Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Pháo hạm, tiễn Chúa biển về với biển

Tiểu thuyết gốc · 4847 chữ

Chương 4

- Chuẩn bị chiến đấu!

Nghe lệnh ấy, toàn bộ thủy thủ đoàn của El Draque lập tức vứt sang ngang mọi thứ dang dở, phóng như ma đuổi về vị trí tác chiến. Các ô cửa khoang pháo được kéo hết lên, chúng vốn được giữ bởi sợi thừng lớn nên cũng chẳng khó khăn gì. Đại bác ba mươi hai pao đẩy hết ra ngoài, cái nòng to tướng, đen dài trùng trục ấy đủ sức dọa thiên hạ sợ chết đứng. Khác với những tàu bình thường dùng pháo nạp tiền, bà già này được trang bị loại mới nhất: Pháo hạm nạp hậu, với một bộ khóa phức tạp phía đuôi, cùng hàng đống đạn với thuốc được “nhồi” sẵn thành những cục lớn.

Mở khóa nòng, một thủy thủ ném viên đạn gang to bằng sọ dừa vô. Một người khác nê bịch thuốc súng bỏ vào, lèn chặt rồi đóng lại. Trên kia, người thứ ba lấy cái dùi đâm một lỗ xuyên qua ống mồi của pháo, thủng bao thuốc súng, để người cuối cùng có thể châm cây cháy chậm vào. Chỉ cần ghim cái đầu lửa đang xè xè bốc khói kia vô, và viên đạn nặng hơn mười lăm ký lô bay ra ngay.

Thao tác của họ không như hải tặc thông thường, vốn hay lộn xộn và thiếu tổ chức, mà giống như những quân nhân chuyên nghiệp đã quen với đại bác hơn. Người nạp đạn kiêm luôn vai trò chỉ huy tổ đội, bỏ đạn vào sau khi người đâm ống, cũng phụ trách khóa nòng, mở cái đít pháo ra. Chiếc núm xỏ dây thừng lớn bên trên dược dùng như “đầu ruồi” canh hướng bắn, trong khi anh thủy thủ nhét thuốc nổ một khi đã xong, sẽ lập tức cúi xuống, vặn chiếc tay xoay canh độ nâng hạ của nòng. Thần công có thể nặng, nhưng vẫn có trục như bập bênh, có thể thay đổi góc nâng. Hiện tại, họ đang chỉnh lại từ hạ âm năm độ tới bắn thẳng, ngang qua mạn.

Ở boong trên, nơi vốn dùng làm chỗ ngủ, công tác chuẩn bị còn kinh dị hơn. Những chiếc võng mắc hai bên mạn được dẹp ngay tức khắc, nhường chỗ trống cho “hàng độc” qua. Chỉ riêng mạn phải, nơi sẽ giao tranh trực tiếp, ba chục ô pháo dự phòng được mở, chìa ra tương ứng những khẩu pháo “thần cơ” đặc biệt, nạp hậu, vốn là thứ được Martin đặt rèn ở nước Chu. Sau khi chứng kiến quân đội họ vẫn dùng thần cơ, thứ người phương Tây quen gọi bằng cái tên “đại bác cầm tay” như hỏa lực phụ trợ cấp tổ đội năm người, ông đã quyết tâm mua chúng để tăng cường vũ trang cho El Draque, vốn chỉ có một sàn pháo.

Khác với các loại đại bác bình thường và cả súng xoay trục vốn được trang bị khá nhiều trên tàu chiến, thần cơ không được để trên các chân đế chuyên biệt có bánh xe và dây thừng để hấp thụ lực giật. Thay vào đó, chúng được… xếp trên mấy bục gỗ vốn được dùng làm nơi mắc võng! Các bệ kiểu này có sẵn phần rãnh lõm chính giữa, vừa vặn với pháo, đặt lên rồi không cần cài gì vì trục ngang của nó nằm lọt thỏm trong phần lõm luôn. Những pháo thần cơ như thế bỏ đạn tương tự súng xoay nạp hậu, tức dùng những chiếc “cốc” kim loại đã lèn chặt thuốc phóng với đạn, đặt vô khoang trống đằng sau, cài lại rồi bắn. Đạn cho loại này chỉ vào cỡ nửa pao, bé xíu xiu, nhưng bắn tầm gần vẫn cực kỳ đáng sợ.

