Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uống say

Phiên bản Dịch · 2175 chữ

Đêm đó Đường Miên Miên uống không ít sâm banh.

Không biết xảy ra chuyện gì mà Cù Quang Lễ và Trình Yêu Yêu không ngừng rót rượu cho cô, chỉ chốc lát sau Đường Miên Miên đã cảm thấy choáng đầu hoa mắt hơi hơi không chống đỡ nổi.

Thôi Quả Quả đã được ôm tới phòng khách đi ngủ từ sớm, Đường Miên Miên muốn tìm cớ để từ chối không uống cũng chẳng còn cách nào.

Trình Yêu Yêu nói:

- Hôm nay là lần đầu gặp cô, về sau chúng ta còn gặp nhau nhiều mới vui, tới đi, vì sự quen biết của chúng ta, cạn ly.

Cù Quang Lễ nói:

- Từ lần đầu tiên gặp cô, tôi đã biết cô không phải kiểu phụ nữ bình thường! Quả nhiên, cô tóm được cả anh tư của tôi...... Ha ha, cạn ly, cạn ly, cạn ly vì JQ của hai người!

Đường Miên Miên âm thầm lau mồ hôi, bắt đầu giải thích:

- Quang Lễ, tôi với anh tư cô thật sự chẳng là gì của nhau......

- Còn nguỵ biện!? Hừ, bình thường sinh hoạt cá nhân của anh tư y như tăng sư khắc khổ vậy, trong biệt thự của anh ấy trừ mẹ Liễu với Quả Quả ra còn có người phụ nữ nào khác? Chỉ có cô! Còn nữa, anh tư tôi là kiểu người sẽ tùy tiện dẫn phụ nữ đến tham gia những tiệc rượu quan trọng như thế này của chúng tôi sao? Không phải! Cho nên, cô có nói dối nữa cũng không ai tin đâu, uống nhanh đi, uống nhanh đi!

Đường Miên Miên khóc không ra nước mắt, đành phải nuốt xuống từng ngụm từng ngụm rượu ngọt. Sâm banh mặc dù không có mùi rượu, lại khá dễ uống, nhưng ngấm rất chậm, Đường Miên Miên âm thầm thấy sốt ruột vì bản thân, ánh mắt cũng bắt đầu tìm kiếm trong phòng khách. Thôi Giác! Boss! Ông chủ! Thôi thượng tá! Anh đang nơi đâu????? Cuối cùng, ánh mắt xác định được vị trí, óng ánh phát sáng loá ra khắp chốn phát tín hiệu cầu cứu:

- Mau tới đây, mau cứu tôi đi!

Mấy người đàn ông ngồi cách đó không xa thỉnh thoảng lại bắn ánh mắt đồng tình về bên phải bàn trà cạnh ghế sô pha, rồi lại thở dài một mình.

- Cậu còn không đi giúp con con cừu nhỏ kia, chỉ sợ cô ấy sẽ bị em dâu hai với tiểu giác thú bắt nạt đến khi ngã gục luôn thì thôi.

Cù Quang Lẫm dùng ánh mắt đồng tình liếc về phía người đàn ông từ đầu đến cuối đều nhàn nhã uống trà thậm chí còn ngồi bắt chéo chân làm như không nhìn thấy gì hết—— Thôi Giác.

- Anh cả, anh có vẻ quen thuộc với cô ấy quá nhỉ.

Mạc Quan cũng ngồi bắt chéo chân, có điều ánh mắt nhìn về phía Đường Miên Miên nhiều hơn mấy phần tìm tòi nghiên cứu, ánh mắt cũng bất giác nhiễm chút lạnh nhạt bạc bẽo, La lão ngũ ở bên cạnh rùng mình:

- Anh ba, anh có địch ý với cô ấy.

Một câu đó vừa nói nói xong, ánh mắt lạnh lẽo của Thôi Giác liền quét tới, Mạc Quan nhún vai:

- Dù sao thì cũng phải suy nghĩ cho em gái tôi chứ, nếu như cô ta thật sự là một nhân vật...... quan trọng như thế, tôi không có cách nào đối xử ôn hoà với cô ta cả.

Mạc Quan nói chuyện không thèm quan tâm cũng không thèm che giấu chút nào, dù sao ai cũng biết tâm tư của Mạc Mạc với Thôi Giác, anh ta lại càng nhìn nhiều năm như vậy.

- Lão tam, tôi đã sớm nói, chuyện tình cảm không phải thứ cậu có thể nhúng tay vào.

Phụng Thiên Lãng là lão nhị, nhẹ nhàng điều tiết bầu không khí một chút, Cù Quang Lẫm nghe vậy cũng nhẹ gật đầu:

- Cậu cũng không thể để lão tứ làm kẻ độc thân cả đời được, khó lắm lão tứ mới có biểu hiện quan tâm một người phụ nữ như thế.

- Quan tâm á? Sao em không nhìn ra......

