Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12

Phiên bản Dịch · 2803 chữ

12.1

“Không dùng lại cái loại ánh mắt đó nhìn chằm chằm anh, anh sẽ không chịu nổi.” Lan Kỳ Ngôn vừa thay người khác giảng giải vừa “Tốt bụng” nhắc nhở.

“Hả?” Thư Dao ngơ ngác theo dõi hắn, mặt đỏ mặt trong đầu tựa hồ còn không quên hình đông cung thấy lúc trước.

“Anh có sắc đẹp thay cơm như vậy sao? Em một bộ nghĩ muốn nuốt nét mặt của anh à.” Lan Kỳ Ngôn để xuống bút máy, trên cao nhìn xuống lại gần khuôn mặt nhỏ nhắn của Thư Dao .

“Khụ khụ, không có, em chỉ là ngẩn người, ừ, ngẩn người!”

“Cái này tiêu thụ anh không phải đã nói qua với em sao? Tại sao lại quên mất.” Lan Kỳ Ngôn nhíu mày.

“Vậy sao? Nói qua …, đó, em nhớ sai rồi!” Thư Dao quẫn bách cười cười, nàng là nhất thời tình thế cấp bách lung tung nói á! Ai biết mình hỏi cái gì?

“Em cùng Đinh quản gia ở trong phòng lén lút nói cái gì đó?” Lan Kỳ Ngôn hừ cười một tiếng, trở lại thư phòng ngồi xuống.

“Không có, không có, nào có lén lén lút lút?” Thư Dao từ trên ghế trước bàn đọc sách đứng dậy, đi tới ghế đối diện hắn ngồi xuống.

“Nhưng ánh mắt của em rõ ràng đang ở nói cho anh biết, em không có ở làm chuyện tốt.” Hắc lười biếng nhìn nàng, khóe môi nụ cười quỷ quyệt.

“Có sao?” Thư Dao cười cắn cắn ngón tay, làm gì thông minh như vậy! Ai nha, bị hắn làm cho lại nghĩ tới Xuân Cung Đồ, nàng có thể hay không trí nhớ khi nào tốt thế? Len lén dò xét người đối diện lại nói nếu đều nhớ sâu như vậy rồi lúc này không thật thực hành thì đợi đến bao giờ? Hít sâu một hơi bỗng dưng từ trên ghế salon đứng lên, nhảy tới trên người của hắn, dạng chân xuống.

Bị hành động đột ngột của nàng sợ hết hồn, vặn mi:

“Làm gì?”

“Không có, em chỉ là muốn từ khoảng cách gần nhìn xem anh, xem thế nào, anh đều là tuyệt thế mỹ nam!” Khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc cũng không che giấu được nàng nụ cười học xấu chân chó.

“. . . . .anh là nói tay em đang làm gì?”

Nếu như hắn không nhìn lầm nàng là một cái tay hướng trong áo hắn chui, một cái tay đang cùng dây lưng của hắn chiến đấu hăng hái

Cũng quá khó khăn đi! Mặc dù cố lấy dũng khí nhưng là nàng còn có xấu hổ nha, làm ơn nút áo nhanh lên một chút cởi bỏ đi!

Nhìn nàng mặt bộ dáng so tài, hắn mau bật cười

“Thư tiểu thư, xin hỏi em là coi như quấy nhiễu tình dục sao?”

“Không tính là thế!” Thư Dao ục ục miệng chuyện đương nhiên sau đó nói thầm:

“Nào có người nào bị quấy nhiễu tình dục còn một bộ mặt cười hì hì thế.”

Rốt cuộc nàng thành công tháo ra dây lưng của hắn sau đó trong lúc nhất thời hả hê đem dây lưng kia rút ra, ném xuống đất

“Ha ha, giải quyết!”

Vậy mà, lần nữa chống lại tròng mắt đen nàng tựa hồ mới nhận thấy được mình là nhổ lông của cọp, con ngươi kia dấy lên lửa dục hừng hực nóng bỏng, rõ ràng một bộ “Nếu làm cũng không cần dừng lại” .

Khó khăn nuốt ngụm nước miếng, Thư Dao cố gắng bày ra bộ dáng đáng thương

“Anh không thích?”

“Không biết.” Khàn khàn khêu gợi từ bên môi bật ra:

“Chỉ là anh tương đối mong đợi.”

“. . . Như vậy.” Thư Dao nhịp tim như đánh trống, chôn lấy khuôn mặt nhỏ nhắn vào lồng ngực của hắn

“Nhưng em còn không có….”

“Vậy sao? Xuân Cung Đồ thấy không đủ cẩn thận?”

Thư Dao chợt nhìn chằm chằm hắn, mặt không thể tin

“Anh, anh đều nghe được?”