Bốn người một tổ đại bác, ba người một thần cơ, và năm thành viêc sẵn sàng đổ bộ tàu địch, công tác chuẩn bị đã xong. Đứng phía đuôi tàu, gần bánh lái, Martin tuốt thanh kiếm dài trong bao ra. Ông thuận hai tay, nhưng mắt phải che rồi nên vẫn thường dùng tay trái để đánh hơn. Silvers sẽ ở bên phải, hỗ trợ góc mù cho thuyền trưởng. Nhóm tác chiến của thuyền phó, gồm mấy thuyền viên “cao to đen hôi” nhất, chính là lực lượng sẽ xung phong đầu tiên, trực tiếp giáp chiến. Khác với cướp biển thường, họ dùng rìu chiến hàm vũ khí chính. Tầm với có thể không bằng kiếm, nhưng với hai mũi nhọn, một ở trước và một bên cạnh, đối diện lưỡi rìu, những vũ khí chỉ dài sáu mươi xăng ti mét này có thể khiến bất cứ tên nào đám đối đầu phải chết đứ đừ.

Trên sàn tàu, lực lượng cận chiến đã sẵn sàng. Năm người một tổ đội, dùng rìu làm vũ khí chính, họ được thuyền trưởng huấn luyện để bay vào chém giết tới chết với bất cứ kẻ thù nào. Những lính thủy đích thực. Súng kíp nòng dài không cơ động khi ở nơi chật hẹp như boong tàu, nạp lâu mà bắn chưa chắc trúng, nên họ không dùng tới. Thay vào đó, mỗi ông vác từ hai tới sáu cây súng lục, đeo trên mấy sợi đai quàng chéo trước ngực.

Bốn “lính” cầm rìu sẽ mang theo kiếm ngắn như vũ khí dự phòng: Hai lưỡi, dài khoảng sáu tấc và không vướng víu nhìu, trong khi người chỉ huy đứng giữa sử dụng “đao” cong bản rộng, dễ chém dễ vung, sát thương cao. Họ đi chung với nhau theo kiểu dấu cộng: Một đi trước mở đường, hai người bọc cánh bảo vệ bên, cùng hậu quân cảnh giới phía sau. Tổ trưởng đi giữa, duy trì khoảng cách tầm một mét với các thành viên, đồng thời chú ý các mệnh lệnh, chỉ đạo từ phía trên.

Nhìn nhóm “tinh binh” chuẩn bị giáp chiến kia, mấy bé mèo không khỏi thấy choáng ngợp trước khí thế của họ, mà thêm vào đó nữa, bất ngờ cực kỳ khi biết người mặt tái hóa ra cũng dùng rìu làm vũ khí. Những người da đỏ phương Bắc, sống trong các bộ lạc riêng lẻ, dùng thứ vũ khí tên “tomahawk” để chiến đấu. Họ nghe nói thế chứ cũng chưa thấy tận mắt cái rìu tomahawk nó ra sao, nhưng trông nhóm người này thì có vẻ hiểu được phần nào rồi. Đồng thời, quan sát được lối tổ chức tác chiến, các gái không khỏi sốc tận óc. Dù đã chứng kiến họ chiến đấu, khi tàu mình bị đánh hôm nọ, vẫn thật khó lòng tin được cướp biển lại có thể tổ chức chính quy và chuyên nghiệp đến thế. Cứ như lính đánh thuê đổi nghề, chứ chẳng phải đám đầu trộm đuôi cướp nữa!