La lão ngũ, cũng chính là người có khuôn mặt trẻ con La Tấn Vân phiền muộn gãi đầu, anh thấy...... Dường như anh tư chỉ đối xử với cô gái kia theo kiểu làm như không thấy thôi mà? Ví dụ như bây giờ đó, ai cũng thấy cô gái tên Đường Miên Miên kia đã gửi tới ánh mắt xin cầu cứu như thế nào, ngay cả anh cũng mềm lòng muốn đi làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi.

Mạc Quan khịt mũi cười coi thường một tiếng, anh ta cũng hoàn toàn không nhìn ra lão tứ với người phụ nữ kia có cái gì đặc biệt, không phải chỉ là dẫn cô ta theo tham gia tiệc rượu thôi sao, điều này thì có thể nói lên được chuyện gì? Nhìn về phía Mạc Mạc đứng ở một chỗ khác nói chuyện phiếm với mấy cô gái, trong mắt Mạc Quan vẫn hiện lên đau lòng và lo nghĩ.

- Chuyện của tôi, không thích hợp cho mọi người ngồi thảo luận ở đây.

Cuối cùng, Thôi Giác cũng lên tiếng, để chén trà trên tay xuống nhìn về phía mấy người anh em.

Cù Quang Lẫm sờ sờ mũi, dù sao bọn họ cũng chỉ là quan tâm thôi mà.

- Nhưng lão tứ, tôi mặc kệ cậu rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì với người phụ nữ tên Đường Miên Miên kia, nhưng hôm nay cậu không nên tuỳ tiện dẫn cô ta tới đây làm tổn thương tình cảm của Mạc Mạc!

Mạc Quan cười một tiếng rồi lập tức đứng lên, hai tay đút túi quần đi tới chỗ Mạc Mạc, lôi cô ấy dậy nói khẽ:

- Mạc Mạc chúng ta đi về thôi.

- Nhưng mà anh à......

Mạc Mạc cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn bốn người Thôi Giác bên này một chút lại nhìn tới chỗ ba người Đường Miên Miên một chút nhưng không tìm thấy đáp án.

- Đi!

Mạc Quan cũng mặc kệ đến cuối cùng Mạc Mạc sẽ nghĩ gì lạnh lùng nói một tiếng rồi hờ hững nghiêm mặt lôi Mạc Mạc đi, chân trước vừa mới bước ra cửa, phía sau liền vọng ra một tiếng hô to của Đường Miên Miên:

- Uống!

Cù Quang Lễ nhìn về phía Trình Yêu Yêu đứng bên cạnh, vì Trình Yêu Yêu còn phải cho con bú cho nên ngay từ đầu cũng không uống rượu không, lúc này còn vô cùng tỉnh táo, mà tửu lượng của Cù Quang Lễ không bao giờ thua người thường, ngay cả Cù Quang Lẫm cũng không thể không chịu thua cô ấy, cho nên lúc này cũng cực kì tỉnh táo, hai người liếc nhau một cái lại hào hứng liếc về phía trước cao giọng hò hét Đường Miên Miên, ăn ý cho rằng: Đường Miên Miên say rồi!

- Rất hân hạnh được biết các cô, Quang Lễ soái khí xinh đẹp...... Yêu Yêu dịu dàng mỹ lệ...... Ha ha, thật là vui! Mặc dù tôi với ông chủ tôi thật sự không có chuyện gì...... Hức ~ Nhưng mà, nhưng mà rất hân hạnh được làm quen với các cô...... Ha ha......

- Miên Miên à, có phải cô uống say rồi hay không?

Cù Quang Lễ thấp thỏm cầm tay Đường Miên Miên, nhìn gương mặt này đều đã đỏ đến thế rồi, không nghĩ tới tửu lượng của cô ấy không tốt như vậy.

- Đừng uống nữa, không ngờ cô uống tệ đến vậy......

Mới uống có nửa bình vào bụng mà đã có phản ứng nhanh như thế, vẫn chỉ là sâm banh thôi đó. Trình Yêu Yêu bất đắc dĩ đoạt lấy chén rượu trong tay Đường Miên Miên, Đường Miên Miên thuận thế ngả vào vai Trình Yêu Yêu, Cù Quang Lễ lập tức đưa tay qua muốn vịn Đường Miên Miên đứng dậy, ngay lúc đó một bàn tay lớn nhanh chóng duỗi đến, đỡ lấy cánh tay Đường Miên Miên.

- Để anh.

- Anh tư!

Cù Quang Lễ lập tức rút tay về, Trình Yêu Yêu cũng thuận thế đẩy, thế là Đường Miên Miên mềm nhũn ngã vào ngực Thôi Giác.

- Lão tứ, đêm nay mấy cậu ngủ ở đây luôn đi, có phòng khách mà, dù sao Quả Quả cũng ngủ thiếp đi rồi.

