Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chìa khóa vạn năng

Phiên bản Dịch · 1534 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

11 giờ đêm, Triệu Ngọc mệt mỏi nằm trên chiếc giường lớn.

Chạy ngược chạy xuôi từ sáng đến tối làm hắn kiệt sức. Kiếp trước cũng thế, kiếp này cũng vậy, hắn không ngờ được việc làm cảnh sát hình sự và tra án lại khó khăn như vây!

Mỗi một manh mối, mỗi một nhân chứng, mỗi một thông tin đều phải điều tra nhiều lần. Có lúc rõ ràng biết là công cốc nhưng vẫn phải cắn răng làm tiếp. Bởi vì điểm then chốt để phá được án luôn luôn nằm ở những nơi khó phát hiện.

Xế chiều hôm nay sau khi đi ra khỏi cục cảnh sát, mục tiêu đầu tiên mà Triệu Ngọc và Lý Bối Ny điều tra chính là người phụ nữ đứng thứ 10 trong cuộc thi piano. Tổng hợp các manh mối lại thì người này đáng nghi nhất.

Nhưng lúc hai người tìm thấy cô ta, lại không tránh khỏi trợn to mắt. Hóa ra vị cựu tuyển thủ này đang được hưởng chính sách mang song thai, đã có thai 7 tháng rồi, bụng to tròn như quả bóng vậy!

Một phụ nữ có thai như thế sao lại có thể là thủ phạm của vụ án chặt tay đây?

Bất đắc dĩ, hai người Triệu Ngọc không thể làm gì khác ngoài việc hỏi lại cặn kẽ cuộc thi piano năm đó, nữ tuyển thủ cũng không nhớ rõ lắm, cô ta nói rằng năm đó mình chỉ mới 18 tuổi, vẫn là một đứa trẻ hồ đồ, chỉ biết chuyện chơi đàn, ấn tượng rất mơ hồ.

Cô ta chỉ nhớ, cuộc tranh tài đó rất khốc liệt, không chỉ có lãnh đạo tỉnh tới xem mà hình như còn có rất nhiều chuyên gia từ các trường nghệ thuật nổi tiếng đến bình phẩm.

Cũng chính vì những giám khảo có trình độ cao này, cho nên điểm của cuộc thi không cao, thấp hơn điểm bình thường ba đến bốn mươi phần tăm, chuyện này rất hiếm thấy ở các cuộc thi piano.

Các tuyển thủ đều rất coi trọng trận đấu này, bởi vì những người đứng đầu sẽ có cơ hội được nhận thẳng vào các trường nổi tiếng, có thể gọi là đi đường tắt vào trường danh giá.

Nghe đến đây, Triệu Ngọc nghĩ tới lời nói của mẹ San San, lúc đầu suýt nữa thì cô ấy đã được nhận vào Học Viện Âm Nhạc Thủ Đô, nếu như thực sự được nhận, cuộc đời cô ấy nhất định sẽ khác.

Bởi vậy, Triệu Ngọc cũng liên tưởng đến chính mình, hắn làm người hai lần, hơn nữa còn làm người ở hai cuộc đời hoàn toàn khác nhau. Nếu đời trước phạm rất nhiều sai lầm, thì đời này, không cần biết phải nỗ lực bao nhiêu, hắn cũng phải tránh phạm những sai lầm đó, sống cuộc sống tuyệt vời thuộc về mình!

Người đứng thứ 10 cũng không phải nghi phạm, hai người đành chuyển qua manh mối khác. Thông qua sự giúp đỡ của một người bạn tỉnh khác của Lý Bối Ny, bọn họ đã chứng thực được, người về xếp thứ tám đã mười năm rồi chưa về thành phố Tần Sơn, cũng không thể là hung thủ.

Như vậy, vụ án lại rơi vào bế tắc, tìm trong danh sách cũng dường như không thấy manh mối nào khác.

Bất đắc dĩ, hai người không thể làm gì khác hơn việc phân nhau đi hỏi thăm từng người tham gia thi piano, nhưng mà, vì đã lâu rồi nên những nguời này rất khó tìm. Có người đã không còn ở chỗ cũ, có người đã về hưu, thậm chí còn có người đã mất.

Tìm ròng rã một buổi chiều, ngoại trừ lấy được một ít thông tin từ chỗ một vị cán bộ kỳ cựu đã nghỉ hưu ở Cục Giáo Dục ra thì không có gì khác.

Vị cán bộ này là trợ lý tổ chức cuộc thi năm đó, nên vẫn còn một số ấn tượng. Ông ấy nói cuộc thi năm đó có quy mô rất lớn, không chỉ có người trong thành phố mà cả các huyện khác cũng tham gia.

Tuyển thủ đều là những học sinh cấp 3 18, 19 tuổi, bọn họ được lựa chọn ra từ những cuộc thi cấp khu vực, tổng cộng có khoảng 100 người tham gia thi đấu vòng loại tiếp theo tại thành phố. Thi xong vòng loại đầu tiên thì chỉ còn 10 người có thể vào thi chung kết. Mức độ cạnh tranh phải nói là rất khốc liệt.