Đứng trên kia, Antonio vẫn lặng lẽ quan sát. Dẫu vậy, khẩu súng kíp đã lên đạn, có thể bắn bất cứ khi nào. Trong tầm này thì không cần ống nhòm nữa. Cậu đang nhìn, La Maestro del Mar có vẻ bất thường. Không lao thẳng tới nữa, lớp sóng mũi bên trái hơi yếu, trong khi mé phải mạnh hơn. Tàu nghiêng dần, có vẻ đang… rẽ gấp? Chúng cua gấp? không ổn, cậu nhóc biết ngay địch muốn làm gì. Nhào người ra, nhóc hoa tiêu hét lớn:

- Địch vào tầm! Cự ly bốn trăm mét, đang bẻ lái sang mạn phải! Thuyền trưởng, chúng định chạy song song với chúng ta!

- Nghe chưa María? – Martin nói như quát – Tiếp tục lái sang phải thêm năm độ, theo hướng gió mà tiến! Với tốc độ này, chúng ta sẽ sớm song song với đám chó biển già đó! Tất cả chú ý, từ mũi tàu vào, chuẩn bị điểm hỏa trong mười giây nữa!

- Rõ! Từ mũi tàu vào, chuẩn bị điểm hỏa trong mười giây!

- Đã nhận lệnh! Chuẩn bị điểm hỏa trong mười giây!

- Chuẩn bị điểm hỏa trong mười giây!

Lệnh truyền từ phía sau xuống boong lộ thiên, rồi tầng giữa, nơi để thần cơ, cuối cùng là sàn đại bác giữa tàu. Đạn nạp xong xuôi, chỉ có người phụ trách châm ngòi, cầm cây gậy buôc sợi dây cháy chậm, là căng thẳng nhất. Anh ta phải đảm bảo mình làm đúng lúc, không được sai lệch, nếu không sẽ rất thảm khốc. Bắn từ mũi, tức khác khẩu đội nã luân phiên nhau, khẩu gần mũi nhất sẽ khai hỏa trước, sau đó đến cây bên cạnh, thời gian trễ ba giây. Tốc độ này được tính toán để khi khẩu pháo mạn sau cùng vừa bắn xong thì ở phía trên, người ta cũng vừa kịp nạp lại và châm ngòi bắn lượt thứ hai.

Không có chuyện chờ đợi ở đây: Vừa bắn xong phải mở khóa nòng, thông hết muội còn sót lại, nạp đạn mới vô, chuẩn bị loạt kế. Nhanh hoặc chết. Tất cả cùng đếm ngược, trong đầu.

Mười.

Chín.

Tám.

Bảy.

Sáu.

La Maestro del Mar đã rẽ sắp xong.

Năm.

Bốn.

Hai tàu gần như song song.

Ba.

Không còn đường lui nữa.

Hai.

Ba trăm mét.

Một.

- Bắn!

Với giọng to hệt như rồng dữ gầm rống, Martin gào lên đúng một tiếng. Liền sau ấy, ở khắp các đoạn trên tàu, những tiếng hét khác đồng loạt vang lên theo.

- Bắn!

- Bắn!

- Bắn!

Châm ngòi cháy chậm vào, những khẩu pháo cuối cùng cũng nã đạn. Bùm! Bùm! Bùm! Ánh đỏ kinh hãi và màn khói đen đặc trước họng pháo khạc ra như rồng phun lửa, ném những khối cầu kim loại nặng hàng chục pao lao đi vun vút trong không trung, bắn xuyên thủng cả những con sóng láo lếu đám vươn lên chen ngang, rồi đập uỳnh ngay vào mạn trái chiếc La Maestro del Mar.

Không dừng lại chỉ với mấy cú mở đầu, cả hàng đại bác lần lượt nhả đạn, nối tiếp phát thứ nhất đã đánh trúng ngay gần mũi, bên dưới tòa tháp trước. Mười chín quả đạn tròn bắn ra không trượt phát nào, đánh trúng hết vô mạn địch, chủ yếu ở boong pháo trên, nơi cách xa mức mớn nước. Thần cơ không chịu thua kém, bắn như điên. Những quả đạn bằng chì đặc ấy tuy không to, nhưng khối lượng và vận tốc bay ra khiến chúng trở thành các sát thủ không thể xem thường. cày tan nát lan can gỗ trên chiếc galleon vũ trang vốn được biệt phái đi săn lùng cướp biển, chúng nó còn bắn nát luôn các bục giữ thang dây, làm mấy tấm “lưới” khủng ấy bung hẳn lên, đung đưa như cái xác chết bỏ lại trên giá treo cổ.

