Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá Gia Chi Tử Bạch Du Ngư

Tiểu thuyết gốc · 2044 chữ

Bạch Tiểu Ngư được hai cái nhân gia trêu chọc một hồi cũng nín khóc, hăm hở vùng vẫy muốn tự đi. Bạch Mỹ Oánh thả nàng xuống đất, Bạch Tiểu Ngư liền bẹp bẹp dậm chân chầm chậm bước đi

Bạch Du Ngư nhìn Diệu Hàm cũng Mộng Khiết "hôm nay làm phiền hai người quá"

"không có gì, ta chỉ đi theo Bạch tiểu thư mà thôi" Mộng Khiết thiết lập là nữ nhân không thích tiếp xúc với nam nhân, đương nhiên cũng trừ nam chính ra, nàng đưa câu trả lời nằm trong dự đoán của Bạch Du Ngư

Bên cạnh Diệu Hàm cười đưa tay quấy rối bờ mông của hắn "Ta thì là vì ngươi mà tìm tới, tình cờ thấy Bạch tỷ hối hả chạy đi mới nhảy lên theo"

[Ngươi làm cái gì! Có biết nam nhân không thể bị sờ được không!]

Mặt Bạch Du Ngư đỏ lên đánh lên tay của Diệu Hàm, hắn vẫn còn bị đêm cuồng nhiệt với Mạn Nhu ám ảnh đây này. Mộng Khiết bỗng nghe được tiếng của hắn bên tai thì ngước lên, nàng bẩm sinh cao hơn 1m74 nhưng vẫn không thể bằng nam nhân này

"Sao thế Mộng luật sư?" Bạch Du Ngư nhìn nàng khó hiểu, Mộng Khiết tự nhiên nhìn hắn làm cái gì?

[Nàng làm cái gì đây? Tự nhiên nhìn ta thế?]

Mộng Khiết lắc đầu "không, ta chỉ tò mò Bạch thiếu cao đến bao nhiêu thôi"

"à, ta cao khoảng 1m92" nếu hắn nhớ không lầm thì hai năm trước là 1m92, bây giờ thì không nhớ nỗi

Bạch Mỹ Oánh bên kia dắt theo Bạch Tiểu Ngư đi mà vẫn không thấy ba người đi theo liền quay lại kêu lớn "Đại Ngư!!!!"

"Có đây!" Bạch Du Ngư kêu lớn rồi đi qua bên đó, Diệu Hàm hừ hừ đi nhanh nắm tay hắn, Bạch Du Ngư nhìn nàng "làm gì thế?"

"Nắm tay ngươi" Diệu Hàm nhéo mạnh má hắn, Bạch Du Ngư không thể ở thanh thiên bạch nhật bắt nạt nàng nên chỉ đành để nàng quậy mình

[Cái người này đúng là nhân cơ hội, chờ đó, ta nhất định sẽ khiến ngươi hối hận!]

"Hối hận? Ngươi mới phải hối hận khi tính kế ta" Diệu Hàm cười khúc khích nghĩ trong đầu, ai bảo âm mưu của hắn đều bị tiếng lòng nói ra toàn bộ đây. Bạch Tiểu Ngư nhìn mấy hòn đá tò mò chỉ vào chúng ngước lên hỏi đại nhân "mẹ, đá làm sao có tiền a?"

"Đá được cắt ra, bên trong có đá quý như vòng tay của Tiểu Ngư là có tiền" Bạch Du Ngư ngồi xổm xuống nhìn một loạt, khí vận của hắn tự động xuất hiện và quấn lên mấy cục đá, Bạch Tiểu Ngư chỉ về một viên đá "Cậu nhỏ, ta muốn cắt thử nó!"

Bạch Du Ngư gật đầu, ngẩng đầu nhìn lão bản "Lão bản, ta muốn mua cục số 7, 9, 13 cùng 24"

"Ây da, Bạch thiếu thật sảng khoái. Tổng là 1000 tệ~" Lão bản vui mừng nhận tờ 1000 tệ rồi đưa bốn cục đá cho hắn. Bạch Du Ngư một tay ôm đá một tay dẫn Bạch Tiểu Ngư đi cắt đá

Hắn đặt tảng đá lên, nhìn một lát rồi vẽ lên viên số 7 một cái vòng lục giác chiếm 2/3 cục nói với lão cắt đá "Cảm phiền cắt theo hình dạng này giúp ta"

"Được, ngài chờ một lát" Bạch Du Ngư bế Bạch Tiểu Ngư lên cao cao để nàng có thể nhìn lão cắt thế nào. Khi đá được cắt ra thì bọn họ đều kinh ngạc nhìn Bạch Du Ngư, chỉ mới có một cái đã cắt ra bảng chủng rồi

Giới sưu tầm ngọc kỳ cựu luôn có một câu nói rất nổi tiếng "内行看种,外行看色" nghĩa là "Người trong ngành nhìn chất, người ngoài ngành nhìn màu"

Ngọc phỉ thúy có bốn chất cơ bản từ thấp đến cao: Đậu chủng, Nếp chủng, Băng chủng và Thủy Tinh chủng. Chúng được phân cấp chủ yếu dựa theo độ trong của ngọc, càng trong mịn thì phẩm chất càng cao.

