Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hãy gọi tôi là tiền bối

Phiên bản Dịch · 1641 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

“Sĩ quan cảnh sát, ngài đừng đùa như vậy chứ!” Tiểu Hoàng Mao lè lưỡi nói: “Lạc Đà là động vật, nó nghe ngài chỉ huy! Ngài cưỡi Lạc Đà làm hư hỏng mọi thứ, đương nhiên phải tới tìm ngài bồi thường rồi!”

“Đúng vậy! Đúng vậy!” Những người khác hùa theo.

“Này, các người không thấy quá đáng sao?” Lý Bối Ny nói xen vào: “Chúng tôi cũng vì bắt trộm thôi! Tôi thấy, người cướp túi kia mới là tên đầu sỏ, các người muốn tiền bồi thường thì đi tìm hắn ấy!”

Nói xong, Lý Bối Ny nhìn tờ danh sách Tiểu Hoàng Mao đưa đến, lập tức kinh ngạc hét lên: “Cái gì? Chín ngàn đồng? Các người điên rồi sao? Chỉ vài cái chén mà cũng đòi nhiều tiền như vậy? Các người... các người...”

“Sĩ quan cảnh sát.” Tiểu Hoàng Mao vẫn cười tươi: “Không phải chỉ có mấy cái chén thôi đâu, còn rất nhiều thảo dược quý hiếm! Danh sách này của chúng tôi không thêm bất kỳ cái gì! Trên đó cũng có địa chỉ, các ngài có thể tới từng nơi điều tra! Hơn nữa, chúng tôi không biết ngài bắt trộm hay bắt cướp, chúng tôi chỉ biết, các người làm hỏng đồ của chúng tôi, phải bồi thường là chuyện đương nhiên!”

“Ha ha ha... Ha ha ha...”

Ai cũng không nghĩ tới, Triệu Ngọc nghe xong những điều này thì ngửa mặt lên trời cười lớn. Những người đứng đây thấy hắn cười như vậy thì rất khó hiểu, không biết hắn cười cái gì?

Triệu Ngọc cầm tờ danh sách đọc lướt qua, cười càng lúc càng lớn!

“Hố hố ha ha...” Hắn nắm cổ áo Tiểu Hoàng Mao kéo tới trước mặt mình: “Đây... Đây là danh sách đòi tiền bồi thường của các người sao? Giỡn mặt với ông đây hả?”

“Sĩ... Sĩ quan cảnh sát...” Tiểu Hoàng Mao chột dạ hỏi: “Rốt cuộc ngài muốn nói gì?”

“Ôi!” Triệu Ngọc lắc đầu, phủi ngực hắn ta nói: “Vậy để tôi dạy các người! Thấy không... Trên danh sách chỉ có những vật bị hư hại, lại không có tên người bị hại. Vừa nhìn đã biết là chẳng hiểu biết rồi!”

“Ngài... Ngài muốn nói gì?” Tiểu Hoàng Mao vò đầu.

“Nếu tôi làm chuyện này.” Triệu Ngọc chỉ vào tờ danh sách nói: “Trên này phải có một cái chân gãy! Ừ... Cứ bảo là do lạc đà dẫm gãy đi! Hoặc là bảo trong lúc tránh lạc đà nên bị té ngã, đập phải cạnh bàn nên bị gãy!”

“Đây là gây thương tích cho người khác, như vậy thì tiền bồi thường sẽ là vô hạn, hiểu không?”

“Nhưng làm gì có chuyện này?” Tiểu Hoàng Mao nói.

“Đệt! Con bà nó chứ, lừa tiền thì tôi đã thấy nhiều rồi nhưng lại chưa từng thấy người nào không chuyên nghiệp như vậy!” Triệu Ngọc như người đi trước nhiệt tình dạy dỗ cho hắn ta: “Các người ngốc à? Không phải các người muốn lừa tiền sao? Muốn lấy được tiền mà còn ngại nói dối vài câu sao?”

