Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11

Phiên bản Dịch · 2811 chữ

11.1

“Không được hối hận, Thư Dao!” Bỗng dưng hắn ôm nàng lên trên giường lớn, dưới ánh đèn vàng nhìn chằm chằm người tóc dài xõa ra phía dưới, mở mắt đẹp long lanh mà kiên định, đẹp không gì sánh bằng

“Vừa bắt đầu, em liền không thể nào dừng xuống.”

“Em không hối hận, em cần anh.” Cắn cặp môi đỏ mọng, tay nhỏ bé ngoan cường nâng lên, xé áo sơ mi của hắn tỏ rõ quyết tâm của mình.

“Không cần gấp.” Lan Kỳ Ngôn bật cười trấn an nàng

“Chúng ta còn có một cả đêm, Tiểu bạch thỏ à.”

Hai ba giây cởi xuống áo sơ mi của mình, một tay lôi kéo dây áo bóng loáng của nàng, lồng ngực kiên cố dán lên nhu mềm của nàng rốt cuộc họ đã hết sức chân thành gặp nhau.

. . . . . .

Cũng trong lúc đó nàng bạo phát ra tiếng thét chói tai, lần nữa đạt tới cao triều, mà hắn bỗng dưng rống một tiếng, rút ra cực nóng đem trắng đục vẩy vào phần lưng nàng . . . .

Ai nói có quan hệ ? Thái độ sẽ không đồng dạng?

Mặc kệ là trước kia có gọi nàng “Thư tiểu thư” nhưng là hiện tại động một chút là gọi nàng là “Tiểu bạch thỏ” quan hệ thế nào đều được, thái độ của hắn vẫn là đồng dạng, tới sửa chữa nàng liền đều không nháy mắt một cái!

“Đầu óc em đang suy nghĩ gì thế? Về chênh lệch giá tháng này bất động sản của Thư thị coi là sai rồi, hai lần sai lầm rồi lần nữa coi như….” Nhìn một chút người kia giọng nói vẫn như cũ mê người chậm rãi nói, nhưng là như thế là không có nhân tình a!

Thư Dao nhục chí cầm bút lên lần nữa dựa ở trên bàn viết, buồn bã trộm nghiêng mắt nhìn thân ảnh đang tựa vào trên sô pha, rốt cuộc không nhịn được nhỏ giọng thở phì phò nói:

“Này, anh nói anh cũng thích em nhưng thật ra là gạt em phải không?”

Chỉ là muốn dụ dỗ nàng nhanh tốt lên một chút, dưỡng tốt tinh thần, rồi tiếp tục hành hạ nàng!

Gương mặt sau tạp chí tuấn tú nhàn nhạt nhíu mày, đương nhiên phản bác

“Anh khi nào nói qua anh thích em?”

Không phải chứ? Hắn bộ dạng này là có ý gì? Chẳng lẽ một đêm kia làm ình nửa chết nửa sống là nằm mộng sao? Chỉ là. . . Hắn thật sự cũng hình như không có nói qua là thích nàng hoặc là yêu nàng.

Khổ não, Thư Dao vẻ mặt đau khổ nhìn hắn

“Vậy anh có thích em không?”

Xem ra hắn thật là đem bản tính nàng kích cho phát ra rồi, tiểu bạch thỏ này càng ngày càng không căng thẳng, câu như vậy không khách khí cũng hỏi ra được

“A, em cứ nói đi?”

“Lan Kỳ Ngôn!”

“Anh biết rõ tên của mình, em không cần phải gọi lớn tiếng như vậy, chỉ là như đã nói qua anh rất thích giọng nói của em gọi anh khi đó, nghe tương đối cảm động.”

Hắn không biết xấu hổ à? Thư Dao thừa nhận mình bị đánh bại.

Người khác thanh âm rốt cuộc khsi xong, lại khiến cho người kia trên ghế sa lon động động chân, lười biếng từ trong ghế đứng lên đi tới bàn đọc sách

“Anh thấy em thật sự là xem văn kiện thấy có chút nhàm chán.”

Không phải có chút, là cực kỳ!

Mắt đẹp điềm đạm đáng yêu lóe mắt nhìn hắn

“Em nghỉ ngơi một chút có được không, làm chuyện gì khác?”

“Tốt, em muốn cút ga giường?”

Khóe miệng co giật, mặt cũng nóng bỏng, não kém nói:

“Em không phải…!”

“Vậy quá đáng tiếc, anh còn muốn nói cút ga giường, anh sẽ cho em 1 siêu cấp phần thưởng.” Một bộ mặt thật tiếc nuối cười xấu xa.

11.2

“Phần thưởng?” Thư Dao lập tức từ trên ghế nhảy lên, vòng qua bên cạnh bàn nhào tới người của hắn, mắt đẹp sáng lóng lánh

“Cái phần thưởng siêu cấp kia là gì?”

