Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hổ Khiếu Long Ngâm

Phiên bản Dịch · 1795 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Miêu Anh phản ứng cực nhanh, lúc sắp bị Triệu Ngọc tát vào mặt, cô ta nhanh chóng nghiêng đầu, bàn tay của Triệu Ngọc chỉ đánh đến một bên tai của cô ta.

Leng keng, chiếc bông tai hình đầu nấm bị Triệu Ngọc đánh vỡ, một chiếc bông tai màu trắng bị bay ra ngoài, xẹt qua khuôn mặt nõn nà của Miêu Anh, để lại một vệt máu.

Triệu Ngọc cũng phản ứng vô cùng nhanh, lúc sắp bị đá trúng bụng dưới, hắn khẽ nghiêng người, chân của Miêu Anh chỉ đá tới mé ngoài của dùi hắn. Nhưng mà sức lực của Miêu Anh quá mạnh, Triệu Ngọc bị đá đau đến mức nhe nanh nhếch miệng, phải lấy tay xoa xoa mấy lần.

Răng rắc...

Lần này, lửa giận trong lòng Miêu Anh bị Triệu Ngọc châm cháy to ngút trời, cô ta nắm chặt tay, xương cốt kêu răng rắc. Nhóm điều tra viên đã biết quá rõ sự lợi hại của Miêu Anh đều hoảng hốt, vội vàng lui hết về phía sau, sợ bản thân mình đứng gần sẽ bị văng miểng.

Triệu ngọc cũng thẹn quá thành giận, mắt trợn trừng như một con trâu đực.

"Đồng chí Triệu Ngọc..."

"Đồng chí Miêu Anh..."

Hai người gần như lên tiếng cùng lúc, quát to: "Chỗ tôi còn có cách thức hóa giải khác nữa! Dám đến không?"

"Dám!"

Hai người quát to một tiếng, đồng loạt sử dụng sức mạnh vọt đến, lao vào nhau. Lúc này đây, còn ai thèm quan tâm đến chuyện bắt khủy tay nữa, cả hai đều thi triển tuyệt chiêu sở trường, sử dụng cả tay lẫn chân, liều chết đánh về phía đối phương.

Dù sao Miêu Anh cũng có xuất thân chuyên nghiệp, lúc mới giao thủ, ưu thế của cô ta bộc lộ rõ, hai chân tung cước liên hoàn, mấy lần đều đá trúng Triệu Ngọc!

Nhưng mà kinh nghiệm thực chiến của Triệu Ngọc lại hơn Miêu Anh rất nhiều. Hắn thấy công phu của Miêu Anh vững chắc nên không dùng cứng đối cứng, mà có thể dây dưa bao nhiêu thì dây dưa bấy nhiêu, lúc nào có thể ôm thì liền lao vào ôm bất chấp, lúc nào dựa sát được thì mặt dày sấn đến ngay! Như vậy, chẳng những giảm bớt khả năng trúng đòn của bản thân mà còn có thể ăn được chút đậu hũ nữa, nói cho cùng thì đối phương cũng là một cô gái rất xinh đẹp!

Nhưng mà, Miêu Anh không chỉ có chân lợi hại mà người ta còn đã từng học Judo, sau khi bị Triệu Ngọc ôm hai ba lần liền nhân lúc sơ hở quật hắn ngã chổng vó.

Miêu Anh xuống tay vô cùng hung ác, Triệu Ngọc vừa ngã sấp xuống, bàn tay của cô ta liền lao đến, tát bôm bốp vào mặt Triệu Ngọc. Triệu Ngọc chỉ có thể dùng hai tay đỡ đòn, nghiễm nhiên chỉ đành chịu trận.

Nhưng mà, so sánh với Miêu Anh thì Triệu Ngọc lại có ưu thế về việc liều mạng. Sau khi bị tát cho nóng mắt, hắn ta chẳng thèm đỡ đòn, chẳng thèm quan tâm đến nắm tay đang giáng thẳng vào mặt mình nữa mà giơ tay tát thẳng vào mặt đối phương.

Dù sao Triệu Ngọc cũng là đàn ông, chỉ sau mấy quyền thì Miêu Anh dần dần chịu không nổi nữa, nhân lúc này Triệu Ngọc xoay đùi, đá về phía ngực Miêu Anh.