Nhoài người ra lan can nhìn, Martin thấy tàu địch đang bốc cháy. Có vẻ loạt áp chế đã thành công, ước tính địch mất khoảng từ hai mươi lăm tới ba mươi phần trăm hỏa lực toàn tàu. La Maestro del Mar có bảy mươi pháo, tỷ lệ như thế cũng xêm xêm với vài chục cây. Đặc biệt, điều đó có nghĩa cái mạn trái của chúng nó đi tong rồi. Thường thức khi đóng tàu chiến chính là tổng hỏa lực bằng pháo một mạn nhân hai, cộng mũi và đuôi. Ông biết con tàu đó có hai pháo mũi, bốn pháo đuôi, nghĩa là ba mươi hai đại bác mỗi bên. Bị giã cho mất ít nhất cũng hơn phân nửa thần công bên trái, thế áp đảo lần này El Draque chiếm tốt.

Nhân cơ hội đó, thuyền trưởng ra lệnh cho tàu áp sát lại. María lập tức bẻ bánh lái, đưa tàu quẹo gấp sang lại hướng phải. Vào tầm hai trăm sáu mươi mét, đã có thể quan sát thấy thiệt hại bên kia. Nhiều lỗ thủng lớn, với các khẩu pháo nằm nghiêng ngả, lăn lốc. Lửa cháy hừng hực từ trong khoang, tháp trước mũi bị bắn tan nát. Kéo ống nhòm, thuyền trưởng thấy tàu địch đang hoảng loạn. Thủy thủ bên ấy nhốn nháo, chạy ngược chạy xuôi như bầy khỉ, cố gắng dập tắt lửa. Boong trên nát rồi, nhưng phía dưới có vẻ chưa sao.

Khoan.

Phía dưới có vẻ chưa sao, và tàu địch vẫn đang áp sát?

Tiêu rồi!

- Tất cả cúi xuống! Địch vẫn cò…

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!...

- Đạn tới!

Chưa kịp dứt lời, thuyền trưởng đã suýt ngã nhào, khi La Maestro del Mar bắn trả. Còn lại boong dưới với mười mấy cây đại bác, nhưng là loại hai mươi tư pao, nó vẫn đủ sức giáng một loạt thôi sơn lên El Draque. Số pháo trước mũi địch, trên phần “lâu đài” xây dôi ra, vốn không bị ảnh hưởng, cũng cấp tập xả đạn. Quả nhiên thợ săn có khác, dù đang trong lúc hỗn loạn và thiệt hại nặng nề như vậy, chúng vẫn có thể “ung dung” áp sát lại rồi mới khai pháo, tận dụng lợi thế tàu lớn, sức chịu đựng cao để cận chiến.

Trên El Draque, cảnh tượng vượt hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của các bé mèo. Lan can gỗ dày cả mấy phân bị thổi bay, vụn gỗ văng tung tóe như người ta chơi té nước. Mấy cây pháo nặng mười hai pao bị lực nổ hất văng khỏi bệ, trong khi dây thừng rơi vương vãi ra sau. Rất nhiều người dính thương, chủ yếu từ gỗ vụn văn ngược lại. Cắm đầy mặt mũi, đâm vô mắt, đính trên thân, ai bị nhẹ thì ôm vết thương kêu gào thảm thiết, kẻ xui hơn ăn cả mẩu lớn vô, lăn ra chết tại chỗ.

Cái nòng thần công nặng thế mà văng lên không trung, rơi đánh ruỳnh xuống sàn nghe đến khiếp, đạn pháo lăn khắp, còn người bên đội hỏa lực chết không toàn thây. Nhiều xác chết nằm sõng soài, không toàn thây. Xác be bét trên vũng máu tươi, thấm qua kẽ hở trên boong mà nhễu tong tỏng xuống dưới. Có mấy cái tay, cái chân bị đạn pháo và gỗ nát xé bay ra, quăng quật rơi xuống cả dưới biển, làm máu tươi chảy đỏ cả khu. Óc người, nhãn cầu, nội tạng đổ đầy đấy, dính từng đống trên pháo, boong tàu, bay bẹp qua lan can bên kia. Cảnh tượng thê thảm vô cùng. Năm khẩu mười hai pao bên mạn đã mất đến ba.

