Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giống Như Bắt Gian Tại Giường

Tiểu thuyết gốc · 2014 chữ

"Đây là ta chọn trước, ngươi dựa vào cái gì mà lấy!" Long Nghiệp tức giận nhìn Bạch Du Ngư, lúc nãy hắn định mua vài viên để vả mặt Bạch Du Ngư nhưng khi thấy liên tiếp cắt ra chủng ngọc tốt hắn liền biết thứ mà Bạch Du Ngư ngắm tới không thể nào giá thấp được

Bạch Du Ngư nhìn hắn cười "Long tiên sinh, ta đã trả tiền trước"

"Trả tiền thì sao? Ta đã nói hắn không bán đi, để lại cho ta!" Long Nghiệp không chịu thua nói, nếu hắn cắt ra đá tốt cũng có thể giúp Văn Uyển Đình thấy tài năng của hắn

Bạch Du Ngư trước tiên che Bạch Tiểu Ngư lại không cho nàng nhìn "Thứ nhất, lão bản có hay không thất hứa với ngươi không phải việc của ta. Thứ hai, lúc ta chạy tới ngươi vẫn còn ở đối diện, làm sao có thể chứng minh ngươi đã chọn đá trước?"

"Hay là xem camera đi, dù sao có đi qua nói chuyện hay không camera đều có ghi hình mà"

Bạch Du Ngư chỉ lên camera trên cao, Long Nghiệp đen mặt nhìn hắn "Ngươi dám!"

Hắn căn bản không dừng lại ở quầy hàng kia, bởi vì hắn khinh thường mấy cái quầy hàng bên đây toàn là đá vô dụng. Nhưng hắn không ngờ Bạch Du Ngư vừa cắt liền kiếm được ít nhất 2000 vạn

"được, lần này ta không tranh với ngươi. Đừng đi quá giới hạn!" Long Nghiệp hừ lạnh rời đi, Bạch Du Ngư chậc lưỡi "vừa ăn cướp vừa la làng"

Hắn nhìn sơ cục đá cười "cắt 5cm bên trái, sau đó cắt 5cm phía trên"

Lão bản lần này hít sâu nhanh chóng hạ lưỡi cắt, nhưng lần này không phải cắt một đường liền ra. Bạch Mỹ Oánh cốc đầu hắn "Tử La Lan làm sao có thể ra nhiều như vậy?"

"Nếu ta cắt được, biểu tỷ phải bao ta đi ăn buffet một tháng" Bạch Du Ngư chỉ đợi câu này, nhìn Bạch Mỹ Oánh với đôi mắt sáng

[Rốt cuộc cũng hố được biểu tỷ, không hổ là ta]

[Thèm buffet quá, chọn chỗ nào mới tốt đây? Chỗ Diệu Hàm lần trước ăn không tồi, hay chỗ Hữu Tuyết tỷ mới tốt?]

Nghe được tiếng lòng của hắn, hai vị nữ nhân đều lắc đầu trong lòng, Bạch tỷ bị hố rồi. Văn Uyển Đình rõ ràng không thấy hắn cất lời lại nghe được tiếng của hắn cũng bất ngờ như bao người "đây là sao? tại sao mình có thể nghe được tiếng của hắn?"

Bạch Du Ngư lại bình thản hỏi Bạch Tiểu Ngư "Tiểu Ngư, mẹ con không thích màu tím nên bán đi rồi. Con thích màu xanh trong, màu lục đậm, hồng nhạt hay màu khác?"

"Ưm, lúc nãy mẹ không bán màu xanh vì mẹ thích, vậy con lấy màu xanh băng băng giống cái này" Bạch Tiểu Ngư chỉ vào màu đôi bông tai của hắn. Bạch Du Ngư nhớ là đôi bông tai này có màu trong suốt và khá giống băng, đây là đạo cụ khi hắn hóa trang nên không phải hàng thật

"Được thôi, để xem con đoán đúng không nha. Lão bản, cắt xéo 45 độ từ bên trái, sau đó cắt thẳng xuống 2cm"

Lão bản gật đầu, hơi run run đè máy cắt xuống. Cắt góc 45 độ vẫn không thấy gì, ông lại cắt thêm 2cm từ trên xuống. Một màu đặc biệt khiến ông tròn mắt, không tin được nhìn Bạch Du Ngư cùng Bạch Tiểu Ngư trên tay

Lão bản hít sâu công bố "là Phỉ Thúy Băng Chủng", lần này ông bị kinh ngạc đến mòn rồi

Mọi người bây giờ mới há hốc cùng không biết làm sao. Cái này Bạch thiếu hỏi Bạch tiểu bảo bảo như đang chơi đùa còn đoán màu, sau đó muốn màu nào liền cắt ra màu đó

Thiên lý a!

