Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kì hạn ba ngày đã đến

Phiên bản Dịch · 1792 chữ

Đi ven sông tìm cả một buổi sáng cũng không có kết quả, cuối cùng Đường Miên Miên cũng dũng cảm đối mặt với sự thật, đó chính là: cô thực sự đã trở thành một người nghèo rớt mồng tơi.

Nhưng rất nhanh tinh thần của Đường Miên Miên đã phấn chấn trở lại, tuy đã làm mất chiếc nhẫn, cũng có thể coi như mất đi quá khứ và hồi ức, cùng lắm thì từ giờ trở đi sinh hoạt túng thiếu một chút, phải nỗ lực đi tìm việc làm, cho nên cô tính đến tiệm bán báo mua một đống báo chí để về nhà tìm tin tức có liên quan đến thông báo tuyển dụng, nhưng vừa đi tới lầu dưới đã nhìn thấy hình dáng quen thuộc.

Kia chẳng phải là... hai nam nhân ngày trước bắt mình tới khu biệt thự trong rừng sao?

Bọn họ làm sao lại xuất hiện ở đây? Lẽ nào bọn họ... đến đây chuẩn bị bắt mình quay trở về ?

Đường Miên Miên quýnh lên ngồi xổm xuống phía sau cái cây, bây giờ về nhà thì không được, nói đúng hơn là không thể để cho bọn họ bắt mình quay trở về, cô căn bản không muốn tới chỗ kinh khủng kia làm quản gia, càng không muốn bị nam nhân kinh khủng kia hôn, cho nên... cô quyết định trốn.

Đường Miên Miên quyết định xong liền xoay người chuồn mất, lên xe buýt mới thở dài một hơi.

Nhìn đồng hồ, sắp đến trưa rồi, tự hỏi bản thân có muốn đến trường học của Trình Mỹ Lệ chờ cô cùng đi ăn cơm trưa không?

Đường Miên Miên cảm thấy chỗ ở hiện tại của mình đã bị bại lộ thì không thể tới chỗ ở của Mỹ Lệ được, hơn nữa cô vốn là muốn về nhà nói cho cha mẹ biết chuyện ly hôn, không bằng cứ dứt khoát trở về, ba mẹ sẽ hiểu... Chắc không đến nỗi đuổi mình ra khỏi nhà?

Đường Miên Miên nghĩ đến tình cảnh kia mặc dù có chút xấu hổ, nhưng tạm thời cũng chỉ có thể như vậy, có thể trốn được Tham mưu trưởng vài ba ngày, đợi cho giai đoạn này qua đi.

Âm thầm gật đầu, vì vậy Đường Miên Miên đã xuống xe ngay trường trung học Phú Dao mà Trình Mỹ Lệ dạy.

Đối diện trường trung học Phú Dao có một quán trà ở góc đường, Đường Miên Miên ngồi xuống kêu một lon coca cola, cô cầm lon coca và cốc nước đá thảnh thơi uống, nhìn đồng hồ chắc cũng tan học rồi?

Quả nhiên chỉ chốc lát sau đã có mấy bạn học đeo cặp sách đi ra, Đường Miên Miên hâm mộ nhìn những bộ đồng phục xinh đẹp của học sinh trung học, hồi đó bọn họ đến trường đều là mặc đồng phục truyền thống của Trung Quốc thay cho quần áo thể thao và đồng phục học sinh, sinh viên toàn trường hầu như đều không mặc nó, chỉ có Mỹ Lệ xinh đẹp là mặc đồ thể thao xuyên suốt, bây giờ nghĩ lại Đường Miên Miên vẫn còn kiêu ngạo vì mình có một người bạn như vậy.