Cắt ra Băng chủng hiện nay trên thị trường có giá ít nhất là một trăm vạn, ở đây Bạch thiếu nhẹ nhàng cắt ra một cái liền giá ít nhất của năm trăm vạn a!

Bạch Du Ngư nhìn nó, chỉ đơn giản chỉ vào nó "Tiểu Ngư, con muốn cắt nữa không?"

"Cắt thêm đi cậu nhỏ!" Bạch Tiểu Ngư nhìn màu sắc như thế này thích thú không thôi, lão cắt thạch nhìn hắn khuyên can "Bạch thiếu, nếu như cắt không ra màu tốt sẽ tổn thất không ít. Hay là ngừng đi?"

"Cắt đi, cắt 1/3 thôi" Bạch Du Ngư không quan tâm, hắn lấy chai nước đút chậm rãi cho Bạch Tiểu Ngư. Phía sau ba cái nữ nhân nhìn hắn chăm Bạch Tiểu Ngư có chút vi diệu, người nói lên suy nghĩ của cả ba là Bạch Mỹ Oánh. Nàng cảm thán "Đại Ngư nếu như không phải biểu đệ của ta thì ta cũng cưới rồi, có nam nhân nào tốt đến nỗi tự chuẩn bị thức ăn nước uống cho con nít chu đáo như hắn không? Nhìn bình thường còn tưởng đó là con của hắn"

Diệu Hàm gật đầu, nàng biết chắc sau này hài tử nàng sinh ra hắn sẽ chăm rất tốt

Mộng Khiết không hiểu tình trường nhưng nàng đã thấy rất nhiều đàn ông đến phòng luật sư của nàng, người chăm sóc cho hài tử tốt đếm trên một bàn tay, mà loại như Bạch Du Ngư vẫn là lần đầu nhìn thấy

Lão cắt thạch thở dài cắt sâu vào trong 1/3, sau khi hoàn thành ông cũng tròn mắt "Băng kính chủng a, là băng kính chủng! Lão đây lần đầu tiên trong đời có thể cắt được băng kính chủng lần thứ hai!"

Nghe là băng kính chủng, cấp cao nhất của băng chủng tiếp cận gần Thủy Tinh chủng, mọi người cũng tròn mắt. Đây cũng quá may mắn đi!

Bạch Du Ngư cười đem tảng đá đưa cho Chương Hà Ngũ "Chương lão, ngươi cứ tùy tiện làm một vài trang sức để chúc mừng sinh nhật cho Tiểu Ngư, Tiểu Ngư có thích không?"

"Ta muốn cắt thêm mới quyết định!" Cái này bảo bảo vẫn thông minh không chọn, Bạch Du Ngư khúc khích cười, tiếng cười như chuông bên tai, rung động leng keng dịu dàng

Hắn để Bạch Tiểu Ngư chọn đá sau đó đem nó lên cắt "Lần này làm phiền cắt chậm rãi một góc phía trên bên phải"

Lão cắt thạch gật đầu, khởi động máy cũng rất nhẹ tay cắt vào. Trong sự tò mò hồi hộp của mọi người, lão cắt thạch cắt đã khá sâu gần 2/3 mới thấy được một góc của ngọc thạch

"Là băng chủng! Là băng chủng!"

"lại là băng chủng! Bạch thiếu hảo may mắn!"

"Đây là thực lực gì chứ!"

Bạch Du Ngư nhìn tiểu bảo bảo "có muốn cắt thêm không?"

"Màu này không đẹp, con không thích" Bạch Tiểu Ngư chê bai nói, phía sau ba nữ nhân cười vui vẻ, Diệu Hàm vỗ vai hắn "Tiểu Ngư không thích vậy để ta quyết định giùm cho"

"được, ngươi quyết định đi" Bạch Du Ngư xoa đầu nàng, Diệu Hàm ngại ngùng ho khan nói với lão cắt thạch "nhìn cục này nhỏ như vậy, cắt tách làm đôi được không?"

"Được, cứ cắt theo ý nàng đi lão bản" Bạch Du Ngư gật đầu, lão bản cũng bị hai người dọa sợ run tay "Đây, nếu là băng chủng cao cấp thì có phải sẽ..." phá giá!

"Không sao, dù gì chỉ làm đồ chơi thôi" Bạch Du Ngư xua tay, hắn không quan tâm đến mấy thứ này đây. Lão bản run rẫy cắt đôi cục đá ra, bên trong đúng như ông đoán "Cao băng chủng!"