Bạch Du Ngư nhếch mép "tỷ tỷ, dù không ra Tử La Lan nhưng nó còn tốt hơn nên lần này tỷ thua rồi. Một bữa buffet nhé-"

Lại ăn thêm một đòn túi vào đầu, Bạch Mỹ Oánh thở dốc đánh thêm mấy cái "Phá gia chi tử! Ngươi đừng hòng đem đồ đi làm đồ chơi nữa, nàng còn nhỏ!"

Hai cậu cháu nhìn nhau, đành tiếc nuối nhìn Phỉ Thúy Băng Chủng được bỏ vào hộp. Bạch Du Ngư mím môi "rõ ràng là ta cắt ra mà..."

"ngươi nói cái gì?" Bạch Mỹ Oánh cười nhưng bộ dạng như sắp rút đao 40 mét ra chém hắn, Bạch Du Ngư bị dọa sợ ôm lấy Bạch Tiểu Ngư trốn phía sau hai cái nữ nhân "Ta không có nói gì hết!"

Bạch phụ mẫu kiêm gia chủ đã đi du lịch, Bạch Mỹ Oánh phụ trách toàn bộ hoạt động của Bạch gia cũng như túi tiền của Bạch Du Ngư, hắn không dám chọc giận nàng đâu!

Diệu Hàm che miệng cười, tên này vẫn quậy phá lắm "được rồi, lát nữa ta dẫn ngươi đi ăn buffet được chưa?"

Bạch Du Ngư cùng tiểu bảo bảo gật đầu liên tục, chỉ có Diệu Hàm là hiểu hắn nhất!

Long Nghiệp qua quầy kế bên cắt cũng chỉ có thể lựa ra được ba cục cao cấp băng chủng, hắn tiếc hận nhìn Phỉ Thủy Băng Chủng cùng hận thù nhìn Bạch Du Ngư

Nếu như Bạch Du Ngư không giành với hắn thì thứ này đã về tay hắn rồi!

Văn Uyển Đình nhìn Long Nghiệp chỉ có thể lắc đầu, nàng thấy được hắn không phải là cái nam nhân kiêu ngạo cùng tự tin như trước nữa. Long Nghiệp bây giờ đối với nàng giống như một cái thùng rỗng kêu to, một tên hề tự coi mình là trung tâm thế giới

Văn Uyển Đình nghe được tiếng lòng của Bạch Du Ngư bắt đầu thích thú với hắn, không lẽ là linh hồn của hắn phù hợp với nàng nên nàng mới có thể nghe được âm thanh này

Văn Uyển Đình cười, đã vậy nàng cũng phải dùng một chút thủ đoạn để đoạt hắn về

Chơi đùa xong, Bạch Du Ngư chở Diệu Hàm cùng mọi người đi đến khách sạn ăn buffet. Vừa nhìn thấy Bạch Du Ngư thì mấy cái quản lý đã chạy tới, cười tươi "Bạch thiếu, chào mừng ngài tới khách sạn của chúng tôi"

"Đây... Tôi có quen biết ai không mà các ngươi chào đón dữ thế?" Bạch Du Ngư không nhớ mình đã làm cái gì mà bọn họ lại sáng mắt như vậy. Một quản lý trông có tuổi đứng ra cười cười "Bạch thiếu không nhớ cũng đúng thôi, tiểu thư chúng tôi khi đi nước ngoài gặp được ngài giúp đỡ, vì muốn trả ơn nên bọn tôi đều được căn dặn phải phục vụ chu đáo khi ngài tới đây. Xin mời xin mời"

[Ở nước ngoài? Mình nhớ là mấy tuần trước đi Hawaii chỉ đến biển bơi thôi mà?]

[Không lẽ là Mạn Nhu? Đây là nhà cô ấy mở sao?]

Diệu Hàm đưa tay nhéo thịt hông của hắn, Bạch Du Ngư như bị đau đớn nhăn mặt nhúc nhích muốn rời đi nhưng vô ích "làm gì vậy?"

"Ngươi làm sao quen biết lão bản ở đây?" Diệu Hàm không hài lòng nói, nàng biết lão bản ở đây vừa bí ẩn vừa khó tính, để một người mà nàng chú tâm đến vậy chắc chắn là quan hệ không bình thường

"Lão bản... ta không biết a!" Bạch Du Ngư khóc không ra nước mắt nhìn Diệu Hàm, đau chết hắn rồi!

"được rồi, tha cho hắn đi Diệu Hàm" không nỡ nhìn biểu đệ mình bị lão bà tương lai hành hạ, Bạch Mỹ Oánh chỉ có thể xung phong ngăn cản. Bạch Du Ngư bị bắt nạt chưa xử lý xong đã thấy một bóng dáng quen thuộc

[Nguy rồi! Tới rồi!]

