Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá thế nào?

Phiên bản Dịch · 1739 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Thành phố Tần Sơn, tiểu khu Long Thành Giai Uyển.

Xoạch!

Cây lau nhà màu đen rơi xuống đất, ý đồ dùng cây lau nhà đánh úp Triệu Ngọc của người chủ nhà bị Triệu Ngọc phát hiện, bẻ chéo tay ra sau lưng, ép sát vào tường!

Triệu Ngọc ấn rất mạnh, người đàn ông đau tới kêu toáng lên.

“Ơ kìa, anh cảnh sát, anh cảnh sát! Mau dừng tay, mau dừng tay lại!” Một người phụ nữ trung niên có dáng người gầy yếu đứng bên cạnh sợ hãi, vội vàng cầu xin: “Tôi phối hợp, tôi phối hợp điều tra được chưa? Cầu xin anh, mau thả chồng tôi ra đi!”

“Cố ý đánh lén cảnh sát, thời gian phạt tù là ba năm trở lên!” Triệu Ngọc xem thường quát người đàn ông: “Mà tôi bẻ gãy tay của ông, cũng là tự vệ đúng đắn.”

Nói xong, Triệu Ngọc lại dùng lực mạnh hơn một chút, người đàn ông chủ nhà hét to đau đớn, lúc này hắn mới buông lỏng tay ra.

“Cảnh sát, chồng tôi cũng là vì tôi, anh đừng chấp với ông ấy!” Người phụ nữ trung niên liên tiếp nói tốt cho ông ta: “Thực ra, chuyện chồng trước của tôi chết, tôi thật sự đã nói vô số lần rồi! Tôi không hiểu vì sao các anh lại cứ không buông bỏ chuyện này nữa?”

Người phụ nữ trung niên trước mắt tên là Lâm Mỹ Phượng, chính là vợ của Chí Căn - người bị sát hại năm đó ở tiểu khu Phú Dân! Nhiều năm sau khi Chí Căn bị giết chết, chị ta gả cho người chồng bây giờ.

Lần này Triệu Ngọc tới nhà của Lâm Mỹ Phượng, chính là để điều tra vụ án Chí Căn bị giết hại năm đó.

“Không phải là chúng tôi không chịu buông bỏ!” Triệu Ngọc giải thích: “Lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt, đã có án mạng thì phải có hung thủ! Chị ta cũng không muốn chồng trước bị giết chết không rõ lý do chứ?”

“Anh cảnh sát à, không giấu gì anh!” Lâm Mỹ Phượng lắc đầu nói: “Tôi còn hy vọng là hắnta chết không rõ lý do như vậy ấy! Đáng đời cái tên trời đánh Vu Chí Căn chết không tử tế, đây đều là báo ứng, báo ứng thôi!”

“Không biết lúc trước mắt tôi bị mù hay sao, tại sao lại đồng ý gả cho một tên khốn nạn như hắn ta nữa!”

“Hắn ta không những yêu rượu như mạng sống, ham chị tai bạc thành tính! Mà cứ mỗi lần hắn ta uống rượu vào liền lôi tôi ra đánh, đây không phải đánh bình thường, mà là đánh cho đến chết!” Nhắc tới chuyện cũ đau lòng, nước mắt Lâm Mỹ Phưọng rơi từng giọt từng giọt xuống đất: “Anh có biết không? Lúc tôi mang bầu hơn ba tháng, bị chính tên súc sinh kia đánh cho sảy thai! Tên súc sinh ấy làm cho tôi bị sinh nọn, hại tôi cả đời không thể có con được nữa, anh có biết không!? Hu hu hu…”

Nhìn thấy người phụ nữ trước mặt khóc như mưa. Triệu Ngọc vô cùng luống cuống.

Thực ra, trước khi tới đây hắn đã xem kĩ càng khẩu cung của Lâm Mỹ Phượng, cũng hiểu được tình huống khi đó, nhưng bây giờ nghe được chính miệng chị ta kể lại, cũng cảm thấy tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Lâm Mỹ Phượng nói đúng, loại không có tính người như tên đó, chết thì chết thôi! Chết đi cũng là trừ hại cho xã hội!

Vốn dĩ, Triệu Ngọc còn chuẩn bị không ít câu hỏi, nhưng bây giờ lại vô cùng tức giận, đóng quyển vở ghi chép khẩu cung lại, nhấc chân chạy ra ngoài!

Trở lại xe, thậm chí hắn có chút tự trách, trách bản thân lại hấp tấp đến tìm người như vậy, lại một lần nữa xé rách vết sẹo trong lòng người ta!

Haizz!

Nghĩ lại lời nói khi trước của Trương Cảnh Phong và Lương Hoan, Triệu Ngọc càng cảm thấy tình cảnh gian nan vô cùng. Bản án lâu năm nhu thế này, việc phá án trở nênvô cùng khó khăn, hơn nữa nói tới vụ án giết người trước mắt này, căn bản một chút đầu mối để tiếp tục điều tra cũng không có!

Chậc chậc…

Khó khăn như vậy, cho dù có Hệ thống Kỳ ngộ hỗ trợ thì sao? Quẻ hệ thống hôm nay rút được là quẻ “Khảm Ly”, trong thẻ có nói, Khảm thủy Ly hỏa, thủy hỏa bất dung, con đường phải đi, ánh sao mờ mịt, khó để nói trước.

“Khảm” và “Ly” rốt cục là nói đến điều gì, Triệu Ngọc vẫn chưa biết được, nhưng quẻ hôm nay không có “Đoài” với “Cấn”, nói lên rằng kỳ ngộ hôm nay bản thân hắn sắp gặp được, không liên quan đến tiền và công việc!

Như vậy, Triệu Ngọc cũng không mơ mộng rằng hôm nay vụ án sẽ có đột phá gì cả.