“Nghe được cái gì?”

Hắn lại còn giả bộ? Oh, thật là mất mặt chết thôi! Thư Dao thở phì phò bắt đầu cắn hắn môi mỏng

“Anh rõ ràng cái gì đều thấy được, còn trêu chọc em, đáng ghét!”

Không sai, hắn là thấy được nhưng muốn người khác thừa nhận, hắn có biện pháp gì?

Bị động tựa vào trên ghế bởi vì nàng cố tình gây sự đối mình gặm cắn, mà Thư Dao lại chủ động bắt đầu đối với hắn giở trò: rất tốt, nếu hắn không phản kháng, vậy thì làm đi!

. . . . . .

Hồi lâu, Thư Dao chỉ có thể hư mềm nằm ở đầu vai hắn, mặc cho hắn ôm mình, dục vọng phái nam còn chôn sâu ở trong cơ thể nàng, thật vất vả hoãn quá thần lai, Thư Dao mới nhớ lại ảo não kêu một tiếng, làm cái gì nha… rõ ràng muốn nói chủ động xuất kích là có mục đích thế nào nàng hoàn toàn quên chuyện này?

“Thế nào? Ảo não nhanh như vậy liền kết thúc? Thật ra thì còn có thể một lần nữa!” Lan Kỳ Ngôn bàn tay không an phận vào trong áo nàng, vê nắm nhuyễn nị miên nhũ.

“Hừ, mới không phải!” Thư Dao khổ não vuốt ve tay của hắn

“Em quên hỏi anh rốt cuộc có thích em hay không !”

Quả nhiên, Tiểu bạch thỏ chủ động như vậy là có mục đích!

“A, em liền đối với mình không tự tin như vậy?” Hắn hôn cằm của nàng hỏi.

“. . . Đây chẳng qua là bởi vì đối tượng là anh!” Hắn thông minh như vậy, ưu tú như vậy, đẹp mắt như vậy, mà nàng chỉ là một Tiểu Bạch Thỏ lại ngây ngô .

“Anh không có hoàn mỹ như trong tưởng tượng của em.” Tròng mắt đen thoáng qua một tia tuyệt không dễ dàng hướng người ngoài triển lộ mềm yếu

“Thiên hạ vô địch kim bài luật sư, cũng sẽ có khuyết điểm cùng nhược điểm.”

“Vậy rất tốt, em hi vọng anhcó thật nhiều rất nhiều khuyết điểm cùng nhược điểm, em không sợ, em sẽ liền thích cả những khuyết điểm cùng nhược điểm của anh.” Nàng yếu ớt tựa sát hắn, nói.

“Đứa ngốc.” Hắn bật cười, phát hiện lòng của mình càng ngày càng dễ dàng bị nàng xúc động, thành như hắn đang nói thiên hạ vô địch cũng tìm được nhược điểm của mình.

12.2

“. . . .Kỳ Ngôn, anh rốt cuộc có quan tâm tới em không?”

“Hành động của anh còn chưa đủ sao?” Nàng hôm nay thế nào lại cực kỳ lo lắng vậy?

“Em là sẽ sợ!” Thư Dao nhìn chằm chằm hắn, rốt cuộc thành thực mà nói ra miệng:

“Gia gia nói, nếu như mà em yêu anh, vậy nhất định sẽ phải thật bắt lại anh, đem anh vĩnh viễn ở lại bên cạnh em, nếu không em nhất định sẽ hối hận cả đời.”

“Thư lão?” Lần này, hắn là chân chính kinh ngạc.

“Đúng vậy! Trong hộp gỗ anh đưa em, có di thư gia gia ông nói.” Thư Dao lo lắng cắn cắn môi đỏ mọng

“Ông nói, nếu như khi em thấy lá thư này là đã yêu anh đến không có thuốc chữa, vậy sẽ phải nghĩ hết biện pháp đem anh ở lại bên cạnh em, ông. . . .ông cảm thấy anh sẽ coi trọng em, bởi vì ông hiểu em. . . .hiểu em đối với anh mà nói nhất định sẽ là đặc biệt, chỉ cần em cố gắng thể có được anh.”

Nói không khiếp sợ đó là gạt người; hồi lâu hắn vẫn như cũ là cúi đầu cười, không nghĩ tới thông minh như mình lạiđánh không lại lão hồ ly, so với để cho hắn nâng đỡ Thư Dao, Thư lão nội tâm sợ rằng chờ đợi hắn trở thành rể hiền Thư gia như vậy, hắn thật liền cả đời không thể rời bỏ Thư gia rồi.

“Anh tức giận sao?” Nhìn hắn cười nàng lo lắng hỏi.

“Anh làm cái gì phải tức giận?”