Trong khi đó, tình hình phía dưới cũng không khá khẩm gì hơn. Tuy pháo hai mươi tư pao có độ chính xác không cao, chúng vẫn đủ sức phá những lỗ to tướng, đập tan tành các bục đỡ thần cơ. Thần cơ khá nhẹ, nên chúng bị hất bay đi dễ hơn hẳn đại bác phía trên. Quăng quật lung tung, nhiều cây rơi khỏi vị trí khi bệ đỡ bị bắn nát. Những ai xui xẻo đứng cạnh đó đều trúng thương, y như những người trên boong. Xác nằm la liệt, máu chảy thành vũng, tiếng la hét, gọi nhau í ới khiến không gian bên trong phút chốc đã thành ra hỗn loạn cực kỳ. Đưa càng nhiều người bị thương nặng càng tốt xuống khu bệnh xá dưới tàu, những người còn lại cố hết sức nén đau, nạp lại đạn cho loạt tiếp theo.

Bắn!

Pháo lại nổ. El Draque bắn trả, lần này đạn chì thực sự bay xuyên hẳn qua La Maestro del Mar, đánh vô những chỗ trọng yếu bên trong khoang. Sàn pháo trên đã bị đạn lớn cày tan nát, để lộ gần như cả một đường dài hàng chục mét dọc thân tàu. Bên dưới cũng trúng nhiều, và thêm lượt này, những kẻ đang phơi mình kia chính thức bị nghiền thành thịt vụn. Đám lính áo xanh biển, lực lượng quân sự đi theo bảo vệ tàu, cố gắng dùng súng xoay bắn lại, nhưng chưa kịp thao tác thì bị cướp biển giã thêm cho một loạt nữa. Thần cơ nạp nhanh, thủy thủ đoàn còn được cho huấn luyện bắn đạn thật liên tục nên tốc độ thao tác vượt trội hơn hẳn so với mấy tên sống không khác gì nô lệ kia.

Vẫn còn nguyên vẹn boong pháo dưới, nơi những quả đấm thép mười mấy ký lô chờ sẵn, thủy thủ trưởng phụ trách khu vực ra lệnh cho các thuyền viên lập tức bắn trả. Những người ở mạn trái, nơi không giao tranh, lập tức được điều động sang bên kia để thế chỗ mấy người hi sinh. Sàn này tập trung đông lính nhất, và có đến một nửa trong số đó không tham chiến, nên họ được điều động lên tầng trên, thế chỗ cho thủy thủ không thể chiến đấu tiếp. Và dù là cướp biển, kỷ luật trên tàu lại tốt đến đáng ngạc nhiên: Ba cầu thang từ dưới lên, hải tặc tức khắc chạy thẳng, thế vào chỗ trống đồng đội để lại. Họ nạp đạn, khóa nòng, châm ngòi bắn như thể đã quen việc từ lâu rồi.

Đại bác vẫn nổ đì đùng. Với lợi thế pháo to, uy lực mạnh và số lượng nhiều hơn, mới mất ba cây mười hai pao trên cùng, khoảng tám đến mười súng thần cơ và dàn pháo chính nguyên vẹn, El Draque liên tiếp đáp trả bằng những lượt pháo sát rạt nhau, như thể không ngơi nghỉ lấy chút nào. Đạn bắn cấp tập, trong khi chiếc kia phải vất vả lắm mới có thể có được thêm một loạt hồi đáp ra trò. Bắn trong khi phía trên cháy hừng hực, hở gần như toàn bộ, còn phía dưới đã bị đục thủng – ngay mớn nước, La Maestro del Mar có vẻ đã nhận ra mình chọn nhầm đối thủ. Hải quân chỉ bắn được chưa đến bốn đợt pháo mạn, cứ mỗi lần số thần công họ có lại ít dần đi, trong khi ngay đợt đầu tiên đã bị cày nát rồi.