Trình Yêu Yêu không ngờ rằng Đường Miên Miên say nhanh như vậy nên cũng hơi áy náy.

- Nếu không đến nhà tôi cũng được, đi đường mất mười mấy phút thôi.

Cù Quang Lễ nhìn thoáng qua Cù Quang Lẫm, hai anh em lập tức ăn ý với nhau.

- Không cần, bây giờ tôi đưa cô ấy về. Sáng mai phiền lão nhị đưa đón Quả Quả chút vậy.

Thôi Giác thoáng nhìn sang Phụng Thiên Lãng, Phụng Thiên Lãng khẽ gật đầu, Thôi Giác liền xoay người bế Đường Miên Miên lên quay người bước nhanh ra ngoài.

Vốn tiệc còn có những vị khách khác, bấy giờ đều nhất loạt nhìn sang, thấy cảnh tượng ấy sự không chắc chắn và những ngờ vực vô căn cứ trong lòng tới lúc này dường như đều được lời giải đáp. Và tới ngày thứ hai trong giới lập tức lan truyền tin tức Thôi tứ thiếu cuối cùng cũng có bạn gái.

Dù vậy thì chuyện đó nói sau, bây giờ Đường Miên Miên đã say mơ mơ màng màng, hoàn toàn không phân biệt nổi Đông Nam hay Tây Bắc nữa.

Lên xe, bề ngoài kia nhìn như một người an phận hạ nhưng thực chất là một kẻ vô cùng không yên phận giờ phút này cũng hoàn toàn bại lộ, quay đầu trông thấy bên cạnh có người ngồi lên ghế lái liền lay lay cả người bò sang, một đôi tay nhỏ ở ngực người khác sờ loạn một lúc còn “ha ha” cười ngây ngô, ngửa đầu nhìn người đàn ông trước mắt lẩm bẩm nói:

- Cứng quá đi......

- Đường Miên Miên......

Người đàn ông nhẹ nhàng kêu một tiếng, Đường Miên Miên ngây thơ ngẩng đầu “Ừ?” một câu liền nghiêng đầu ngã về chỗ ngồi của mình, một đôi mắt óng ánh nhìn chằm chằm người đàn ông không có hành động gì.

- Đường Miên Miên?

Người đàn ông quay đầu gọi một tiếng.

- Vâng...... Vâng?

Đường Miên Miên nhẹ gật đầu, đần độn trả lời, giống như người vừa mới thực hiện hành vi của “sắc nữ” kia hoàn toàn không phải cô.

Người đàn ông cười nhẹ, xác định cô dường như đã an tĩnh mới nghiêng người cài dây an toàn cho nàng cho cô, sau đó mới lên đường.

Lúc đó đã là mười giờ tối, xe chạy trên đường đã ít đi rất nhiều, Đường Miên Miên an phận được chừng mấy phút dường như lại động đậy, không yên ổn ngồi trên ghế mà thế nào cũng phải dựa vào ghế lái.

- Đường Miên Miên...... Em ngồi xuống......

Người đàn ông trầm thấp nhẹ nhàng nói, vừa đưa tay giữ cả người Đường Miên Miên đang cố sức dựa tới vừa chỉnh tay lái chú ý hướng chuyển đầu, nếu như biết cô không an phận thế này anh sẽ không kiên trì trở về.

- Tôi không muốn...... Tôi không muốn ngồi xuống! Tôi muốn sờ......

- Sờ?

Sắc mặt người đàn ông chợt thay đổi, còn chưa kịp quay đầu, một bàn tay của Đường Miên Miên đã duỗi tới, tùy tiện đặt ở bộ ngực cứng rắn trên ngực của người đàn ông lung tung tìm tòi một trận, miệng vẫn không quên tán thưởng:

- Chậc chậc...... Thật sự là một bộ ngực tráng kiện đó......

Kít —— Xe lập tức phanh gấp dừng lại ở ven đường, người đàn ông hít vào hai hơi thật sâu, rốt cuộc đưa tay bắt lấy cái tay nhỏ đặt trên ngực thậm chí còn chui vào trong áo sơ mi của anh, bàn tay lớn liền lôi ra giữ chặt trong lòng bàn tay, đưa tay dùng sức một chút kéo người bên cạnh vào trong ngực:

- Muốn sờ tôi? Hử? Tôi có nên cho em một cơ hội hay không, để em sờ cho đủ!?

------ Lời ngoài lề ------

Uống say tự nhiên sẽ gây chuyện mà. Huống hồ tửu lượng của Đường Miên Miên thật sự rất kém cỏi. Ha ha.

Nhìn Đường Miên Miên đùa giỡn Thôi đại gia của chúng ta... két két ... Còn nữa, có thể bị đảo chính hay không, sau đó có bị một ngụm ăn sạch hay không? Ha ha... Thất Nhi tà ác.

--------------

Dịch: Oh

Biên tập: BảoNhi

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 17/05/2018

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BảoNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 289

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.