“Bởi vì em như vậy cố ý thiết kế anh, muốn đem anh ở lại Thư gia, thật ra thì em biết rõ, anh là một không thích bị trói buộc.”

Xem ra nàng còn rất hiểu rõ hắn, chỉ là nói đến thiết kế nàng cho là nàng kế nhỏ như vậy có thể thiết kế hắn sao?

“Em cho rằng anh là người ai cũng có thể thiết kế sao, ăn hết em liền nhất định sẽ cam tâm tình nguyện phụ trách, là người không dám chạy trốn chạy sao? Tiểu Bạch Thỏ, em nói rồi anh chưa bao giờ là một người tốt, phụ trách là cái gì anh không học được, chuyện anh cam tâm tình nguyện sợ là anh tuyệt đối sẽ không làm, nâng đỡ em là bởi vì cam tâm tình nguyện vì Thư lão, ăn hết em, chỉ là bởi vì đó là em.”

Vui vẻ chịu đựng.

Hắn tròng mắt đen sáng quắc để cho nàng động lòng rơi lệ, nàng tựa hồ vẫn luôn quá cái vấn đề rối rắm có thích hay không, có yêu hay không này, nhưng hành động hắn không phải so với cái lời hư vô kia có ý nghĩa hơn sao? Hắn đã sớm nói cho nàng biết, tại sao nàng còn phải lo sợ không đâu chứ?

Bỗng dưng nhào vào trên người hắn, khóc như đứa bé

“Em yêu anh, em thật sự vô cùng yêu anh, về sau không cần anh nói, em sẽ nói hộ anh, ngày ngày nói cho anh.”

Tại sao có thể có thể thần kỳ như vậyAi, nhưng là, hắn đã không thể tiếp tục rời đi nàng.

Đúng vậy, hắn học không được nói ba chữ kia, hắn chưa bao giờ có yêu qua bất luận ai, bởi vì hắn là một đại kình ngư cái hắn phải cần yêu là tất cả biển, một mảnh ao không cách nào cho hắn sinh tồn, cho nên hắn tình nguyện trong sa mạc một mình đau khổ, cũng không nguyện ý tiếp xúc được một chút xíu nước để ình nghiện, sau đó càng thêm tuyệt vọng.

Mà Thư lão dự đoán không sai bởi vì hắn hiểu rõ tôn nữ của mình, cũng quá hiểu mình, Thư lão biết nàng sẽ trở thành người hắn vẫn đợi, hải dương này bởi vì nàng ngây thơ, nàng không có tâm cơ, cho nên một khi yêu sẽ gặp không oán không hối, ngây ngốc bỏ ra toàn bộ tình yêu, bất luận hắn là ai, hắn làm cái gì.

“Cho nên về sau không cho phép em hỏi lại vấn đề tương tự.”

“Tốt!” Hút hút chóp mũi, bảo đảm.

“Chỉ là. . . . . .”

“Chỉ là cái gì?”

“Loại phương thức chủ động này anh còn thật hâm mộ, có thể giữ nó.”

“. . . Nào có như vậy.”

“Không hài lòng? Có thể lên tố, nhưng không bảo đảm có thể thành công.”

Nàng hết ý kiến, tóm lại nàng chính là định rồi, không sai!

“Hô! Tới công ty cư nhiên không có kinh khủng như trong tưởng tượng của em!” Mềm nhũn tựa vào ghế lớn trong phòng tổng tài, Thư Dao cười mị mị mà nói.

“Vốn chính là như vậy, là em nghĩ quá nhiều.” Lan Kỳ Ngôn trở tay đóng cửa, cau mày

“Ngồi xong thì ở công ty em chính là tổng tài, nên giữ vững hình tượng.”

Le cái lưỡi Thư Dao vẫn là nghe lời ngồi xong, vốn là cho là tới công ty cần có dũng khí vượt qua cảm giác sợ hãi, cho nên một kéo hai kéo cho đến cho là không thể tiếp tục chạy trốn mới xuất hiện tại công ty.

Đối với nàng cái Thư thị tổng tài mới nhậm chức này các nhân viên cơ hồ đều là lấy một loại biểu tình cúng bái nhìn nàng, giống như nàng tuổi còn trẻ đảm đương chuyện lớn là cực kỳ rất giỏi, tất cả cũng không có như tưởng tượng của nàng sợ mọi người sẽ xem thường nàng, tất cả mọi chuyện cũng cực kỳ thuận lợi hơn nữa nàng tựa hồ có rất cường đại, nhân viên cùng chủ quản cao cấp cũng giống như thích nàng, điều này cũng làm cho nàng an tâm không ít.

Nhìn hắn đứng ở gần bàn đem tài liệu phân loại Thư Dao mới cười nhìn 1 lần phòng làm việc, lại ăn vạ ôm hắn

“Đó là bởi vì có anh ở đây, cho nên em mới cái gì cũng không sợ.”