Cô và Trình Mỹ Lệ biết nhau ở buổi lễ tựu trường năm trung học sơ cấp, tuy Trình Mỹ Lệ là người trẻ tuổi nhất nhưng có thành tích xuất sắc nhất hơn nữa còn là cô gái xinh đẹp nhất, nhà lại có tiền, thái độ lại cao ngạo, nên cô ấy gần như là người ngoại tộc. Nhưng Đường Miên Miên lại thích Trình Mỹ Lệ, vì vậy mỗi ngày đều quan sát theo dõi cô ấy. Về sau có một lần, mấy cô gái lớn tuổi hơn không thích Mỹ Lệ, Đường Miên Miên đã chủ động đứng cùng một chiến tuyến với Trình Mỹ Lệ, Đường Miên Miên còn nhớ rõ lúc đó cô đã nói gì:

- Các ngươi muốn đánh bạn của ta, trước hết phải đánh với ta!

Đường Miên Miên nhìn như một đứa trẻ, tuy rằng lớn hơn Trình Mỹ Lệ một tuổi nhưng lại thấp hơn Trình Mỹ Lệ nửa cái đầu, dáng dấp lại nhỏ, mọi người đều xem cô như một học sinh tiểu học mà thôi, nên có người đã cười châm biếm và tát vào mặt Đường Miên Miên còn chửi cô không biết phân biệt, Trình Mỹ Lệ liền nổi giận, sau đó lao vào đánh nhau.

Đường Miên Miên chống cằm nhìn ra cửa trường trung học, lại vô cùng nhớ lại lúc trước, lúc học trung học thật tốt, lúc ở lớp thật tốt, nhìn bọn họ, nghĩ lại bản thân, Đường Miên Miên lại nổi lên một trận phiền muộn.

Cô năm nay hai mươi ba tuổi, hai mươi mốt tuổi kết hôn, hai mươi ba tuổi ly hôn, có ai còn trẻ như cô mà đã trải qua cuộc đời phong phú như vậy?

Đến cuối cùng là vì còn trẻ sao? Lúc trẻ có nhiều thứ không hiểu, đến khi hiểu được lại phát hiện mình không còn trẻ nữa.

Tâm của Đường Miên Miên bây giờ đã vượt xa so với cô gái hai mươi ba tuổi, có lẽ là do cuộc sống dằn vặt, có lẽ là do cuộc hôn nhân này giày vò.

Cô không biết cuối cùng cô có yêu Chương Hách Nhiên hay không. Khi vừa bắt đầu hắn đối với cô vô cùng chu đáo, cô bị động tiếp nhận, rồi đến thản nhiên tiếp nhận, rồi đến kết hôn... Cho đến giờ phút này cô mới chủ động phản kháng đến cuối cùng ly hôn. Bây giờ, cô như tìm được lối thoát cho cuộc hôn nhân này.

Đường Miên Miên suy nghĩ một chút đã thấy được Trình Mỹ Lệ, muốn đứng lên phất tay hay là gọi điện thoại cho cô, nhưng Đường Miên Miên còn chưa nâng tay lên đã dừng lại.

Ở phía sau cách Trình Mỹ Lệ không xa có một bóng dáng quen thuộc. Đường Miên Miên híp hai tròng mắt lại mới thấy rõ, đôi mắt trong suốt đột nhiên hoảng sợ mở to... đó không phải là...! Diệp Thương Nguyệt? Đêm qua mới ăn cơm, đêm qua là bạn trai Mỹ Lệ?

Hắn làm sao lại là... Đường Miên Miên lại nhìn đồng phục của các bạn học nam xung quanh, thảo nào cảm thấy quen mắt... thảo nào vừa gặp đã cảm thấy đã gặp qua, hóa ra... bạn trai Mỹ Lệ là học sinh trường trung học Phú Dao.

Mỹ Lệ làm sao lại cùng học sinh trường mình nói chuyện yêu đương? Hơn nữa nhìn hai người không hẳn là quan hệ lễ nghĩa, Mỹ Lệ làm sao lại...