Miêu Anh không còn cách nào khác đành phát xoay người tránh né. Triệu Ngọc lại tung một cước vào dưới nách cô ta, đá Miêu Anh bay khỏi mặt đất rồi nặng nề ngã xuống phía sau!

A!

Miêu Anh nhanh chóng xoay người đứng lên như một con diều hâu, lại lần nữa đá về phía Triệu Ngọc. Triệu Ngọc thừa cơ bắt được chân phải của cô ta, liều mạng giữ chặt không buông ra.

Miêu Anh lập tức bay lên dùng chân trái đá văng Triệu Ngọc nhưng vì Triệu Ngọc túm quá chặt nên lột luôn cả giày và một mảng quần của cô ta ra, làm lộ cả nội y.

A!

Miêu Anh thực sự là sắp tức điên rồi, lại xoay hai chân, đá Triệu Ngọc văng ra xa.

Lúc này, huấn luyện viên sợ xảy ra án mạng, vội vàng chạy đến túm Miêu Anh lại. Ai ngờ, Miêu Anh đang đánh nhau đỏ cả mắt, chẳng thèm nghĩ gì đã xoay tay đè huấn luyện viên xuống đất, sau đó xoay chân, tung một cú đá như bò cạp quẫy đuôi, đá bay anh ta ra ngoài.

Mọi người nhìn huấn luyện viên bay thành một đường cong duyên dáng trong không trung rồi ngã mạnh lên thanh rào chắn, sùi bọt mép.

Bên này huấn luyện viên bị đánh, bên kia cũng có người đi ngăn cản Triệu ngọc. Mọi người cũng chỉ là có ý tốt, định kéo Triệu Ngọc ra, ngăn cản trận chiến thế kỷ này trước đã rồi nói sau.

Ai ngờ Triệu Ngọc cũng đã đánh nhau đến đỏ cả mắt, hắn điên tiết vung mạnh tay, xô cả đám người ngã nhào. Ghế dài cũng ngã, bình nước cũng đã bị vỡ nát! Sau khi bình nước bị vỡ, khắp nơi đều là...

A a a...

Triệu Ngọc giống như một con Giao Long rời bến, lại lao đến Miêu Anh lần nữa.

Tròng mắt Miêu Anh trợn trừng như sắp rớt ra ngoài, cũng mở miệng hét lớn như một con mãnh hổ xuống núi, xông thẳng về phía Triệu Ngọc.

Lần chạm trán này, có thể xem như là Long Tranh Hổ Đấu, Hổ Khiếu Long Ngâm, hai người đồng loạt sử dụng hết tất cả các tuyệt chiêu mà mình có, không giữ lại gì nữa.

Đánh đến mức toàn bộ mặt đất cũng bị rung động theo.

Nhất là Triệu Ngọc, hắn đã lâm vào trạng thái điên cuồng, lúc bị Miêu Anh khua chân đá tới hắn chẳng thèm né nữa mà mặc cho cô ta đá vào người mình, còn hắn thì khẽ nghiêng người tới, đấm thẳng một quyền vào mặt Miêu Anh.

Tuy rằng Miêu Anh đã nâng tay lên đỡ nhưng vẫn bị chấn lực đánh cho khóe miệng rớm máu. Triệu Ngọc lại tiếp tục xông lên, muốn bắt bằng được. Chẳng ngờ rằng Miêu Anh lại không hề nao núng, cô ta hơi xoay người về phía sau, tránh thoát bàn tay của Triệu Ngọc.

Ngay sau đó Miêu Anh nhảy người lên, tung một cú cước xoay chân vô cùng đẹp.

Bàn chân xé gió lao lên, lực đạo vô cùng mạnh, dù Triệu Ngọc đã cố gắng đưa tay đỡ nhưng vẫn bị đá xoay vòng, đưa lưng về phía Miêu Anh.

Miêu Anh mừng rỡ, nhanh chóng bay người tung thêm một cước, vừa ngay đá trúng mông "thép" của Triệu Ngọc.

Ôi hu hu...

