Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quan hệ mập mờ

Phiên bản Dịch · 2002 chữ

Cù Quang Lễ dùng một ánh mắt nghi hoặc vô cùng quái dị chăm chú nhìn Đường Miên Miên, chăm chú đến nỗi Đường Miên Miên vô thức vuốt tóc rồi lại vân vê quần áo, trong lòng cũng vô cùng thắc mắc rốt cuộc là lạ ở chỗ nào chứ?

- Tứ thiếu không nói với cô sao?

Trình Yêu Yêu cũng nhíu mày hỏi.

Đường Miên Miên lại thắc mắc, tại sao phải nói với cô những điều này? Hơn nữa, bây giờ cô chỉ hiếu kì chút thôi, cũng không nhất thiết phải biết......

- Anh tứ ở trong đội lính đặc chủng của quân đội năm đó xưng danh lão tứ của Ngũ Chiến Ảnh, cho nên bây giờ trở thành Tứ thiếu tiếng tăm lừng lẫy của thành phố H. Anh tôi là lão đại, chồng của nhị tẩu là anh hai, còn tam anh ba từ bỏ làm kinh doanh, không ở thành phố T mà ở thành phố A, có anh năm nữa, một lúc sau cô cũng có thể gặp.

Cù Quang Lễ đơn giản nói một lần, Đường Miên Miên ồ lên một tiếng, hoá ra là như vậy, Cù Quang Lễ gọi Thôi Giác là tứ ca cũng vì anh cô ấy là lão đại sao?

- Cô cũng đừng coi thường lão tứ, mặc dù cậu ấy xếp thứ tư nhưng đó không phải là xếp hạng theo thực lực mà dựa theo thứ tự tuổi của lớn nhỏ của bọn họ. Nhìn như vậy nhưng lão tứ lợi hại hơn nhiều, rõ ràng không phải người lớn nhất, nhưng chồng tôi nói năm đó thân thủ của cậu ấy trong quân đội không mấy người thật sự có thể đánh ngã.

Trình Yêu Yêu xoay bế con lên nhẹ nhàng dỗ bé nín khóc, cũng không quên ngẩng đầu bổ sung.

Đường Miên Miên âm thầm nghĩ, cảm thấy người kia hoàn toàn không giống như một người đơn giản...... Đang nghĩ ngợi, đột nhiên linh quang lóe lên trong đầu, “A” một tiếng, quay đầu nhìn về phía Cù Quang Lễ, quan sát một chút rồi do dự nói:

- Chẳng lẽ...... anh cả cô chính là...... Cù Quang Lẫm tiên sinh?

- Cô gặp rồi nhỉ?

Cù Quang Lễ cười ha ha, xinh đẹp làm người ta lóa mắt, sau khi Cù Quang Lễ bị Đường Miên Miên 'sos' làm mất mặt liền về nhà hỏi ông anh nhà mình mới biết hoá ra anh đã sớm gặp Đường Miên Miên.

Đường Miên Miên gật nhẹ đầu:

- Nhất thời không liên tưởng hai người với nhau.

- Vì sao?

Mắt Cù Quang Lễ sáng lên, lôi kéo Đường Miên Miên muốn hỏi cho ra nhẽ.

- Hai người...... Rất không giống nhau.

Mặc dù nói lời nói thật nhưng Đường Miên Miên lại hơi xấu hổ, nhưng chính xác một trăm phần trăm là hoàn toàn không giống, ấn tượng về Cù Quang Lẫm tiên sinh trong buổi sáng hôm đó và xế chiều hôm nay là dáng dấp cao lớn uy mãnh, tính cách có hơi kì quái, nhưng nhìn chung rất cởi mở. Dù tính cách Cù Quang Lễ cũng kì quái y vậy, nhưng dáng dấp cao gầy nhỏ yếu, nhìn có cảm giác hơi khó tiếp xúc.

Hai người như thế...... ngay cả ngũ quan cũng không có cái nào gợi liên tưởng, nếu không phải có tên họ, sao có thể làm người ta liên tưởng tới quan hệ anh em của họ?

- Đúng không, đúng không? Tôi đẹp hơn anh tôi nhiều......

Cù Quang Lễ có vẻ cũng cho là thế, lập tức nâng cằm nhỏ kiêu ngạo cười, Đường Miên Miên cũng cười cười, lại cảm thấy Cù Quang Lễ thế này kỳ thật cũng không khó tiếp xúc, thậm chí có chút hồn nhiên đáng yêu.