Trong khi đó, El Draque, không biết may mắn hay xui xẻo, do có chiều cao thân thấp hơn mà dễ dàng giữ được các khẩu đội lớn nằm dưới tầm bắn của hầu hết hỏa lực địch. Càng may hơn khi lượt bắn đầu tiên, Martin đã ra lệnh sớm. Ở cái thời mà hai tàu ngăng cơ, bên nào bắn trước, trúng nhiều hơn sẽ gần như chiến thắng, thì họ thực sự nắm thế thượng phong. Bắn lúc tàu mình đang rẽ trái, tức bên mạn phải hướng lên, đạn pháo bay hướng gần như vòng cung đập nát bét lớp vỏ gỗ bên kia, đến nỗi lộ luôn cả bộ khung sườn thì biết nó thê thảm thế nào rồi.

Mấy lượt thần cơ bồi vào đó, tuy không gây quá nhiều thiệt hại trực tiếp, nhưng giết được kha khá địch. Những kẻ ngu ngơ chưa hết bàng hoàng khi galleon cướp biển dám nã pháo trước, lại gây sát thương cao đến thế, tiếp tục bị bắn nát xác bởi đạn chì to bằng nắm đấm con nít. Họ bắn cấp tập, bắn liên tiếp, bắn không ngừng nghỉ, không cho La Maestro del Mar bất cứ cơ hội phản pháo nào. Trên boong vẫn còn hai cây dùng được, cũng hỗ trợ hỏa lực vô. Pháo chính bên dưới dùng hết khả năng mà giã theo lượt, càng lúc càng phá nát mạn hơn. Tính ra chỉ chưa đầy bảy phút, chiếc tàu biệt phái ban nãy hùng hổ nhào vào đã bị đập tới tan nát, thảm hại cực kỳ, nhìn tưởng như có thể đổ sập bất cứ khi nào!

Thấy tình hình như vậy, Martin ra lệnh:

- Đổi hướng tác chiến! Không leo qua cướp tàu nữa, tiếp tục giã pháo cho chúng nó chìm luôn! Silvers, truyền lệnh!

- Rõ! – Silvers đáp ngay – Nhóm đổ bộ, giải tán đội hình! Lập tức chia ra hỗ trợ các đội pháo thiếu người, số còn lại tản ra, duy trì cảnh giác! Ai bị thương nặng xuống bệnh xá, người nào thấy còn tiếp tục đươc thì ở lại!

- Rõ!

Vừa nhận lệnh, đội hình đổ bộ nhanh chóng tan rã. Trả dây móc về chỗ cũ, họ chia nhau ra đến các bộ phận khác, chủ yếu là nơi pháo binh đang thiếu nhân lực. Số lớn đi xuống khoang thần cơ, chỗ dù khạc đạn liên miên vẫn bị đánh trả, bây giờ đã mất hơn hai mươi khẩu. Khoảng gần ba mươi người đã hi sinh, tính luôn trong đợt pháo đầu và cả các lượt tăng viện sau. Boong dưới trúng đạn ba chỗ, một đại bác bị vô hiệu hóa cùng hai người chết, nhưng hỏa lực chung vẫn được duy trì. Tốc độ bắn không giảm đi, ngược lại còn tăng thêm.

Trên đuôi tàu, Annatar’re chồm lên lan can, nhìn qua bên kia. Hai tàu cách nhau chỉ còn vài chục mét. Ixhiucoalt đứng bên cạnh, cùng chứng kiến cảnh tượng kinh khủng đó. Đạn chì không lớn lắm, nhưng nặng và sức sát thương cao. Bị bắn nhiều loạt, La Maestro del mar đã gãy cột buồm sau cùng, ngã sập sang mạn trái. Phần lâu đài đuôi vốn nguy nga, hoành tráng với những cửa sổ kính đắt tiền và mấy tòa tháp hùng vĩ giờ cháy như cái bếp củi, khói đen cuồn cuộn lên cao. Thấy được cả phần cột buồm âm trong thân, tức lúc này đã tệ lắm rồi. hầu như phần sàn trên bị băm thành gỗ nát, boong pháo thứ nhất không còn gì – ngay cả đàn thần công bên đối diện cũng bị bắn trúng, vách vỡ tan và súng rơi xuống biển.