"Trời ơi! Băng Kính chủng đã có giá sáu trăm vạn, thêm Cao băng chủng dù nhỏ hơn cục trước đó vẫn hơn 150 vạn!"

"Bạch thiếu làm sao có thể cắt cái gì đều ra Băng chủng chứ!"

Long Nghiệp cũng bắt đầu đi vào khu tiếp theo, hắn thấy bọn họ bu vào chỗ của Bạch Du Ngư lại bắt đầu ghen tị. Lát nữa cứ đợi đấy!

Bạch Du Ngư lấy tảng số số 9 lên cắt "nếu cái này màu đẹp cho Tiểu Ngư làm đồ chơi có được không?"

"Được ạ, cảm ơn cậu nhỏ!" được cậu nhỏ sủng ái, Bạch Tiểu Ngư vui vẻ đến đá đá bắp thịt chân. Bạch Mỹ Oánh lắc đầu búng trán hắn "đừng chiều Tiểu Ngư quá"

"không sao đâu biểu tỷ, chỉ là cắt thạch thôi" Bạch Du Ngư không đau cười hì hì đáp, nàng lắc đầu bó tay đứa ngốc này

Lão bản cắt theo sự điều động của Bạch Du Ngư, một đường thẳng tay cắt phía trên tảng đá ra 10cm, một mặt của đá cũng lộ ra. Lão bản lần này tưởng sẽ ra băng chủng ai ngờ lại là loại khác, ông run rẩy đến thả máy cắt xuống, lắp bắp mở miệng "l... là... là... Tử La Lan... Là Tử La Lan!"

Tử La Lan!

Mọi người trợn tròn mắt, Bạch Du Ngư cắt chỉ có ba cục đá nhưng có giá trên sáu trăm vạn, 150 vạn cùng chín trăm vạn!

Đây là cái vận may gì đây!

Lão bản cố đứng vững nhìn phẩm chất của nó, run rẩy nói "Là màu cà tím, Tử La Lan cà tím!"

Giá lại tăng cao đến 1000 vạn, Bạch Du Ngư lại không có biểu hiện gì quá đặc sắc nhìn Bạch Tiểu Ngư "Tiểu Ngư thích màu này không, cậu nhỏ đem làm đồ cho ngươi?"

"Thích, cậu nhỏ làm trang sức cho con đi!" Bạch Tiểu Ngư lớn giọng nói. Xung quanh ai cũng trợn mắt, Bạch Tiểu Ngư bảo bảo nhỏ như vậy không hiểu chuyện thì thôi, Bạch Du Ngư tuy giàu có nhưng cũng không nên phá của như vậy

Lão bản đem ngọc thạch đưa cho Chương Hà Ngũ, sợ run một liền phá hư Tử La Lan. Hắn đặc biệt chậm rãi đặt vào hộp, sau đó lau đi mồ hôi trên trán

Mà nữ nhân bên cạnh Long Nghiệp nghe thấy ra Tử La Lan đi qua, nhìn thấy phẩm chất của nó liền mở miệng ra giá "Bạch thiếu, ta nguyện ý bỏ vào 1200 vạn để mua lại Tử La Lan này"

"Không được, bao nhiêu giá cũng không đưa. Ta phải lấy nó làm đồ chơi cùng trang sức cho Tiểu Ngư" Bạch Du Ngư vừa từ chối liền bị Bạch Mỹ Oánh dùng túi xách đánh vào đầu khiến hắn cúi xuống

"Tiểu Ngư không biết thì thôi, Đại Ngư ngươi biết nó có giá bao nhiêu còn muốn phá của! Văn tiểu thư, giá của Tử La Lan bọn ta muốn bán giá ít nhất 1400 vạn" Bạch Mỹ Oánh đạp hai cậu cháu qua một bên bắt đầu bàn việc làm ăn

Văn tiểu thư Văn Uyển Đình gật đầu "Giá này có thể, ta sẽ chuyển tiền ngay cho quý công ty"

Bạch Mỹ Oánh cùng mọi người đều đồng loạt thở phào, tiểu bảo bảo không cần vật quý như thế, nếu như bị lãng phí thì thật tiếc nuối

Bạch Du Ngư không phục, hắn nhanh chóng nhìn quanh sau đó như tên bắn đến một quầy hàng, đem cục đá nhắm tới đem đi "giá bao nhiêu?"

"10.000 tệ" lão bản thấy hắn cắt ra nhiều như thế cũng chặt chém, Bạch Du Ngư lập tức đưa tiền quay trở lại nhưng lại bị Long Nghiệp vươn tay ngăn cản. Hắn nhanh chóng thoát ly cho trở về đưa cho lão cắt thạch "hừ, bán nó thì ta cắt cái mới, lão bản, cắt đi"

"ngươi đừng có quá đáng, Bạch Du Ngư!" Long Nghiệp tức giận gào lên

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.