Trình Yêu Yêu đứng một bên bất đắc dĩ lắc đầu, Đường Miên Miên lại chú ý tới trong mắt cô ấy xuất hiện một nét….. thương tiếc, bất kì người nào cũng không dễ dàng phát hiện. Thương tiếc? Tại sao lại có ánh mắt như vậy?

Đường Miên Miên ngồi trên thảm cùng Cù Quang Lễ chơi đùa với bé con tên là Huyên Nhi, trên lầu truyền đến một đợt tiếng bước chân, láng máng lại có một đợt âm thanh trò chuyện của mấy người đàn ông, Đường Miên Miên ngẩng đầu nhìn lại, chính là mấy người Thôi Giác.

Còn lại ba người đàn ông khác, Đường Miên Miên chỉ nhận ra Cù Quang Lẫm, hai người còn lại đều hoàn toàn xa lạ.

- Anh, các người đã xuống rồi. Nếu còn không xuống, em sẽ đi lên kéo mấy người xuống thì thôi!

Cù Quang Lễ nhảy dựng lên đi tới chỗ Cù Quang Lẫm, kéo tay đứng cùng Cù Quang Lẫm ngẩng đầu cười rực rỡ, Cù Quang Lẫm giật giật khóe miệng bất đắc dĩ nhìn Cù Quang Lễ:

- Cánh đàn ông bọn anh đàm luận mà, em còn muốn tham gia à!

- Nhưng mấy người có thể nói chuyện gì chứ? Không phải đều là quân sự, phụ nữ, trẻ con sao! Ném một đám phụ nữ bọn em ở dưới này gọi là công chuyện à?

Cù Quang Lễ nhanh mồm nhanh miệng, hiển nhiên không chịu một chút thua thiệt nào, Đường Miên Miên cũng âm thầm gật đầu, có thể có chuyện gì chứ. Cô cho là biên độ gật đầu của mình rất nhỏ không ai trông thấy, nhưng cố tình lại bị Thôi Giác bắt quả tang, anh đi tới ghế sa lon sau lưng Đường Miên Miên ngồi xuống, Đường Miên lập tức phát hoảng lưng thẳng băng, còn chưa nghĩ ra anh muốn làm gì, Cù Quang Lẫm đã thấy cô.

- A, đây không phải con cừu nhỏ sao......

Cái miệng đó của Cù Quang Lẫm Đường Miên Miên đã sớm được mở mang kiến thức, bề ngoài với ngôn ngữ không tương xứng chút nào, lời nói hoàn toàn không đứng đắn.

- Xin chào.

Đường Miên Miên vẫn lễ phép chào hỏi, cô nghĩ, dù sao nhóm người này nhất định đều không phải tuyệt sắc bình thường, mình tốt nhất vẫn đừng chọc vào.

Cù Quang Lẫm cười ha ha, mặc dù ngay sau đó đã bị Cù Quang Lễ kéo đến một góc nói việc nhà hai anh em họ, nhưng xung quanh chỗ này còn có hai người Đường Miên Miên không quen biết, cho nên mắt lớn trừng mắt nhỏ một lúc.

- Sao không giới thiệu một chút?

Người đàn ông vừa đi xuống lầu liền ôm vòng eo nhỏ nhắn của Trình Yêu Yêu cũng nhìn sang, Đường Miên Miên nghĩ, đây chắc là chồng của Trình Yêu Yêu, người đứng thứ hai đó nhỉ? Dáng dấp nhã nhặn, còn đeo cặp mắt kính, ngược lại có vẻ là người ấm áp, dù sao cũng không thể liên tưởng anh ta với Chiến Ảnh.

Thế nhưng Đường Miên Miên lại nghĩ, thường thường người như vậy hẳn mới là nhân vật lợi hại nhất?

- Đúng đó lão tứ, sao không giới thiệu cho các anh một chút đây là ai...... Ngay cả Lẫm cũng đều biết người rồi, bọn anh không biết, đây là ý gì chứ?

Một người đàn ông ngồi xuống một bên khác của ghế sô pha mỉm cười, hẳn là anh ba về sau kinh doanh. Cũng là một người đàn ông tuấn dật, một bộ vest đắt đỏ đủ nhìn ra đây là một người đàn ông có phẩm vị mà tao nhã, lúc này đang dùng ánh mắt vô cùng hiếu kỳ quan sát Đường Miên Miên, trong mắt thậm chí lộ ra nhàn nhạt, phảng phất...... hiếu kì?