“Oh, Thư tiểu thư, em chủ động anh sẽ rất khổ não!”

Thật là hảo biểu tình! Thư Dao ục ục miệng, gia gia, tha thứ cho cháu, trước kia nàng tuyệt đối là nói không ra lời nói thô tục như vậy, đều là bị hắn dạy hư ,

“Nói cho em biết đi!”

“Chúng ta còn không có cút ga giường, như vậy sao có quà?”

“Này đến đây đi!” Thư Dao tức giận nói, dù sao số lần cũng không phải là lần thứ nhất, hai lần rồi.

“Oh, Thư tiểu thư, làm sao em không dè dặt như vậy? Tâm tình của em thật sự khó có thể tiếp nhận!”

Hắn thật là thật là phiền! Thư Dao bỗng dưng kéo xuống gáy của hắn, ngăn chận môi mỏng của hắn om sòm, lung tung hôn hắn, nhưng bất tri bất giác liền bị hắn phản công, hôn đến mơ mơ màng màng

“Ban ngày, em cũng quá như lang như hổ đi?”

Lời trêu chọc của hắn thanh khiến Thư Dao thanh tỉnh, phát hiện mình trúng kế, đẩy hắn ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rừng rực

“Phần thưởng!”

“A, trước kia không phát hiện em nóng gấp vậy.” Xoay người, hắn từ trong tủ bảo hiểm thư phòng lấy ra một hộp gỗ tinh xảo, đưa cho Thư Dao.

Nàng gấp còn không phải là bị hắn dạy dỗ sao? Vui vẻ nhận lấy hộp gỗ, Thư Dao hỏi:

“Là cái gì?”

“Di vật Thư lão để lại cho em.”

Thư Dao chợt ngẩng đầu lên nhìn hắn, vẻ mặt dễ dàng trở nên kinh ngạc mà kích động

“Gia gia?”

“Ừ.”

“Vậy. . . . . . Tại sao hiện tại mới đưa cho em?”

“Thư lão nói khi nào anh thấy em có đầy đủ năng lực trở thành người nối nghiệp Thư gia, đem nó giao cho em.”

Mắt đẹp trong lúc nhất thời thấm ướt, tựa như có lẽ chuyện đã quên mất lại ập vào lòng, hắn vỗ vỗ đầu của nàng đi ra khỏi thư phòng, nàng hiểu hắn muốn cho nàng không gian xem bí mật thuộc về gia gia cùng mình.

Thư phòng chỉ còn lại một mình, nàng vội vã mở ra hộp gỗ, bên trong có một ảnh nàng chụp còn rất lúc nhỏ, gia gia, bà nội còn có ba, mẹ, nàng còn là con nít thân thể mềm non, được gia gia vui vẻ ôm trong ngực, cưng chiều vô cùng; trong nháy mắt Thư Dao khóc rồi

“Gia gia!”

Cha mẹ với nàng còn không có nhiều ấn tượng, họ đi công tác rồi bị tai nạn máy bay qua đời, nghe nói lần đó ả kích khiến gia gia bị bệnh một tháng, hoàn hảo có mình, cho nên trong trí nhớ của nàng toàn toàn bộ tình thương đều giành cho gia gia.

Trong hộp gỗ còn có một vài đồ trang sức giống như là không có được người mang qua cuối cùng nàng thấy một phong thư, chậm rãi mở ra là bút tích gia gia!

Một chữ nhìn xuống thì ra là những thứ đồ trang sức kia là di vật của mẹ nàng, còn có một chút ghi chép gia gia biết mình ngã bệnh đối với nàng thật sâu nhớ thương, cũng tin tưởng nàng chứng kiến tới phong thư này thì đã được Lan Kỳ Ngôn dạy cho lớn lên, nước mắt rơi rất nhiều, tâm lại bị yêu thương của gia gia tràn ngập tràn đầy, càng xem đến phía sau Thư Dao lệ đã từ từ ngưng, kinh ngạc nới rộng ra cái miệng nhỏ nhắn.

Gia gia, lại muốn. . . Ý tứ của ngài. . .

Nháy mắt to, Thư Dao trong lúc nhất thời không biết nên cười hay là nên khổ não, gia gia cư nhiên đã sớm ngờ tới. . . .

“Đinh gia gia, cháu có một vấn đề muốn hỏi ông!” Cẩn thận từng li từng tí bốn phía xem một chút, xác định không có thân ảnh của hắn xuất quỷ nhập thần Thư Dao mới lén lén lút lút đến gần Đinh lão đang trong phòng bếp nấu canh .