“Đồ vật là vật chết, người mới là vật sống! Nghe nói có người xảy ra chuyện, tôi mới sợ. Nếu tôi muốn điều tra từng việc từng người thì phải tốn bao nhiêu thời gian chứ? Hơn nnữa nếu thực hiện xuất hiện chuyện như thế tôi cũng không có cách nào tra ra được.”

“Vậy...” Cả đám người mắt to trừng mắt nhỏ.

“Nhớ lấy, đến lúc quan trọng, chuẩn bị đầy đủ nhân chứng, các người muốn đòi người ta bao nhiêu cũng được!” Triệu Ngọc chỉ tờ danh sách: “Các người làm tờ danh sách này cũng kém quá rồi, theo tôi, ít nhất cũng phải tính ra được năm mươi tới một trăm vạn chứ.”

“Sao?” Tiểu Hoàng Mao kinh ngạc tới ngẩn người: “Thế này... cũng quá đáng quá rồi?”

“Nghe này!” Triệu Ngọc nói tiếp: “Lúc tôi nhìn cái danh sách này không phải rất ngạc nhiên sao? Đúng không? Rồi tôi nhất định sẽ cãi nhau muốn các người bớt đi đôi chút! Rồi các người giả vờ giả vịt là người hiểu chuyện giảm xuống một vạn, tôi thấy chỉ còn mười ngàn thì sẽ cảm giác mình có lợi, lúc đó không phải hai tay dâng tiền cho các người sao? Không phải giống như đi buôn bán sao.”

“Đúng... Đúng...” Tiểu Hoàng Mao nghe Triệu Ngọc nói thì vuốt cằm, cuối cùng cũng phát hiện trong việc này mình còn thiếu kinh nghiệm.

Triệu Ngọc thì lại nói thầm trong lòng, ông đây trước kia lừa gạt ít nhất cũng một ngàn tám trăm người rồi, việc này đã sắp thành nghề gia truyền rồi. Hôm nay các người còn muốn tới đây múa rìu qua mắt thợ.

“Nhóc con, nhìn các người cũng rất muốn học những thứ này, tôi sẽ dạy cho các người mấy chiêu!” Triệu Ngọc chân thành nói.

“Cục cảnh sát khác với những nơi khác, nếu các người muốn làm lớn chuyện, ngang ngược hống hách, chỗ chúng tôi không thiếu nhất là ngục giam, có thể dễ dàng vu cho mấy người vài tội rồi cho vào trong đó ở vài bữa!”

“Vậy... Vậy giờ phải làm sao?” Tiểu Hoàng Mao nhìn Triệu Ngọc cứ như chờ sư phụ dạy bảo.

“Có hai cách giải quyết!” Triệu Ngọc nói: “Tìm vài người phóng viên, hoặc tìm người giả làm phóng viên cũng được, xách máy quay, micro, máy ghi âm tới đây. Nếu vậy khi đến gây chuyện, chúng tôi cũng không dám bắt các người lại!”

“Vậy, cách thứ hai là gì?” Tiểu Hoàng Mao khiêm tốn học hỏi.

“Cách thứ hai gọi là bắt giặc thì đi bắt vua!” Triệu Ngọc cười gian xảo: “Tôi có thể cho các người địa chỉ nhà cục trưởng cục cảnh sát, các người đặt người ngã vào cạnh bàn bị thương kia lên cáng cứu thương rồi mang đến trước nhà ông ta, đảm bao trong ngày là lấy được tiền ngay!”

“Phải... Phải...” Tiểu Hoàng Mao vui vẻ gật đầu hùa theo, đối với việc lừa tiền người khác cũng liên tục gật đầu.

Nhưng tất cả những người đang ngồi ở đó đều ngu ra, Triệu Ngọc này đi dạy cho đám người kia cái gì thế? Nếu thật sự có người lừa tiền cục trưởng, không phải người chịu trận là họ sao.

