục thù của Công Tử Tô Nghiễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacbachvothuong123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.