Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ của Quả Quả

Phiên bản Dịch · 2190 chữ

Đường Miên Miên lập tức có chút buồn bực, tay nắm thành đấm ngẩng đầu khí thế gầm nhẹ với người đàn ông:

- Tôi không có...... Là Quả Quả gọi tôi là mẹ......

Như thế mà còn không gọi là khiến người khác hiểu lầm à? Nói thế nào cũng giống như đều là lỗi của cô vậy.

- Chẳng lẽ em không thích Quả Quả?

Thôi Giác nhíu mày, thanh âm cũng khẽ hơn tiến gần lỗ tai của cô.

- Đương nhiên thích.

Đường Miên Miên đối với vấn đề này hoàn toàn rõ ràng, Quả Quả là tiểu thiên sứ, làm sao cô lại không thích cho được.

- Ha ha......

Thôi Giác cười khẽ, đầu tiến gần sát tai Đường Miên Miên, Đường Miên Miên cố gắng lùi về sau, đằng sau là vách tường lành lạnh, bên trái lại hô hấp nóng bỏng của anh:

- Em không thể đẩy ra Quả Quả ra nói cho mọi người biết em không phải người nào đó của con bé, đây cũng không phải là lỗi của tôi mà...... Huống hồ danh dự của tôi cũng bị tổn thất, tôi đâu có so đo...... bị người khác hiểu lầm có quan hệ gì với em đâu.

- Có, có ý gì?

Đường Miên Miên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Thôi Giác, lập tức không nói nên lời, đầu óc dường như cũng bị cái lí do không hợp lý này giải quyết, tận đến khi phía sau truyền đến một tiếng gọi khẽ:

- Anh tư, anh ở đâu vậy?

Là tiếng gọi của Cù Quang Lễ, Đường Miên Miên lần đầu tiên cảm thấy thanh âm của ai mà tiếng trời vậy, cô lập tức đẩy Thôi Giác còn đang dán trước người mình ra:

- Anh đi nhanh đi, có người gọi anh đó...... Thôi tiên sinh.

Ba chữ “Thôi tiên sinh” rõ ràng khiến Thôi Giác nhướn mày, nhẹ nhàng ung dung cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong ngực, khóe môi nhếch cao tràn ngập ý cười dần dần tiêu tán, lập tức quay người, vậy mà đi luôn.

Đường Miên Miên vuốt ngực thở dốc từng hơi từng hơi, lại cảm thấy cực kì khó chịu, một kiểu không nói rõ cũng không tả rõ được...... Sự sợ hãi vấn vương trong lòng mãi không tiêu tan. Cô đang sợ điều gì......

Người tham gia tiệc rượu cũng không nhiều, phần lớn đều chỉ là người quen và bạn bè, hai bên thân thích đều không tới, nghe nói một ngày trước đã mở tiệc chiêu đãi thân thích riêng rồi, bữa tiệc hôm nay mở chỉ để mời bạn bè, phạm vi nhỏ một chút để mọi người chơi vui vẻ.

Dù sao cũng là tiệc đầy tháng, phần lớn chủ đề của mọi người vẫn vây quanh bé con khá nhiều.

Thôi Quả Quả rất thích em gái nhỏ này, không ngừng lôi kéo bác gái của mình hỏi:

- Bác gái ơi, nhũ danh của Huyên Nhi là ai đặt, ai đặt vậy? Sao lại gọi là Chỉ Chỉ chứ?

- Là bác hai cháu đặt......

- Nhưng sao lại gọi là Chỉ Chỉ vậy?

- Cái này cũng phải hỏi bác hai cháu......

- Bác gái làm sao làm mẹ được vậy, sao cái gì cũng bảo người ta đến hỏi bác hai chứ......

Chỉ một vấn đề như thế mà lặp lại ba bốn lần, cuối cùng Trình Yêu Yêu có chút không đỡ được, Đường Miên Miên bị Cù Quang Lễ lôi kéo đi làm quen với mấy cô gái khác cũng phiền, liền nói thầm vào tai Cù Quang Lễ một câu rồi rời đi.

- Quả Quả, con có đói bụng không?

Đường Miên Miên ngồi xổm xuống kéo Thôi Quả Quả hỏi.

Trình Yêu Yêu lập tức gửi một ánh mắt cảm kích tới, năm người đàn ông kia lại đi ôn chuyện cũ của bọn họ, chẳng có ai đến giúp cô lôi tiểu tổ tông này đi, làm hại cô mồ hôi đầy đầu...... Nhưng mà hi vọng tương lai con gái cô không dây dưa mãi một vấn đề thế này.

- Miên Miên ma ma, con đói.

Thôi Quả Quả rất nể mặt mà gật đầu cho một đáp án khẳng định, Đường Miên Miên cười rốt cuộc đưa Thôi Quả Quả đi tìm gì đó ăn, bây giờ mới cho Trình Yêu Yêu một không gian riêng.