“Triệu Ngọc!” Lưu Trường Hổ tức giận: “Cậu đang nói gì vậy? Sao cậu có thể... Sao có thể dạy bọn họ... Hơn nữa còn là cục trưởng...”

“Ngài! Cảm ơn ngài!” Vẻ mặt Tiểu Hoàng Mao phức tạp nhìn Triệu Ngọc: “Ngài đã nói vậy, chúng tôi cũng xin nói thật, chúng tôi làm danh sách này đúng là hơi vô ích. Thế này đi, chúng tôi làm tới mức này rồi, ngài cho chúng tôi hai ngàn đồng rồi chuyện này xem như xí xóa? Vậy đi, tôi cũng có thể nói được một tiếng với bên chỗ đám tiểu thương kia, ngài cũng không phải bồi thường quá nhiều... Ngài thấy...”

Nhìn bàn tay Tiểu Hoàng Mao đưa ra trước mặt, vẻ mặt Triệu Ngọc bỗng chốc u ám làm Tiểu Hoàng Mao sợ đến không nói nên lời.

“Nhóc con, tôi là thấy cậu muốn học hỏi nên mới dạy cho cậu vài chiêu!” Giọng nói của Triệu Ngọc lạnh lẽo: “Cậu nên... nghĩ cho kỹ... cậu thật sự muốn tôi đưa tiền cho cậu sao?”

“Tôi... Tôi...” Tiểu Hoàng Mao nhíu mày, giống như đang nghĩ kỹ những điều Triệu Ngọc nói.

Không ai nghĩ đến lúc hắn ta đang do dự thì một đám người chạy vào.

“Triệu Ngọc, cảnh sát Triệu Ngọc...” Một giọng nữ mang đặc trưng Hồng Kong vang lên từ cửa phòng: “Cho hỏi, ai là cảnh sát Triệu Ngọc?”

Mọi người quay đầu nhìn lại thì thấy trước cửa phòng làm việc một cô gái mặc áo màu lam nhạt đi vào, sau lưng còn có mấy người đàn ông áo đen.

Cô gái rất cao, quần áo lại gọn gàng xinh đẹp, có vẻ là một ngôi sao lớn. Mọi người vừa ngẩng đầu lập tức bị cô ta thu hút.

Nhưng đột nhiên thấy nhiều người như vậy, Lưu Trường Hổ rất khó chịu, lớn tiếng quát: “Làm cái gì thế hả? Đây là Tổ trọng án của cục cảnh sát, sao ai cũng có thể đi vào vậy?”

“Là tôi, là tôi!” Trương Cảnh Phong nhanh chóng bước vào tới trước mặt mọi người, chỉ vào cô gái kia nói: “Là tôi cho họ vào, đây là Thiệu Gia Dĩnh tiểu thư! Cô ấy tới để cảm ơn chúng ta. Ừ...” Anh ta nói vài câu với cô ấy rồi chỉ và Triệu Ngọc, “Đây là cảnh sát Triệu Ngọc mà cô muốn gặp.”

“A...” Thiệu Gia Dĩnh bước nhanh tới trước mặt Triệu Ngọc, xúc động nắm tay hắn nói: “Cảnh sát Triệu, thật sự cảm ơn anh. Rất cảm ơn anh! Nếu không có anh, có lẽ tay của tôi...”

“Đừng khách sáo, đây là điều mà tôi phải làm!”

Bàn tay của cô gái nhẵn nhụi, Triệu Ngọc sờ lên rất thoải mái, đương nhiên không muốn buông ra.

“A, đúng rồi! Để tỏ lòng cảm ơn...” Thiệu Gia Dĩnh gật đầu với mấy người đứng sau lưng, một người đàn ông mặc com lê lập tức đặt một va li trước mặt Triệu Ngọc.

“Cảnh sát Triệu! Trong này là mười vạn đồng!” Thiệu Gia Dĩnh chân thành nói: “Xem như chút lòng thành của tôi, dù thế nào hôm nay anh cũng phải… nhận lấy!”

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.