Thủy thủ hoàn toàn hoảng loạn, không còn khả năng chiến đấu. Tuy còn được tầng dưới, với ngót nghét hai mươi mấy khẩu đội chiến đấu được, việc El Draque thổi bay gần sạch sẽ phía trên khiến tàu địch ở vào cái thế cực kỳ mỏng manh, đến nỗi có thể đổ sập bất cứ lúc nào. Dĩ nhiên, chúng ngoan cố chiến đấu, nhưng vài ba phát pháo lẻ tẻ không làm gì được con rồng đen này. Bị bắn đến lộ sườn, bay luôn mấy thanh khung lớn, lại phải đối phó với lửa và nguy cơ nổ thuốc súng khiến khả năng chiến đấu giảm hẳn. Lính địch chết vô số, cháy trụi trên boong, hay banh xác, ngã nhào xuống đại dương lúc này đang sôi ùng ục lên vì lửa, lửa nòng đại bác và lửa từ cái tàu đang cháy kia.

Vẫn giữ chặt tay lái, María nói:

- Quẹo ra nha ông già? Mắc công nó nổ lại lôi mình theo nữa!

- Từ từ, cứ giữ nguyên đó!

Thuyền trưởng nói, đoạn ông cầm ống nhòm lên. Bên kia, trên chỗ sàn lái phía đuôi, một nhóm những cô gái trẻ và mấy tay sĩ quan đang cố hết sức hạ thuyền cứu sinh. Trong số đó, có một người mặc đồ khá sang trọng. Tóc vàng, váy bồng bềnh, có vẻ là con nhà quý tộc. Khá lạ, tuy treo gia huy dòng họ nhưng tàu biệt phái chở theo đám như thế không phải chuyện thường. Quay sang Silvers, có vẻ thuyền phó cũng đang quan sát, và thấy điều bất thường ấy. Lên thuyền con là ba cô gái, một người đàn ông có vẻ khá cao quý, và vài tên lính. Họ bỏ tàu.

- Thuyền trưởng! – Antionio bỗng hét xuống – Ra khỏi đây mau lên! Lửa cháy sắp vô đống thuốc súng rồi! tụi nó cũng đang bỏ tàu đó!

- Tới rồi à?

Tặc lưỡi, thuyền trưởng nhăn mặt. Lại nhìn sang cái xuồng kia, ông hét to:

- Hạ cờ đỏ! Bẻ lái hết mức sang trái, chạy ngay đi! Sau đó quay lại và bắt sống cái thuyền kia! Nhanh lên, không thì chết hết!

- Rõ rõ rõ, lạy thần hồn! Đang chạy đây!

Bẻ lái đến mức bó thừng lái cũng phải căng cứng, María gồn hết sức đưa El Draque rẽ khỏi khu vực này. Bên kia, La Maestro del Mar hoàn toàn ngừng bắn. Thủy thủ của nó nhảy khỏi tàu, cố hết sức tránh ra xa. Thấy cướp biển hạ cờ đỏ, ý nói sẽ không đánh tới chết nữa, họ bơi theo, kêu gào thảm thiết, mong ít nhất cũng sẽ được cứu. Nhưng rồng đi nhanh quá, không nghe thấy những gì phía sau.

Và cuối cùng…

Bùm!

Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, cùng với đó là cái cột buồm chính của La Maestro del Mar bị hất bay lên đến cả mấy mét. Con tàu khổng lồ nổ gãy đôi, phần thân còn sót lại cháy hừng hực như đống lửa trại, chìm từ từ xuống biển. Lá cờ đuôi nheo vàng trước mũi bị lửa đỏ thiêu ra tro, trong khi đó cờ hiệu của nhà de Castello, hoàng tộc của Iberia, rơi lại trên mặt biển, dập dìu giữa sóng. Đám sống sót bấu víu vô các mảnh vỡ còn nổi được, bàng hoàng nhìn tàu của mình chìm dần, nhìn những cánh buồm trắng phau dần bị lửa đốt ra tro mà vẫn chưa dám tin. Chiếc thuyền cứu sinh duy nhất đã chèo ra xa.