Đường Miên Miên cầm cho Thôi Quả Quả một khay đồ ăn, hai người chui vào một nơi hẻo lánh ăn đến say sưa ngon lành, mẹ một miếng con một miếng vừa ăn vừa chơi cũng điều thú vị khác, ngay lúc thế giới của hai người đang náo nhiệt, một giọng nói đột ngột vang lên chen vào.

- Đường tiểu thư, có muốn uống một chén không?

Đường Miên Miên ngẩng đầu, lại là cô gái cười cô trong vườn hoa đó. Giờ phút này đang mỉm cười đứng trước mặt cô, trong tay cầm một chén rượu, một tay khác đưa tới một chén...... là mời cô uống?

Đường Miên Miên rất ít khi cự tuyệt ý tốt của người khác, thế là đưa tay nhận lấy:

- Cám ơn.

Sau đó để sang một bên.

Cô gái kia ngồi xuống, đưa tay xoa đầu Thôi Quả Quả dịu đang nói:

- Quả Quả lại cao lớn hơn rồi.

- Cám ơn dì Mạc Mạc.

Thôi Quả Quả ngẩng đầu lễ phép cười một tiếng, lại cúi đầu nghiêm túc bắt đầu ăn.

Đường Miên Miên dịu dàng nhìn Thôi Quả Quả, lại ngẩng đầu nhìn cô gái trước mặt, ánh mắt của cô ấy cũng đang vô cùng dịu nhìn Thôi Quả Quả, Đường Miên Miên trầm mặc nhìn hết thảy mọi chuyện, trong lòng nhớ lại lúc nãy Cù Quang Lễ giới thiệu tên cô ấy với cô...... Hình như chính là Mạc Mạc.

Tên gọi lịch sự tao nhã mà đáng yêu như thế lại vừa vặn phù hợp với cô ấy.

Đường Miên Miên hít nhẹ một hơi, Mạc Mạc nhìn Thôi Quả Quả rồi lại nói:

- Quả Quả, còn nửa tháng nữa là sinh nhật con rồi, con muốn quà sinh nhật gì nào?

Nửa tháng? Đường Miên Miên thất kinh, sẽ không khéo như vậy chứ?

Thôi Quả Quả ngẩng đầu nuốt thức ăn trong miệng xuống, Đường Miên Miên lập tức đưa đồ uống cho cô bé, uống một ngụm bé Thôi Quả Quả mới đỏ mặt thuận khí xấu hổ gãi gãi đầu:

- Quả Quả muốn...... Gấu Pooh!

- Nhưng năm ngoái con cũng muốn gấu Pooh mà.

Mạc Mạc nghiêm túc nhíu mày, cẩn thận suy nghĩ một chút rồi thuận miệng nói.

Thôi Quả Quả vui sướng nắm tay mỉm cười ngửa đầu nhìn Mạc Mạc:

- Dì Mạc Mạc Quả Quả còn muốn, còn muốn mà......

Đường Miên Miên ở bên cạnh thấy nước trái cây của Quả Quả không còn liền cầm cái ly đứng dậy muốn đi lấy một ly khác, lúc tay cầm một ly quay người muốn trở về lại trông hai người Quả Quả và Mạc Mạc ngồi trò chuyện vui vẻ ở đó, Quả Quả dường như đặc biệt vui vẻ mà hưng phấn khua tay múa chân ...... Thấy Quả Quả vui vẻ nũng nịu với cô gái này như thế trong lòng Đường Miên Miên không khỏi có chút mất mát, quay người đem ly nước trái cây để xuống, đưa tay cầm lấy một chén rượu một mình một người đi lướt đến bên trong chỗ ít người.

- Làm sao thế?

Trình Yêu Yêu vừa đem con để trên lầu, đi xuống đã thấy Đường Miên Miên trốn ở dưới chỗ cầu thang hẻo lánh, bóng dáng nhìn cô độc bồi hồi dị thường.

- A, không có.

Đường Miên Miên lập tức thu lại biểu tình mất mát trên mặt, chính cô cũng cảm thấy không thể hiểu nổi, tại sao lại muốn so đo với một đứa bé chứ? Mình cũng không có khả năng tước đi quyền được thích ai của một đứa bé.

Trình Yêu Yêu lại nhìn thấy Mạc Mạc và Thôi Quả Quả ở bên kia, trong lòng nhất thời hiểu rõ, thế là hé miệng cười một tiếng:

- Quả Quả rất thích cô.

- Đúng vậy không?

Đường Miên Miên mỉm cười, cô cũng cảm giác được đứa bé này đối với mình là yêu thích.

- Đương nhiên. Con bé chưa từng gọi bất kỳ cô gái nào là ma ma. Ngoại trừ......

Nói đến đây Trình Yêu Yêu dừng một chút, giống như nhớ ra chuyện gì đó, có một thoáng do dự, nhưng sau đó vẫn là nói:

- ……… ngoại trừ mẹ ruột của chính con bé.