Những người này...... không phải đã hiểu lầm cô với Thôi Giác thành kiểu quan hệ nào đó chứ?

Đường Miên Miên khẽ giật mình, Thôi Giác hẳn sẽ rũ sạch quan hệ của bọn họ thôi. Thế là liền tự cười bản thân, thiết nghĩ nên hào phóng một chút, giới thiệu:

- Chào mọi người, tôi là Đường Miên Miên......

- Ừ, cô ấy là Đường Miên Miên.

Đường Miên Miên vừa dứt lời, Thôi Giác lập tức nối theo một câu, cằm Đường Miên Miên suýt nữa rơi xuống, anh ta đây là ý gì? Sao không giới thiệu thân phận của cô? Cô là quản gia, là bạn bồi!

Trình Yêu Yêu bên cạnh đã nở nụ cười, Đường Miên Miên lập tức có chút xấu hổ, quay đầu về trừng mắt nhìn Thôi Giác, lại gặp phải cặp con ngươi ám trầm của Thôi Giác đang nhìn sang, sĩ khí của Đường Miên Miên ngay lập tức tụt xuống, thế này, chuyện gì thế này!

- Tôi chỉ là bạn gái cùng đi dự tiệc của anh ấy thôi......

Đường Miên Miên nghiêng đầu lại, giải thích ngay, cô cũng không nên dính dáng lung tung tới một thân ám muội không rõ ràng này, huống hồ, ông chủ và nhân viên không thể phát sinh loại quan hệ bị người ta vu khống được!

Thế nhưng, một đôi, hai đôi, ba đôi mắt đều nhìn sang, hiển nhiên tất cả đều không tin.

- Tôi, tôi thật sự chỉ là......

Đường Miên Miên hít vào một hơi, lập tức có ảo giác càng giải thích càng bối rối, còn chưa nói xong một câu đã có một bóng dáng màu trắng bay rới, ôm cổ cô hô to:

- Mẹ Miên Miên, mẹ Miên Miên, mới nãy chú năm đón con tới đây, bảo rằng ba ba nói với chú ở đây có thể nhìn thấy mẹ, đúng thật luôn...... Ba ba thật tốt, ba ba không lừa gạt Quả Quả mà......

Chú năm? Mẹ? Ba ba?

Đường Miên Miên lại nhìn thấy một người đàn ông xa lạ, người đàn ông xa lạ kia hiển nhiên cũng đang đánh giá cô, Đường Miên Miên lập tức cảm thấy đau đầu, không nhịn được hít một hơi thật sâu, lần này...... thật sự nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch nữa.

- Vừa nãy vì sao anh không giải thích? Tôi rõ ràng cũng không phải là......

Thừa dịp tất cả mọi người không chú ý Đường Miên Miên không nhịn được len lén kéo Thôi Giác đến chỗ khuất bắt đầu bực tức, nói xong lại cẩn thận nhìn xung quanh thấy không có ai để ý bọn họ, lúc này mới dám ngẩng đầu nhìn thẳng Thôi Giác.

Anh ta...... Đây là kiểu ánh mắt gì? Giống như...... anh ta vốn dĩ cũng không hề quan tâm! Chuyện này cũng có quan hệ đến danh dự của anh ta cơ mà!

- Không phải là cái gì? Rõ ràng cùng với tôi...... không phải loại quan hệ mập mờ nào đó?

Thôi Giác cũng nhìn thoáng qua bốn phía, phát hiện đây là góc chết, lại có cái bình hoa lớn che cho hai người, liền thuận thế chống tay ra sau đầu Đường Miên Miên, thân thể hơi hơi nghiêng, toàn bộ thân thể nháy mắt ép tới chặn tất cả ánh sáng.

- Ờ...... ờ...... ờ.

Đường Miên Miên hơi run rẩy trả lời, mặc dù cô cũng không hiểu tại sao mình lại cảm thấy run rẩy......

- Nhưng mà Đường Miên Miên, cũng chẳng có ai nói gì, là chính em ở đó đem mọi chuyện càng tô càng đen, tôi chưa hề nói em là ai, cũng không có bất kỳ người nào nói em là gì của tôi, nhưng em khiến tất cả mọi người tưởng rằng em là người nào đó của tôi, lẽ nào, không phải em có dụng ý khó dò gì với tôi chứ? (=)))))))))

Đường Miên Miên kinh ngạc, sao anh ta có thể nói ra mấy lời vô sỉ như vậy?

----------

Dịch: Oh

Biên tập: BảoNhi

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 14/05/2018

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BảoNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 221

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.