Nhìn qua phần lõm bán nguyệt của tấm cách đuôi, martin nhếch mép cười đắc thắng, mắt nheo hẳn lại. Silvers mừng ra mặt, nhưng không phản ứng gì nhiều, chỉ khoanh tay cười ha hả. María gần như lả người trên bánh lái – cô đã phải chịu quá nhiều trách nhiệm. Đám mèo thở phào, tuy có hơi thất vọng vì không được trực tiếp tham gia, nhưng ít ra họ cũng đã quan sát được trận hải chiến để đời.

- Biết gì không? Chúa tể của biển đã về với biển đấy!

Đứng gần tay lái, một thành viên nhóm tác chiến của Silvers hóm hỉnh nói.

- Khi về Tartaruga, chúng ta sẽ được tung hô như anh hùng! – Một người khác chêm vô.

- Và chúng ta sẽ bắt cả đảo phải khao rượu!

Tất cả bật cười!

Quả nhiên thuyền trưởng vẫn là thuyền trưởng, làm thế nào cũng không quên rượu chè được!

Các thủy thủ ăn mừng vui vẻ, ôm chầm lấy nhau ngay trên sàn. María gõ vai Annatar;re, nói:

- Thấy thế nào? Kinh chứ?

- Chúng ta gần như thắng tuyệt đối. – Cô bé tóc đuôi ngựa đáp – Nhưng đánh có một tàu mà…

- La Maestro del Mar là cái gai trong mắt bọn tôi lâu rồi! – Một thuyền viên nói chen vào – Thứ quỷ biển đó đã đánh chìm hơn hai chục tàu cướp biển, và cũng từng suýt diệt được tụi tôi mấy lần! Trận này may mà chúng tự dưng rẽ, cho chúng ta cơ hội bắn trước, chứ nếu thực sự chạy song song và giã nhau thì chắc giờ này cái chiếc đang chìm là chúng ta chứ không phải bọn nó đâu!

- Ghê vậy à?

- Ừ, quái vật thực sự! Lần này thắng kể ra cũng khá may mắn! Nhưng…

Hơi dừng giọng, người thanh niên da đen, đầu trọc lốc ấy nói tiếp:

- Chúng ta cũng mất không ít người.

- A…

Annata’re cúi gầm mặt. Cô đã nói điều không nên rồi.

- Nhưng chúng ta vẫn thắng!

Một thủy thủ to béo, râu ria lún phún vỗ vai anh bạn kia rồi nói tiếp:

- Hãy để dành sự mặc niệm đó cho lúc mai táng đi! Còn bây giờ, cười lên nào! Chúng ta thắng, thế là được! Phải không hả, Martin, Silvers?

- Nói hay lắm Giusepp, ha ha! – Silvers cười to – Nghe chưa Gwanbi, để dành chuyện mặc niệm đó đi! Người chết thì cũng chết rồi, bây giờ xuống dưới và xem thằng cha lang băm đó có cần giúp gì không! Hỗ trợ mấy người bị thương, đảm bảo họ được chăm sóc chu đáo nhất! Và sau đó là sửa lại cái tàu này! Mấy chuyện đó phải ưu tiên hàng đầu lúc này!

Nhìn hết một lượt đám thủy thủ trẻ tuổi đầy triển vọng, Silvers cười ngoác mồm, lộ cả bộ răng vàng khè bên trong. Cất giọng như sấm, ông bảo:

- Mấy thằng bây nữa! Đi đi thanh niên! Làm việc có ích đi!

- Vâng, thưa ông!

Thế là chúng nó đi ngay. Bây giờ, thuyền trưởng mới ra lệnh quay tàu lại. Đã an toàn, tới lúc vớt những người “tội nghiệp” kia lên, và tóm luôn những kẻ nhìn vào đã thấy lắm tiền nhiều của kia nữa.

Bạn đang đọc Quỷ biển - Cộng hòa Tự do sáng tác bởi IvanDFakkov
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi IvanDFakkov
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.