Mẹ ruột?

Đường Miên Miên đột nhiên nhớ tới Thôi Giác đã từng nói:

- Quả Quả...... là con riêng của tôi. Con bé không có mẹ.

Lúc đó Đường Miên Miên cũng không hoàn toàn đem chuyện này để ở trong lòng, là cảm thấy không liên quan tới mình nên cũng không quan tâm, nhưng bây giờ cô đột nhiên lại có chút hiếu kỳ, nhìn vào mắt Trình Yêu Yêu hỏi:

- Mẹ của cô bé đâu? Cuối cùng...... đi tới nơi nào, vì sao không muốn con bé?

- Mẹ của con bé......

Trình Yêu Yêu khẽ thở dài

- …….. kỳ thật tôi cũng không phải là rất rõ ràng, chuyện này luôn luôn là đề tài cấm kỵ, ai cũng không dám gợi lên trước mặt Tứ thiếu, nhưng tôi cũng tò mò thế nên có hỏi Thiên Lãng mấy lần, anh ấy nói...... mẹ của Quả Quả mất tích sáu năm. Quả Quả là bị người ta ôm tới cho Tứ thiếu, cho nên trước giờ Quả Quả cũng chưa từng gặp mẹ của mình, đều chỉ là gặp từ mấy tấm ảnh mà thôi...... Con bé xưa nay cũng không gọi bất kì ai là ma ma, trừ cô ra. Nhưng mà tôi đã từng thấy cảnh con bé ôm ảnh của mẹ mình...... cũng gọi, cho nên tôi mới nói, cô rất đặc biệt, chí ít là trong lòng của bé.

Đường Miên Miên không khỏi đau lòng, quay đầu lại nhìn Thôi Quả Quả, mặc dù cô gái tên là Mạc Mạc kia chơi đùa với cô bé vui vẻ tới không ngậm miệng được, nhưng từng câu “Dì Mạc Mạc” giòn tan của cô bé làm Đường Miên Miên vui vẻ hạnh phúc, cô bé đối với mình...... từ đầu đến cuối đều không giống với những người khác.

- Về phần Mạc Mạc kia, cô không thể không ý một chút, cô ấy là em gái của Tam thiếu Mạc Quan, cho nên luôn luôn là người trong hội này của chúng tôi, mọi người tự nhiên đều quen biết một chút. Nhưng mà Thôi Thiếu đối xử với cô đặc biệt...... Cho nên tôi mới nói với cô những thứ này, chính cô về sau có tâm nhãn chút.

Trình Yêu Yêu cười vỗ vai Đường Miên Miên, nói xong câu đó liền rời đi, Đường Miên Miên nhất thời không nghĩ ra, tại sao cô phải để ý Mạc Mạc?

Mạc Mạc...... là em gái của Tam thiếu Mạc Quan? Cái này có liên quan gì đến Đường Miên Miên cô?

Đường Miên Miên nhất thời không thể nào làm rõ được, tận đến một lát sau trông thấy hai người Mạc Mạc và Thôi Giác đứng cùng một chỗ cuối cùng cũng lập tức hiểu ra, trách sao luôn cảm thấy Mạc Mạc nhìn rất quen, trách sao nhất thời không rõ ràng được ý tứ trong lời nói của Trình Yêu Yêu, hoá ra.

Đêm hôm đó, lúc ăn cơm ở nhà hàng cạnh bờ sông ngày đó, ở bên ngoài nhà vệ sinh Đường Miên Miên đêm đó dường như đã trông thấy Thôi Giác, trông thấy anh ăn cơm cùng một cô gái, mà cô gái kia...... là Mạc Mạc.

Lúc này Mạc Mạc đứng bên cạnh Thôi Giác, hơi ngẩng mặt lên nhìn Thôi Giác, trong mắt phát tán sự ấm áp nhè nhẹ cùng ý tứ ái mộ không chút nào che giấu...... Đường Miên Miên lập tức hiểu rõ, Trình Yêu Yêu cô ấy thật sự cho rằng Đường Miên Miên cô quan tâm Thôi Giác sao? Cho nên mới nói một phen nhắc nhở kia?

Nhưng mà...... ha ha, Đường Miên Miên thật sự không có liên quan gì, Thôi Giác với cô, chỉ là ông chủ mà thôi.

------ Lời ngoài lề ------

—— Về phần thân thế của mẹ Quả Quả, các bạn đọc thân thiết đã từng đọc 《 Ngọt ngào chiều chuộng mẹ câm 》 đều đã biết rõ, bạn học chưa từng đọc mà đây là lần đầu tiên theo dõi truyện của Thất Nhi cũng không cần sốt ruột hay lo lắng đâu, phần truyện phía sau Thất Nhi tự nhiên sẽ một lần nữa mở ra bí mật này thật hợp lý.

-------

Dịch: Oh

Biên tập: Anna

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 14/04/2018

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BảoNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 271

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.