Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thây ma?

Tiểu thuyết gốc · 708 chữ

Trong giây phút ấy hắn nhìn thấy thứ gì đó. Một cái cây ngoằn ngoèo, à không là hàng tá dây leo đang quấn tròn thành một khối hình cầu trong kì quặc. Ánh sáng không phải đến từ mặt trời mà là phát ra từ đó, bởi vì hắn đang nằm sâu trong hang động, bị đã đè lên từng lớp thì làm sao có mặt trời chiếu tới chứ.

Một giây phút xao xuyến rồi chìm sâu trong bóng tối. Lòng hắn thổn thức điều gì đó thật không rõ ràng ... "Phải chết rồi sao?"

Ai có thể nghĩ đến, một tay lính đánh thuê đệ nhất lại chết thảm như vậy chứ? “Hừ, phản đồ đáng chết, đây là kết cục của ngươi.” Lão đầu vung tay lên trời cười hả hê như đạt được thành tựu gì đó trông có vẻ gớm lắm. Trác Liệt Uyên bên cạnh tán dương lão, hay nói cách khác là đang nịnh nọt.

Bọn thuộc hạ của lão sau vài canh giờ tìm kiếm thì cũng đã có kết quả. Chúng tìm thấy xác 007 bị chôn vùi cùng Vạn Quân Kiếm. Quả như lão đầu bảo, Vạn Quân Kiếm không hỏng, chẳng sức mẻ miếng nào nhưng khổ nỗi đã chết rồi mà cái tên 007 này vẫn nắm chặt không buông ra vậy? Một tên thuộc hạ chạy lên bên trên: "Thưa, Vạn Quân Kiếm bị tên nhóc kia giữ trong tay, gỡ mãi không được, phải làm sao thưa ngài?" "Hửm" Lão dùng tia mắt tinh quái liếc nhìn thuộc hạ rồi nói: "Chặt tay của nó."

"Rõ" Tên kia nhanh chóng chạy xuống phía dưới. "Chặt tay nó đi, lấy Vạn Quân Kiếm ra."

Một tên khác cầm đao lên vút xuống. Cánh tay của tên phản bội bị đứt lìa. Gân mạch cánh tay đứt khỏi cơ thể bất giác nới lỏng Vạn Quân Kiếm. Tên thủ hạ vui mừng cầm Vạn Quân Kiếm đến dâng lên cho lão đầu: "Thưa, Vạn Quân Kiếm xin dâng ngài." Lão đầu mắt sáng rực, vui sướng cầm lấy thanh kiếm. Trác Liệt Uyên bên cạnh cũng hào hực không kém, hắn đưa mắt nhìn thanh kiếm trong tay Lão đầu. Cả hai mân mê kiếm không rời mắt cho đến khi một tiếng hét thất thanh từ phía bên dưới thung lũng đổ nát. Lão đầu và Trác Liệt Uyên dự cảm chẳng lành. "Có chuyện gì xảy ra phía dưới" Lão đầu quát lớn uy nghi hỏi thuộc hạ phía dưới của mình nhưng không một ai đáp lại. Trác Liệt Uyên lo lắng nhìn Lão đầu rồi thì thầm bên tai lão: "Bẩm ngài, nếu đã tìm thấy Vạn Quân Kiếm thì nên rời khỏi đây thôi ạ, rừng Jura chúng ta không nên lưu lại lâu đâu". Lão thấy lời của tên này có vẻ hợp lí liền cùng hắn xoay người rời đi, mặc kệ thuộc hạ bên dưới không biết đã xảy ra chuyện gì.

Vừa định xoay lưng thì một âm thanh vang lên. Một thủ hạ vẫn còn sống, hắn dùng sức mà leo lên mặc toàn thân đầy vết thương, máu đầm đìa ướt nhuộm bộ y phục hắn đỏ thẫm. Hắn từ từ bò lên, phát ra âm thanh yếu ớt: "Chủ nhân, cứu...cứu". Hắn vớ tay nắm lấy chân của Trác Liệt Uyên thì tên này vẫy ra khiếp sợ ngã xuống đất: "Q..uỷ...Qu...ỷ...". Lão đầu nhận ra thuộc hạ của mình thì kéo hắn lên: "Đã xảy ra chuyện gì?" Lão hỏi tên kia nhưng dáng vẻ hiện giờ của hắn cũng làm lão khiếp sợ. Tên thủ hạ bị mất một chân, trên người đầy vết đao, mắt trái bị móc và máu vẫn còn đang chảy. Hắn ú ớ: "Th...a...ma...m...a" rồi bị tắt thở, mắt phải còn lại mở tròng trọc. Có thể thấy hắn rất kinh hãi cộng với thương tích quá nặng mà chết. Trác Liệt Uyên run rẩy, lặp bặp: "Lão..đầu, ng..ngài bảo chúng ta.. nó bảo.. có th..thây ma bên dưới...". "Còn không mau rời khỏi" Lão run lên bần bật, cố nhấc chân. Cả hai chạy mà không kịp suy nghĩ, dẫm đạp lên nhau thoát thân.

Bạn đang đọc Quy luật của Đồng hồ Số mệnh sáng tác bởi BanNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BanNho
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.