“Tiểu Dao, cháu hỏi đi!” Đinh lão bị vẻ mặt Thư Dao lây bệnh, cũng thấp xuống âm lượng phụ họa.

“Là này. . . Cái đố….” Thư Dao cắn cắn ngón tay có chút ngượng ngùng

“Ông nói, nếu như mà cháu thích một người đàn ông, muốn đem anh ta vĩnh viễn ở lại bên cạnh mình, phải nên làm như thế nào?”

Đinh lão miệng lập tức thành hình chữ O

“Tiểu Dao, cháu thích Lan luật sư?”

Thư Dao mặt quẫn bách, này rõ ràng vậy sao? Nàng còn chưa nói là ai !

“Khụ khụ, cháu không nói là Lan luật sư mà!”

11.3

“Tiểu Dao, cháu đừng lừa gạt Đinh gia gia!” Đinh lão cười mị mị tựa hồ rất vui mừng

“Cái này trong đại trạch trừ ta ra, cũng chỉ có một người đàn ôn là Lan luật sư, chẳng lẽ cháu lại thích Đinh gia gia hả?”

“Vậy. . . Vậy cháu cũng có thể hỏi chỉ là giả thiết mà!”

” Vấn đề có tính giả thiết Đinh gia gia không trả lời.” Ai nha, tha thứ cho hắn một vị lão nhân rất hiếu kỳ đi!

“Được rồi, được rồi.” Thư Dao bị đánh bại

“Vậy cũng tốt, nếu như đối tượng là hắn, cháu làm sao đây?”

Đinh lão lập tức một bộ mặt “Quả nhiên mình đoán không sai” bát quái hề hề hỏi:

“Tiểu Dao, tại sao phải đột nhiên muốn hỏi cái này?”

“Bởi vì. . .” Thư Dao lần nữa xác định bốn phía không có ai, mới xề gần lỗ tai Đinh lão

“Cháu vừa đến di vật gia gia, ông nói. . .”

Nghe nói xong miệng Đinh lão há to lớn hơn, cơ hồ mau có thể nhét được hai quả trứng gà lớn

“Cháu nói là lão gia để cho cháu . . . .”

“Hư!” Thư Dao khẩn trương che miệng Đinh lão

“Cho nên cháu phải nên làm như thế nào?”

Đinh lão cười đến mắt cũng mau híp lại

“Tiểu Dao, nếu như là vậy chúng ta tốc chiến tốc thắng! Cháu dứt khoát quyến rũ Lan luật sư lên giường, gạo sống nấu thành cơm chín để cho cậu tan phụ trách đi!”

Hoảng sợ không dứt! Thư Dao mặt cũng màu xanh lá, không nghĩ tới Đinh gia gia cũng có thể nói ra lời nói như vậy, nhưng nàng thế nào nói cho ông biết bọn họ không chỉ có đã nấu qua cơm, hơn nữa cũng mau muốn nấu tiêu rồi?

Thật ra thì nàng hiện tại khốn nhiễu chính là mặc dù quan hệ đã thành ra như vậy rồi, nàng đều còn không có lòng tin hắn rốt cuộc có yêu mình hay không, có thể vĩnh viễn ở lại bên người nàng hay không, cho nên ứng dụng phương pháp xử lí khác để thử một chút chứ?

“Khụ khụ, Đinh gia gia, cho nên. . . cháu phải thế nào quyến rũ hắn?” Mỗi lần đều là hắn chủ động nàng bị động chịu đựng, sau đó bị làm cho đần độn u mê không rõ tình huống, cho nên nếu như nàng chủ động có thể hay không có thể được đến hiệu quả thực chất?

“Này không đơn giản? Để Đinh gia gia !”

“Sao ạ?” Nhìn Đinh lãomặt đã tính trước, Thư Dao kinh ngạc.

“Hắc hắc, để Đinh gia gia lo hết.”

“Chúng ta xem cái gì đây?” Cùng Đinh lão lén lút ghé vào trước kệ sách, Thư Dao mặt tò mò.

“Đợi chút, ta tìm một chút cái có thể giúp được cháu.” Đinh lão rất quen thuộc tìm sách được mình phân loại, ai nha, mặc dù đem bí mật mình lấy ra chia sẻ liệu có hay không hủy hoại hình tượng trong lòng Tiểu Dao với lão, nhưng là vì hạnh phúc của tieur thư phải suy nghĩ, hủy sẽ cần hủy đi!

“Ah, cái này, cái này. . . Chúng ta xem một chút cái này!” Đinh lão từ một đống lớn ôm chặt bìa sách, không nhìn lựa ra một quyển, hả hê nói:

“Tiểu Dao, đây chính là sách không xuất bản ta cất giấu đã lâu đó!”

“. . . . Cho nên, nó là cái gì?”