Hơn nữa, cuộc thi chung kết rất quan trọng, ba người giỏi nhất sẽ được các trường nghệ thuật nổi tiếng trong nước tuyển thẳng, thứ bốn năm sáu sẽ được các trường sư phạm của tỉnh chọn, ngoài sáu người đứng đầu, những người khác còn phải xem vận may của từng người, may mắn thì có thể vào trường chuyên của tỉnh, không thì cũng chẳng khác gì những thí sinh bình thường khác.

Chà chà...

Sau khi biết những tin này, Triệu Ngọc cảm thấy cũng không phí công! Có lẽ, những manh mối điều tra này không có sai, chỉ là, tên hung thủ thần bí này không ở trong số 10 người đầu, mà vốn đã không bước chân được vào top 10 người này.

Chính vì hắn không vào được top 10 nên ghi hận trong lòng, chặt tay báo thù! Nếu như thực sự điều tra theo manh mối thì chẳng nhẽ phải điều tra tất cả những người tham gia một lượt sao? Bây giờ đến danh sách người tham gia còn không có, làm sao điều tra đây?

Hai người thảo luận xong, Lý Bối Ny cảm thấy chi bằng hãy suy nghĩ theo phương hướng khác, chuyển tầm quan sát đến mục tiêu sắp tới của hung thủ. Hôm sau, hai người âm thầm theo dõi một vị hiệu trưởng Lý Tân Hoa kia, nếu như hung thủ thực sự có ý đồ với ông ta, nói không chừng sẽ có thu hoạch.

Triệu Ngọc bất đắc dĩ gật đầu, chuyện đến nước này cũng chỉ có như thế. Có điều, lúc này tâm tình Triệu Ngọc thực sự rất tệ, hắn cảm thấy 1800 đồng của mình tựa như không còn nữa.

Lý Bối Ny cũng khuyên hắn rằng phá án không dễ, thường càng mệt mỏi càng không nghĩ ra cách nào, chi bằng về nhà ngủ một giấc thật ngon, không chừng ngày mai não sẽ thanh tỉnh hơn, sẽ nghĩ ra cách khác.

Triệu Ngọc cũng rất thức thời, về nhà nghỉ ngơi. Nhưng vụ án tới đây là đã xong một phần rồi nhưng may mà Hệ thống Kỳ ngộ vẫn đang hoạt động. Lúc Triệu Ngọc tắm, não đột nhiên truyền tới âm thanh kết thúc của hệ thống:

“Kỳ ngộ lần này đã hoàn thành, độ hoàn thành: 88%! Chúc mừng, bạn nhận được một đạo cụ vô hình, mời nhận lấy!”

Con bà nó!

Triệu Ngọc sợ hết hồn, không ngờ là mức độ hoàn thành kỳ ngộ lần này lại cao thế? Cao hơn 80%, mà việc hoàn thành lại chỉ nhờ cả vào sự may mắn!

Như vậy là sao?

Hắn vội vàng dừng tắm, mở vật phẩm trong đầu ra kiểm tra.

“Chìa khóa vạn năng.” Hệ thống giới thiệu: “Sản phẩm sử dụng một lần. Sau khi sử dụng, có thể mở bất kỳ loại khóa nào, cũng có thể mở 15 mật mã điện tử. Sử dụng xong không để lại bất cứ dấu vết nào.”

Lợi hại!

Không ngờ lại là một cái chìa khóa vạn năng vô hình, quá tốt! Không hổ là phần thưởng của độ hoàn thành 88%!

Có điều, hắn rất buồn bực, độ hoàn thành hôm nay sao lại cao như vậy? Vụ án vẫn chưa phá xong, hung thủ cũng chưa bắt được, sao lại có thể cao như thế?

Điểm then chốt của hoàn thành kỳ ngộ rốt cuộc là cái gì?

Tắm xong cũng đã qua 12 giờ đêm, hôm nay Triệu Ngọc vẫn khá tỉnh táo, bèn khởi động hệ thống kỳ ngộ, xem một quẻ bói.

Lúc châm thuốc, trong lòng hắn một mực cầu nguyện: “Hệ thống yêu quý à, mong cho ta bốc được quẻ tốt một chút, để ta nhanh chóng phá được án đi!?”

“Quẻ Cấn Khảm!” Hệ thống nói: “Cấn núi Khảm nước, non xanh nước biếc, số mệnh đương đầu, nắng sớm lên cao, kỳ ngộ khác màu."

Nói xong, hệ thống lại không có động tĩnh gì.

Lần này, cuối cùng Triệu Ngọc cũng nhớ hết quẻ bói rồi, nhưng phân tích một lúc, còn tra cả điện thoại vẫn không hiểu nghĩa là gì, cuối cùng đành đi ngủ.

Triệu Ngọc có cảm giác giấc ngủ của mình rất chập chờn, mơ thấy rất nhiều thứ linh tinh, thậm chí còn mơ thấy mình đang cầm dao thái rau đi chặt tay người khác...

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.