Hơn nữa còn là chị em yêu nhau, mặc dù Mỹ Lệ mới hai mươi hai tuổi (T hai mươi tuổi tốt nghiệp đại học), nhưng đối phương tối đa cũng chỉ mười tám tuổi, có lẽ còn là vị thành niên... Trời ạ! Đường Miên Miên không biết Mỹ Lệ lại gạt cô chuyện như vậy, mà lúc này Trình Mỹ Lệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trước, Đường Miên Miên lập tức ngồi xuống cầm lon coca che mình lại, trong lòng hốt hoảng. Hồi lâu mới đẩy lon coca ra nhìn phía bên đường đối diện, Trình Mỹ Lệ đã lên xe, mà nam sinh kia cũng cùng một đám nam sinh khác lên một chiếc xe khác, mỗi người đều nghênh ngang mà đi.

Khi bọn họ ở trường học thì làm bộ xa lạ sao? Nhưng Mỹ Lệ tại sao lại gạt mình?

Trong lòng Đường Miên Miên có chút thất vọng không nói nên lời, không ngờ Mỹ Lệ lại gạt mình một bí mật như vậy, cô vẫn cho rằng giữa bọn họ là hảo tỷ muội không có một bí mật nào, nhưng bây giờ tâm trạng có chút khó chịu.

- Đường tiểu thư, chúng tôi rốt cuộc tìm được cô, Tham mưu trưởng nói ba ngày cho cô đã tới rồi, mời cô cùng đi với chúng tôi một chuyến.

“A!” Đường Miên Miên bị giọng nói bất thình lình của họ làm cho sợ đến run tay một cái, lon coca trong tay liền rơi xuống đất, nước coca lạnh như băng liền róc rách chảy ra ngoài. Đường Miên Miên ngẩng đầu nhìn hai vị quân nhân đại ca quen thuộc trước mắt, hung hăng nuốt nước bọt hai cái:

- Xin hỏi... Ngươi, các người làm sao biết tôi ở chỗ này?

Cô rõ ràng đang bỏ chạy mà!

- Sáng sớm chúng tôi đã đứng dưới lầu nhà trọ chờ cô nhưng không đợi được cô đi xuống lầu nên nghĩ chắc cô đã ra ngoài trước. Mà trước đó không lâu chúng tôi đã thấy cô lên xe bus, chúng tôi liền lái xe đi theo, chúng tôi ở một chỗ không xa nơi này chờ cô.

Quân nhân đại ca chỉ chỉ chiếc xe Jeep cách đó không xa, xụ mặt nói một cách nghiêm túc, nhất thời trong đầu Đường Miên Miên có một loại ý niệm tuyệt vọng. Mà lúc này đám học sinh xung quanh như gặp được thần tượng nhẹ giọng thét lên, Đường Miên Miên bất đắc dĩ day day trán, đứng lên:

- Quên đi, cũng nên hiểu, đi thôi, tôi cùng các anh đi gặp Tham mưu trưởng!

Đường Miên Miên đứng lên, không thể lại bị kéo đi như vậy, một ngày nào đó cô sẽ bị những người này dọa chết.

- Đường tiểu thư, chúng ta đi gặp Tham mưu trưởng ở xe bên cạnh, mời đi bên này.

Chân của Đường Miên Miên vừa đi đến xe Jeep bên này, tiếng nói cứng rắn của quân nhân đại ca lại vang lên, Đường Miên Miên liền thu chân mình lại, kinh sợ nhìn quân nhân đại ca:

- Anh nói cái gì?

- Tham mưu trưởng cũng tới, xe của ngài ấy, ở bên cạnh.

Quân nhân đại ca cũng không ngại phiền chán, nghiêng người đưa tay mời về phía bên trái. Đường Miên Miên đưa mắt nhìn qua, một chiếc Audi A6 quân dụng màu đen lặng lẽ đứng cạnh bồn hoa bên đường, cửa xe phía sau có một cái khe hở, Đường Miên Miên cũng không nhìn thấy rõ, nhưng vẫn mơ hồ thấy được người nam nhân cô mới găp ngày hôm qua - Thôi Giác.

------

Dịch: Nguyệt

Biên tập: BảoNhi

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 24/04/2018

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BảoNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 237

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.