Khi ba người không hiểu là ai định quay sang nhìn thì một nữ nhân tóc vàng đã đi ngang và tiến thẳng về chỗ Bạch Du Ngư, chủ động kéo cổ áo hắn cúi xuống hôn vào môi hắn

Mọi người ở đây trợn mắt, đây là ai mà cưỡng hôn Bạch Du Ngư!

"Lão bản!" mấy quản lý thấy nàng tới liền hô hào, lão bản tới rồi!

"Vài tuần không gặp, ngươi mặc cổ phục thật đẹp" Mạn Nhu chỉnh lại cổ áo của hắn, cười nhẹ nhàng khen thưởng. Bạch Du Ngư mặt lập tức đỏ lên, nhìn thấy Mạn Nhu hắn vẫn là ngại ngùng như ban đầu

Mạn Nhu cười đưa tay vỗ mông hắn "đi vào ăn thôi, ngươi ăn không cần trả tiền"

Mọi người đi vào trong, không khí vô cùng im lặng khiến cho Bạch Du Ngư căng thẳng. Đây giống như gặp gian tình vậy!

Bọn họ được vào một phòng riêng, Bạch Du Ngư chọn đại bên ngồi, sau đó hai bên Mạn Nhu nhanh chóng ngồi xuống. Văn Uyển Đình cũng nhanh chân hơn ngồi bên còn lại. Diệu Hàm phồng má kẹp cổ hắn "Ta muốn ngồi với ngươi!"

"ehem, ngồi đại đi Diệu Hàm" Dù cho Bạch Du Ngư có đồng ý thì hai nữ nhân kia nhất định cũng không, Bạch Mỹ Oánh đành nhắc nhở một chút

Diệu Hàm hừ lạnh ngồi bên cạnh Mạn Nhu, nhìn hắn bằng ánh mắt sắc lạnh

[Ta có thể đi chết trước không?]

[hảo sợ hãi a!]

[Giống như bị bắt gian tại giường khụ khụ]

Trong lúc đợi món ăn, Bạch Du Ngư bị kẹp giữa hai nữ nhân không cách nào thoát thân, cả hai đều đưa tay sờ bắp đùi của hắn còn đi lên sau đó đi xuống lặp lại không biết bao lần. Nhìn thấy cảnh này Diệu Hàm hận không thể kéo hắn đi, Bạch Mỹ Oánh chỉ có thể thở dài để hắn chịu trận mà thôi

Món ăn lên hắn chưa kịp động đũa đã có ba chiếc gắp vào cho hắn, đồng thanh đồng khí nói "Ăn đi"

Mạn Nhu không ngại dựa hẳn vào hắn, Diệu Hàm trợn mắt nhưng lại điều chỉnh tâm trạng mình, bữa cơm này thật sự không yên ổn được rồi

Hệ thống lâu rồi không lên, vừa lên đã đưa kịch bản mới cho hắn

"nam chính dùng quan hệ giữa Văn gia với Đỗ gia, tìm cách ăn mất Đỗ gia" hắn cố nhớ lại Đỗ gia cái này tin tức sau đó rùng mình. Đỗ gia có năm chị em đặt là Đỗ Đại Hoa, Đỗ Nhị Hoa, Đỗ Tam Hoa, Đỗ Tứ Hoa cùng Đỗ Ngũ Hoa

Năm người này lúc đại học đều bám lấy hắn không buông khiến hắn đau đầu mỗi ngày

Vừa nhắc đến là Tào Tháo cũng kéo tới, Bạch Du Ngư vừa đem tin tức mở ra liền nhận được tin của Đỗ gia Đỗ đại tiểu thư "Du Ngư, ngươi có rảnh không? Ta muốn mời ngươi đi ăn"

Bạch Du Ngư như bị giật điện không dám xem tin nhắn nữa, hắn tập trung ăn như bình thường nhưng lại làm bọn họ nghi ngờ. Mạn Nhu nhanh tay đổi điện thoại của hắn, nàng dùng cùng hiệu điện thoại của hắn nên hắn sẽ không nhận ra được

Mật mã điện thoại nàng cũng đoán được, nhấn vào đánh chữ "Lão bà tương lai"

Vào thành công!

Khi nàng mở tin nhắn lên thì đen mặt, Mạn Nhu đưa một tay xuống, khi bọn họ không chú ý thì búng vào thứ đồ chơi kia bên dưới hừ lạnh thì thầm "Nữ nhân cũng nhiều thật đấy"

Bạch Du Ngư giật mình dừng ăn, hắn len lén nhìn Mạn Nhu, theo bản năng kẹp chân lại không dám biểu hiện ra bất mãn

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.