Len lén trộm mở trong đó một tờ cho Thư Dao nhìn, Đinh lão thần thần bí bí nói:

“Là dạy nữ nhân như thế nào quyến rũ. . . . . .”

“Đông cung sổ tay?” Thư Dao xốc xếch mà kinh ngạc đọc lên chữ nhỏ, sau đó thấy được trên sách hình ảnh sống sờ sờ làm cho người ta mặt hồng tim đập này, này. . . Thời đại nào rồi, lại còn tìm cho ra sách như vậy?

“Xuỵt xuỵt! Tiểu Dao, nhỏ giọng một chút.” Đinh lão vội vàng nói:

“Quyển này cho cháu xem xem, ta lại tìm một chút.”

Khó có thể tin lắc đầu một cái nhận lấy sách, tay khẽ run lật xem thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của mình, lão Hán thua xa, Quan Âm tọa liên, điên loan đảo phượng. . Đây đều là những thứ gì cùng cái gì đây?

Còn nữa, còn có. . Đây cũng quá tà ác đi!

“Đinh gia gia, làm sao ông sẽ có cái này?”

” Rất xưa rồi! Hiện tại dĩ nhiên không tìm được, cho nên ta mới nói là không xuất bản nữa chứ sao. . . . Ta còn có Kim Bình Mai bìa cứng a!” Đinh lão nói nhỏ tiếp tục kể.

“Nhưng là, này hữu dụng không?”

“Cái này ta cũng không rõ lắm, dù sao cũng sẽ không đến nỗi không được chứ?” Đinh lão rút ra một quyển nữa, lại gần cùng Thư Dao thương lượng:

“Tiểu Dao, ta hiện tại cảm thấy Lan luật sư sẽ không dễ dàng mắc câu như vậy, phải nghĩ nghĩ biện pháp.”

Vậy cũng không cần. . . Hắn là mình so với ai khác cũng kích động hơn!

Dĩ nhiên Thư Dao chắc là sẽ không nói ra khỏi miệng, tránh cho Đinh gia gia kinh hạ được bể mạch máu

“Cái đó. . . Đinh gia gia, cái này dù thế nào nhìn cũng rất kỳ quái sao!”

“Là sao? Ta xem một chút. . Hư, chúng ta nhỏ giọng một chút, không làm cho Lan luật sư nghe được.”

“Không để cho cháu nghe được cái gì?”

Đột nhiên, một giọng nói mê người mà khêu gợi lén lút tiếp cận hai người sau lưng vang lên, đồng thời khiến Thư Dao cùng Đinh lão cảm thấy một hồi sống lưng tê dại, một loại cảm giác làm sai bị bắt khiến hai người bỗng chốc xoay người, đem sách giấu ở sau lưng, trăm miệng một lời cười đến vô cùng cứng ngắc

“Không có gì! Không có… không có gì!”

Lan đọc kỳ dù bận vẫn ung dung vén đôi tay nhìn hai người, cười đến dịu dàng vô cùng

“Vậy sao? Có đồ tốt nên mọi người cùng chia sẻ nha, sau lưng dấu cái gì đó?” Có ai nói với bọn họ, bọn họ thật sự rất không thích hợp nói láo?

Thư Dao vẻ mặt đưa đám trộm liếc Đinh lão giống như ở tố cáo, Đinh gia gia, ông tại sao không khóa cửa?

Ta cho là ta khóa! Đinh lão không tiếng động truyền lại lời bất đắc dĩ của mình.

Thư Dao cắn cắn môi đỏ mọng bỗng dưng từ phía sau đem sách ném cho Đinh lão sau đó một thân tiến lên nhào tới trên người hắn, khoác lên cánh tay của hắn

“Ai nha, em nhớ ra rồi, em có cái vấn đề này rất khó hiểu, nhất định phải hỏi anh đến đây chúng ta trước đi giải quyết!”

Dùng mọi hơi sức đem hắn túm cửa phòng, Thư Dao vẫn không quên quay đầu liếc Đinh lão

“Đinh gia gia, cất sách đi!

Ta biết rõ rồi ! Quay lại nhìn Thư Dao đem người kia kéo đi, Đinh lão bị sợ đến mồ hôi lạnh toàn thân cầu nguyện

“Tiểu Dao, tự cầu nhiều phúc đi!”

Một hồi lâu, Đinh lão lại cảm thấy rất không thích hợp, rốt cuộc là là lạ ở chỗ nào đây?

Đúng rồi, Tiểu Dao lúc nào thì cùng Lan luật sư trở nên thân mật như vậy? Tay nắm tay cũng có? Tay nắm tay cũng… Này còn cần quyến rũ sao?

Bạn đang đọc Quan Hệ Không Đứng Đắn của Đường Nhã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.