Ngồi ở đằng trước xe, hắn lọc lại những sự việc đã trải qua một lần.

Sau khi nghỉ ngơi một thời gian ngắn, vết thương của hắn đã khôi phục đến 70, 80%, ít nhất thì trên mặt không bị sưng phồng xấu xí nữa rồi.

Lúc Bành Hân biết chuyện Triệu Ngọc bị chuyển tổ, cũng vô cùng tức giận, rất nhiều lần khiếu nại lên lãnh đạo, nhưng giống như Triệu Ngọc đã đoán trước, lãnh đạo phía trên rõ ràng là nhằm vào Triệu Ngọc, cho nên đến cuối vẫn giữ nguyên quyết định.

Nhưng mà, Dương khoa trưởng của khoa huấn luyện cũng rất nghĩa khí, nghe ngóng được từ Triệu Ngọc, hắn không báo sự việc Triệu Ngọc và Miêu Anh long hổ đại chiến tới phân cục. Bằng không, tình cảnh của Triệu Ngọc lại càng thêm không ổn.

Trừ việc này ra, kế hoạch của Khương Hiểu Tình vẫn đang tiến hành bước đầu tiên, thông qua tư liệu và số liệu của Triệu Ngọc, cô bé đã chế tạo ra cấu trúc sườn của phần mềm, không bao lâu sau là có thể bắt đầu sử dụng được rồi! Kế hoạch của hai người một khi thành công, không thể nghi ngờ thu nhập của Triệu Ngọc sẽ càng thêm phong phú!

Chỉ có điều, hiện tại đã gần tới thời điểm mấu chốt của kì thi lên cấp ba của Khương Hiểu Tình, Triệu Ngọc liền yêu cầu cô bé chờ đến khi kết thúc kì thi, lại tiếp tục cũng không muộn.

Ngoài ra, đám người Tóc Vàng chạy tới nơi khác tránh nạn cũng bắt đầu quay về phố Ngọc Khê. Vị công tử Hách Gia Tuấn quả nhiên là đại tài khí thô(1), căn bản không thèm để ý tới chút tiền tiêu vặt này, cũng không đi tra tìm bọn họ.

Triệu Ngọc cảm thấy, đám người Tóc Vàng này nhìn qua thì chỉ được cái vỏ bên ngoài, nhưng khi xử lý công việc, lại tương đối nghe lời, sau này nếu có việc mua bán nào thích hợp, cũng có thể để cho bọn họ quản lý.

Chậc chậc…

Không nghĩ về chuyện này nữa, Triệu Ngọc dời sự chú ý sang vụ án giết người. Hiện tại mọi phương diện đều đã tương đối ổn chỉ còn mỗi vụ án này thôi! Nếu thật sự có thể phá được vụ án này, không nói tới tiền và vinh dự, chí ít thì cái mũi của Lưu Trường Hổ sẽ bị hắn làm cho tức đến méo luôn.

Nhưng mà… phá thế nào đây?

Vụ án này của tiểu khu Phú Dân, manh mối ít đến thảm thương. Ngoại trừ vài tấm ảnh chụp và một xấp hồ hơ vụ án, thì không có chứng cứ gì khác cả.

Rất khó để tưởng tượng ra, hung thủ giết người hung tàn như vậy, lại không để lại hiện trường một dấu chân hay một dấu vân tay nào! Hung thủ này, rốt cuộc là ai đây?

Cảm giác giống như lần đầu tiếp xúc tới vụ án này, Triệu Ngọc vừa nhìn thấy bức ảnh chụp be bét máu liền nghĩ ngay tới vợ của người chết.

Không biết vì sao, hắn cảm thấy, cái chết của nạn nhân vẫn liên quan tới người vợ của hắn ta! Nếu không vì sao nạn nhân đã quản lý chị ta kỹ như vậymà đúng ngay ngày hắn ta chết, người vợ lại không có ở nhà?

Chẳng những không có ở nhà, hơn nữa vợ hắn ta còn có thể chứng minh chị ta ta không có mặt ở nhà khi ấy, tất cả mọi việc, giống như là được sắp xếp một cách tỉ mỉ vậy.

Nhưng mà, trong ghi chép có ghi lại, ban đầu cảnh sát đã điều tra toàn diện Lâm Mỹ Phượng rồi, cũng không phát hiện ra có sơ hở gì. Trong ghi chép có nói, lúc đó trạng thái tinh thần của Lâm Mỹ Phượng không tốt, bác sĩ khoa tâm thần thậm chí còn có giấy chẩn đoán của chị ta. Trong trạng thái tinh thần gần như phát điên, ngay cả cuộc sống bình thường Lâm Mỹ Phượng cũng không thể tự lo được, làm sao có thể có quan hệ đến cái chết của chồng được?

Hơn nữa, Lâm Mỹ Phượng vừa không xinh đẹp vừa không có tiền, giết người vì tình và thuê người giết đều không thể, nhìn thế nào cũng cảm thấy vô tội.

Chân tướng của vụ án này… rốt cục là như thế nào?

Ai ngờ, ngay lúc Triệu Ngọc tập trung suy nghĩ về vụ án, di động đột nhiên vang lên. Điện thoại mới cũng đã được Triệu Ngọc đổi chuông, vẫn là khúc ca cũ:

“A… anh hùng, xin người giúp tôi theo đuổi giấc mộng đẹp!”

“A…anh hùng, xin người giúp tôi lưu lại giấc mộng đẹp…”

Triệu Ngọc mở điện thoại ra vừa nhìn một cái, đôi mắt bộng trợn to, hắn không ngờ rằng, cuộc điện thoại này, lại là do Diêu Giai gọi tới!

(1)Đại tài khí thôi: rất giàu có.

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.