Này cũng không coi là khoe mẽ, hắn thật sự là nguồn nước tiếp cho nàng nàng cố gắng cùng dũng cảm…, không có hắn nàng còn sẽ sợ như con rùa đen rút đầu.

“A, miệng lại ngọt rồi. Lan Kỳ Ngôn không để ý nàng tiếp tục sửa sang .

“Này, tài liệu so với em có lực hút hơn sao?” Bất mãn, rất là bất mãn.

“Những tài liệu, hiệp ước có thể biến thành tiền, em có thể làm sao?”

Vậy hắn ý chính là nàng không dùng được!

Uất ức cắn cặp môi đỏ mọng, lẩm bẩm:

“Em có thể làm ấm giường.”

12.3

“Em thật đúng là càng ngày càng da mặt dầy rồi.” Hắn chê cười, cái gì cũng dám nói!

“Còn không phải là theo anh học hay sao? Mưa dầm thấm đất nha! Ít nhiều gì cũng có thể học 1~2 phần, chỉ là muốn đạt tới cảnh giới của anh thì còn là rất khó khăn.” Ý vị sâu xa phân tích.

“Tốt lắm, chớ ba hoa, thu dọn đồ đạc đi ăn cơm trưa, có người ở chờ chúng ta.”

“Hả? Người nào?”

“Đi chẳng phải sẽ biết?”

Nghĩ tới rất nhiều khả năng, Thư Dao chính là không muốn nghĩ qua, ở nhà hàng cách công ty không xa sẽ là Thương Tử Tuyền chờ bọn họ.

Thấy Thư Dao cùng Lan Kỳ Ngôn đi vào phòng ăn Thương Tử Tuyền ưu nhã thả xuống ly cà phê trong tay, giơ tay lên gọi

” Kỳ Ngôn, nơi này.”

“Tiểu Tuyền.” Lan Kỳ Ngôn khẽ cười đáp lại, cùng Thư Dao đi đến đối diện thương tử tuyền ngồi xuống.

Giờ khắc này, Thư Dao mới phát hiện thương tử tuyền khi bình thưởng cùng say rượu lại có sự khác biệt lớn như thế , trong lúc nhất thời không hiểu sau nàng lại rất đau lòng, người kia dịu dàng như vậy ưu nhã như vậy, độc lập lại là người thật sâu cất dấu một thương tích ư?

“Tiểu Dao, chị có thể gọi em như vậy được chứ?”

Nhìn nụ cười thương tử tuyền xinh đẹp, Thư Dao vội vàng cười đáp

“Dĩ nhiên có thể, em cũng có thể như Kỳ Ngôn gọi chị là Tiểu Tuyền được không ?”

“Ừ.”

“Không chuyện không tới điện tam bảo, đừng cho là mình là cậu không có việc gì khi tìm mình đi?” Hắn bĩu bĩu môi, trực tiếp đối với thương tử tuyền nói.

“Này!” Thương tử tuyền nhún vai

“Mình tìm cậu liền nhất định phải có chuyện gì sao? Muốn có việc cũng là boss tìm cậu đi, ngài ấy kêu cậu buổi trưa trở về Hằng giản một chuyến.”

“Có chuyện gì sao?”

“Dĩ nhiên, cậu vì mỹ nhân mà bỏ xuống boss, ngày ấy ghen tị!” Thương tử tuyền tiếc nuối trêu ghẹo

“Cưng à, khiến boss tức giận hậu quả rất nghiêm trọng!”

“Xuy.” Lan Kỳ Ngôn tức giận nhìn một cái xem thường

“Boss có đáng yêu nữa cũng không trở thành cùng mình đoạn tụ đi đi, mình đối với oa oa kiểm không có hứng thú.”

“A a, mình sẽ ghi lại lời cậu cho boss nghe! Lan Kỳ Ngôn, cậu nhất định phải chết.”

“Vậy cậu động tác phải nhanh lên một chút, nếu không mình sẽ giết người hủy thi!”

“Ha ha ha. . . . . .”

Mặc dù nghe không hiểu giữa chuyện hai người nói nhưng Thư Dao cũng có thể cảm thấy giữa bọn họ vô cùng ăn ý, hai người không hề không đề cập tới chuyện đêm đó của thương tử tuyền mất; châm chọc lẫn nhau càng thêm nói rõ bọn họ tình bạn thâm hậu đến không cách nào dùng suy nghĩ người thường đi lý giải, bọn họ là một khi đối phương có khó khăn sẽ có thể lấy mạng đổi mạng.

Bạn đang đọc Quan Hệ Không Đứng Đắn của Đường Nhã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.