Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điều kiện của hắn

Phiên bản Dịch · 1588 chữ

Đường Miên Miên im lặng ngồi ở bên phải, hai tay đặt trên đầu gối, mắt nhìn thẳng vào lưng của ghế dựa trước mặt, cho đến khi người ngồi bên cạnh có một chút động tĩnh, cô như chim sợ cành cong lập tức dời người qua bên phải, thân thể nhanh chóng dán lên cửa xe, khẩn trương nhìn người ngồi bên trái.

Người ngồi bên trái nhẹ nhàng mở miệng, cũng không để ý tới sự khẩn trương trong lòng của cô, chỉ hơi nghiêng đầu nhìn:

- Kết quả suy nghĩ thế nào?

- Tham, Tham mưu trưởng đại, đại nhân...

- Cô có thể gọi Thôi tiên sinh.

- Thôi tiên sinh...

Đường Miên Miên nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán, tuy đến bây giờ cô còn không nhớ rõ tại sao mình phải xuất hiện ở đây, ngay từ đầu ở trong hẻm gặp phải con chó kia cho đến bây giờ cô tựa hồ có chút thần kì, cho nên cô thế nào cũng không rõ ràng, nhưng vì sao người này... muốn phải chính là cô?

- Thôi tiên sinh... Tôi thực sự không rõ, vì sao anh muốn tôi làm... quản gia của anh? Tôi không có chỗ gì hơn người, hơn nữa, thân phận của anh rất đặc biệt, tôi sợ đảm đương không nổi.

Mặc dù trong lòng cô chính là không muốn đi, trực giác cho thấy người này rất nguy hiểm, nhưng tất cả những điều đó đều là lí do.

Người đàn ông ngồi bên cạnh chợt nghiêng đầu lại, đôi mắt thâm thúy như có như không nhìn Đường Miên Miên, Đường Miên Miên giống như bị sét đánh trong nháy mắt nặng nề, một chút cũng không dám đối diện với người bên cạnh, chỉ có thể nhanh chóng cúi thấp đầu, nắm thật chặt quả đấm trong tay.

- Tôi không thích người khác nợ tôi.

A... Không thích người khác nợ... Chờ chút! Nợ hắn? Đường Miên Miên cúi đầu vẻ mặt trở nên dữ tợn, chuyện này đến tột cùng là như thế nào, không ai hiểu rõ hơn cô. Ngày đó cô vốn là bị con chó của hắn khi dễ! Bây giờ hắn còn nói cô nợ hắn?

Nhất thời Đường Miên Miên cảm giác được khí huyết không thông, âm thầm thở ra mấy hơi mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt mỉm cười cứng ngắc đối mặt với người đàn ông vô lương tâm kia không hề đỏ mặt, nói:

- Vậy xin hỏi tại sao nhất định phải là tôi? Cho dù tôi nợ anh, cũng không nên làm ra chuyện này...

Người đàn ông không trả lời ngay, dừng lại chần chừ một chút mới nói:

- Tôi cho người điều tra hồ sơ cá nhân của cô, cô vừa li dị, cũng là một người vợ hiếu thảo, đối với nhà chồng vô cùng ân cần, quan trọng là... cô nhát gan, trẻ con nhà hàng xóm xung quanh đều thích cô. Mà tôi, cũng có một đứa con gái bốn tuổi, cho nên tôi muốn cô chăm sóc nó.

Đường Miên Miên có chút kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ tới anh lại có... một đứa con. Hơn nữa lúc nói đến đứa bé này, trong mắt luôn luôn băng lãnh vô tình lại phát ra ánh sáng ấm áp, là đặc biệt dành cho đứa bé kia? Nhất định anh rất yêu con gái của mình? Thật không ngờ tới, anh luôn kiên trì bắt mình làm chuyện đó là vì nguyên nhân này.

Đột nhiên Đường Miên Miên cảm thấy người đàn ông đẹp trai không có thiên lý kia ngay tại lúc này mới là lúc nhìn thực sự đẹp trai nhất. Bởi vì, nếu như người đàn ông kiên cường này đã rất yêu thương con gái của mình thì nhất định trong lòng sẽ có tình, có nơi ấm áp, người đàn ông như vậy rất phù hợp làm người mà Đường Miên Miên sùng bái từ trước, không ngờ tới... lại có cơ hội gặp được người đàn ông như vậy.

Dường như trong nháy mắt Đường Miên Miên đã không còn sợ người đàn ông trước mặt này nữa.

Nhưng, con gái bốn tuổi?

- Vợ của anh đâu...? Cô ấy chăm sóc sẽ tốt hơn người ngoài chứ, hơn nữa, tôi cũng chưa từng thật sự chăm sóc trẻ em...

Lời của Đường Miên Miên đang nói là thật, chính cô cũng chưa từng sinh con, nói đúng hơn là rất nhiều năm nay bọn họ không có con, đúng là cô còn có một đứa em trai, nhưng em trai cô bây giờ đã mười tám tuổi còn cao hơn cô nửa cái đầu...!