Triệu Ngọc ôm mông nhảy cao đến vài thước, đến cả tiếng kêu cũng thay đổi!

"Anh đi chết đi!"

Miêu Anh cắn răng, lại bay lên tung cước thêm lần nữa, đá mạnh vào phía sau lưng của Triệu Ngọc, khiến hắn phải ngã sấp xuống!

Nhìn thấy Triệu Ngọc ngã mạnh xuống nền đất, Miêu Anh cho rằng hắn đã đánh mất khả năng chống cự, hét lớn một tiếng, lại xông tới bồi thêm một cú đá cực mạnh! Nhìn dáng vẻ này, nếu không khiến Triệu Ngọc phải nằm trên giường bệnh nửa năm cô ta sẽ không định dừng chân!

Nhưng mà, khả năng chống cự của Triệu Ngọc còn lớn hơn sự tưởng tượng của cô ta rất nhiều. Lúc hai chân cô ta sắp xông tới, Triệu Ngọc lại xoay người đứng bật dậy, dùng hai tay ôm lấy đùi Miêu Anh, sau đó dùng lực bẻ gập lại, áp Miêu Anh xuống mặt đất.

Chỉ chớp mắt cả hai người đã lăn lộn trên đất mấy vòng, hỗn hợp nước tinh khiết và bụi đất trộn lẫn vào nhau, sau khi dính vào người bọn họ liền biến họ thành hai cái tượng đất di động.

Miêu Anh dùng kỹ năng đấu vật tự do, hai chân hình thành cái khóa sắt, khóa chặt Triệu Ngọc lại.

Triệu Ngọc cũng không chần chừ thi triển động tác khóa chân, kẹp lấy Miêu Anh.

Cũng vì vậy mà hai người bị dính chặt vào nhau, chỉ có mỗi nắm tay là hữu dụng, đành phải đánh loạn xì ngầu lên người đối phương. Nhưng hai người đang bị khóa chặt, nắm tay vốn không dùng lực được. Miêu Anh liền há miệng, cắn lấy bắp chân Triệu Ngọc.

Cái cắn này vô cùng hung ác, gần như cắn đứt một miếng thịt trên chân hắn!

Triệu Ngọc đau đến mức phải ngửa mặt lên trời thét dài!

Nhưng mà kêu xong rồi, Triệu Ngọc cũng hạ quyết tâm ngoan độc, hắn cũng mở cái mồm to như chậu máu cắn xuống.

Nhưng hiện tại hai người đang quấn lấy nhau thành một khối, một miếng cắn này vừa vặn rơi trúng ngay mông Miêu Anh! Mông là nơi mềm mại khó xuống miệng, hơn nữa Miêu Anh lại mặc quần thể thao trơn nhẵn, đầu Triệu Ngọc gần như chôn hết vào mông người ta nhưng ngoài quần áo ra thì chẳng cắn được cái gì nữa.

Móa nó!

Hắn chửi thề một câu, rồi nhanh chóng trườn tới trước như một con rắn, cuối cùng cũng chạm đến đùi Miêu Anh, thế là liền xuống miệng.

"A..."

Miêu Anh hét thảm, lại lần nữa há mồm cắn xuống đùi Triệu Ngọc!

"Hu..."

Âm điệu của Triệu Ngọc cao hơn lúc đầu nhiều, hắn hít một hơi rồi lại cúi đầu cắn tiếp cái nữa. Triệu Ngọc còn độc ác hơn Miêu Anh nhiều, hai lần xuống miệng đều cắn vào cùng một vị trí, cắn Miêu Anh đau tới mức cả người run run!

Hai người vốn định cắn tiếp nhưng hai xoay ba kéo thế nào thân thể lại nơi lỏng ra một chút.

Hai người vốn là cao thủ đánh nhau, thấy có cơ hội liền đồng loạt ra chân. Kết quả hai cái chân đồng loạt đá trúng bụng đối phương, hai người như hai cái bình vỡ lăn vèo ra xa.

Lần này, nhóm điều tra viên không do dự nữa mà đồng loạt xông lên, cuối cùng cũng đè được hai người này lại, suýt nữa là tặng luôn cho họ một đôi còng tay rồi.

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.