Biểu cảm trên mặt người đàn ông hơi đổi, nhẹ nhàng nhướng mi, quay đầu nhìn Đường Miên Miên, vẻ mặt kì lạ nói:

- Cô không bao giờ xem tin tức sao?

Đường Miên Miên sờ đầu: Đúng là không xem... việc nhà mỗi ngày cô làm còn không xong, làm gì còn thời gian xem tin tức... Mỗi ngày về tới nhà ăn cơm xong nằm xuống liền ngủ, còn có thời gian xem tin tức đâu, còn không bằng cô ôm TV một mình xem truyền hình.

- Khụ... Quả Quả là con riêng của tôi. Nó không có mẹ.

Con riêng!? Vẻ mặt Đường Miên Miên vô cùng kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt, quan sát từ trên xuống dưới lần thứ hai, người như vậy... bên ngoài, dáng người và thân phận đều là người đàn ông hoàn mỹ, con của hắn lại không có mẹ?

Đường Miên Miên thật vất vả nhịn xuống bản năng nhiều chuyện trong lòng, ngập ngừng một hồi mới do dự hỏi:

- Này...Nó sẽ thích tôi sao?

Đột nhiên Đường Miên Miên rất muốn gặp đứa con gái đã được hắn cưng chiều như vậy một lần, không phải là một tiểu ác ma chứ? Dù sao một đứa con nít được cưng chiều tới lớn đều rất khó hầu hạ. Chẳng hạn... mẹ chồng của cô là ví dụ điển hình.

Anh chậm rãi cười:

- Sẽ thích.

Trong lòng Đường Miên Miên rất rối, rốt cuộc có nên đồng ý yêu cầu này không? Hiện tại cô không có việc làm, phải tìm việc làm thật nhanh, nhưng đi làm qủan gia của hắn hay là trả nợ cho hắn cô cũng không rõ, hơn nữa khi cô quay về cũng không dám hỏi chuyện của Mỹ Lệ mà chỉ dám chờ Mỹ Lệ chủ động mở miệng nói với cô, còn có...

- Lương một tháng bốn nghìn, bao ăn ở, mỗi ngày cô chỉ cần chơi với Quả Quả, về phần quét dọn cô có thể giao cho những người khác làm, trong một tháng thì có nửa tháng ở tại biệt thự trong rừng, còn nửa tháng kia thì ở tại thành phố, thế nào?

Giống như nhìn ra Đường Miên Miên đang dao động, anh liền liếc mắt nhìn Đường Miên Miên hỏi.

Vẻ mặt Đường Miên Miên lập tức vui vẻ:

- Còn có tiền lương sao?

Vẻ mặt của anh không thay đổi:

- Tiền lương của cô tương đương với sĩ quan cấp ba của tỉnh H, nếu như cô làm tốt đương nhiên tôi sẽ khen thưởng cho cô.

Giống như từ trên trời rơi xuống một khối bánh, Đường Miên Miên không suy nghĩ đã gật đầu:

- Được! Nhưng... Tôi có thể đi làm vào ngày thứ hai không?

- Tôi cho cô hai ngày chuẩn bị, xử lý xong việc riêng của mình gọi điện thoại cho tôi, mỗi tháng cô chỉ có hai ngày nghỉ, còn có, nếu nhận công việc này rồi cô chỉ có thể sử dụng chiếc điện thoại của quân đội này, khi cô gọi lại tôi sẽ kêu người sắp xếp cho cô, đây là kỉ luật quân đội mong cô hiểu.

Người đàn ông nghiêm túc nói, đột nhiên toàn thân Đường Miên Miên trở nên nghiêm túc, có cảm giác giống như đang nhập ngũ.

Thế là, Đường Miên Miên cứ như vậy đồng ý, lúc xuống xe nặng nề thở dài một hơi, giống như mới vừa giải quyết một chuyện lớn, trong lòng rơi xuống một hòn đá, không nghĩ tới tốt nghiệp đại học rồi lại lưu lạc đi làm một vú em nghe như thế nào cũng không thỏa đáng, cô ngược lại nghĩ rằng làm trong quân đội có chút hãnh diện và nó giống như một cuộc phiêu lưu.

Nhìn lên những tòa nhà bình thường trước mắt, nặng nề hít một hơi, cô vừa mới nói mình phải về nhà, mấy người này lại đưa cô tới dưới nhà, xem ra anh thật sự đã điều tra cô, cho nên mới biết... cô vừa ly hôn?

Đường Miên Miên không biết vì sao, luôn cảm thấy có một cảm giác là lạ, mỗi lần nhớ tới ánh mắt người đàn ông kia tim liền nhảy thình thịch, giống như bây giờ, bỗng nhiên phải về nhà còn không biết làm thế nào nói với người trong nhà... cô đã ly hôn đây?

Hít một hơi thật sâu, vẫn là cất bước vào trong ngôi nhà nhiều năm tuổi có chút cũ kĩ này.

Ngoài lề

Ngày mai người nhà Miên Miên sẽ ra sân.

-----------

Dịch: Nguyệt

Biên tập: Anna

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 25/4**

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnnaNgo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật BảoNhi
Lượt thích 3
Lượt đọc 235

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.